Trước đó mặc dù đám người biết Lăng Hàn mạnh, nhưng tin tưởng bọn hắn liên thủ vẫn có thể chống lại, nhưng bây giờ thấy Nạp Lan Đức bị miểu sát, lúc này bọn hắn mới kinh hãi, biết thực lực kém Lăng Hàn quá nhiều quá nhiều.
Lăng Hàn cũng không ngăn cản, hắn đương nhiên sẽ không để những người này vào mắt.
Bất quá, rất nhanh liền có người đi tới nói:
- Lăng Hàn, ngươi phải chú ý, Nạp Lan Đức có ca ca, hắn là Ngũ Bộ Thiên Tôn!
Ngũ Bộ, đừng nhìn chỉ cao hơn Tứ Bộ một cấp độ, nhưng thực lực có thể nói là bay vọt về chất.
Lăng Hàn kinh ngạc, hai huynh đệ đều là Thiên Tôn, hơn nữa một cái Tứ Bộ, một cái Ngũ Bộ, cái này có chút kinh người, chẳng lẽ lão tử của bọn hắn là Thất Bộ sao?
Hắn hỏi thăm kỹ càng, nhưng đạt được trả lời lại không phải như thế, huynh đệ bọn họ xuất thân rất phổ thông, quả thực là dựa vào mình cố gắng từng bước một đi đến hôm nay.
Nhất định phải nói, là huynh trưởng của Nạp Lan Đức Nạp Lan Hùng có chút chiếu cố đệ đệ, nếu không đối phương cũng không có thể trở thành Tứ Bộ, chí ít sẽ không dễ dàng đạt tới Tứ Bộ như thế.
Hiện tại Nạp Lan Hùng đang cùng người thăm dò một cung điện ở nơi đây, mặc dù đã sớm hóa thành phế tích, nhưng nơi này hết thảy đều hủy, lại có một tòa cung điện có thể lưu lại, cái này đã đầy đủ nói rõ cung điện kia bất phàm.
Nói không chừng chính là một Thất Bộ Đạo Cung, ẩn chứa truyền thừa kinh người.
Lăng Hàn nhìn người kia gật gật đầu:
- Cảm ơn.
Người kia mỉm cười:
- Tại hạ Dương Ba, hi vọng ngày sau còn có thể cùng Lăng huynh kết giao.
Hắn muốn cùng Lăng Hàn kết một thiện duyên, nói không chừng ngày sau sẽ phát huy kỳ hiệu. Lại nói, hắn cũng chỉ thuận tay, một tin tức, một cái manh mối mà thôi, lại không cần bỏ ra cái giá gì nha.
- Không dám.
Lăng Hàn nhận nhân tình này.
Rất nhanh, trong hạp cốc chỉ còn lại có ba ông cháu Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiếp tục mở đá, lấy hắn mắt dò xét nguyên thạch, tốc độ mở đá đương nhiên kinh người, rất nhanh liền khai thác xong khoáng mạch này, thu hoạch rất kinh người.
Thiên Tôn ký hiệu tổng cộng bảy viên, đại dược mười ba cây, Tiên Kim vô số, còn có một khối Phệ Kim thiết.
Lăng Hàn dự định chuyên môn lấy Phệ Kim thiết đại thành làm một kiện Không Gian Dung Khí, gia trì Thiên Tôn thuật, làm đến phòng ngự cực hạn.
Nội bộ của Tiên Ma kiếm không phải là không thể mở không gian, giống như Hắc Tháp lúc trước, nhưng Bảo Khí lấy công kích làm chủ, ở trên phòng ngự khẳng định không bằng sở trường phòng thủ.
Lăng Hàn thu năm Thiên Tôn ký hiệu trong đó, hai cái còn lại thì để phụ tử Lăng Kiến Tuyết một người một cái, đại dược thì toàn bộ cho con cháu, lấy năng lực của hắn, thu hoạch đại dược có thể nói dễ như trở bàn tay.
Phụ tử Lăng Kiến Tuyết cũng không trở về căn cứ, mà tiếp tục thăm dò khắp nơi, vị diện này, hoặc nói là vị diện trùng điệp, phảng phất như cống hiến cho tất cả Thiên Tôn một bảo tàng cự đại, mỗi người đều có thể bởi vậy được lợi.
Tận dụng thời cơ, không thể bỏ qua.
Lăng Hàn thì quay lại, hắn muốn tăng Phệ Kim thiết mới được lên, luyện hóa thành Thiên Tôn Chí Bảo, mang các nàng Nhu Yêu Nữ, Lưu Vũ Đồng tới.
