- Đúng rồi, Đại ca, ta còn chưa có chúc mừng đại ca.
Kỷ Ninh cười nói:
- Chúc mừng đại ca hợp đạo thành công! Đại kiếp nạn như thế, vô số Đạo Quân người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Trong một thời đại cũng rất khó có thể sinh ra được một vị Đế Quân cường đại. Mà thực lực của đại ca cũng đủ để chính thức tiêu dao a.
Thiên Nhất cũng mỉm cười.
Kỳ thực trong lòng hắn cũng rất hưng phấn, chỉ là bởi vì áy náy đối với hai người Kỷ Ninh cho nên cũng không thể biểu hiện hưng phấn cho được.
- Ta đi đây, ta sẽ ở bên ngoài Dịch Ba giới chờ ngươi.
Thiên Nhất Đế Quân nói.
- Được rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Sưu.
Thiên Nhất Đế Quân lập tức bay ra khỏi phi chu ra ngoài, rất nhanh phía trên đã hiện ra một cái thông đạo bằng quang mang. Hiển nhiên Giới linh Bồ La đã cố gắng tạo ra một thông đạo. Thiên Nhất Đế Quân lập tức bay dọc theo quang mang kia, bay ra khỏi Dịch Ba giới.
Đám người Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ, Kỷ Ninh liên thủ mở đường, thế nhưng trôi qua thời gian hơn phân nửa ngày thì Kỷ Ninh lại nhận được tiếng truyền âm từ nô bộc của hắn.
- Chủ nhân, ta vừa đạt được mệnh lệnh của Chúa Tể.
Trong động phủ mà Kỷ Ninh tùy thân mang theo, Dị tộc áo xanh cung kính nói. Hắn là người phụ trách liên hệ giữa Kỷ Ninh và Mang Nhai Quốc.
- Chúa Tể?
Kỷ Ninh hỏi.
- Đúng vậy, Chúa Tể ra lệnh cho ta, truyền lời cho chủ nhân.
Dị tộc áo xanh cung kính nói.
- Nói.
Kỷ Ninh trịnh trọng nói.
Đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ lúc trước đi tới Dị Vũ Trụ ra. Chúa Tể chỉ xin hắn, Phong Nhất, Khánh Hoàn, Hỏa Tấn hỗ trợ bảo vệ cho Thiên Hỏa Mang Nhai thật tốt. Sau đó lại ban cho hắn một khối Thời Không Bàn ra. Kể từ đó đối phương cũng không có một lần nữa truyền âm cho mình a.
- Chúa Tể nói, ở bên trong Xích Ba điện, ngoại trừ Động Minh ngọc phù ra còn có một lượng lớn trái cây trân quý! Chúa Tể hy vọng chủ nhân có thể cố gắng ngắt lấy những trái cây này, càng nhiều càng tốt! Sau khi ngắt lấy, Chúa Tể nguyện ý từ trong tay chủ nhân mua sắm những trái cây này! Có thể dùng Hỗn Độn linh dịch, Hỗn Độn tinh thạch, cũng có thể dùng rất nhiều trân tài, thậm chí là Đạo phù kỳ vật trân quý cùng với một ít Pháp bảo hiếm thấy... Tất cả tất cả đều có thể trao đổi được.
Đồng tử của Kỷ Ninh lập tức co rụt lại.
- Chúa Tể nói, bất luận bảo vật gì bên trong Mang Nhai Quốc đều có. Thậm chí cho dù là thứ mà thế lực khác có thì người cũng sẽ hỗ trợ đổi tới tay. Mặc dù là Vũ Trụ chi bảo! Chỉ cần có đủ trái cây thì Chúa Tể cũng sẽ nguyện ý trao đổi với chủ nhân.
Dị tộc áo xanh nói.
- Cái gì?
Kỷ Ninh tỉnh táo lại, đồng thời cũng rất là rung động.
Chúa Tể Mang Nhai Quốc vì trái cây ở bên trong Xích Ba điện mà quả thực đã không tiếc tất cả.
Đương nhiên nghe thì rất là êm tai, thế nhưng Vũ Trụ chi bảo là thứ không có biện pháp cưỡng ép luyện hóa a. Chỉ có thể để cho Vũ Trụ chi bảo chủ động nhận chủ thì mới được! Như ở bên trong Kiếm Cung của Mang Nhai Quốc cũng có một thanh kiếm gãy là Vũ Trụ chi bảo... Cũng không có ai có thể luyện hóa được nó. Không được Vũ Trụ chi bảo tán đồng, như vậy kỳ thật Vũ Trụ chi bảo cũng không có giá trị gì quá lớn.
