Giống như biết được ý định rời đi của chúng tôi, những bánh tông ở hàng cuối cùng đồng loạt ném những ngọn giáo bằng đồng trên tay, hơn mười ngọn giáo sắc bén phóng về phía chúng tôi nhanh như chớp, nếu không phải Hồ Bát Nhất nhấn đầu Bàn Tử xuống thì có lẽ cậu ta đã đi đời rồi.
Sau khi ném binh khí dài trong tay ra, các bánh tông trở tay rút thanh kiếm đồng trên eo, và bánh tông ở hàng trước nhất chỉ cách chúng tôi khoảng hơn trăm bước.
"Chú An, chú không phải biết pháp thuật sao? Chú nhanh lên một chút."
"Vội cái gì?"
Tôi giả vờ bình tĩnh tay bấm khẩu quyết, một lệnh bài có hình rồng lửa màu đỏ và một cây kiếm lửa hiện ra ở giữa không trung: "Ly hỏa chi tinh, nghe hiệu lệnh của ta, lên!
Theo hành động của tôi lệnh bài được bắn ra, biến thành một bức tường lửa, bánh tông ở hàng đầu tiên không kịp rút chân, lập tức xông vào trong bức tường, trong nháy mắt biến thành mấy chục đống tro cốt, chỉ còn lại từng mảnh áo giáp sắt rỉ sét - đây chính là ly hỏa chi tinh biến thành tịnh hóa chi hỏa, chuyên đối phó với vật tà ma, nhưng nó sẽ không có hiệu quả lắm đối với các vật khác.
Bánh tông tuy không có đủ sáu giác quan giống như người sống nhưng cũng cảm nhận được nguy hiểm, bọn chúng không dám đến gần tịnh hóa chi hỏa nhưng ném giáo đồng từ xa qua.
"Cậu Hồ, hai vị chịu khó giúp tôi bảo vệ ở đây, tôi đến phá cái cửa này."
Tôi lên tiếng gọi Hồ Bát Nhất, thu hồi Long Bàn Hỏa Kiếm Lệnh lại rồi bắt đầu chuẩn bị phương pháp. Thời gian hiệu lực của tịnh hóa chi hỏa là năm phút, quan trọng nhất chính là thời điểm pháp thuật này thi triển thì sẽ rút hết ly hỏa chi tinh ở nơi đó, ít nhất trong vòng một tiếng đồng hồ sẽ không thể hồi phục lại..
Thiên Linh Ấn là tập hợp linh khí của đất trời dùng để xua đuổi tà ma, chỉ là cần phải mất một chút thời gian để sử dụng. Tay phải tôi cầm ấn, tay trái bấm ngón tay niệm thần chú: "Thái Cực cửu tinh, điều ngự tam quang, uy chiếu thập thiên, tà túy tiềm tung, cấp cấp như luật lệnh!"'
Một hoa văn Thái Cực từ phong ấn hiện lên, chậm rãi chuyển động giữa không trung.
"Chú An, thế nào rồi?"
Hồ Bát Nhất ở một bên đầm đìa mồ hôi, vừa dùng xẻng công binh gạt bỏ những mũi giáo đồng đang phóng tới, vừa tiến lại gần tôi. Tịnh hóa chi hỏa đang dần dần yếu đi, những bánh tông kia cũng không còn e ngại như trước,
"Đừng quấy rầy sư phụ, sẽ ổn hết thôi." Diệp Diệc Tâm đang trốn ở một bên tóm lấy cậu ta.
Lúc này, Thái Cực Đồ trên đầu đã dừng lại.
"Phá!"
Tôi hét lớn một tiếng, tay trái bóp lấy linh quyết chỉ về hướng trên cửa, một tia ánh sáng trắng bắn về phía ổ khóa cửa, vang lên một âm thanh ríu rít như có như không.
"Cậu Vương, dùng súng bắn ổ khóa đi."
Tôi thu hồi ấn phù, hướng về phía Bàn Tử hô lên.
Phanh...
Đáp lại là âm thanh khóa cửa đã mở, Bàn Tử và Hồ Bát Nhất dùng bả vai đẩy cửa ra, đám bọn tôi dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào, tịnh hóa chi hỏa đã bị dập tắt, càng nhiều bánh tông cầm vũ khí lao đến.
'Rầm...bang..."
Cửa lớn nặng nề được chúng tôi đóng lại từ bên trong, dùng chốt cửa khóa lại thật tốt, mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ông...chú An..."
Tôi liếc mắt nhìn Bàn Tử muốn nóinhưng lại do dự không nói ra, sao miệng thằng nhóc này tự nhiên trở nên ngọt vậy?
"Chuyện gì?" Tôi hỏi.
"Chú vừa mới nói tới Ngũ Quỷ Đại Na Di", hắn chỉ về phía cửa: "Còn hiệu quả sao?"
"Đã bị ta phá hết rồi, còn có gì mà hiệu." Tôi tức giận trả lời.
"Vương tư lệnh, cậu yêu tâm đi", Hồ Bát Nhất vỗ vai cậu ta: "Cửa đồng này không phải là thứ có thể dễ dàng phá vỡ được."
"Công phá."
Trên thực tế đã qua một khoảng thời gian, bên ngoài căn bản không có một chút dấu vết công kích, tựa hồ tất cả đều là một giấc mơ.
Không nghĩ ra được thì không nghĩ đến nữa. Tôi bật đèn pin mắt sói lên, bắt đầu kiểm tra ngôi mộ được chôn cất giống như đại điện này.
Kỳ lạ, đây là định nghĩa đầu tiên của tôi, mặc dù tôi không có kinh nghiệm xem xét các ngôi mộ cổ, nhưng những cái cơ bản vẫn là biết một chút, đảo mắt nhìn sang, Hồ Bát Nhất cũng đang trong vẻ mặt nghi ngờ.
Tòa mộ thất này ước chừng rộng khoảng một trăm mét vuông, nói đúng ra thì không thể xem như là một ngôi mộ. Bởi vì chính giữa phòng dựng thẳng một tấm bia, trên bốn góc bày bốn cái nồi lớn bằng đồng, trên mặt đất bao phủ đầy những đường vân cổ quái, ngoài ra thì không có bất kỳ đồ vật gì khác. Quỷ dị nhất chính là bốn vách tường của ngôi mộ... phải nói là sáu bức tường đều hiện ra một màu xanh kỳ lạ, tôi thử cầm lấy xẻng công binh của Hồ Bát Nhất chạm xuống đất một cái, quả nhiên không sai, đều được đúc bằng đồng, nói như vậy thì cả ngôi mộ đều được làm bằng đồng, trời ạ! Đây là một công trình lớn đến cỡ nào chứ?
"Sư phụ, thầy nhìn những đường vân này..."