Q8 - Chương 18: Gió thổi cỏ rạp

Mãng Hoang Kỷ

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 12:42:52

Trên không trung, đường sấm sét tới nhanh nhất, lập tức đánh thẳng tới Thủy Hỏa Liên Hoa đang bao phủ quanh hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc. Đóa hoa được hình thành tử Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ ra từng tầng. Sấm sét chỉ vượt qua được ba tầng cánh sen là đã hoàn toàn biến mất. Về cơ bản là không làm gì được hai người Kỷ Ninh. "Vậy mà cũng phá được ba tầng cánh sen." Kỷ Ninh cũng thầm hãi. Hơn ba năm, đó là thành tựu lớn nhất của Vũ Thủy Chi Đạo và Liệt Hỏa Chi Đạo mà mình làm được. Qua quá trình tìm hiểu Hắc Bạch Học đồ liên tụcThủy Hỏa Liên Hoa đã có thể duy trì được sáu tầng cánh sen trong cùng một lúc. Nhưng nếu như uy lực của đối phương mạnh tới gấp đôi thì e là có thể xuyên qua. Tuy Kỷ Ninh giật mình nhưng lại vẫn nhìn về phía chín đường gió xoáy đang đánh tới. "Kinh Cứu Mật Bố!" Kiếm quang như ngọc bay ra với tốc độ rất chậm rãi, giống như đang có vô số trở ngại làm kiếm quang này phải gắng gượng vượt qua từng tầng. Một đường kiếm quang như ngọc này lướt quaMỗi Vạn Tượng chân nhân trong đám Bắc Hà Trú, Tịch Kha, Đông Nhất đều có thể cảm nhận được. Một kiếm này đã thực sự làm bọn chúng phải biến đổi sắc mặt. "Ai nói tên Kỷ Ninh này chỉ biết đánh cận chiến thôi vậy!" Bắc Hà Trú lập tức thầm chửi bới không ngớt. Kiếm quang lướt qua, chém bay luồng Hàn Sát đang lao tới. Tiếp theo, một đường kiếm quang như ngọc này lại va chạm với chín đường gió xoáy trên không trung. "Ầm ầm ầm" Chín đường gió xoáy quặn lại trên không trung tạo thành một luồng gió xoáy duy nhất. Những pháp bảo này tạo thành trận pháp, hợp lực đánh vào đường kiếm quang. Nhưng tốc độ của kiếm quang quá nhanh mỗi người đều có thể cảm nhận được tốc độ của nó hơn xa một luồng gió xoáy kia. Trong lúc tiếng nổ vang lên, chín đường gió xoáy bắn ngược trở lại. Nhưng kiếm quang cũng trở nên mờ đi. "Phù" Trước ba nghìn sợi tơ trắng che trời ngập đất, kiếm quang liền biến mất. "Lợi hại. Có thể phá được cả 'Hàn Sát' của Đông Nhất và 'Phong Luân đại trận' của Từ Mãn Tuyền. "Điều khiển kiếm quang đã lợi hại như vậy rồi thì cận chiến còn thế nào đây?" Đám người Bắc Hà Trú kinh hãi. Bọn chúng không biết Kỷ Ninh cũng đang cực kỳ kinh hãi: "Tiểu Thiên kiếm trận đã được coi là uy lực gần như mạnh nhất ở cấp độ Tử Phủ, hơn nữa còn là chiêu thứ hai Tam Xích Kiếm. Như vậy mà cũng chỉ đủ một đánh hai thôi sao? Xem ra nền tảng của ta vẫn còn kém nhiều. Dù sao Từ Mãn Tuyền và Đông Nhất cũng đều là Vạn Tượng viên mãn. Hai người kia. Một người thi triển Hàn Sát ngang ngửa với thần thông. Một người còn thi triển cả đại trận pháp bảo. Vả lại hai người lại còn có thực lực Vạn Tượng viên mãn! Đòn tấn công của hai người bị một mình Kỷ Ninh phá. Thật ra Kỷ Ninh đã quá nghịch thiên rồi. "Xà Thôn Thiên!" "Vô Ngã Vô Kiếm!" Hai con rắn chụm đầu và đuôi với nhau tạo thành một cái vòng xoáy bọc chín