Kỷ Ninh trầm giọng nói:
- Nếu như ta là Ba Vạn Nguyệt, sẽ vây ta tại không gian độc lập, an bài hai ngàn tám trăm tên chúa tể Đế Quân vây công trước, sau đó lại thả đại thụ sinh mệnh. Đại thụ sinh mệnh có thể hoàn òoàn bao phủ không gian độc lập, làm cho ta không chỗ trốn, khi đó có thể thỏa thích vây công ta tới chết.
- Đại thụ sinh mệnh rõ ràng có lý trí, vì sao lại tổn thất hai tòa Hộ Đạo lâu và mấy ngàn chúa tể Đế Quân mới thả đại thụ sinh mệnh ra?
Kỷ Ninh nói:
- Tổn thất nhiều chúa tể Đế Quân như vậy, cho dù có công lao thì công lao cũng giảm xuống không ít.
- Hơn nữa hai vị có chỗ không biết.
- Ta tại Thánh Giới đã từng đếm rõ số lần tu hành, thậm chí còn ra vẻ cách cái chết cũng không muốn tiến vào Hộ Đạo lâu. Ba Vạn Nguyệt lúc ấy cũng nói... Hắn thà rằng nhìn ta chết tự nhiên cũng không muốn đi ra mạo hiểm.
Kỷ Ninh cau mày nói:
- Nếu như khi đó hắn có đại thụ sinh mệnh, hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn ta chết tự nhiên.
Hồng Nhiên, Mô Cốc khẽ giật mình.
Hai người bọn họ cũng không rõ ràng Kỷ Ninh lại che giấu tao ngộ như thế.
Nhưng bây giờ nghe Kỷ Ninh nói, bọn họ lập tức ý thức được vấn đề trong đó.
Đại thụ sinh mệnh tràn ngập lý trí, lại nghe mệnh lệnh kiên quyết muốn giết Kỷ Ninh.
Đại thụ sinh mệnh nghe lời như vậy...
Nếu sử dụng nó ngay từ đầu, Ba Vạn Nguyệt cũng không cần vội vã trốn, mà là bàng quan trong Hộ Đạo lâu.
Sinh mệnh lực đại thụ sinh mệnh rât cường đại, thực lực rất mạnh, tuyệt đối khắc chế Đạo Quân chân linh tán loạn như Kỷ Ninh! Chỉ cần Ba Vạn Nguyệt không ngốc, hoàn toàn hiểu rõ đại thụ sinh mệnh khắc chế Bắc Minh Đạo Quân thì sẽ không thả hắn ra ngoài, hắn chờ tới lúc thủ hạ tổn thất không còn, đợi đến lúc Hộ Đạo lâu của mình bị phá hư mới thả ra...
Cần gì chứ?
Tội gì khổ như thế chứ?
Trơ mắt nhìn Kỷ Ninh đi ra ngoài, nhìn chân linh Kỷ Ninh tán loạn tự nhiên, hắn vẫn trốn trong Hộ Đạo lâu và không thả đại thụ sinh mệnh, tội gì khổ như thế chứ?
- Trừ phi ——
Trong mắt Kỷ Ninh có hàn quang tỏa sáng:
Đại thụ sinh mệnh trước kia không có ở trong không gian này.
- Căn bản không có ở đây?
Sắc mặt Hồng Nhiên Chí Tôn, Mô Cốc Chí Tôn biến hóa.
- Bởi vì nó căn bản không ở đây cho nên Ba Vạn Nguyệt mới không làm gì được ta, ta ở bên ngoài dốc lòng tu luyện thì hắn cũng chỉ có thể nhìn! Nếu có đại thụ sinh mệnh, căn bản không cần làm như vậy.
Kỷ Ninh nói:
- Cho đến ta khoái công phá Hộ Đạo lâu, hắn đã vội vàng, đoán chừng đã cầu viện cao tầng Tây Tư tộc. Vì vậy đại thụ sinh mạng bị phái tới!
- Đại thụ sinh mệnh tới từ đâu.
Hồng Nhiên Chí Tôn trịnh trọng nói.
- Trận cơ không gian? Hoặc là có không gian che giấu khác?
Sắc mặt Mô Cốc Chí Tôn cũng khó nhìn:
- Hoặc nói là tại hang ổ hạch tâm Tây Tư tộc?
Hồng Nhiên, Mô Cốc nhìn nhau.
Hai vị chí tôn đã từng trải qua chiến tranh lần đầu tiên, bọn họ cũng xem như hiểu đại thụ sinh mệnh của Tây Tư tộc, nó được xem là một trong các chiến lực tuyệt đối trọng yếu của Tây Tư tộc, còn quan trọng hơn Tây Tư trưởng thượng chủ nhiều.
Tuy không quá nguyện ý tin tưởng ——
Khả năng lớn nhất chính là tại hang ổ hạch tâm của Tây Tư tộc.
