Thế giới 2 - Chương 46: Đại chiến sinh tồn

Tận Thế Luân Hồi

Tòng 0 17-08-2025 23:33:29

Tần Diệc đắn đo một hồi, bỏ ra mười điểm mua một bộ kỹ năng Tán Thủ. Mua xong, cô chỉ cảm thấy mi tâm nhói lên một cái, vô số chiêu thức, kỹ thuật liền tràn vào đầu óc, quen thuộc đến mức như thể cô đã khổ luyện nhiều năm. Cô thử đánh vài chiêu, không hề có cảm giác xa lạ, vô cùng nhuần nhuyễn. Dù tốn mười điểm nhưng Tần Diệc cảm thấy rất đáng giá. Có kỹ năng này phòng thân, cơ hội sống sót trong thế giới tiếp theo sẽ cao hơn nhiều. Ngoài kỹ năng còn có vũ khí, thứ này thì có thể dùng vĩnh viễn. Nhưng vũ khí tốt thì giá cũng chát, còn loại rẻ tiền thì có vẻ rất phổ biến, có thể tự kiếm được trong game, không cần thiết phải tốn điểm. Dược phẩm cũng có, Tần Diệc xem một lúc, chọn một loại bột cầm máu giá rẻ, một điểm một gói. Theo mô tả, đây là thứ tốt có thể cầm máu ngay lập tức. Ngoài ra, còn có những thứ như nhẫn trữ vật, không gian lớn nhất là một chiếc vòng tay. Tần Diệc mua một chiếc nhẫn trữ vật nhỏ đeo ngón út, tốn ba điểm. Trong nhiệm vụ lần trước, nếu có đồ trữ vật thế này, cô đã không phải mạo hiểm quay lại căn phòng đó, hơn nữa lúc di chuyển đồ đạc cũng tiện hơn nhiều, đỡ hơn là phải tay xách nách mang. Ngoài những thứ này, cửa hàng còn có các loại sách, hầu hết đều là sách hướng dẫn sinh tồn. Tính ra, Tần Diệc chỉ còn lại năm điểm. Cô tắt cửa hàng, nhìn về phía cửa phòng, không biết bên ngoài trông như thế nào? Nghĩ vậy, cô liền đi tới kéo cửa ra. Nhưng ngay khoảnh khắc sau, cô sợ hãi lùi lại một bước. Ngoài cửa tối đen như mực, dưới chân là vực thẳm! Ánh sáng từ trong phòng chiếu ra nhưng chẳng soi tỏ được gì. Đành phải ở lại trong phòng thôi. Tần Diệc buồn chán lại xem cửa hàng một lúc, vừa cảm thấy hơi đói bụng thì màn hình trước mặt sáng lên, lần này lại hiện ra cả thực đơn. Quan trọng nhất là hoàn toàn miễn phí. Ngày hôm sau, Tần Diệc bị tiếng động đánh thức. Trong lúc còn mơ màng, cô nghe thấy giọng nữ máy móc nói: "Nhiệm vụ sắp bắt đầu, mười, chín, tám... hai, một." Tần Diệc thấy trước mắt hoa lên, khi nhìn rõ lại thì khung cảnh đã hoàn toàn khác biệt. Điều khiến cô ngạc nhiên là lần này bên cạnh lại không có ai khác. Đây là một căn nhà trệt, trên sàn có một cái xẻng sắt và một cái ba lô. Tần Diệc vừa định đi tới thì luật chơi được truyền vào não cô. Khi đọc luật chơi, cô hơi sững sờ. Tất cả người chơi bị phân tán ở nhiều nơi khác nhau trong trò chơi này. Tổng cộng có năm mươi người chơi nhưng vùng an toàn chỉ tiếp nhận hai mươi người. Vị trí cụ thể của vùng an toàn hiện chưa được đánh dấu, hệ thống trò chơi sẽ truyền trực tiếp phạm vi vào não mỗi người chơi vào thời điểm thích hợp. Việc người chơi cần làm là tìm cách nằm trong số hai mươi người đầu tiên đến được vùng an toàn hoặc giết những người đã vào trước để giành lấy cơ hội sống sót trước khi vùng an toàn đóng lại. Không chỉ vậy, nếu giết người chơi khác trong game, còn nhận được một lần sử dụng kỹ năng ngẫu nhiên của người chơi đó! Tần Diệc kinh hãi tột độ, nhiệm vụ này quả thực đang ép người chơi giết nhau! Cô lại nhìn kỹ năng ngẫu nhiên của mình một lần nữa. Hóa lỏng: Biến vật chạm vào thành chất lỏng, hiệu quả giảm khi dùng lên người. Thời gian duy trì 3 phút, thời gian hồi chiêu 5 tiếng. Dòng chữ "hiệu quả giảm khi dùng lên người" khiến lòng cô càng thêm nặng trĩu. Tần Diệc thu hồi dòng suy nghĩ, bước tới nhặt chiếc ba lô màu đen trên đất lên. Mở ra xem, bên trong có một tấm bản đồ lớn, bao gồm vài thành phố và thị trấn, cùng các làng mạc xung quanh, tất cả đều được đánh dấu rõ ràng. Xem ra, khu vực nhiệm vụ lần này rất rộng. Tần Diệc thấy trên bản đồ, vị trí "Thị trấn Y" có một dấu đỏ, dường như biểu thị nơi cô đang đứng. Ngoài bản đồ, trong túi còn có một con dao gọt hoa quả.