- Được!
Nàng lập tức gật đầu, ném qua một cái ánh mắt quyến rũ xinh đẹp.
- Ngươi giúp tỷ tỷ một đại ân, có phải là muốn tỷ tỷ lấy thân báo đáp không?
- Ta không cần Chân Nguyên Thạch, ngươi toàn bộ đổi thành Thần Thiết cấp mười một đến mười ba cho ta, mặt khác, chiếc nhẫn này ngươi cầm, bên trong còn có một chút Thần Thiết, ta nghĩ, có thể đổi được Thần Thiết ta cần.
Lăng Hàn đưa tới một không gian linh khí.
Lâm Vũ Khởi kinh ngạc, chỉ là mấy khối Thần Thiết cấp mười bốn này chính là khoản tài phú không cách nào hình dung, trong tay ngươi lại còn có? Nàng lấy thần niệm quét qua không gian giới chỉ, suýt chút nữa ngất đi.
Mẹ ruột a, bên trong lại có một đống Thần Thiết tựa như núi nhỏ, tuy nàng không có từng khối từng khối tỉ mỉ kiểm tra, nhưng nàng có thể kết luận, mỗi một khối đều là Thần Thiết cấp cao.
Tiểu tử ngươi không sợ lão nương vụng trộm nuốt sao?
Lăng Hàn tựa hồ ngờ tới nàng sẽ nghĩ như vậy, nhẹ nhàng nhúc nhích một chút khí tức của mình.
- Hằng Hà Cảnh!
Lâm Vũ Khởi hoa dung thất sắc, nàng nhìn không thấu tu vi của Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn chủ động lộ ra khí tức, nàng vẫn có thể phán đoán được, trong tứ đại gia tộc của Bảo Lâm Các không thiếu cường giả cấp số này.
Nhưng lúc này mới trải qua bao nhiêu năm, Lăng Hàn liền từ Nhật Nguyệt Cảnh lúc trước bước vào Hằng Hà Cảnh, làm cho người ta không thể tin được.
Cứ theo đà này, chẳng phải không bao lâu nữa hắn liền có thể trở thành Thánh Nhân?
Đồ vật của Thánh Nhân, ai dám hắc?
Lâm Vũ Khởi không phải là không có ý nghĩ mang theo những Thần Thiết này chạy về Vân Đính Tinh, nhưng cái ý niệm này chỉ nhoáng lên liền qua, đùa giỡn, yêu nghiệt như vậy chỉ có thể giao hảo, tuyệt đối không thể đắc tội.
- Ta qua mấy năm lại tới.
Lăng Hàn phất phất tay, ôm Loạn Tinh nữ hoàng nghênh ngang rời đi.
- Tên tiểu tử này thực sự là muốn nghịch thiên rồi!
Lâm Vũ Khởi lắc đầu cười khổ.
- Nói không chắc lần sau gặp lại, tên này đã là Thánh Nhân. ...
Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng rất nhanh trở lại, thê tử còn ở đó, nơi nào cam lòng bỏ lại mặc kệ?
Ngược lại, để Đinh Bình hoặc Cửu Yêu cách một quãng thời gian trở về Vũ Viện lấy tài nguyên, tìm hiểu tình huống một chút, ở nơi nào tu luyện cũng không sánh bằng Hắc Tháp có đúng hay không?
Thời gian trôi mau, rất nhanh đã chín năm trôi qua.
Ngày đó, di thể ba con Phượng Vương đột nhiên bùng nổ ra lửa cháy hừng hực, như muốn dục hỏa trùng sinh, sống lại.
Lăng Hàn biết, tự nhiên ngay lập tức chạy tới, nhưng một chiếc tinh thuyền loại nhỏ đã phóng lên trời, chạy về phía Mộc Đồ Tinh. Lăng Hàn suy nghĩ một chút, không có để ý tới, mà vận chuyển công pháp thay đổi tướng mạo, phóng về phía mấy người lưu thủ ở nơi này.
Ở lại chỗ này đương nhiên không thể có cao thủ, từng cái từng cái còn chưa kịp phản ứng, liền bị Lăng Hàn oành oành oành đánh ngã.
Thánh Nhân muốn từ Mộc Đồ Tinh lại đây, vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, nhưng chiếc tinh thuyền kia muốn tới ít nhất phải ba ngày, vì lẽ đó, Lăng Hàn còn có ba ngày.
Hắn nhìn, ba con Phượng Vương hẳn là đang thiêu đốt lực lượng cuối cùng, thân thể trở nên trong suốt, bên trong có thể nhìn thấy Thiên Phượng Thần Nữ như nằm ở trạng thái không trọng lực, hai tay ôm đầu gối, toàn thân cuộn mình, mái tóc nhưng trút về phía chân trời.
