Chương 4611: Sơn hải thiên

Thần Đạo Đan Tôn

Cô Đơn Địa Phi 05-07-2023 15:39:21

Thiên Lạc Thánh Hoàng cường đại không chỉ là truyền thuyết, sau hắn, Đại Đế mỗi một thời đại đều cảm khái, càng tôn sùng Thiên Lạc Thánh Hoàng, tôn sùng và ca ngợi hắn như Tổ Vương mạnh nhất lịch sử. Bởi vì cả đời bình định hắc ám, thậm chí Thiên Lạc Thánh Hoàng không lưu con nói dõi và truyền nhân, sở học cả đời chỉ chôn giấu trong Vô Tu sơn. Nhưng Vô Tu sơn ở đâu, không người biết được, như vậy điều này biến thành bí ẩn nhiều thời đại. Cho nên, con đường duy nhất chính là Sơn Hải Thiên, đây là lô cốt tuyến đầu của Thiên Lạc Thánh Hoàng lúc nam chinh bắc chiến, tương đương với chiến xa, nghe nói Thiên Lạc Thánh Hoàng hóa đạo từng nói qua, Vô Tu sơn nằm trong Sơn Hải Thiên. Đúng là như thế, mỗi khi Sơn Hải Thiên mở ra, sẽ gặp có vô số người tràn vào tìm kiếm bí mật Vô Tu sơn, đương nhiên, trừ đại năng quyết tâm thành Thánh Nhân, những người khác sẽ rời khỏi Sơn Hải Thiên trước khi nó đóng cửa, tránh bị vây khốn chín vạn năm, nếu không thành Thánh sẽ không chờ được ngày Sơn Hải Thiên mở ra lần tiếp theo. Hiện tại, thiên lộ đã hiện, cũng là lúc Sơn Hải Thiên mở ra. - Thiên Lạc Thánh Hoàng, hắn rất trâu bò, tuy không thể kết luận hắn thật mạnh nhất hay không, nhưng tuyệt đối là một trong các Đại Đế mạnh nhất lịch sử. Đại Hắc Cẩu đã chạy tới: - Tiểu Hàn tử, chúng ta xuất phát lúc nào? Lăng Hàn cười cười, nói: - Nhiều năm qua đi, không có người nào tìm được manh mối, ngươi cảm thấy chúng ta có thể thành công sao? - Vậy cũng không nhất định, nói không chừng chúng ta gặp may đấy? Đại Hắc Cẩu nói. Cũng phải, ngươi xem Cửu Dương Thánh Địa truyền thừa vô số năm không ai tìm ra, kết quả lại bị Lăng Hàn phát hiện, đây chính là vận khí. Tiểu Thanh Long nói thầm: - Cái gì Thiên Lạc Thánh Hoàng, trước mặt phụ thân ta không chịu nổi một kích. - Được được được. Lăng Hàn cười nói, - Chân Long đứng đầu các thần thú, có thực lực kinh thiên động địa, nhưng dù sao cũng là thiên địa tạo ra, không có đi từng bước lên đỉnh phong, cho nên, nếu như tất cả Đại Đế đều có thể sống lại, ta vẫn cho rằng, Tổ Vương đời sau còn mạnh hơn. - Cẩu gia cũng cho rằng như vậy. Đại Hắc Cẩu gật đầu. - Là các ngươi quá vô tri. Tiểu Thanh Long không đồng ý, trong lòng hắn, Chân Long đứng đầu các thần thú lúc trước, đặt ở hiện tại cũng là Đại Đế đứng đầu. - Vậy ngươi lưu lại giữ nhà đi. Lăng Hàn cười nói. - Không được, Long gia cũng muốn tham gia náo nhiệt! Tiểu Thanh Long lập tức phản đối. Việc trọng đại như thế, chỉ cần không có việc trọng đại đều tham gia, trên tinh võng đều bàn tán việc này, có rất nhiều muốn tìm kiếm Vô Tu sơn. Cửu Dương Thánh Địa cũng động viên toàn bộ, tổng cộng ba gã Tôn Giả xuất động hết, mang theo các đệ tử đi tới Sơn Hải Thiên. Lần này có ba Tôn Giả cùng đi, lại có hai Tôn Giả ở lại nơi đó, bởi vì thọ nguyên của bọn họ đã không nhiều, muốn đánh cược một lần trong Sơn Hải Thiên, vạn nhất thành Thánh, chín vạn năm sau vẫn có thể đi ra, không thành Thánh thì tất cả thành không. - Ồ, nhìn tinh võng đi, trong Sơn Hải Thiên có rất nhiều siêu cấp thiên tài. Đại Hắc Cẩu nói ra. Lăng Hàn cũng tìm hiểu Sơn Hải Thiên, hắn biết rõ đây là siêu cấp Thánh Địa, thậm không kém gì Đế tộc. Vì cái gì? Bởi vì rất nhiều Giáo Chủ, Tôn Giả đều trùng kích Thánh Nhân trong