"Tiểu Thanh, thu mê trận lại." Kỷ Ninh ra lệnh. Mê trận cũng chả có gì trở ngại với Long Kình yêu vương bây giờ. Mà ngược lại còn có ảnh hưởng với bên mình.
Đại trận vừa mất.
Ba người liền có thể nhìn thấy Long Kình yêu vương cao lớn đồ sộ ở phía xa xa đang đứng. Hơi thở của Long Kình yêu vương rõ ràng điên cuồng mạnh mẽ hơn lúc trước. Trong góc tối, Kỷ Ninh cảm nhận được một cảm giác đầy uy hiếp. Đây chính là sự cảnh báo của thần hồn.
"Ta còn phải cảm tạ ngươi vì đã giúp ta có thể đột phá tới Nguyên Thần. Cho nên ta mới giúp ngươi giết hai tên loài người kia. Hai tên kia chắc là kẻ thù của ngươi đúng không." Long Kình đại yêu nhìn Kỷ Ninh, lườm một cái rồi nói. "Những huynh đệ, muội muội của ta đều đã chết trong tay ba người các ngươi. Mà Kỷ Ninh, ngươi là kẻ đáng chết nhất."
"Đi." Trong mắt Long Kình đại yêu lóe lên sự lạnh lẽo.
Vù vù.
Một thanh kiếm dài màu đen tầm mười trượng lao đi như một con thuyền chiến. Ở bề mặt của nó còn có Nguyên Hỏa đang thiêu đốt đang chém thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
"Hừ." Kỷ Ninh thấy thế thì hừ lạnh một tiếng. Đồng thời thần niệm của hắn lập tức thi triển ra Hám Thần thuật. Thần niệm cuồn cuộn như sóng biết đánh thẳng vào Nguyên Thần của Long Kình đại yêu! Oang. . .Long Kình đại yêu cảm thấy Nguyên Thần của mình bị chấn động một trận nên uy lực pháp bảo do hắn điều khiển cũng bị ảnh hưởng rõ ràng.
Điều này làm cho Long Kình yêu vương thầm hãi. Tại sao thần hồn của tên Kỷ Ninh lại mạnh tới vậy? Chẳng lẽ là tiên nhân chuyển thế sao?
Bất kể là có hay không phải là tiên nhân chuyển thế thì đều phải giết!
"Phù!"
Thanh kiếm màu đen mang theo Nguyên Hỏa rít gió bay về phía Kỷ Ninh.
Sau một tiếng hừ, cả thân thể của Kỷ Ninh cũng lớn bổng lên, hóa thành một người khổng lồ cao ba trượng cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm trong tay, hóa thành một ảo ảnh lao lên đỡ.
"Uỳnh!"
Kiếm quang va chạm với thanh kiếm màu đen trên không trung.
Kỷ Ninh thi triển 'Trích Tinh Thủ' ra. Một kiếm này đã phát ra uy lực cực kỳ mạnh, không hề khoan nhượng chút nào đánh bay thanh kiếm màu đen đang quay cuồng kia. Bản thân Kỷ Ninh cũng phải lùi lại hai bước, đồng thời Thủy Hỏa Liên còn quay quanh người. Chỉ thấy bên trong từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa đẹp đẽ giờ đã có cả Tuyết Hồn Hàn Sát và Kim Diễm Địa Hỏa. . .làm cho uy lực của Thủy Hỏa Liên Hoa tăng lên nhiều.
"Long Kình. Nếu chỉ dựa vào pháp bảo thì đừng nghĩ tới việc giết ta. Ngươi xem thường ta quá." Kỷ Ninh cười ha hả.
Long Kình yêu vương cũng đã nhìn ra.
Thực lực của tên Kỷ Ninh này khác hẳn với hai tên Vạn Tượng chân nhân khi trước. Đặc biệt là khả năng cận chiến của hắn. Cực kỳ mạnh mẽ.
"Ta sẽ đáp ứng ý nguyện của ngươi." Long Kình yêu vương gào lên một tiếng. Cả người lập tức hóa thành sương mù ngập trời rồi ở trong mạch nước ngầm hiện lên nguyên hình của nó.
