Lăng Hàn ra Hắc Tháp, đi tới trước tiêm bi, các công nhân sớm đã sợ đến chạy tứ tán, hiện tại ở đây trống rỗng.
- Hàn Hàn, ngươi lại không để ý tới ta!
Vẻ mặt của Hách Liên Tầm Tuyết như đưa đám nói, có vẻ cực kỳ oan ức.
Lăng Hàn không nói gì, lúc trước Hải Nữu này khí thế hùng hổ, không coi ai ra gì, cực kỳ thô bạo. Nhưng hiện tại lại một bộ gặp cảnh khốn cùng, trước sau tương phản quá nhiều, để hắn không kịp thích ứng.
Mà đối mặt một Hách Liên Tầm Tuyết như vậy, để hắn rất khó liên lạc nàng với công chúa bá đạo trước kia, sinh sát ý với nàng.
- Cái này cũng là một mớ bòng bong nha!
Lăng Hàn thở dài, thật không biết sau khi Hách Liên Tầm Tuyết khôi phục ký ức, hai người phải nên kết thúc như thế nào.
Hách Liên Tầm Tuyết lôi kéo góc áo của Lăng Hàn, khuôn mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, hiện tại nàng chỉ là một cô gái bé bỏng, sở cầu rất ít.
- Không ai đào, không thể làm gì khác hơn là tự mình động thủ.
Lăng Hàn nói, tính cách của hắn không thích nô dịch người khác, nếu các công nhân chạy sạch, hắn sẽ không bắt những người kia về tiếp tục làm việc.
Hổ Nữu cũng xuất hiện, móng vuốt của tiểu nha đầu vô cùng sắc bén, dùng để đào móc là không thể tốt hơn.
Trước kia công nhân đều không dám áp sát quá gần, chỉ đào ở ngoài mười trượng, hình thành một cái hố sâu, còn Phùng Vĩ Kỳ thì lấy Huyết Đao đánh ra đao khí, ở xa cắt gọt, chém xuống đất đá trên tiêm bi, nên chậm đến thảm thương.
Lăng Hàn nhanh chân đi về phía trước, tư... tiêm bi giống như sống lại, ánh chớp đan dệt, đột nhiên đánh ra một tia chớp, đánh lên người Lăng Hàn.
Đùng, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, trên người có khói đen bốc lên, da thịt bị đốt cháy một ít.
Thật đáng sợ, thể phách của hắn là trân kim cấp sáu, lại bị một đòn đốt cháy, lực lượng sấm sét này không thể coi thường.
Lăng Hàn hơi suy nghĩ, phát động Lôi Đình Chiến Giáp, lấy lôi chống lôi, ngược lại muốn xem xem sẽ có kết quả gì.
Hắn lại đi về phía trước, tư... một tia điện đánh tới, lần này, Lôi Đình Chiến Giáp phát uy, cản tia chớp này lại, lẫn nhau đan dệt, hình thành điện lưu lít nha lít nhít, tình cảnh rất kinh người.
Lôi Đình Chiến Giáp như tự chủ kích hoạt, triển khai đấu pháp với tiêm bi, uy năng đã vượt qua cực hạn mà Lăng Hàn có thể kích phát, toàn bộ hang động đều là chớp giật, xì xì xì... điện lưu như roi đánh lên núi, hiện ra từng vết thâm ngân.
Toàn bộ hầm núi rung động, thật giống như muốn tan vỡ.
- Chơi vui!
Hổ Nữu hoan hô một tiếng, cũng đánh tới.
- Trở về!
Lăng Hàn vội kêu một tiếng, hắn là ỷ vào Lôi Đình Chiến Giáp mới có thể chống lại, bằng không khẳng định sẽ lập tức trốn vào Hắc Tháp, còn tiểu nha đầu, tuy yêu nghiệt, nhưng còn không cách nào đối kháng sức mạnh sấm sét như vậy a.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, Hổ Nữu ở trong sấm sét lại như không có chuyện gì xảy ra, không chỉ như thế, nàng còn như trở thành trung tâm lôi đình, thân thể hóa thành cái động không đáy, vô số lôi đình bị nàng hấp thu.
- Lăng Hàn, Nữu cảm giác rất kỳ quái!
Hổ Nữu nói, trong tròng mắt của nàng có dị tượng làm loạn, có ngôi sao tan nát, có cường giả vẫn lạc, toả ra tang thương vô tận, cũng có uy thế vô cùng.
Hách Liên Tầm Tuyết lạnh run, dù trên thực tế nàng là cường giả Thiên Nhân Cảnh cũng không cách nào đối kháng cỗ áp lực này, chỉ có thể ngồi trên đất, mồ hôi chảy như mưa.
Lăng Hàn cũng thiếu chút nữa quỳ xuống, nhưng Hắc Tháp ở trong đan điền nhẹ nhàng chấn động, tỏa ra một luồng khí tức chí cao vô thượng, trục xuất uy thế của Hổ Nữu, để hắn khôi phục bình thường.
- Hổ Nữu, nhanh lui ra!
