Q17 - Chương 23 : Trước khi độ kiếp

Mãng Hoang Kỷ

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 12:45:44

Trong lòng Kỷ Ninh có chút khẩn trương. Hắn đã thấy sư phó Bồ Đề cùng Nguyên Lão Nhân có mâu thuẫn, liệu sư phó có cấm mình học Tâm điển hay không? "Vừa rồi Nguyên Đạo Tổ truyền cho ngươi cái gì?" Bồ Đề hỏi. "Tâm điển." Kỷ Ninh không dám giấu diếm. "Ở trong đó chứa đựng rất nhiều pháp môn kinh nghiệm vận dụng Tâm lực của Nguyên Lão Nhân tiền bối, còn có thêm pháp môn vận dụng Tâm lực của một vài Đạo Tổ khác nữa." "Tuy chưa sắp xếp thành hệ thống, nhưng cũng giúp đỡ rất nhiều cho đệ tử. Đặc biệt, trong đó còn có pháp môn vận dụng Tâm lực vào Thần hồn, trợ giúp rất nhiều cho đệ tử khi thi triển Đại Thiên Kiếm Trận. Đối với việc độ Tâm Ma kiếp sau này cũng hữu ích." Bồ Đề liếc nhìn Kỷ Ninh, khẽ mỉm cười: "Vi sư không phải kẻ cỗ hủ, Nguyên Đạo Tổ trao tặng ngươi pháp môn này, lại không cưỡng ép thu ngươi làm đồ đệ, ngươi học được là được! Trong tương lai, nếu Nguyên Đạo Tổ đứng về phe chúng ta, báo ân là việc nên làm. Nhưng nếu hắn đứng về phía Vô Gian Môn... Đến lúc đó, hai đại trận doanh người chết không ngớt, đừng nói tới việc chỉ truyền cho ngươi một bộ pháp môn, dù có thực sự là thầy trò cũng sẽ là ngươi chết ta sống!" Kỷ Ninh trong lòng nghiêm nghị, nói ngay: "Đệ tử hiểu rõ." Đây là hạo kiếp! Không ai có thể chạy thoát được hạo kiếp này. "Hy vọng Nguyên Lão Nhân tiền bối sẽ đứng về phía chúng ta." Kỷ Ninh thầm nhủ. Nguyên Lão Nhân có ân đức với mình, giống như Thôi Phủ Quân lúc trước truyền thụ Nữ Oa Đồ vậy. Thôi Phủ Quân lúc trước là đệ nhất phán quan, tất nhiên thuộc về trận doanh bên mình. Bản thân Tam Thọ Đạo Nhân mà mình chưa từng thấy qua cũng là người của phe bên này. Trích Tinh đại thế giới cùng bảy Đại Thiên Thần cũng thế. Sư phó Bồ Đề Lão Tổ, Xích Minh Đạo Tổ cùng với Hạ Hoàng bọn họ đều là như thế. Thêm vào chính bản thân mình vốn đang có hận thù cùng Vô Gian Môn. Bản thân mình cũng không quen nhìn thấy thủ đoạn thống trị của Vô Gian Môn. Vô Gian Môn một khi lên thống trị, không những mặc kệ quy tắc trật tự, mà có khi còn cổ vũ cho giết chóc bạo lực. "Nguyên Đạo Tổ quả thực rất cao minh." Bồ Đề hướng Kỷ Ninh nói. "Thực lực của hắn, sợ là cũng không thua gì vi sư. Mà hắn lại ưa thích nghiên cứu rất nhiều pháp môn, tinh thông bách gia, ở phương diện Tâm lực sợ cũng gần bằng với Hậu Nghệ. Vì còn bị pha tạp nên mới thua kém đó thôi. Bộ Tâm điển này ngươi cố gắng tìm hiểu, đặc biệt là pháp môn vận dụng vào Thần hồn mà ngươi nói, cần phải ngộ ra. Một khi ngươi ngộ ra, độ kiếp Thiên Thần sẽ có thêm mấy phần nắm chắc." "Đệ tử hiểu rồi." Kỷ Ninh gật đầu. Tâm lực làm đại soái, Thần hồn làm binh sĩ. Tâm lực một khi kết hợp cùng Thần hồn thì có thể điều khiển càng nhiều pháp bảo hơn. Khi độ kiếp Tâm Ma càng khó xâm lấn. Đối với