Kỷ Ninh lập tức truyền âm cho Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh ở bên: "Sư đệ, tiểu Thanh. Tên Long Kình này một khi hóa thành nguyên hình thì sẽ làm cho trời sụp đất nứt. Núi đã xung quanh sẽ vỡ vụn ra. Ta sẽ chiến đấu giữ hắn lại. Còn hai người các ngươi dùng tốc độ nhanh nhất mà đi phá đại trận phong cấm. Sư đệ, ngươi cố gắng tìm cách phá vỡ đại trận phong cấm. Nhổ trận kỳ của đại trận phong cấm ra. Không có đại trạn kia thì ta sẽ có rất nhiều cách để chạy thoát.
Mộc Tử Sóc hơi chần chừ một chút rồi đáp: "Được. Sư huynh cũng phải cẩn thận đó."
"Yên tâm."
Kỷ Ninh cúi đầu quan sát sư đệ và Thanh Thanh. Sau khi thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, cảm giác biến thành người khổng lồ làm hắn cảm thấy rất đặc biệt.
"Ầm ầm ầm. . ."Trong lòng đất, Long Kình đại yêu bắt đầu lộ nguyên hình. Thân thể của nó qua to mà mạch nước ngầm thì lại tương đối chật hẹp. Đặc biệt là khi nó thi triển ra thần thông, cả thân thể phải dài tới ba ngàn trượng. Quy mô của cả thân thể cũng phải tới mấy trăm trượng. Thân thể khổng lồ đó bắt đầu dồn ép đất đá làm cả ngọn núi bắt đầu vỡ ra.
"Phá vỡ hết."
Long Kình cũng hiểu được không gian ở xung quanh quá nhỏ. Khi còn nhỏ hắn sống ở Bắc Minh Đại Hải. Cho dù tới vùng đất vô tận này thì lúc bình thường hắn vẫn chiến đấu ở khoảng không rộng lớn. Thân thể của nó dĩ nhiên cũng hợp với nơi 'rộng lớn' hơn. Chiếu đấu trong lòng đất thế này thật sự không thoải mái cho lắm.
Cái đuôi khổng lồ của hắn quật mạnh một cái rồi lại đung đưa, rồi lại quật một cái nữa.
Rầm rầm.
Giống như rồng đất trở mình. Một ngọn núi thấp bé có diện tích hơn mười dặm bắt đầu đổ ầm ầm xuống. Rất nhiều tảng đá lớn bay ra ngoài. Cả mặt đất nứt ra. Mạch nước ngầm cũng trở nên cạn kiệt. Khoảng không rộng hơn mười trượng trong lòng núi bị khoét ra tới hơn ngàn trượng.
"Rầm rầm. . ." Tới cả dòng nham thạch nỏng chảy ở phía dưới cũng bắn lên cao, bắn tung tóe. Thậm chí có một ít nham thạch còn chảy ngược lại.
Một khi Long Kình yêu vương lộ ra nguyên hình thì đúng là trời sụp đất nứt.
Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay nhìn tất cả mọi chuyện. Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ xung quanh.
"Đi nhanh lên." Kỷ Ninh lập tức truyền âm quát. "Nếu chạy đi được thì chúng ta sẽ tụ họp ở tầng băng nhé."
"Sư huynh phải cẩn thận đấy."
"Chủ nhân cẩn thận nhé."
Thanh Thanh lập tức hóa thành con rắn nhỏ quấn vào cánh tay của Mộc Tử Sóc. Mộc Tử Sóc cũng hóa thành đường sáng xuyên qua lượng lớn đất đá đang sụp đổ với tốc độ nhanh như tia chớp.
"Ha ha ha, trốn à? Các ngươi trốn thế nào đây?" Cái đầu khổng lồ của Long Kình đại yêu phát ra tiếng cười điên cuồng. Ở trên cao, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ vùng đất hỗn loạn, nham thạch cuồn cuộn nóng chảy.
"Chết đi."
Hai cái râu rồng của Long Kình đại yếu thẳng từ trên trời giáng xuống chỗ Kỷ Ninh. Trên râu rồng cũng có Nguyên Hỏa quấn quanh đang phủ thẳng xuống Kỷ Ninh.
"Phá!"
Kiếm quang của Kỷ Ninh lóe sáng.
"Uỳnh!" Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay. Sau một lần va chạm, cả người lại bay trở lại.
