Chân Nhất Đạo Quân chật vật mà trốn thoát được một mạng liền cảnh báo với hảo hữu chí giao của mình, hảo hữu chí giao của hắn cũng liên tục nhắc nhở hảo hữu chí giao, vì vậy một truyền mười, mười truyền một trăm... Càng truyền càng nhanh... Thiên Thiên Cung, Đại Mạc Viện hôm nay là bia cho người ta ngắm, vô số Đạo Quân đang chú ý tới nó.
Đại Mạc Viện Đại Mạc Đạo Quân mang theo thê tử trốn đi nên không ai tìm thấy.
Thiên Thương cung chính là hi vọng của những Đạo Quân thực lực yếu kém.
- Cái gì, người tu hành tâm lực?
- Chỉ nhìn một cái, nhất niệm diệt sát Tu Mông Đạo Quân? Chân Nhất Đạo Quân miễn cưỡng bảo trụ một mạng?
- Chỉ pháp thân đã lợi hại như thế?
- Thiên Thương cung có người tu hành tâm lực đáng sợ tên gì?
- Gọi là Bắc Minh! Bắc Minh Đạo Quân!
Tin tức điên cuồng truyền ra ngoài.
Kỷ Ninh lúc trước chém giết Khổng Tát, bởi vì hắn không tận lực bại lộ chính mình cho nên không mấy người biết hắn giết Khổng Tát, danh khí của hắn tại vô tận cương vực không lớn. Nhưng lúc này chỉ bằng pháp thân ra tay bằng vào nhất niệm diệt sát Tu Mông Đạo Quân, lập tức làm vô số Đạo Quân kinh ngạc ngây người.
Nhất chiến thành danh!
Kỷ Ninh, trong vô tận cương vực cũng tính là có danh khí, vô số Đạo Quân cũng biết có người tu hành tâm lực 'Bắc Minh Đạo Quân' tồn tại...
Trong một phương thế giới hỗn độn.
Tại thành thị phàm nhân.
Đại Mạc Đạo Quân và thê tử đang sinh hoạt trong một sơn trang tại đây, trải qua cuộc sống trang chủ nhàn nhã.
- Cái gì, Bắc Minh Đạo Quân là người tu hành tâm lực? Chỉ bằng pháp thân, nhất niệm diệt sát Tu Mông Đạo Quân?
Vốn Đại Mạc Đạo Quân đang khí định thần nhàn uống rượu, bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Phu quân, ngươi nói cái gì, Bắc Minh Đạo Quân?
Mỹ nhân bên cạnh ngạc nhiên.
- Đúng thế, Bắc Minh Đạo Quân chính là tiểu gia hỏa Kỷ Ninh từng ở lại trong Đại Mạc Viện, còn nhớ rõ khi hắn vừa tới Đại Mạc Viện cũng chỉ là một tên Tổ Thần, sau khi đi Vạn Thần Phủ quay về liền đột phá Thế Giới Cảnh. Lúc này mới bao lâu ah... Khi đó mới là Thế Giới Cảnh, bây giờ pháp thân bằng nhất niệm diệt sát Tu Mông Đạo Quân, thực lực này tuyệt đối mạnh hơn ta.
Đại Mạc Đạo Quân rung động, hắn am hiểu suy diễn nhưng không biết rõ tương lai, người tu hành càng nghịch thiên, vận mệnh lại càng khó suy diễn.
- Pháp thân đã lợi hại như vậy, bản tôn mạnh bao nhiêu?
Mỹ phu nhân cũng ngạc nhiên ngây người, nói:
- Tu hành ngắn như thế đã lợi hại như vậy, về sau chỉ sợ sẽ thành Đạo Quân nghịch thiên số một số hai trong vô tận cương vực.
- Mặc dù là hiện tại, cho dù là Đạo Quân nào cũng không dám xem nhẹ hắn.
Đại Mạc Đạo Quân lắc đầu, nói:
- Bởi vì hắn là người tu hành tâm lực...
Tin tức Mang Nhai quốc cũng đặc biệt linh thông, tin tức này sẽ truyền về Mang Nhai quốc nhanh chóng.
Trong Mang Nhai quốc thập nhị cung nhất thời cũng nghị luận liên tục.
- Kiếm Cung Bắc Minh Đạo Quân lại thành người tu hành tâm lực?
- Bắc Minh Đạo Quân, nghe nói kiếm đạo rất mạnh, tại sao tâm lực lưu lại lợi hại như thế.
- Tâm lực cung Phong Nhất Đạo Quân có thiên phú cực cao nhưng cũng không thể bằng vào pháp thân diệt Tu Mông Đạo Quân a...