đường kiếm quang kia lại. Mà chín đường kiếm quang dài như dòng sông này được Bắc Hà Trú điều khiển cũng điên cuồng tấn công lấy con rắn kia. Trong lúc nhất thời, hai bên giằng co không kém cạnh chút nào. "Hai người Hắc Bạch Học cung quả thật lợi hại. Trên lý thuyết thì kém chúng ta nhiều như vậy. Nhưng lại vẫn có thể đỡ được đòn đánh của chúng ta." Đông Nhất lập tức truyền âm quát: "Các vị, nhất cổ tác khí, giết bọn chúng." "Giết." "Giết." Đám người Mạnh Liễu Thanh, Lộng Tán lập tức dùng hết sức không giữ lại chút nào nữa. "Sao?" Kỷ Ninh chợt phát hiện ra dòng khí màu xám tro kia bắt đầu tràn ra. Thậm chí còn ảnh hưởng khẽ tới thần hòn. Tuy rằng từng đó chưa đủ làm cản trở thần hồn mạnh mẽ của hắn nhưng sư đệ thì lại cần để ý tới. Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh đứng là đang nhăn mày lại, con khôi lỗi rắn đen do hắn điều khiển cũng bắt đầu giảm uy lực. Hiển nhiên là tâm thần đã bị ảnh hưởng. "Chết đi." Ánh mắt của Kỷ Ninh chợt phát ra sát ý đáng sợ. Thần hồn trong thức hải đang khoanh chân ngồi, một ấn phù màu xanh ngưng tự ra trước ngực: Hám Thần Phù Ấn! Thần niệm mạnh mẽ dùng Hám Thần ấn phù này làm đầu mới để phóng ra. Thần niệm phóng ra cuồn cuộn như sóng biển. Tầng tầng lớp lớp liên miên mãnh liệt tràn qua bốn phía. Tránh Mộc Tử Sóc đứng ngay bên cạnh ra, còn đâu bốn phía đều bị tràn qua. Thần niệm mạnh mẽ cuồn cuộn tràn bốn phía quanh sáu tên Vạn Tượng chân nhân. Giống như một con sóng chồng chất từ nhiều con sóng khác đánh vào bờ đê. Uỳnh! ! ! Thần niệm mãnh liệt bộc phát ra trong nháy mắt tạo thành lực chấn động không thể tưởng tượng nổi. "Tại sao" Vạn Tượng chân nhân Tuyết Long Sơn 'Đông Nhất' cảm thấy thứ đáng sợ kia đập vào trong nháy mắt, lập tức hoảng sợ cùng ngơ ngác. "Đây" "Ta" Một đám Vạn Tượng chân nhân mạnh mẽ bị rơi vào cảm giác mơ màng khi đôi mặt với Hám Thần Thuật của Kỷ Ninh. Thật ra Hám Thần Thuật cũng chỉ có thể lay động thần hồn của người khác để ảnh hưởng tới thực lực thôi. Thông thường cũng không tới mức làm người khác rơi vào trạng thái mơ màng trì độn. Chủ yếu là do thần hồn của Kỷ Ninh đã đạt tới cấp độ 'Thần Thức', tương đương với Nguyên Thần đạo nhân thi triển ra chiêu này nên dĩ nhiên là làm cho bọn chúng phải rơi vào trạng thái mơ màng. Sáu người bắt đầu rơi xuống phía dưới. "Giết!" Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh, tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận lập tức ngưng tụ ra kiếm quang như ngọc càn quét thẳng bốn phía. "Sư đệ, nhanh chóng ra tay đi." Kỷ Ninh cũng truyền âm nói. "Hiểu rồi." Mộc Tử Sóc cũng phát hiện ra sáu gã Vạn Tượng chân nhân xung quanh lập tức bị rơi vào trạng thái trì độn. Người đầu tiên bị kiếm quang tấn công chính là gã cầm đầu Bắc Hà Trú. "Vù vù!" Bỗng nhiên bên ngoài thân Bắc Hà Trú xuất hiện một tầng kiếm khí. Kiếm khí cực kỳ cứng rắn, có thể ngăn cản được cả đòn tần công bằng kiếm ngọc của Kỷ Ninh. "Là kiếm khí hộ thể?" Kỷ Ninh ngẩn ra: "Chắc chắn là bảo vật giữ mạng mà