"Thực lực của hắn tăng nhiều thật." Kỷ Ninh bị bắn ra sau, đâm sầm vào trong lòng núi đá hơn mười trượng, sắc mặt thay đổi. "Đúng! Râu rồng kia chính là pháp bảo bản mệnh mà hắn đã tu luyện nhiều năm. Hiện giờ hắn đã đạt tới Nguyên Thần nên sau khi lộ nguyên hình. . .Pháp bảo bản mệnh náy cũng sẽ có uy lực tăng lên rất nhiều."
Vừa hiện nguyên hình ra là thực lực của Long Kình đã tăng vọt lên rất nhiều.
Dù Kỷ Ninh đã thi triển ra cả Trích Tinh Thủ những vẫn có cảm giác hơi đuối. . .
"Xem ra thực lực của ta kém Nguyên Thần đạo nhân không ít." Khi Kỷ Ninh phải đối mặt với Long Kình yêu vương, cảm thấy không thể đánh ngang tay được, đang nghĩ xem có cách nào kéo dài thời gian thì. . .
Bỗng nhiên.
Trời yên đất lặng.
Tới cả dòng nham thạch nóng chảy đang chảy ngược cũng ngừng lại.
Giọt nước bắn ra từ mạch nước ngầm cũng ngừng lại giữa không trung.
Đống đất đá vụn đang bay loạn trên trời cũng ngừng lại giữa không trung.
Kỷ Ninh đang có tư thể chuẩn bị thi triển Phong Dực độn pháp thể đẻ lui ra. . .
Mộc Tử Sóc cũng đứng ở trước đại trận phong cấm mà không nhúc nhích chút nào. . .
Cho dù là con Long Kình đại yêu khổng lồ kia thì cũng bị dừng lại giữa không trung. Râu rồng của hắn trên không trung cũng đã bị ngừng lại. . .
Lúc này, tất cả như hoàn toàn ngừng lại.
Nhưng bốn sinh mệnh là Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà, Long Kình yêu vương lại cực kỳ rõ ràng. Đây không phải là yên lặng!
"Đây là. . ." Kỷ Ninh cảm nhận được rất rõ ràng một lực lượng vô cùng đáng sợ buông xuống trong nháy mắt. Luồng lực lượng này quá mạnh hoàn toàn đè bẹp cả chính mình. Biến mình trở thành như con kiến trong khối băng. Muốn động đậy cũng không cách nào động đậy được. Thậm chí là muốn diễn cảm trên khuôn mặt cũng không thể làm nổi vì áp lực quá lớn.
"Việc này. Tại sao lại thế này?" Kỷ Ninh cảm nhận thấy nỗi khiếp sợ và bất an. Thần hồn lại còn truyền tới từng đợt cảnh báo. Đó là một cảm giác cực kỳ uy hiếp.
Kỷ Ninh có thể cảm nhận được. Nếu phải đối mặt với uy hiếp đáng sợ như vậy thì e là chỉ trong nháy mắt là mình đã bị giết chết rồi.. . .
"Có cái gì đang xảy ra vậy?" Mộc Tử Sóc mới vọt tới trước đại trận phong cấm cũng cực kỳ lo lắng. Trong lòng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Hắn cũng cảm nhận được toàn bộ cơ thể bị hoàn toàn trấn áp. Tới cả ngón tay cũng không nhúc nhích được chút nào. Hắn cũng nhìn thấy đất đá trên không trung cũng không nhúc nhích. Điều này làm cho hắn càng thêm sợ hãi.. . .
Long Kình đại yêu lại còn khiếp sợ hơn.
Hắn là Nguyên Thần đại yêu, lại còn có xuất thân là đại yêu Long Kình nên lực lượng của hắn mạnh tới mức nào? Hắn xoay người một cái là trời sụp đất nứt. Nhưng giờ phít này cả thân hình của hắn vẫn đứng giữa không trung mà không thể động đậy nổi.
"Ta đã bước vào Nguyên Thần. Rốt cuộc thì đây là lực lượng gì mà làm cho ta không cách nào nhấc tay nổi. Tiên nhân cũng không thể mạnh tới vậy được. Chẳng lẽ là Thiên Tiên? Hoặc là một vài Tán Tiên sống qua mười vạn thậm chí trăm vạn năm?" Trong đầu của Long Kình đại yêu cũng hiện lên vô số suy nghĩ, bụng thấp thỏm lo âu.. . .
