Chương 1405

Mãng Hoang Kỷ

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 12:49:50

Kim Tự Đế Quân cũng gật đầu: - Lục Tặc Vô Ảnh Hoa, ẩn giấu ở bên trong vạn vật, muốn tìm, phát hiện ra nó vốn đã rất khó. Tuy rằng công dụng không phải là quá lớn, thế nhưng quả thực số lượng lại rất ít. Kỷ Ninh nghe xong lập tức có chút bất đắc dĩ. Muốn Bắc Hồng Kiếm trưởng thành, yêu cầu đối với số lượng đều rất cao. Nhớ ngày đó nó hấp thu những lưu sa màu vàng kia, số lượng hấp thu lại lớn tới mức dọa người. Dựa theo Bắc Hồng Kiếm chi linh suy đoán, ít nhất cũng phải có hơn vạn đóa. Thế nhưng bây giờ ngay cả một phần mười cũng không có. Như vậy cho dù có thu thập thì trợ giúp cũng rất có hạn a. - Loại bảo vật thứ hai tên là Bàn Hỏa Chân Như Thiết. Kỷ Ninh nói: - Ước chừng cần số lượng lớn nhỏ giống như núi cao vạn trượng. - Nhiều bằng núi cao vạn trượng? Ba đại Chúa Tể và Đế Quân đám lần nữa thở dài. - Số lượng mà ngươi muốn quá lớn, Bàn Hỏa Chân Như Thiết, một khối lớn cỡ bàn tay chính là trân tài luyện khí. Ngươi muốn số lượng lớn bằng núi cao vạn trượng? Kim Tự Đế Quân ở một bên khẽ lắc đầu: - Viêm Long Vực giới căn bản không gom góp ra được. Nếu như Đạo Minh không tiếc trả giá lớn từ các vực giới khác hỗ trợ, lại tốn trăm cay nghìn đắng đưa tới. Có lẽ có thể kiếm đủ. Thế nhưng bằng vào những Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả kia của ngươi căn bản không đủ để đổi lấy số lượng Bàn Hỏa Chân Như Thiết lớn như thế. Kỷ Ninh ngạc nhiên. Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả của hắn, không ngờ khắp nơi đều cần. Nhưng ai có thể tưởng tượng ra được hai loại bảo vật Lục Tặc Vô Ảnh Hoa và Bàn Hỏa Chân Như Thiết mà mình báo ra lại là thứ mà cả Vô Tận cương vực cũng không gom góp ra được số lượng lớn như vậy a. Kỷ Ninh nào biết rằng... Bắc Hồng kiếm muốn phát triển, muốn đạt tới đỉnh phong, như vậy các phương diện đều cần phải cân đối. Chúng hấp thu vô số kim sắc lưu sa. Như vậy hấp thu các bảo vật khác, cũng cần phải có đủ số lượng, như vậy mới có thể bảo trì được sự cân đối. Đó cũng là cực hạn hấp thu của Bắc Hồng kiếm. - Không phải có mười hai loại hay sao? Kỳ Ẩn Đế Quân nói: - Ngươi cứ nói tiếp, xem các bảo vật khác chúng ta có biện pháp nào không. - Được rồi. Kỷ Ninh chỉ có thể tiếp tục báo tên các loại bảo vật: - Loại bảo vật thứ ba, Tinh Thần Dung Thạch, cần số lượng đại khái như núi cao ngàn trượng. - Không có. - Không gom góp đủ. - Nào có nhiều Tinh Thần Dung Thạch như vậy được cơ chứ? Ba đại Chúa Tể và các Đế Quân khác, thậm chí ngay cả đám người mà bọn hắn mang đi theo cũng đều lắc đầu. Những người đi theo kia phần lớn đều là Vĩnh Hằng Đế Quân, cũng có chút kiến thức a. Kỷ Ninh bất đắc dĩ, tiếp tục báo xuống dưới. Loại thứ tư, loại thứ năm, loại thứ sáu... Không có, không có, không có! Số lượng mà Kỷ Ninh cần thiết đều quá lớn, căn bản không gom góp ra được số lượng lớn như vậy. Dù sao càng là vật trân quý thì số lượng của nó lại càng hiếm thấy. Như Đám người Kỷ Ninh lúc trước đi dị vũ trụ vậy, phát hiện ra một tòa Không gian hỏa Minh thạch quặng mỏ rất lớn. Sở dĩ quan trọng như vậy cũng là bởi vì số lượng quá lớn. Bản thân Không gian hỏa Minh thạch không coi vào đâu, thế nhưng nếu như