- Bắc Minh thành người tu hành tâm lực?
KHánh Hoàn hoàng tử vừa vặn trở về Mang Nhai quốc và biết tin tức này, hắn lập tức tươi cười:
- Có ý tứ, không nghĩ tới lúc trước chúng ta đi dị vũ trụ bốn, Bắc Minh ngươi tạm thời vượt lên trước. Xem ra ta cũng phải cố gắng hơn nữa...
Một cây đại thụ kỳ dị có thần văn đỏ rực cao ngàn vạn dặm, trên chạc cây to lớn của nó có một thiếu niên nhỏ gầy đang ngồi đó, hắn mỉm cười nhắm mắt tu hành, làn da nửa thân trên của hắn mang theo hoa văn kỳ dị, hoa văn đỏ rực giống như hoa văn trên thân cây đại thụ, hoa văn đang khuếch tán khắp toàn thân, dần dần hình thành...
- Ân?
Phong Nhất mở mắt ra, hắn cười nói:
- Bắc Minh huynh, hắn lại trở thành người tu hành tâm lực đã lợi hại như thế. Ta cho rằng ta có thể sáng tạo ra bí thuật lợi hại như Vũ Thường Mê Hồn Khúc, không ngờ Bắc Minh huynh trước kia cũng không phải người tu hành tâm lực, hiện tại còn mạnh hơn cả ta.
Thiên phú tâm lực của Phong Nhất rất cao, thời điểm tại Thế Giới Cảnh đã không kém gì Khánh Hoàn, Kỷ Ninh, hắn là yêu nghiệt cấp cao nhất. Sau khi thành Đạo Quân càng lợi hại hơn, đạt tới biên giới hợp đạo cũng là người tu hành tâm lực cường đại nhất.
Hắn ở tại khởi nguyên chi địa đạt được truyền thừa của chúa tể tu hành tâm lưc, tự nhiên càng bất phàm, hắn bắt đầu sáng tạo bí thuật không thua kém gì Vũ Thường Mê Hồn Khúc, lúc này chỉ ở giai đoạn thành lập, căn cơ càng vững chắc.
Căn cơ vững chắc, tu hành càng chậm, hôm nay Phong Nhất chỉ là Đạo Quân nhị bộ mà thôi...
- Không, không, làm sao có khả năng, không có khả năng, tại sao mạnh hơn ta nhiều như thế.
Hỏa Tấn đang tu hành trong một thần điện rách nát, hắn đang gào thét:
- Không có khả năng, ta cố gắng như thế, tại sao khoảng cách càng lúc càng lớn.
Lúc trước bốn yêu nghiệt tuyệt thế đi dị vũ trụ, Hỏa Tấn là người có tâm tính yếu nhât, hắn vẫn cho rằng chính mình sẽ thành mạnh nhất, hắn không ngừng cố gắng, tự nhận hôm nay chính mình rất cường đại, không nghĩ tới Bắc Minh lúc trước am hiểu kiếm đạo, hôm nay lại đột nhiên thành người tu hành tâm lực, phương diện tâm lực đáng sợ như thế...
Tin tức truyền khắp bốn phương, nhiều người không ngừng suy nghĩ.
Mục đích của Kỷ Ninh cũng đạt tới, tuyệt đại đa số Đạo Quân đều lùi bước, đối mặt người tu hành tâm lực, người có lòng tin giết qua cực nhỏ.
Biên giới vô tận cương vực và Ngu Tinh Hải, bỗng nhiên hư không xuất hiện một vết nứt không gian, bên trong có hai thân ảnh đi ra ngoài, một là thiếu niên áo trắng lưng cõng kiếm màu vàng, một người khác là nam tử áo đen tỏa ra khí tức vô cùng mênh mông.
- Rốt cục đi ra.
- Ha ha, không nghĩ tới đi ra lại thuận lợi như thế.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ không ngừng thổn thức.
- Lúc trước hai ta còn nom nớp lo lắng, e sợ vứt bỏ tánh mạng.
Cửu Trần giáo chủ cười nói:
- May mắn có Hình Thứu lão tổ ban cho tinh đồ, may mắn Bắc Minh ngươi kiếm thuật có thể siêu việt không gian, may mắn ngươi còn là người tu hành tâm lực.
- May mắn chúng ta vận khí tốt, tinh hà lưu vực nguy hiểm nhất... Chúng ta vậy mà phi thường gặp may mắn không đụng phải nguy hiểm.
Kỷ Ninh cũng cảm thán nói.
Rất nhiều nhân tố tăng thêm vận khí, hai người Kỷ Ninh còn sống trở lại vô tận cương vực.