Tuy Kỷ Ninh không thể động đậy nhưng vẫn có thể dùng mắt thường để nhìn.
"Đó là!"
Bỗng nhiên Kỷ Ninh kinh ngạc phát hiện ra dòng nham thạch cuồn cuộn ở xa xa bắt đầu tách ra. Cả mặt đất cũng bắt đầu nứt ra. Chỉ thấy một bàn tay khổng lồ vươn ra khỏi dòng nham thạch nóng bỏng. Bàn tay khổng lồ này. . .vừa xuất hiện là đã làm Kỷ Ninh cảm nhận được một loại tuyệt vọng.
Đó chính là tình hình khi thực lực hai bên cách nhau tới một mức quá xa vời.
Chỉ riêng một cái tay này đã tới cả ngàn trượng. Có thể thấy rõ từng đường vân tay như thể được điêu khắc từ lửa. Bàn tay lửa đỏ này vừa vươn ra khỏi nham thạch thì liền túm thẳng vào đầu Long Kình đại yêu.
Xẹt xẹt!
Bàn tay khổng lồ nhè nhẹ bóp nát cái đầu của Long Kình đại yêu như thể bóp nát một quả trứng gà. Tuy Long Kình đại yêu là Thần Ma luyện thể nhưng trong khoảng khác bị bóp nát này tới cả hồn phách của hắn cũng bị bóp nát theo. Hoàn toàn hồn phi phách tán. Tới cả đầu thai chuyển thế cũng không còn khả năng.
Đường đường một tên Nguyên Thần đại yêu mà lại chết như vậy!
"Việc này. . ." Kỷ Ninh vô cùng khiếp sợ. Nhưng lại không thể diễn cảm nổi qua vẻ mặt vì toàn bộ cơ thể vẫn đang bị cứng ngắc lại.
"Uỳnh. . ."
Chỉ thấy giữa đám nham thạch nóng chảy có một cái đầu khổng lồ màu đỏ lửa ngoi lên!
Đúng vậy. Đầu!
Có một con mắt, một cái mũi, một cái miệng. Chỉ riêng một cái đầu này đã cao tới cả ngàn trượng rồi. Chỉ thấy thân thể khổng lồ của hắn từ từ chui ra khỏi lòng đất. Sau khi ngoi lên được hơn nửa thân thể, hắn mới dừng lại. Cả thân thể hắn như kiểu được ngưng tụ ra từ đá cứng, tỏa ra khí nóng vô tận. Hắn dõi mắt nhìn về phía thi thể Long Kình đại yêu lẫn giữa đống đất đá. Con ngươi duy nhất có màu đỏ lờ mờ hiện lên vẻ lạnh lẽo.
"Một con giun nhỏ mà cũng dám hủy động phủ của ta, quấy rầy giấc ngủ của ta. Thật đáng chết." Gã khổng lồ này phát ra âm thanh vang dội.
Vẻ mặt của Kỷ Ninh vẫn không diễn cảm chút nào y như lúc trước.
Nhưng trong lòng thì thầm hét lên: "Thần Ma, nhất định là Thần Ma!"
Lúc này, Kỷ Ninh không thể tưởng tượng nổi cái gì khác. Bất kể là tiên nhân, đại yêu đều không hề giống thế này. Kẻ ở trước mặt này là một tồn tại cực kỳ đáng sợ từ rất xa xưa. . .Bất kể là bộ dáng, hơi thở, hay là thực lực, đều phù hợp với một loại tồn tại duy nhất. Đó chính là Thần Ma! Nhóm Thần Ma vốn được sinh ra từ trời đất nên có thân thể cực kỳ lớn.
Thực lực của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ. Thậm chí từng có một thời đại thống trị vùng đất vô tận này vô số năm tháng. Đó là thời đại Thần Ma!
"Còn có hai tên loài người và một con rắn nhỏ." Thần Ma ngủ say không biết bao lâu này dựng thẳng con ngươi lên nhìn Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Không Thanh Xà như kiểu đang nhìn con kiến.