lại có trọn vẹn một tòa quặng mỏ lớn như một ngọn núi thì lại rất dọa người rồi. Cùng một đạo lý như vậy. Những bảo vật mà Kỷ Ninh cần thiết này, mỗi cái đều trân quý hơn Không gian hỏa Minh thạch rất nhiều. Số lượng lại vừa lớn. Căn bản không có cách nào gom góp cho đủ được. - Loại thứ tám, Cửu Khúc Hàn Tủy. Kỷ Ninh nói tiếp. - Cần số lượng như một hồ nước lớn phạm vi trăm trượng, sâu cự trăm trượng. Số lượng cần thiết lượng vẫn rất kinh người như trước. - Ba trăm khỏa Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả. Tiệt Ngũ Đế Quân hô to, nói. - Hai trăm chín mươi khỏa. Kim Tự Đế Quân thì lập tức nói. - Hai trăm khỏa! Kỳ Ẩn Đế Quân trầm giọng nói. - Một trăm chín mươi khỏa. Mang Nhai Chúa Tể nói. Kỷ Ninh vốn không có ôm bao nhiêu hi vọng lại lập tức trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này. Sao những Đế Quân này, mỗi một người đều điên cuồng báo giá như vậy chứ. Chẳng lẽ Cửu Khúc Hàn Tủy có rất nhiều hay sao? Kim Tự Đế Quân mở miệng nói: - Chư vị, ta thấy chúng ta vẫn nên dừng cãi cọ thì hơn a. Nếu như tranh cãi nữa, chỉ sợ cũng khó phân thắng bại được. Nếu là Cửu Khúc Hàn Tủy, tin rằng chúng ta khắp nơi đều có được một số lượng lớn Cửu Khúc Hàn Tủy... Như vậy đi, chúng ta chia đều a. Bắc Minh, ngươi xuất ra một trăm năm mươi khỏa Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả, một trăm năm mươi khỏa La Sa Di Kim Quả, một trăm năm mươi khỏa Huyền Thiên Âm Quả... Sáu bên chúng ta sẽ gom góp đủ Cửu Khúc Hàn Tủy để đưa cho ngươi! Chúng ta cho ngươi hồ nước lớn sâu hai trăm trượng, phạm vi hai trăm trượng cho ngươi! - Đúng vậy. Ba đại Chúa Tể và các Đế Quân khác đều trầm mặc, lập tức gật đầu. Bọn hắn cũng hiểu rõ, nếu như tiếp tục tranh nữa, chỉ sợ sẽ không có ai thắng. - Chuyện gì xảy ra? Kỷ Ninh hỏi. - Trước đây rất lâu, ở trong Viêm Long Vực Giới ta phát hiện ra một nhánh sông, dòng sông này vờn quanh một khỏa ngôi sao kỳ dị. Kim Tự Đế Quân giải thích. - Nhánh sông này có chiều dài mười vạn dặm, rộng cũng có mấy trăm dặm, tận tất cả đều là Cửu Khúc Hàn Tủy. Cho nên sáu bên chúng ta đều có một số lượng rất lớn. Kỷ Ninh khiếp sợ. Dòng sông dài những mười vạn dặm? Rộng mấy trăm dặm? Hắn chỉ cần hồ nước phạm vi trăm trượng, sâu trăm trượng mà thôi, quả thực không ngờ nó lại có nhiều như vậy. - Chúng ta cho ngươi phạm vi hai trăm trượng, nếu như không đủ. Cho dù cho ngươi nhiều hơn nữa một chút thì cũng là chuyện nhỏ a. Kim Tự Đế Quân nói, kỳ thật bọn hắn cũng không quá quan tâm tới Cửu Khúc Hàn Tủy. - Ngươi tiếp tục nói tiếp đi, nói không chừng chúng ta còn có nữa. Kỳ Ẩn Đế Quân cũng nói. - Tốt. Sắc mặt Kỷ Ninh có chút vui mừng, liên tiếp báo xuống. Loại thứ chín, thứ mười, thứ mười một, thứ mười hai. - Loại thứ mười hai, Trầm Hỏa Hắc Thạch. Cần đại khái như một ngọn núi cao mười vạn trượng. Kỷ Ninh có chút chờ đợi nhìn về phía ba vị Chúa Tể cùng với từng vị Đế Quân khác ở đây. Bởi vì đến bây giờ mới chỉ có Cửu Khúc Hàn Tủy đắc thủ. Những bảo vật khác, tất cả đều đều không thể gom góp được đủ số lượng. - Như núi cao mười vạn trượng? - Thật là điên cuồng. - Muốn nhiều như vậy, thần binh bổn mạng của ngươi thật sự có thể thôn phệ được hay sao? Một ít Đế Quân ở đây không nhịn được nói thầm.