đó, có người thất bại không am lòng sở học của mình mai một, hội bọn họ sẽ truyền thừa công pháp cho thổ dân, mà vạn nhất thành Thánh, bọn họ nhàm chán sẽ thu đồ đệ, thậm chí sinh con cái. Trong bao nhiêu năm qua, có vô số cường giả lưu lại bao nhiêu truyền thừa? Cho nên, Sơn Hải Thiên hoàn toàn có thể xưng là siêu cấp Thánh Địa, có đôi khi có Đại Đế khi còn trẻ đi vào trong đó tìm kiếm cơ duyên. Lại nói đại đạo cố hóa, năng lượng nồng đậm, tu luyện sẽ nhanh hơn bên ngoài rất nhiều. Do ba Tôn Giả dẫn dắt, Lăng Hàn nhanh chóng đi tới bên ngoài Sơn Hải Thiên. Kỳ thật, cho dù đi tới nơi này, bọn họ không nhìn thấy siêu cấp đại thành, nhưng một con đường cổ xưa xuất hiện trong tinh không, chỉ cần đi dọc theo đường này là có thể tiến vào Sơn Hải Thiên. Một thế lực lực đến hai ba người, hoặc là mấy trăm hơn một ngàn người, quy mô kinh người, sau khi đến nơi đây không ai cố ý gây hấn, tất cả đều đi vào con đường đó. Con đường này lớn kinh người, bọn họ đi tới lại có vật đổi sao dời, mỗi khi đi một bước sẽ có ngôi sao xẹt qua sau lưng, giống như tốc độ của bọn họ quá nhanh. Đi lên phía trước một ngày, phía trước xuất hiện một ngôi sao, toàn thân đen kịt, trên đó có tường thành cao lớn hùng vĩ. - Đây từng là mặt trời. Cửu Sơn Tôn Giả nói ra: - Lại bị Thiên Lạc Thánh Hoàng dùng lực lượng vô thượng thu nhỏ vô số lần, hơn nữa cố hóa biến thành tinh thể bình thường, nhưng trọng lực phía trên mạnh hơn tinh thể gấp mấy vạn lần, cho nên, lúc nào cũng phải vận chuyển bí lực đối kháng, nếu không các ngươi sẽ nằm dưới đất như bùn nhão. Tất cả mọi người khiếp sợ, mặt trời nóng khủng bố, tương đương năng lượng tầng thứ cao bát tinh, Thánh Nhân cũng chỉ có thể đánh nát mặt trời nhưng không thể tiếp xúc quá lâu, cũng chỉ có Tổ Vương mới có thủ bút lớn như thế, có thể làm mặt trời dập tắt, ngưng thực, thu nhỏ lại vô số lần, thậm chí còn có thể làm cho người ta đặt chân. Từ đó Lăng Hàn càng hiểu thực lực Tổ Vương hơn, càng như thế hắn càng vô lực. - Tốt, sắp vào thành. Lại có một Tôn Giả nói ra, phía trước đã xuất hiện một cửa thành to lớn cao tới vạn trượng, nó là cửa thành còn không bằng nói là ngọn núi. Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn, khó trách Sơn Hải Thiên được gọi là siêu cấp đại thành, không phải bởi vì xây dựng trên mặt trời, bởi vì tường thành cao tới vạn trượng, mỗi một viên gạch đều tỏa ra khí tức cổ xưa, càng có thể nhìn thấy mặt tường thành tổn hại và gồ ghề. Đây không phải năm tháng ăn mòn, mà là chiến đấu lưu lại. Lúc bọn họ vào thành, có người hiếu kỳ oanh kích tường thành, hắn đánh một kích nhưng tường thành không sứt mẻ, bản thân hắn bị phản chấn ngã xuống đất. Tất cả mọi người sinh ra hứng thú, liên tục tiến lên khảo thí, kết quả không ai phá được viên gạch. Lăng Hàn cũng thử qua, công kích bình thường không có hiệu quả, cho dù vận dụng năng lượng hủy diệt cũng chỉ phá hư một tia. - Ha ha, đừng nói các ngươi, cho dù bản tôn công kích cũng không phá được. Một gã Tôn Giả nói ra. Cái gì! Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Tôn Giả cũng không thể phá một viên gạch? Lăng Hàn cũng khiếp sợ, hắn nhìn gồ ghề trên tường thành, đó là ai lưu lại? Thánh Nhân, tuyệt đối là Thánh Nhân. Tòa thành này trải qua cái gì? Mọi người thổn thức, cuối cùng mới vào thành, một tòa thành vô cùng to lớn.