Chương 887

Mãng Hoang Kỷ

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 12:46:34

Nếu thật sự là Kỷ Ninh... Một mình lão ở bên ngoài là tự tìm chết. Chợt một tiếng rống vang vọng nguyên thế giới hỗn độn rộng lớn: - Càn rỡ! Thanh âm quanh quẩn trong thiên địa, tất cả tu hành giả trong Hắc Liên đế đô sợ hãi tim rớt cái bịch. Một giọng nói lạnh băng chất chứa tức giận vang lên trong đầu Tâm Thần Tướng: - Mau đến phủ của ta. Tâm Thần Tướng giật mình kêu lên: - Bệ hạ? Lão nhân tóc đen áo xám không rảnh nghĩ vẩn vơ nữa, bay ra khỏi cửa sổ tửu lâu đến Thần Đế phủ. Hắc Liên thế giới hỗn độn. Một chiếc thuyền lớn uy năng hùng hổ cưỡng ép xuyên thấu qua. Thuyền lớn vạn dặm, chín vị đại năng Thế Giới cảnh đứng ở đầu thuyền, bảy ngàn Tổ Thần Tổ Tiên rậm rạp đứng đằng sau. Mặt Vụ Nham Tinh Chủ lạnh băng nghiêm túc nói: - Thế giới hỗn độn này là hang ổ của Hắc Liên Thần Đế. Khoảnh khắc chúng ta vào thế giới hỗn độn sẽ không qua mắt được hắn, nhưng không cần che giấu, hiện tại hắn biết cũng muộn rồi. Vèo! Thuyền lớn xuyên qua hư không, khi lại xuất hiện thì bên dưới có thành thị như sen màu đen chín cánh to lớn thấp thoáng trong mây. Ong ong ong ong ong! Dao động từ Hắc Liên đế đô bên dưới khuếch tán bao phủ nguyên thế giới hỗn độn, muốn phong kín hư không nhưng muộn một bước. - Đây là Hắc Liên đế đô? - Thành thị hình dạng sen đen chín cánh, đúng là Hắc Liên đế đô rồi. Nhiều Tổ Thần Tổ Tiên trên thuyền lớn giờ mới biết mục tiêu mình công kích là Hắc Liên đế quốc, ai nấy vừa hồi hộp vừa hưng phấn. Nếu riêng lẻ Tổ Thần Tổ Tiên thì không dám tưởng tượng điều này, nhưng bọn họ có đến bảy ngàn Tổ Thần Tổ Tiên, và không thấy chín đại năng Thế Giới cảnh cũng có mặt sao? Nên đám Tổ Thần Tổ Tiên hào khí ngất trời. Vụ Nham Tinh Chủ ra lệnh: - Bày trận! Ầm ầm ầm ầm ầm! Đám người Kỷ Ninh, bao gồm Cung Triêu Tổ Tiên là chín vị lập tức hướng dẫn, chớp mắt bảy Tiểu Thiên Tổ Thần Tổ Tiên trận đã bày xong. Vụ Nham Tinh Chủ đứng ngay đầu thuyền nhìn xuống thành thị sen đen chín cánh: - Không ai trốn sao? Giờ ngay cả một con kiến nhỏ cũng đừng hòng trốn khỏi thế giới hỗn độn. Hư U Tiên Nhân đứng bên cạnh cười nói: - Có lẽ bọn chúng cho rằng thực lực của chúng muốn đi rất dễ dàng. Vụ Nham Tinh Chủ cười nhạt: - Hừ! Chúng không đi được! Vèo! Vụ Nham Tinh Chủ phất áo sao, giữa không trung xuất hiện một ngôi sao lớn, là Vụ Nham tinh. Vụ Nham tinh chỉ to ngàn vạn dặm, ngang ngửa thành thị sen đen chín cánh bên dưới. Nhưng Vụ Nham tinh tỏa ra dao động khiến tim người đập nhanh. Ào ào ào! Vụ Nham tinh bắn ra vô số ánh sao. Ánh sáng sao bao trùm ức vạn dặm, thành thị sen đen chín cánh hay núi non hồ nước xa hơn chút, hoặc biển cả bao la, thành thị phàm nhân, nguyên thế giới hỗn độn đều bị ánh sáng sao chiếu rọi. - A? - Cái... này là...? Vô số sinh linh trong thế giới hỗn độn, một số phàm nhân, dã thú phi cầm bình thường nghi hoặc nhìn ánh sáng sao có khắp nơi. Dưới ánh sao làm tất cả cảm giác rất thoải mái. Một số tu hành giả thì phát hiện cái khác: - Có chuyện gì? - Không thể xuyên qua hư không. - Dao động thời không hoàn toàn biến mất. Trong thành thị sen đen chín cánh. Trong