Hắn cất bước mà đi, một cái vượt qua chính là khoảng cách vô tận, Thiên Tôn không nhìn quy tắc, mà ở trong này cũng không có quy tắc gì, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng có thể phát huy ra tốc độ siêu việt bình thường.
Ba ngày sau, trong lòng Lăng Hàn đột nhiên hơi động, dừng bước.
- Đến, uống chén trà đi.
Một thanh âm hùng hồn vang lên, mang theo bá khí không cho cự tuyệt.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Uống trà phải nhìn người, đối với ngươi... Ta giống như không có hứng thú gì.
Phía trước có một cái đình, mà trong đình thì có một người đang uống trà, bạch y tung bay, phong thần tuấn lãng.
Chính là Tân Khí Hổ.
- Ha ha ha!
Tân Khí Hổ cười to.
- Lá gan của ngươi xác thực rất lớn, phải biết, ngay cả Tứ Bộ ở trước mặt ta cũng vâng vâng dạ dạ, ngay cả đại khí cũng không dám ra.
- Chúc mừng ngươi, đụng phải đối thủ.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Đối thủ? Chưa nói tới.
Tân Khí Hổ lắc đầu.
- Ngươi nếu là Tứ Bộ, ta có lẽ có thể xem ngươi là đối thủ, nhưng chỉ là Nhị Bộ? Ta chỉ là đến giết ngươi.
- A, có dám đánh nhau cùng cấp không?
Lăng Hàn khích tướng.
- Lăng Hàn, bằng vào độ cao như ta, phép khích tướng đối với ta hữu hiệu sao?
Tân Khí Hổ cười nói, hắn đã được công nhận là vạn cổ đệ nhất thiên kiêu, không có khả năng lại lên, cũng không cần lo lắng rơi xuống thần đàn, sao sẽ hành động theo cảm tính.
Lăng Hàn cười ha ha một tiếng:
- Vậy còn nói nói nhảm làm gì, đến đánh đi!
- Ngươi hẳn là tiếp nhận hảo ý của ta, đi tìm khoáng mạch cho ta a.
Tân Khí Hổ lắc đầu, có vẻ hơi đáng tiếc.
- Đáng tiếc, ngươi chẳng những không có đáp ứng, còn giết người của ta, cho nên, ngươi phải chết!
Hắn xuất thủ, oanh, xoay tay phải lại, trời xanh rung động, vô số Tinh Thần trong tay hắn sinh ra, hủy diệt, một hơi chính là vạn thế, bày tỏ các loại kỳ diệu trong vũ trụ, cho thấy lĩnh ngộ của hắn ở trên "Đạo".
Đây tuyệt đối là chiến lực Ngũ Bộ, dưới uy thế lưu chuyển, Lăng Hàn căn bản không cần đi đối cứng, liền biết mình tuyệt không có khả năng địch nổi.
Không có cách, hai người kém ròng rã hai cảnh giới, mà Tân Khí Hổ lại là vạn cổ đệ nhất thiên kiêu, đánh nhau cùng cấp dù thực lực không bằng Lăng Hàn, cũng sẽ không kém đi nơi nào, này làm sao có thể địch?
Lăng Hàn không chút do dự, lập tức tế ra đao gãy, oanh, một đạo sát khí tuôn ra, phát sau mà tới trước, đánh về phía Tân Khí Hổ.
Cái này ngoài Tân Khí Hổ dự kiến, lập tức bị sát khí oanh trúng, bởi vì đây không phải lực lượng xung kích, tốc độ cực kỳ nhanh, đánh hắn một cái vội vàng không kịp chuẩn bị.
Cái sát khí này thật đáng sợ, chính là Thất Bộ Thiên Tôn giết chóc vô tận tạo thành, tuyệt đối uống lượng lớn Lục Bộ tinh huyết, ngay cả tuyệt thế thiên kiêu như Tân Khí Hổ cũng nhịn không được kêu lên một tiếng đau đớn, mi tâm lập tức vỡ ra, chảy xuống một tia máu tươi.
Lăng Hàn thở dài, nếu như hiện tại hắn là Tam Bộ, vậy hắn còn có tư cách đánh với Tân Khí Hổ một trận, dù không địch lại, muốn đi không khó lắm. Nhưng Nhị Bộ, không được, đi lên đánh tuyệt đối là bị miểu sát.
Thân hình hắn xoay chuyển, quay đầu liền đi.
- Lăng, Hàn!
Hậu phương truyền đến Tân Khí Hổ gầm thét, hắn đã lấy lại sức, truy kích về phía Lăng Hàn.