các trưởng bối sư môn đưa cho." Trong khoảng khác bị tấn công, Bắc Hà Trú cũng lập tức tỉnh táo lại. Hắn lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. "Giết! Giết! Giết!" Kiếm quang như ngọc của Tiểu Thiên kiếm trận liên tiếp chém nát ba tầng kiếm khí hộ thể. Bắc Hà Trú vừa mới tỉnh táo lại, còn chưa kịp sử dụng pháp bảo nào khác thì đã bị một kiếm của Kỷ Ninh chém thành hai phần. "Xẹt xẹt xẹt" Con rắn đen của Mộc Tử Sóc cũng nghiền nát kẻ có tên gọi là 'Tịch Kha' Tên Tịch Kha kia lại không có bảo vật hộ thể nào. Mà lúc này, bốn gã Vạn Tượng chân nhân khác cũng đã tỉnh táo lại. Dù sao bọn chúng cũng là Vạn Tượng hậu kỳ, viên mãn nên thần hồn cũng khá mạnh mẽ, đạo tâm vững chắc. Cho dù Nguyên Thần đạo nhân thi triển ra Hám Thần Thuật thì cũng chỉ có thể làm bọn chúng trì độn trong chốc lại là cùng. "Không ổn. Tịch Kha. Bắc Hà Trú đã chết rồi." "Trốn mau." "Bọn chúng có một môn bí thuật thần niệm cực kỳ mạnh mẽ." Những tên còn may mắn sống là Đông Nhất, Mạnh Liễu Thanh, Lộng Tán, Từ Mãn Tuyền đều sợ tới mức vội vàng trốn chạy. Chỉ trong giây lát, hai người trong đám bọn chúng đã chết. Điều này làm tinh thần chiến đấu của bọn chúng biến mất ngay lập tức Bọn chúng hiểu ra, chắc chắn hai tên đệ tử Hắc Bạch Học cung này có một bí thuật thần niệm cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng bọn chúng cũng cực kỳ nghi hoặc. Tuy bí thuật thần niệm rất hiếm nhưng không phải là quá mạnh như vậy. Phải có thần hồn mạnh mẽ thì bí thuật thần niệm thi triển ra mới có đủ lợi hại. Hai người này mới tu luyện thời gian ngắn. Làm sao mà lợi hại tới vậy được? "Trốn sao?" Kỷ Ninh cười một tiếng đầy lạnh lẽo. Uỳnh! Thần niệm mãnh mẽ lại lần thứ hai cuồn cuộn như sóng biển tràn qua. Tuy bốn người đang muốn chạy kia đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị thần niệm mạnh mẽ đập vào làm đầu óc trở nên mơ màng. Tốc độ cũng vì thế mà giảm mạnh. "Sư đệ, giết bọn chúng." Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, nhằm thẳng phía tên Đông Nhất ở Tuyết Long Sơn kia. Đồng thời còn điều khiển cả kiếm quang của Tiểu Thiên kiếm trận giết tên Từ Mãn Tuyền. "Biết chưa." Cái vòng tạo từ hai con rắn đen của Mộc Tử Sóc lập tức chia ra thành hai con rắn lớn, rồi đánh thẳng về phía hai người Mạnh Liễu Thanh và Lộng Tán. "Hám Thần Thuật!" Kỷ Ninh liên tiếp thi triển Hám Thần Thuật. Từng đợt tấn công thẳng vào bốn tên Vạn Tượng chân nhân. "Tuyết Long Sơn à? Chết đi!" Bắc Minh Kiếm trong tay Kỷ Ninh xẹt qua một đường sáng, chém thẳng về phía Đông Nhất. "Uỳnh!" Một đường sáng màu đen hiện quanh thân Đông Nhất, tầng tầng lớp lớp quấn quanh tạo thành một tầng như cái kén bảo vệ hắn. "Uỳnh!" Một kiếm của Kỷ Ninh không thể chém xuyên qua được. Dưới sự va đập của từng đợt thần niệm, Đông Nhất cố cắn răng tới mức chảy cả máu. Hai trong mắt của hắn hiện ra vô số đường máu. Hắn cảm giác cả người như bị ngâm dưới nước lâu ngày. Dưới cơn sóng thần niệm nặng nề bao phủ, đạo tâm mạnh mẽ trên con đường