Thần hồn yếu nhược thì không khó để bố trí ra một ảo cảnh Tâm Ma đáng sợ; nhưng với một Thần hồn mạnh mẽ, muốn bố trí ra một ảo cảnh Tâm Ma cường đại cũng thật không dễ chút nào. Thậm chí có một ít Thần hồn đáng sợ, ảo cảnh Tâm Ma là không thể xâm lấn. Kỷ Ninh một khi đã học được pháp môn vận chuyển Thần hồn, Thần hồn có khả năng mạnh lên gấp 10 lần, vậy thì khi độ Tâm Ma kiếp, ảo cảnh Tâm Ma sẽ yếu đi không ít. "Đệ tử mơ hồ có dự cảm, nếu có thể ngộ ra pháp môn này, Nguyên Thần thứ hai độ Thiên Kiếp gần như sẽ không còn nguy hiểm nữa." Kỷ Ninh nói. "Đệ tử có nên lùi ngày độ kiếp lại không?" "Không cần đâu." Bồ Đề Lão Tổ lắc đầu. Kỷ Ninh nghi hoặc nhìn sư phó. "Đợi tới lúc ngươi ngộ ra pháp môn vận chuyển Tâm lực vào Thần hồn, đúng là có thể nhẹ nhàng độ Thiên Kiếp cho nguyên thần thứ hai." Bồ Đề gật đầu. "Nhưng thứ nhất, biết khi nào ngươi mới ngộ ra pháp môn dụng Tâm lực vào Thần hồn? Chẳng có ai biết, loại vận dụng Tâm lực vào thần hồn này cùng với việc sử dụng Tâm lực vào kiếm chỉ Tiên Kiếm có khác nhau hay không. Thứ hai, Nguyên Thần thứ hai của ngươi độ kiếp, tuy là một lần thử thách nhưng cũng là một cơ hội tôi luyện khó có được." "Cơ hội để tôi luyện?" Kỷ Ninh giật mình. "Ngươi vượt qua được Nghiệp Hỏa quấn thân, Tâm lực của ngươi tăng lên rất nhiều." Bồ Đề nói tiếp. "Cùng đạo lý đó, Nguyên Thần thứ hai của ngươi độ kiếp, Tâm Ma kiếp sẽ cho ngươi cơ hội rèn luyện Tâm lực càng mạnh hơn, đạo tâm càng kiên định hơn. Nếu ngươi ngộ ra pháp môn Tâm lực cho Thần hồn, việc độ kiếp trở nên dễ dàng thì hiệu quả tôi luyện không còn nữa rồi." "Ngươi phải nhớ cho kỹ." "Nguyên thần thứ hai độ kiếp chỉ là chuyện nhỏ. Việc quan trọng nhất với ngươi vẫn là lần độ kiếp của bản tôn." Bồ Đề liếc nhìn Kỷ Ninh. "Bản tôn của ngươi, tu luyện có rất nhiều thần thông, tiềm lực so với Nguyên Thần thứ hai của ngươi mạnh hơn rất nhiều. Dù sao nếu so sánh Luyện Khí lưu với Thần Ma lưu thì thân thể vẫn là một điểm yếu lớn. Nhìn khắp tam giới, những người đứng đầu tam giới đều có thân thể cường đại." "Như Tam Thọ hắn, rõ ràng không hiểu được Thiên Đạo mà vẫn có thể giết được mấy tên Đạo Tổ." Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh nói. "Cũng như ngươi, dù Nguyên Thần thứ hai trở thành Thuần Dương Chân Tiên, sợ rằng cũng chỉ là mấp mé tiêu chuẩn của Thuần Dương Chân Tiên mà thôi. Nếu bản tôn của ngươi trở thành Thiên Thần, thì ngay lập tức trở thành Thuần Dương Chân Tiên đỉnh phong rồi. Tu luyện thêm một thời gian ngắn, so với Lữ Động Tân cũng không hơn kém bao nhiêu. Đây chính là ưu thế của Thần Ma! Ngươi xem tiếng tăm lừng lẫy, sau Hậu Nghệ, Nữ Oa, Bàn Cổ, Nguyên Lão Nhân tới sư phụ của ngươi là ta, có ai chỉ là Luyện Khí lưu?" Kỷ Ninh gật đầu thông hiểu. "Càng là yêu nghiệt, Thiên Kiếp sẽ càng đáng sợ. Thiên Kiếp của ngươi uy lực tới cùng mạnh mẽ đến đâu ta cũng không biết, chỉ biết nhất định sẽ rất khủng khiếp." Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh rồi nói tiếp. "Cho nên ngươi quan trọng nhất, là phải chuẩn bị cho lần bản tôn độ kiếp Thiên Thần này." "Đệ tử hiểu rồi." Kỷ Ninh trịnh trọng nói. "Ba ngày sau, Nguyên Thần thứ hai của đệ tử sẽ tiến hành độ kiếp." "Tốt lắm." Bồ Đề mỉm cười hài lòng. "Lần này độ kiếp thành công, Nguyên Thần thứ hai thành Thiên Tiên, đạo tâm của ngươi được ma luyện chính là một chuyện tốt. Dù độ kiếp có thể thất bại, mất đi Nguyên Thần thứ hai thì ngươi dù sao cũng được trải qua Tâm Ma kiếp. Đối với việc tu luyện của ngươi cũng có trợ giúp rất lớn." Kỷ Ninh gật đầu. Mọi chuyện tất cả đều vì bản tôn! "Đệ tử độ kiếp, có cần phải nhờ Xích Minh Đạo Tổ nữa không?" Kỷ Ninh dò hỏi. "Không cần." Bồ Đề lắc đầu. "Độ Thiên Kiếp chính là đại sự, vi sư muốn ngươi trong lúc độ kiếp không bị quấy rầy bởi những vấn đề bên ngoài. Vốn là ta muốn lúc ngươi độ kiếp thì ở bên cạnh hộ pháp cho ngươi, không biết được ngươi lại đi tìm tiểu tử Hạ Mang kia trước." Mặc dù là Bồ Đề, cũng không thể lúc nào cũng một giấc chiêm bao tam giới, biết hết mọi sự. Việc Kỷ Ninh đi tìm Hạ Mang, Bồ Đề cũng là sau này mới biết được. "Ngươi độ kiếp ở tại Yên Sơn đi a." Bồ Đề nói. "Ngươi cứ an tâm độ kiếp, vi sư tuy không hiện thân, cũng sẽ không để ai tới quấy rầy ngươi." "Tạ ơn sư phó!" Kỷ Ninh liền nói. "Lần này độ kiếp, chỉ là tôi luyện, nhất định không được lười biếng. Bản tôn của ngươi độ Thiên Kiếp mới là quan trọng nhất." Bồ Đề trịnh trọng nói. Trở thành Thiên Thần, trong tam giới, Kỷ Ninh cũng coi như chính thức là một nhân vật lợi hại rồi. "Hảo hảo tĩnh tâm chuẩn bị độ Thiên Kiếp, dù chỉ là Nguyên Thần thứ hai của ngươi độ kiếp, tuy không khó khăn như bản tôn độ kiếp nhưng cũng không phải chuyện đùa." Bồ Đề cười cười, lăng không tiêu tán khỏi tầm mắt. *** Kỷ Ninh tĩnh tâm ở lại Yên Sơn, hắn cũng không đi tiếp kiến Hạ Hoàng, thông tri cho biết Đạo Tổ sư phó vì mình mà hộ pháp nên không cần phiền toái tới Xích Minh Đạo Tổ nữa. Hạ Hoàng cũng gật đầu, dù sao không phiền đến mình thì vẫn tốt hơn. Ba ngày trước khi độ Thiên Kiếp. Kỷ Ninh nhàn nhã dạo bước qua Tây Phủ Thành, qua Đông Sơn trạch, nhớ lại chuyện trước kia đánh chết vị công tử bột ở ngọn núi đó... Lần dở về quá khứ, tâm tình Kỷ Ninh càng thêm tĩnh tại. Xuân hạ tương giao, không khí buổi sáng rất là mát mẻ. Trên đỉnh một ngọn núi ở Yên Sơn, bản tôn Kỷ Ninh cùng Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen đang khoanh chân ngồi, trên người còn vương sương sớm. Bản tôn và Nguyên Thần thứ hai đã ngồi ở đây một đêm, tâm tĩnh như mặt nước phẳng lặng. Ở ngọn núi phía xa xa, Bạch thúc, Tiểu Thanh, Mộc Tử Sóc, Điện Tài tiên nhân, Thu Diệp cùng với Dư Vi đang khẩn trương quan sát, bởi vì Kỷ Ninh chuẩn bị độ Thiên Kiếp rồi.