Thần Đế phủ. Sáu bóng người đứng song song nhìn lên trên, khi thấy ngôi sao lớn Vụ Nham tinh xuất hiện, ánh sáng sao khuếch tán bốn phía thì cùng biến sắc mặt. Một đại năng Thế Giới cảnh dị tộc mập mạp da hồng hào, có một con mắt dựng đứng trầm giọng nói: - Chết tiệt, Vụ Nham Tinh Chủ dời cả Vụ Nham tinh hang ổ của họ đến. Nghe đồn Vụ Nham tinh là báu vật truyền thừa của mạch Vụ Nham tinh, ánh sáng sao bao phủ trấn áp thời không, khắp nơi bị trói buộc, chúng ta muốn trốn cũng không thoát. - Hắn dời luôn Vụ Nham tinh đến đây? - Chúng ta và Vụ Nham tinh không có thù hận gì lớn, chỉ là chút xung đột nơi biên giới, đại năng Thế Giới cảnh không có thù hằn gì với nhau. Tại sao Vụ Nham Tinh Chủ điên cuồng đến mức chuyển Vụ Nham tinh đến? Sáu vị đều khó hiểu. Hắc Liên Thần Đế cũng hoang mang. Mạch Vụ Nham tinh có lịch sử rất xa xưa, báu vật truyền thừa là Vụ Nham tinh. Mỗi đời Vụ Nham Tinh Chủ cực kỳ đáng sợ, dù chỉ là đại năng Thế Giới cảnh bình thường nhưng khi kế thừa thành Vụ Nham Tinh Chủ sẽ trở nên siêu đáng sợ, chỉ vì báu vật truyền thừa Vụ Nham tinh đó. Vụ Nham tinh có thể tấn công, trả giá lớn không tiếc tiền là sẽ phát huy ra uy năng đáng sợ. Bên trong Vụ Nham tinh đầy nguy hiểm, ít thế lực nào dám giết vào hang ổ. Nó có thể phòng thủ, Thế Giới cảnh hầu như không có không hy vọng công phá. Nó có thể trói buộc, ánh sáng sao khuếch tán có sức trói buộc làm Thần Thế Giới giảm mạnh tốc độ. Mỗi đời Vụ Nham Tinh Chủ có thể khống chế Vụ Nham tinh nên trở thành kẻ khó chơi nhất trong Thế Giới cảnh. Một giọng nói lạnh lùng truyền đến thuyền lớn trên trời: - Du Tử Thần, hình như Hắc Liên này chưa từng đắc tội với ngươi, vì sao hôm nay dời cả bảo bối truyền thừa Vụ Nham tinh của các ngươi đến chỗ ta? Vụ Nham Tinh Chủ đứng trên thuyền lớn nhìn xuống dưới, lạnh lùng nói: - Hắc Liên, ngươi và ta không có thù hận, hôm nay ta không có ý muốn đại khai sát giới với các ngươi. Hắc Liên đế đô ở bên dưới truyền ra giọng hỏi lại: - Không có ý muốn đại khai sát giới? Vậy ngươi làm trận thế lớn vậy để làm chi? Bầu trời Hắc Liên đế đô mơ hồ có dao động ngăn cách bên ngoài. Vụ Nham Tinh Chủ lạnh lùng nói: - Hôm nay ta đến vì Phi Kiêu Tiên Nhân, giết Phi Kiêu rồi ta sẽ dẫn đại quân rời đi ngay, và còn dâng lên trọng bảo xem như quà xin lỗi. Bên dưới im lặng. - Ta cho ngươi một nén nhang suy nghĩ, qua thời gian rồi nếu ngươi che chở Phi Kiêu thì ta đành tấn công. Vụ Nham Tinh Chủ nói rồi vung tay lên, một cây nhang màu xám lơ lửng giữa không trung, được vô hình đốt cháy tỏa ra mùi hương khiến lòng người yên tĩnh. Đây là trân bảo Phú Thiền Tam Thần Hương mà các tu hành giả cần dùng khi tu hành. Đốt một cây nhang là lòng tĩnh lặng, khi ngộ đạo có lẽ hiệu quả tốt hơn nhiều. Ví dụ lúc đột phá bình cảnh, như Kỷ Ninh khi tu luyện rất cần lòng tĩnh lặng. *** - Chuyện gì xảy ra? - Phi Kiêu, Vụ Nham Tinh Chủ bày trận thế lớn vậy chỉ vì giết ngươi? - Rốt cuộc ngươi và hắn có ân oán gì? Năm vị khác, bao gồm Hắc Liên Thần Đế cùng nhìn hướng Phi Kiêu Tiên Nhân. Phi Kiêu Tiên Nhân là một lão nhân mắt xanh lục, trên trán có thần văn màu đỏ. Con mắt xanh lè khiến người nhìn ớn lạnh.