Đan Bảo không kìm lòng được vươn tay tiếp nhận. Hắn nhìn khối ngọc giản trong tay, hai mắt không nhịn được đỏ lên. Hắn đã bị vây ở Tinh Thần đảo này quá lâu rồi. Hắn vẫn muốn dùng tất cả biện pháp để gom góp một bộ truyền thừa, thế nhưng thật sự lại không dễ dàng như vậy. Bởi vì khi kiếm đủ sẽ bị một lượng lớn người ở tầng thứ ba, tầng thứ tư ước chiến. Khiến cho hắn luôn thất bại trong gang tấc!
- Bắc Minh.
Hai mắt Đan Bảo trở nên hồng đi.
- Nói ra quả thật có chút xấu hổ, kỳ thật lần trước cuốn kiếm thuật truyền thừa kia ta chuẩn bị đưa cho ngươi, đáng tiếc lại bị Thủy Hành Giả quấn quít cho nên ta mới đành phải giao cho hắn.
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
- Bắc Minh người có thể giúp ta, ta đã vô cùng cảm kích rồi. Bắc Minh ngươi cũng mới chỉ tớ nơi này được một ngàn năm mà thôi, rất ngắn a.
Đan Bảo rất kích động, một khi có truyền thừa này trong tay, như vậy hắn sẽ có được sự tự do.
- Được rồi, sau khi ta rời đi, ta sẽ gia nhập Kiếm cung trong Thập Nhị Cung.
Kỷ Ninh nói:
- Nếu như ngươi muốn gặp ta thì cứ đi tới Kiếm cung tìm ta.
- Nhất định.
Đan Bảo Thế Giới thần gật đầu.
- Hiện tại... Chỉ còn lại một trận chiến với Bối Tháp Lai Ách mà thôi.
Ánh mắt của Kỷ Ninh run lên, trước khi hắn rời đi, hắn phải chiến một trận với tên Bối Tháp Lai Ách mà hắn thương nhớ nhất kia a.
Bối Tháp Lai Ách, người mạnh nhất trong mấy chục vạn tòa Tinh Thần đảo. Từ khi leo lên tầng thứ sáu, chưa từng có ghi chép bị đánh rớt xuống phía dưới.
Những yêu nghiệt khác Kỷ Ninh cũng đã chiến đấu qua, chỉ có Bối Tháp Lai Ách là hắn chưa từng giao thủ một lần nào.
- Quả thực có chút chờ mong a.
Trong lòng Kỷ Ninh nhiệt huyết sôi trào, đang chờ mong trận chiến này.
Tuy rằng Kỷ Ninh đang chờ mong chiến một trận với Bối Tháp Lai Ách, giao thủ được với tên này, cho dù hắn có rời Tinh Thần đảo cũng không có một chút tiếc nuối nào cả. Thế nhưng ai ngờ Bối Tháp Lai Ách lại ước chiến với các lão nhân trước.
Số lượng Tinh Thần đảo ở trên tầng thứ năm càng ngày càng ít.
Tám cái, bảy cái, sáu cái, năm cái.
Chỉ còn thừa lại năm cái! Năm cái đều là Tinh Thần đảo của những người mới tới...
- Ta thua.
Thanh niên có mái tóc bạc, tuấn mỹ yêu dị nhìn về phía thanh niên tóc trắng mặc áo bào trắng rộng thùng thình. Khí chất của cả hai đều rất là phi phàm, một người có chút yêu dị, một người thì bình tĩnh ôn hòa.
- Ca Hoặc, thoạt nhìn có lẽ ngươi đã tìm được con đường bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân a.
Bối Tháp Lai Ách mỉm cười nói.
- Đúng vậy.
Ca Hoặc rất ít khi bội phục ai.
Cho dù là đám người Bắc Minh, Thiên Tinh Tử đều đã đánh bại hắn. Thế nhưng hắn cũng không quá để ý, bởi vì hắn đã nhìn ra được. Thiên Tinh Tử là ỷ vào phân thân hợp nhất, thần thể của Bắc Minh có thể so sánh được với Thiên Tinh Tử, chỉ sợ cũng là thủ đoạn cùng loại a. Luận cảnh giới Đạo chính thức, đám người Bắc Minh, Thiên Tinh Tử đều không bằng Ca Hoặc hắn được.
Thế nhưng mà Bối Tháp Lai Ách ở trước mắt này lại khiến cho Ca Hoặc cảm nhận được áp lực! Lần thứ nhất hắn gặp đối thủ có thể hoàn toàn áp chế hắn ở trên phương diện cảnh giới.
- Ngươi định đi theo con đường nào?