Lăng Hàn biết lôi đình kia không tổn thương được Hổ Nữu, nhưng đối phương biến hóa quái lạ, hơn nữa hắn vẫn lo lắng, lo lắng linh căn hình người của Hổ Nữu có thể phục sinh, thay thế Hổ Nữu hay không.
Xì xì xì, tiêm bi và Lôi Đình Chiến Giáp đều tỏa hào quang mãnh liệt, mạch văn không ngừng tan rã, chỉ trong chớp mắt, hết thảy Lôi Điện đều biến mất, cả hang động trở nên đen kịt, cây đuốc sớm đã bị Lôi Đình trảm diệt.
Trong bóng tối, chỉ thấy toàn thân Hổ Nữu phát sáng, cả người tỏa ra khí thế kinh người, thời khắc này nàng không còn là tiểu nha đầu tham ăn, mà giống như hóa thân thành tồn tại vô thượng, trên có thể phá nát bầu trời, dưới có thể xuyên thủng cửu u, nếu không phải Lăng Hàn còn có Hắc Tháp giúp đỡ, lúc này hắn khẳng định nằm trên mặt đất, ngay cả khí lực động tay cũng không có.
Nhìn Hách Liên Tầm Tuyết liền biết rồi, đã co lại thành một đoàn, ngay cả đầu cũng không nhấc lên nổi.
Đùng, Lôi Đình Chiến Giáp trên người Lăng Hàn vỡ vụn, hóa thành mục nát, tinh hoa trong chiến giáp bị đánh sạch sẽ, để vật liệu cấp mười biến thành sắt vụn.
Tiêm bi cũng như bị thương nặng, sức mạnh sấm sét trở nên cực kỳ yếu ớt.
Hổ Nữu ngã rầm trên mặt đất, ngất xỉu.
Lăng Hàn vội chạy tới, ôm lấy tiểu nha đầu, tra tìm khí tức của đối phương, cũng còn tốt, nàng chỉ hôn mê bất tỉnh, cơ năng thân thể không bị hao tổn gì.
Đến cùng nha đầu này có lai lịch gì?
Lăng Hàn thở dài, dẹp hiếu kỳ trong lòng, thu tiểu nha đầu vào Hắc Tháp.
Hách Liên Tầm Tuyết đứng lên, ánh mắt hơi mê man, cả người cũng có chút si ngốc, đi tới gần khối tiêm bi kia. Hiện tại thần trí của nàng có chút không rõ ràng, duỗi tay ấn về phía thân bi lộ ra ngoài.
- Ngươi cũng phát rồ theo sao?
Lăng Hàn vội nhảy tới, muốn kéo nàng trở về, nhưng lực lượng thân thể của Hải Nữu này quá đáng sợ, hắn lại không thể kéo về được.
Tay của Hách Liên Tầm Tuyết đã ấn tới tiêm bi, nhất thời, Lăng Hàn cảm thấy một luồng ký ức cuồn cuộn xung kích, ở trước mặt hắn hình thành hình ảnh đồ sộ, một võ giả thân hóa lôi đình, ác chiến ở trên bầu trời.
Hắn thực rất mạnh mẽ, bị công kích thì thân hóa lôi đình lẩn tránh, mà song quyền oanh kích, sức mạnh sấm sét bạo phát, có thể hủy diệt tất cả.
Thần thông... Lôi Động Cửu Thiên!
Nguyên bản, môn thần thông này được sức mạnh sấm sét bảo vệ, tuyệt đối không thể bị học như thế, nhưng Lôi Đình Chiến Giáp và tiêm bi hình thành liên hệ kỳ diệu, lại bị Hổ Nữu loạn vào, hấp thu lượng lớn sức mạnh sấm sét, tiêm bi cũng mất đi bảo vệ, dễ dàng liền truyền thừa thần thông.
Từng ký tự phát sáng ở trong đầu Lăng Hàn, hiện tại hắn và Hách Liên Tầm Tuyết ôm nhau, bởi vậy Lôi Động Cửu Thiên truyền thừa cũng đồng thời rơi xuống trên thân hai người.
Thân hóa lôi đình, phá diệt vạn thế!
Xì xì xì, ... lôi điện tàn dư đan dệt ở trên người bọn họ, đốt quần áo trên người bọn họ thành tro bụi, hai người tứ chi dây dưa, dung thành một thể.
Ở dưới thần thông trùng kích, Lăng Hàn cũng mơ mơ màng màng, thật giống như mơ một giấc mơ kỳ quái, hắn biến thành một tên Long kỵ sĩ, muốn hàng phục một con Long không an phận, dây dưa, đánh xé.
Cuối cùng hắn đương nhiên thắng, cưỡi ở trên thân rồng, hung hăng phi cưỡi, rất thoải mái a.
Trong lúc mơ mơ màng màng, hắn bởi vì lực kiệt mà ngủ thiếp đi, chỉ có ánh chớp vô tận hóa thành từng lôi phù khắc vào đầu, đó là chân nghĩa của Lôi Động Cửu Thiên.
-