tu tiên của hắn vẫn giữ được khát vọng sống. "Cháy!" Đông Nhất miễn cưỡng duy trì được chút minh mẫn, thi triển ra Huyết độn thuật. Vù vù! Trên bầu trời lập tức xuất hiện một đường sáng màu máu tươi, biến mất ở phía xa trong nháy mắt. "Vù vù" Ngược lại, Từ Mãn Tuyền cho dù cố gắng tỉnh táo lại đôi chút nhưng vẫn chưa kịp chạy thoát thì đã bị kiếm quang Tiểu Thiên kiếm trận của Kỷ ninh giết chết. "Chạy thoát một tên." Kỷ Ninh lắc đầu, phất tay thu tất cả thi thể đang rơi giữa không trung lại. Kỷ Ninh quay đầu lại nhìn. Mộc Tử Sóc đang bay tới, bất đắc dĩ nói: "Sư huynh, để tên Mạnh Liễu Thanh kia chạy mất rồi. Nhưng tên Lộng Tán đã bị ta giết." "Sáu người, giết bốn." Kỷ Ninh cười nói. "Thế là không tệ rồi." Cái gì gọi là không tệ. Phải là cực kỳ lợi hại mới đúng." Mộc Tử Sóc kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Ninh. "Sư huynh, rốt cuộc vừa rồi thi triển ra đòn gì vậy. Nhìn vẻ mặt mơ mơ màng màng của bọn chúng thì chắc là bí thuật thần niệm rồi. Hắc Bạch Học cung ta có ba môn bí thuật. Một môn Hán Thuần Thuật, một môn Mê Thần Thuật, một môn Diệt Thần Thuật. Ngươi thi triển cái nào vậy?" "Đương nhiên là Hám Thần Thuật." Kỷ Ninh không giấu diếm. "Lợi hại, lợi hạ. Sư huynh, thần hồn của ngươi là cấp độ thần thức! Uy lực của Hám Thần Thuật cũng kinh người. Có thể làm bọn chúng không thể chống cự nổi. Thật ra bọn chúng cũng có thực lực rất mạnh. Một người bất kỳ nào cũng đã tương đương với ta rồi." Mộc Tử Sóc sợ hãi nói. "Ta còn tu luyện ít quá." "Chúng ta thử tra xét xem bọn chúng để lại những thứ gì." Kỷ Ninh nói. "Ừ." Mộc Tử Sóc cũng đầy mong chờ. Vốn hai người bay trên chiến thuyền đầu rồng. Đám người nô dịch trên chiến thuyền còn rất sợ hãi nhưng cũng chẳng biết được chuyện gì xảy ra ở bên ngoài. Hai người Kỷ Ninh cũng chẳng để ý tới bọn họ mà bắt đầu luyện hóa pháp bảo trữ vật. Tuy bốn người bị giết đều là Vạn Tượng chân nhân. Nhưng pháp bảo trữ vật lại không phải cùng là pháp bảo địa giai. Ba người là pháp bảo nhân giai, chỉ có một người là địa giai. Nhưng pháp bảo trữ vật có phải hay không là địa giai cũng không có ý nghĩa lớn. Dĩ nhiên không có nhiều người tu tiên muốn đổi những thứ này. Trong chốc lát đã luyện hóa xong. "Sư huynh, pháp bảo này của ai vậy? Nguyên dịch nhiều thật. Một lọ nguyên dịch đã có năm trăm cân rồi!" Mộc Tử Sóc vừa phát hiện ra thì lập tức mừng rỡ. Kỷ Ninh nghe xung cũng vui vẻ. Năm trăm cân nguyên dịch. Đúng là nhiều thật đấy. Kỷ Ninh liền hiểu ra. "Có lẽ do đã tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn. Chuẩn bị đột phát lên Nguyên Thần đạo nhân. Mà muốn đột phá lên Nguyên Thần đạo nhân sẽ cần rất nhiều nguyên dịch, đây là lượng lớn nguyên dịch tích lũy. Năm trăm cân này chỉ là số lẻ." "Có lý." Mộc Tử Sóc gật đầu. Kỷ Ninh lại nuôi tiếp mong chờ. Trong một cái pháp bảo trữ vật của Vạn Tượng chân nhân đã có năm trăm cân nguyên dịch rồi. Không chừng, nhờ cơ hội này, mình lại có đủ nguyên dịch để đột phá tới Vạn Tượng chân nhân ấy chứ!