- Chúng ta đã phong tỏa hang ổ hạch tâm của Tây Tư tộc.
Mô Cốc Chí Tôn thấp giọng thì thào:
- Cho dù đi ra cũng sẽ bị chúng ta tra ra được mới đúng.
- Thời gian dài như vậy, chỉ sợ Tây Tư tộc đã có biện pháp chạy ra khỏi phong tỏa.
Hồng Nhiên Chí Tôn trịnh trọng nói:
- Bọn chúng còn nhiều thủ đoạn còn cao siêu hơn chúng ta nghĩ.
- Bắc Minh, nhờ có ngươi.
Hồng Nhiên Chí Tôn nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Hai chúng ta trước kia cũng không phát hiện điểm này, một khi khai chiến, Tây Tư tộc lặng yên không một tiếng động thoát đi, những chí tôn của chúng ta còn trông coi nơi này, chỉ sợ chiến tranh sẽ lâm vào hạ phong ngay từ đầu.
- Hai vị chí tôn vào thời khắc cuối cùng đến cứu ta, cho nên không hiểu nhiều lắm. Ta lâm vào không gian này, ban đầu còn đấu với Ba Vạn Nguyệt... Nhớ lại, nếu có sát chiêu như đại thụ sinh mệnh, lại nhớ an bài lúc trước của Ba Vạn Nguyệt không đúng.
Kỷ Ninh nói ra:
- Lúc trước ta nghĩ tới hậu duệ Tây Tư tộc không ngừng chịu chết rất đáng thương, lúc này mới ý thức không đúng, phát hiện sơ hở.
- Ân.
Hồng Nhiên, Mô Cốc lúc này cũng nghiêm túc hơn nhiều.
- Tuy đại thụ sinh mệnh cũng không phải mười phần nắm chắc chạy ra từ hang ổ hạch tâm của Tây Tư tộc.
Mô Cốc Chí Tôn nói:
- Nhưng cũng có vượt qua năm thành khả năng.
- Chúng ta phong tỏa có khả năng đã vô dụng.
Hồng Nhiên Chí Tôn cũng nói:
- Xem ra phải chuẩn bị sẵn sàng...
Lần này đại thụ sinh mệnh tới giết Kỷ Ninh, Y Da Nhĩ cũng không nghĩ tới là sơ hở gì.
Thủ đoạn Ba Vạn Nguyệt đối phó Kỷ Ninh và một ít đối thoại với Kỷ Ninh mới là sơ hở chân chính! Có đại thụ sinh mệnh mà còn co đầu rụt cổ như thế, còn có thể thà rằng chờ Kỷ Ninh tán loạn chân linh chết đi cũng không muốn thả đại thụ sinh mệnh ra?...
Trong không gian che giấu.
Kỷ Ninh, Hồng Nhiên Chí Tôn, Mô Cốc Chí Tôn đứng giữa không trung.
Giữa không trung có rất nhiều chúa tể Đạo Quân đang đứng, nơi này có tới hơn ba ngàn người, đều là hậu duệ Tây Tư tộc! Trong bọn họ có hơn ba mươi chúa tể, hiển nhiên ở phương diện bồi dưỡng chúa tể Đế Quân, Tây Tư tộc hay cực kỳ am hiểu làm việc này.
- Tuy các ngươi là hậu duệ.
Kỷ Ninh nhìn những hậu duệ trước mặt:
- Cuối cùng cũng là một phần của văn minh người tu hành chúng ta, những người Tây Tư tộc chân chính mới là kẻ xâm nhập, mới là người từ ngoài tới. Bọn chúng căn bản không quan tâm tính mạng của các ngươi... Chúng ta chiến tranh với Tây Tư tộc cũng không yêu cầu các ngươi tham chiến, chúng ta sẽ an bài cho các ngươi một dị vũ trụ, các ngươi cứ chờ trong dị vũ trụ đi, sống thời gian bình tĩnh, cũng đừng xen vào chiến tranh hai đại văn minh nữa.
- Đa tạ Bắc minh Đạo Quân.
Lệ Thứu Nha dẫn đầu cung kính hành lễ.
- Đa tạ Đạo Quân.
Càng nhiều hậu duệ hành lễ.
- Đa tạ Đạo Quân.
Tất cả hậu duệ cùng khom người, có chút người còn đang khóc. Bọn họ sớm cảm giác được mâu thuẫn và bài xích tới từ Tây Tư tộc.
- Hiện tại các ngươi đi thôi, di chuyển tất cả sinh linh trong sáu tòa thế giới đi.
Kỷ Ninh phân phó:
- Nơi này cuối cùng không an toàn.
- Vâng.
- Chúng ta đi.
- Đi.
Lúc này hơn ba ngàn tên chúa tể Đế Quân cùng bay nhanh khắp bốn phía, bắt đầu di chuyển đại quy mô.