Vũ Thường Đạo Quân mạnh nhất có ba đại tâm lực bí thuật.
Theo thứ tự là Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật, Huyễn Giới và Vũ Thường Mê Hồn Khúc, cũng là bí thuật giúp Vũ Thường Đạo Quân đứng đầu trong hàng ngũ Đạo Quân không ai tranh luận, trong đó hắn dựa vào Vũ Thường Mê Hồn khúc, một khúc mê hồn, mặc dù là Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại không cẩn thận sẽ trúng chiêu. Như một ít Đạo Quân nghịch thiên cũng không cách nào chống cự bí thuật đáng sợ này.
Nhưng Vũ Thường Đạo Quân khác với Kỷ Ninh.
Đạo của Kỷ Ninh là kiếm đạo chung cực, am hiểu là công.
Vũ Thường Đạo Quân thiên hướng âm nhu, hắn cũng cực kỳ am hiểu nhạc khúc mới có thể sáng chế ra Vũ Thường Mê Hồn Khúc đáng sợ.
Cả hai đi phương hướng khác nhau, tự nhiên phong cách cũng khác nha, Kỷ Ninh chỉ học da lông từ Vũ Thường Mê Hồn Khúc, hắn miễn cưỡng học hai ba thành Huyễn Giới, nhưng Tâm Lực Đại Diệt Tuyệt có tính công kích rất mạnh, Kỷ Ninh học được lại còn sửa chữa thích hợp với chính mình, cho nên uy năng còn mạnh hơn nữa.
Tâm lực như kiếm, một kiếm ra diệt sạch hồn phách chân linh của địch nhân! Cực kỳ bá đạo!
Nếu địch nhân ngạnh kháng, như vậy thủ đoạn tâm lực của Kỷ Ninh cũng ảnh hưởng rất yếu lên địch nhân. Như Vũ Thường Đạo Quân am hiểu nhiều phương diện, uy hiếp mới càng lớn, thời gian Kỷ Ninh tu hành quá ngắn, hắn ỷ vào kiếm đạo chung cực nhưng học Tâm Lực Đại Diệt Tuyệt tới đại thành sau đó cải biến thích hợp với mình đã là chuyện rất khó lường.
- Nghe cũng rất dã man bá đạo.
Cửu Trần giáo chủ bất đắc dĩ nói:
- Còn tưởng rằng ta được lão tổ ban thưởng có thể đánh bại ngươi. Bây giờ xem ra ta không phải đối thủ của ngươi.
- Ngươi bây giờ thật không phải đối thủ của ta.
Kỷ Ninh gật đầu nói.
- Tiểu tử ngươi...
Cửu Trần giáo chủ trừng mắt, nói:
- Không biết khiêm tốn chút nào, chờ đó, chờ ta thành Đạo Quân tứ bộ, hừ hừ, ta lần này sẽ rèn luyện trong động quật đã có đốn ngộ, tin tưởng đột phá đến Đạo Quân tứ bộ cũng không xa. Đến lúc đó lại cho ngươi biết lợi hại.
- Kẹt tại bình cảnh, bị vây khốn mấy hỗn độn kỷ cũng thường có, yên tâm đi, ta sẽ không khi dễ ngươi.
Kỷ Ninh tiếp tục nói.
Hai người nói xong đồng thời khống chế phi chu màu đen đi về phía trức.
Cố tình nói nhảm như thế là vì Cửu Trần giáo chủ cũng hiểu, bọn họ ít nhất sẽ không trúng ảo thuật! Chỉ cần ứng phó cứng đối cứng mà thôi.
- Ngoại tộc.
Lúc này ở xa xa có dị thú khải giáp màu xanh xuất hiện, trong ánh mắt màu vàng của nó đầy sát cơ.
- Chết.
Nó lập tức biến ảo hơn vạn đạo thân ảnh, tất cả đều giết tới.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ không thể phân biệt rõ chân thân của nó, kỳ thật mỗi con đều có thể là chân thân.
Hừ.
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua.
Tâm lực trực tiếp càn quét chung quanh.
Lúc này có hơn vạn đạo thân ảnh tan biến hoàn toàn, lúc này chỉ còn một thi thể ngã xuống, cỗ thi thể kia cũng phân giải tự nhiên, dung nhập vào con đường đá xanh.
- Lợi hại lợi hại, chỉ lườm một cái là chết, thật sự là hâm mộ ah.
Cửu Trần giáo chủ đứng bên cạnh hâm mộ gần chết.