- Thê tử a, ngươi nhanh một chút, nếu như Thánh Nhân nào đến, vậy chúng ta chỉ có thể chạy ra tinh vực này.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói, cái này rất dễ dàng liên hệ Thiên Phượng Thần Nữ tới bảo tàng nơi đây, mà quan hệ của Thiên Phượng Thần Nữ và Lăng Hàn lại không phải bí mật, lập tức sẽ kéo tất cả mọi người ra ngoài.
Hai ngày sau, Phượng Vương hỏa diễm cũng thiêu đốt đến cực hạn, đột nhiên ầm ầm ngã ra, ngay sau đó, một đạo tân hỏa diễm dật động, Thiên Phượng Thần Nữ ngạo nhiên đứng ở trên thiên không, phía sau lộ ra hai cánh chim dài vạn trượng, độ dài không có thay đổi, nhưng phía trên nổi lên thần văn lại phức tạp hơn trước vô số lần.
Cái này không phải tu vi tăng lên, mà là thoát thai hoán cốt trên bản chất, lại như Tinh Sa Đại Thánh dùng một giọt Thánh Vương tinh huyết tăng lên thiên phú thể chất của nhi tử, Thiên Phượng Thần Nữ cũng như thế, nhưng nàng đạt được lợi ích không biết lớn hơn bao nhiêu lần.
Không thấy Tinh Sa Đại Thánh cũng không dám đụng vào thi thể ba con Phượng Vương sao?
- Thê tử!
Lăng Hàn kêu một tiếng, Thiên Phượng Thần Nữ lập tức mở hai mắt ra, nàng vỗ cánh một cái bay đến, lao vào trong ngực Lăng Hàn, bắt đầu thu lại hai cánh, dáng vẻ có chút kích động.
Dù sao thật nhiều năm không thấy a.
- Đi!
Lăng Hàn lấy ra Xuyên Vân Toa, lập tức phá không mà đi, đi vòng nửa vòng, từ hướng ngược lại bay về Mộc Đồ Tinh.
Lúc này, một kim quang đại đạo mới từ Mộc Đồ Tinh phô ra, có Thánh Nhân xuất phát.
Lần này điều động chính là Nhiên Đăng Thánh Nhân.
Hắn rất nhanh trở về, mang về mấy người bị Lăng Hàn đánh ngất, nhưng mặc bọn họ làm sao hồi ức, cũng không nhớ ra được là bị ai hạ thủ.
Điều này làm cho Tinh Sa Đại Thánh rất tức giận, người hành hung này vốn là để Cổ Đạo Nhất biến mất, lại còn dám ở nơi đó mai phục, thực sự là gan to bằng trời, đây là đang gây hấn với quyền uy của hắn.
Nhưng mặc cho Đại Thánh làm sao tức giận, thì một điểm manh mối cũng không có?
Lăng Hàn bình yên trở về Vũ Viện, sau đó đi Bảo Lâm Các, nhìn Lâm Vũ Khởi mua cho hắn bao nhiêu Thần Thiết.
Vừa tới cửa, Lăng Hàn không khỏi sợ hết hồn, người nơi này thật đúng là nhiều.
Lần trước tới đây, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, nhưng bây giờ thì sao? Ra ra vào vào nhiều người muốn chết, thật giống như muốn đạp bằng cửa hiệu.
- Tiền huynh, có lầm hay không, ta là muốn rèn đúc một cây bảo đao, ngươi dẫn ta đến hiệu thuốc làm gì?
- Khà khà, ngươi đi vào xem liền biết.
Ở trược mặt của Lăng Hàn đang có hai người muốn vào điếm, một người nhìn bảng hiệu của Bảo Lâm Các, vẻ mặt cổ quái.
Trong hiệu thuốc bán binh khí? Ngạc nhiên a!
Lăng Hàn đi theo sau lưng hai người, tiến vào hiệu thuốc, chỉ thấy có chút ít người mua thuốc, nhưng đại bộ phận người nhìn chung quanh, tựa hồ có chờ mong khác.
Rất nhanh, một tỳ nữ xuất hiện, trong tay nâng một cái mâm, phía trên thả món đồ, nhưng bị gấm vóc màu đỏ che chắn.
- Hôm nay bán đấu giá Thần Thiết bắt đầu!
Tiểu tỳ nữ này xốc lên gấm rèn, hiện ra một khối kim loại tỏa ánh sáng lung linh, lóng lánh chói mắt.
- Tê, đây là Quỷ Văn Kim trong Thần Thiết cấp mười bốn!