- Chúa Tể nói, trái cây ở bên trong Xích Ba điện, dùng hết toàn lực ngắt lấy, càng nhiều càng tốt.
Dị tộc áo xanh lại bổ sung thêm một câu.
Kỷ Ninh trầm tư, khẽ gật đầu...
Ngày từng ngày trôi qua.
Đám người Kỷ Ninh tiếp tục mở đường tiến lên, rút cuộc Cửu Trần cũng đã hoàn toàn khôi phục.
Kỳ thật ngày thứ chín sau khi Cửu Trần thừa nhận tra tấn thống khổ cũng đã không còn thống khổ gào thét như trước nữa. Hiển nhiên dưới loại thống khổ, tra tấn giày vò này, đạo tâm của hắn cũng đã lột xác. Vào ngày thứ chín đã có thể cố nén thống khổ, làm cho bản thân không phát ra thành tiếng.
- Đến, đến đây. Cửu Trần huynh trải qua một phen kiếp nạn, hôm nay đạo tâm đã được đề thăng rất cao. Tương lai hy vọng hợp đạo cũng lại lớn hơn một phần a, đến đây, uống.
Lê Tinh Cung chủ nâng chén.
Bên trên phi chu.
Kỷ Ninh, Lê Tinh, Tửu Thánh, Đại Mạc và Cửu Trần ngồi xuống, cùng nhau uống rượu nói chuyện.
Kỳ thật những ngày này mở đường tiến lên, đám người Lê Tinh, Tửu Thánh cũng rất mệt mỏi. Dù sao càng tới gần Xích Ba điện thì nguy hiểm, phiền toái ở trên đường đi lại càng nhiều. Cũng may là ba người Kỷ Ninh, Lê Tinh, Tửu Thánh đều bài danh ở ba thứ hạng đầu. Bọn họ lại liên thủ lại, nếu không tốc độ đi tới sẽ còn chậm hơn một chút nữa.
- Ha ha.
Cửu Trần cũng cười ha hả, nói:
- Quả thực là ta gặp họa đắc phúc, đạo tâm đã tăng lên không ít. Bất quá nói thật, ngẫm lại sự thống khổ lúc trước, phần kỳ ngộ này thực sự ta cũng không muốn a. Ài, đây quả thực là một lần tra tấn kinh người. Đúng rồi, Bắc Minh, Thiên Nhất kia đâu? Hắn ở đâu? Ta rất là nổi giận, muốn đi tìm hắn!
Trong mắt của Cửu Trần có một tia tiếu ý.
- Hắn đã hợp đạo thành công, trở thành Vĩnh hằng rồi.
Tửu Thánh thì than thở nói.
- Trở thành Vĩnh hằng rồi sao?
Cửu Trần trừng mắt.
- Hâm mộ đúng không?
Lê Tinh Cung chủ nói, hiển nhiên hắn cũng rất là hâm mộ.
- Bắc Minh, sao hắn lại trở thành Vĩnh hằng? Có phải khi hai ta ở bên ngoài liều thì hắn dùng Động Minh ngọc phù đúng không?
Cửu Trần truy vấn.
- Là như thế này...
Kỷ Ninh đem tình huống giải thích qua một lần, rõ ràng rành mạch.
Cửu Trần nghe vậy không khỏi cắn răng:
- Tên hỗn đản này, lúc ấy hắn tiến vào cảnh giới đốn ngộ, đóng lục thức, đi hợp đạo... Thật ra cũng không sao cả. Thế nhưng lại khiến cho ta ăn đau khổ rất lớn a.
Tuy rằng trong lòng vẫn rất là phẫn nộ, khó chịu. Thế nhưng lửa giận đối với Thiên Nhất cũng không có nặng như vừa rồi nữa.
- Hắn thiếu nợ ngươi, đương nhiên về sau phải hoàn lại.
Kỷ Ninh nói.
- Đúng rồi, về sau thì thế nào chứ? Ta nhìn khí tức của ngươi so với quá khứ còn cường đại hơn rất nhiều a! Lại đi cùng Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ một chỗ... Về sau rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Cửu Trần truy vấn.
- Ngươi trúng chiêu, lúc ấy Bắc Minh một mình lẻ loi đối mặt với bốn gã Đạo Quân đỉnh phong. Lúc ấy cũng đồng thời đột phá đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong, càng một người quét ngang bốn người! Đánh cho Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân chật vật mà chạy. Mà Sửu Vương và Tuế Mộng Giáo Chủ lại còn mất mạng tại chỗ.
Lê Tinh Cung chủ ở bên cạnh cười nói.