- Lúc nào ta thành người tu hành tâm lực, trừng ai ai chết, khi đó thật thống khoái.
Người tu hành tâm lực đỉnh cấp nhất, đáng sợ là đáng sợ ở đây! Bọn họ công kích yên lặng không một tiếng động và cực nhanh, muốn ứng phó tâm lực công kích không thể dựa vào pháp bảo lợi hại, cho dù có vũ trụ chi bảo cũng vô dụng. Dựa vào là đạo tâm, dựa vào là hồn phách, dựa vào là tâm tình! Những thứ này không thể phá vỡ, mặc dù lực chiến đấu rất mạnh nhưng trên tâm cảnh có chỗ thiếu hụt cũng phải chết trong tay người tu hành tâm lực.
Như ban đầu ở dị vũ trụ khởi nguyên chi địa, đám người Kỷ Ninh, Khánh Hoàn hoàng tử, Phong Nhất Tâm Quân, Hỏa Tấn Thủy Quân đi trên xiềng xích bổn nguyên, tuy thực lực bọn họ đều rất tiếp cận nhau nhưng Hỏa Tấn lại có đạo tâm và tâm cảnh kém một mảng lớn.
Cho nên người tu hành tâm lực địa vị rất đặc thù, mặc dù thực lực hơi thấp chút ít nhưng Đạo Quân đỉnh cấp cũng phải dùng lễ đối đãi bọn họ.
- Ngoại tộc, giết.
Lại là một đầu dị thú khải giáp màu xanh xuất hiện, nó biến ảo hơn vạn thân ảnh xuất hiện, đây đều là thủ đoạn bản năng của chúng.
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua.
Tâm lực càn quét.
Dường như một thanh kiếm trực tiếp càn quét mọi nơi.
Tất cả tan thành mây khói, thi thể phân giải tiêu tán...
Tiến vào huyễn trần đạo trước mười hai ngày nhẹ nhõm chưa từng có, trên đường đi gặp được tính mạng huyễn trần, mặc dù mười tám con liên thủ đánh tới, Kỷ Ninh chỉ cần nhìn một cái là diệt sạch tất cả, không có con nào có thể ngăn cản Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật của Kỷ Ninh.
Vào ngày thứ mười ba, rốt cuộc đám người Kỷ Ninh đụng phải dị thú khải giáp màu xanh ngăn cản Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật mà không chết, dị thú khải giáp màu xanh này có hình thể lớn hơn, tuy nó có thể chống cự nhưng lâm vào đần độn, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ lập tức xông lên chém giết cận thân giết nó.
Ngày thứ mười sáu.
Hai người bọn họ gặp phải dị thú khải giáp màu xanh khó chơi, nó có thể kháng trụ Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật! Chém giết cận thân lại cùng cấp độ với hai người Kỷ Ninh, cuối cùng Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ liên thủ, một kiếm kiếm đạo chung cực chi tích huyết mới chém giết dị thú khải giáp màu xanh.
- Quái!
- Tại sao không còn tính mạng huyễn trần nào nữa?
Hai người Kỷ Ninh lúc này cưỡi phi chu màu đen tiến lên, bọn họ càng thêm nghi hoặc, bởi vì bắt đầu ngày thứ mười bảy bọn họ đi đường vô cùng bình tĩnh, không gặp được một đầu tính mạng huyễn trần nào.
- Không bình thường, rất không bình thường. Dựa theo Hình Thứu lão tổ ghi lại, tính mạng huyễn trần càng vào khu vực hạch tâm càng nguy hiểm, số lượng tính mạng huyễn trần càng nhiều, thực lực cũng càng mạnh.
Cửu Trần giáo chủ nhíu mày, nói:
- Cả huyễn trần đạo cần một tháng mới có thể vượt qua. Chúng ta hiện tại đang đi vào khu vực trọng yếu nhất, vậy mà không có tính mạng huyễn trần nào?
Kỷ Ninh cũng có chút bận tâm, tính mạng huyễn trần trời sinh am hiểu ảo thuật, tự nhiên cực kỳ am hiểu chống cự tâm lực, một ít tính mạng huyễn trần rất cường đại đã có thể chống cự Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật của hắn...
Ngày thứ mười tám, thứ mười chín, ngày thứ hai mươi...
Chung quanh vô cùng yên tĩnh, không có một đầu tính mạng huyễn trần xuất hiện.
Đảo mắt qua ngày hai mươi sáu, cách bay ra khỏi huyễn trần đạo cũng cũng không phải quá xa.