Chương 13: Sinh Tử Khó Lường (1)

Ma Thổi Đèn Chi Mao Sơn Truyền Nhân

Khai Tâm Bất Lão Quỷ 31-10-2022 16:17:12

"Lão già này, Hồ Đại sẽ trừng phạt những kẻ dối trá và bội bạc như thế nào?" Đội trưởng Hồ không biết tại sao mà lại trở về, một phát bắt trúng nắm lấy tay tôi. Quân tử thản đãng đãng*, tên nhóc này cũng là tiểu nhân, trong lòng tôi thầm nghĩ nhưng ngoài miệng tôi lại trả lời: "Tiền bạc, muối và thức ăn trong nhà hắn đều sẽ biến thành cát, cho dù đi đến đâu cũng không nhận được sự bố thí và thương hại, sau khi chết sẽ phải chịu đựng cát nóng ở Địa Ngục, phải chịu đủ sự tra tấn." (Nguồn gốc từ câu 'Quân tử thản đãng đãng, tiểu nhân trường thích thích', ý chỉ người quân tử thì thản nhiên, thư thái. Kẻ tiểu nhân thường hay lo lắng, ưu sầu) Nhìn bọn họ đi vào trong thung lũng, tôi tìm một nơi chắn gió tốt để buộc lạc đà, cố định những hành lý và vật dụng còn lại, nhất là những túi nước kia. Trong sa mạc mà không có nước thì nửa bước cũng khó đi, dù trong sa mạc có hệ thống nước nội địa lớn nhất Trung Quốc, tuy nhiên chúng đều bị chôn sâu dưới lòng đất, cái đó gọi là sông ngầm, muốn đào cát lấy nước căn bản là chuyện không thể nào. Khí hậu ở sa mạc là thứ không thể nào hiểu được, lúc chạng vạng tối thì có gió thổi nhẹ, bão cát nhàn nhạt che khuất ánh trăng, đất trời chìm vào một mảnh mù mịt. Chờ đợi... rồi lại chờ đợi, giống như đã trôi qua không biết bao nhiêu ngày đêm, đến rạng sáng thì rốt cuộc tôi cũng không nhịn nổi nữa, tôi kiểm tra dây cương cùng với trang bị của lạc đà chút xem có chắc chắn chưa rồi mới ra ngoài nhặt một vài tảng đá, đặt những viên đá chất thành ba hoặc năm đống xung quanh lạc đà và theo vị trí đất, nước, lửa, gió, phía trên đặt một lá cờ hình tam giác thêu các loại bùa chú khác nhau. Đây là một loại thuật pháp nhỏ của những người tu đạo chúng tôi sử dụng để phòng ngừa rắn rết, dã thú tấn công vào ban đêm. Đạo gia và Phật giáo nói chung đều cho rằng thế giới tạo ra từ đất, nước, lửa và gió, tôi sử dụng lá cờ nhỏ bốn mặt này thì Đạo gia gọi nó là 'Tứ tượng sát uy trận' mà Phật giáo thì gọi là 'Tứ dịch tịch ma phiên', dù sao thì ý nghĩa cũng đều giống nhau. Địa thăng cao cương, hổ khiếu sơn lâm; thủy sinh vân khởi, tiềm long tại uyên; phong sinh sơn cốc, hạc lệ cao không; địa hỏa phần thành, sát khí di thiên. Nói một cách đơn giản, đó là lợi dụng đất, nước, lửa, gió tạo thành một ảo cảnh, bảo vệ cho người bày trận. Tuy nhiên, loại huyễn thuật này có hai khuyết điểm: thứ nhất, nó phải được bố trí tại một nơi cố định trước đó, không thể giống như một lá bùa mà bất cứ lúc nào cũng áp dụng được; thứ hai, đây là một loại ảo giác, nếu như người hoặc động vật có ý chí kiên định xông vào trận, những ảo cảnh này sẽ không thể mê hoặc được hắn (nó), người bên trong trận chỉ có thể tự cầu phúc, không giống như bùa chú có thể khống chế đối phương. Thung lũng Trát Cách Lạp Mã giống như là một tảng đá màu đen bị tách ra, mặc dù mặt trời đã mọc, tôi vẫn cẩn thận từng li từng tí tiến lên phía trước, sợ những con sâu bọ không biết từ chỗ nào chui ra, mặc dù đã qua hai mươi năm, nhưng nỗi kinh hoàng của lúc đó thỉnh thoảng vẫn hiện lên trong giấc mơ của tôi, ngay khi tôi vượt nhanh qua thung lũng, tôi phát hiện vài đống cồn cát kỳ lạ ngay trước mặt. Đã nhiều năm sinh sống trong sa mạc như vậy, cái tên An Lực Mãn cũng không phải để nói không, đó là thi thể của con người bị chôn vùi trong cát. Tôi rút con dao ngắn ở thắt lưng ra, cẩn thận tiến lại gần, suy đoán xem đó có thể là ai. Ngoài dự liệu, đó không phải là người của đội khảo cổ, từ những khuôn mặt bên trên chưa bị cát vùi lấp, tôi phán đoán rằng bọn họ đã bị loài rắn kỳ quái đó giết chết, có lẽ những người này chính là những kẻ trộm mộ mà bọn người đội trưởng Hồ suy đoán? Tuy nhiên, lúc tôi định rời khỏi thung lũng thì một gò đất rõ ràng mới được chất thành đã thu hút sự chú ý của tôi, bởi vì thanh xẻng sắt cắm trước mộ (tôi không biết có phải xẻng công binh) là vật chuyên dùng của đội khảo cổ, rốt cuộc là mộ của ai, tim tôi như thắt lại, lấy ra một chiếc vòng tay từ trong ngực, đây là một loại pháp khí của Mật tông, được xâu chuỗi bằng mười tám tràng hạt làm từ xương người, được gọi là vòng định tâm, và nó đi kèm với khóa hộ hồn. Tôi siết chặt nó trong tay, truyền linh khí vào nó, một vầng hào quang nhàn nhạt nổi lên. Thật tốt, thi thể bên trong không phải của Diệp Diệc Tâm, nếu chủ nhân của khóa hộ hồn tử vong, thì phản ứng năng lượng này sẽ không xuất hiện, tôi thở dài một hơi, tôi đeo chiếc vòng định tâm vào cổ tay và bước ra khỏi thung lũng. Quốc gia cổ Tinh Tuyệt, tôi đã trở lại! Nhìn vào di chỉ của thành phố cổ mà tôi từng biết, tòa tháp quỷ màu đen vẫn nghiêng lệch như cũ, trái tim tôi lại co thắt một lần nữa. không thể do dự, tôi không thể để sinh mệnh của một cô bé khác một lần nữa lại tan biến trước mắt tôi. Ngay khi tôi chuẩn bị tiến vào tháp quỷ, mặt đất dưới chân đột nhiên rung chuyển, những tàn tích kia của thành phố cổ trên mặt đất như bị một bàn tay to lớn thình lình bắt lấy, giãy giụa chui vào lòng đất, ngay cả tòa tháp quỷ trước mặt cũng đang dần dần chìm xuống... Làm sao vậy? Lẽ nào thật sự là thần linh nổi giận? Chiếc vòng định tâm trên cổ tay tôi lúc này đang tỏa ra một vòng ánh sáng chói mắt, chuỗi tràng hạt làm bằng mười tám xương người đang rung nhẹ, phát ra âm thanh 'ong ong', điều này nói rõ chủ nhân của khóa định hồn đang trong lúc nguy cấp.