Bối Tháp Lai Ách có chút hiếu kỳ dò hỏi.
- Nếu có cơ hội, ta sẽ đi Thời Không nhất đạo.
Ca Hoặc nói.
- Thời không? Thứ mạnh nhất của người không phải là Hỏa hành nhất đạo hay sao?
Bối Tháp Lai Ách nghi hoặc, từ giao thủ vừa rồi xem ra. Phương diện Hỏa hành nhất đạo của Ca Hoặc có thành tựu rất cao, thậm chí có thể tùy thời bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân a.
- Ta thích.
Ca Hoặc nói một câu, thế nhưng trong lòng thì lại thầm nói... Thứ ta chính thức am hiểu chính là Thời không nhất đạo a, mạnh nhất cũng không có nghĩa là am hiểu nhất.
Hắn chính là hậu duệ mạnh nhất của Ca Tước Vương của Vĩnh Hằng nhất tộc vĩ đại, đương nhiên là có chút am hiểu Hỏa hành. Thế nhưng thứ am hiểu nhất lại chính là thời không! Chỉ là phương diện Hỏa hành nhất đạo có Ca Tước Vương tự mình chỉ điểm, mà phương diện Thời Không nhất đạo thì chỉ có một mình hắn tìm hiểu. Cho nên Hỏa hành nhất đạo đã vượt qua Thời Không nhất đạo một chút.
Hỏa hành nhất đạo tu luyện làm nhiều công ít, cho nên phụ thân Ca Tước Vương của hắn còn nói sẽ tìm giúp hắn một vị đại năng hiểu rõ Thời Không nhất đạo.
- Cho dù là đại năng lợi hại, sao có thể so sánh được với chúa tể vĩ đại của Mang Nhai quốc cơ chứ?
Ca Hoặc khổ cực tìm tòi, vào hai năm trước rốt cục cũng đã gom góp ra được truyền thừa về Thời Không nhất đạo. Dựa theo truyền thừa này ghi lại, tương lai khi thành tựu đủ cao là có thể được Chúa tể vĩ đại tự mình chỉ điểm.
- Đợi ta trở thành Đạo Quân, thức tỉnh huyết mạch, thực lực sẽ lại càng mạnh hơn nữa.
Tương lai Bối Tháp Lai Ách này chưa hẳn đã có thể vượt qua được ta.
Trong lòng Ca Hoặc ngạo khí mười phần.
Bởi vì Vĩnh Hằng nhất tộc, trước khi thức tỉnh giống như tu hành giả. Thế nhưng sau khi thức tỉnh, thực lực lại bạo tăng, thậm chí còn được xưng là Đạo Quân Liệp Thực Giả, bọn hắn là tồn tại cường đại đáng sợ dùng Đạo Quân làm thức ăn của mình...
Năm tòa Tinh Thần đảo giảm bớt chỉ còn bốn tòa Tinh Thần đảo...
- Thủ đoạn của ta còn chưa được dùng a.
Một tên sinh mệnh đặc thù, trên mặt còn có vẩy cá, hai mắt màu vàng gọi là Ngư đạo nhân có chút than thở nói.
- Thủ đoạn của ngươi có rất nhiều, thế nhưng vẫn nên dùng sở trường cho thỏa đáng a.
Bối Tháp Lai Ách nói, hai mắt chói mắt tựa như mặt trời. Thời gian dần dần trôi qua, quang mang mà hắn phát ra hoàn toàn thu vào.
- Ta cũng biết, thế nhưng thứ ta thích, không khống chế nổi a.
Ngư đạo nhân lại than thở:
- Ài, đám người tầng thứ tư tầng thứ ba kia tùy ý để ta trêu đùa. Thế nhưng gặp người cùng cấp độ, ta lại lần lượt bị đánh bại...
Ngư đạo nhân chính là người duy nhất trong đám người mới trùng kích lên tầng thứ năm còn ở lại tầng thứ tư...
- Sao lại vậy.
Một nữ tử dung mạo tuyệt mỹ đầu để trần, vẻ mặt vốn lạnh như băng. Thế nhưng giờ phút này vẻ mặt lại tràn ngập khiếp sợ, nói:
- Sao người lại có thể...
- Minh Tâm Tiên Tử, thủ đoạn phòng ngự của ngươi đúng là rất lợi hại, ta cũng rất là bội phục. Thế nhưng lòng của ngươi... Thật sự là nhược điểm rất lớn, đừng nói là ta. Coi như là một tu hành giả Tâm lực đạt Thế Giới Cảnh khác cũng đều có thể đánh bại được ngươi một cách dễ dàng.
Bối Tháp Lai Ách nhẹ giọng thở dài nói.