Cửu gia họ Xương, tên gọi đầy đủ Xương Vị Dân, là một cái tên rất có ý nghĩa. Vì ở nhà, giữa anh em chú bác, xếp hàng thứ chín, cho nên tên hiệu gọi là Xương Cửu. Trước đây ở thành phố quê nhà Tuyền Hải, là giáo viên dạy thay của nông thôn. Nhưng sau đó vì vấn đề tác phong nam nữ, Xương Cửu bị khai trừ.
Sau khi đến Vọng Hải, cơ duyên trùng hợp lại đi cùng đường với Lâm Chính Tinh, cho nên nói, tập đoàn Á Hải sở dĩ có được thành tựu và địa vị hiện tại là không thể tách rời với năng lực của Xương Cửu.
Tự nhiên cùng với sự cất nhắc về địa vị, Xương Cửu cũng từ A Cửu, anh Cửu trở thành Cửu gia của hiện tại. Lúc này, đang nghe Lâm Chính Tinh nói, Cửu gia hơi nhíu mày một chút. Nhìn dáng vẻ hăng hái của Lâm Chính Tinh, trầm ngâm một chút, lại mở miệng nói:
- Anh Tinh, ý của anh là lần này cần phải tranh giành với bất động sản Gia Thịnh mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ?
Lâm Chính Tinh chau mày một cái, hình như rất không vừa ý với chất vấn của Cửu gia. Tập đoàn Á Hải gần mười năm tung hoành ngang dọc ở Vọng Hải, tự mình vất vả kinh doanh, ra sức lôi kéo và làm sa đọa cán bộ địa phương, thông qua từng người một cài mạng lưới quan hệ, lại tiếp cận và lôi kéo lãnh đạo cấp cao hơn. Có thể nói, ở thành phố Vọng Hải, tập đoàn Á Hải chính là ông trời. Bí thư Thành ủy là cái gì? Lúc đối diện với mình không phải cũng khách sáo sao? Thạch Nghị Vũ lại hung hăng, không phải cũng cần nói một câu khách sáo Tổng giám đốc Lâm nghĩ cho chúng tôi còn chu đáo hơn cả cha mẹ sao?
Đủ các loại nhân tố tổng hợp lại, khiến cho Lâm Chính Tinh hơi mất phương hướng. Nhìn Xương Cửu, Lâm Chính Tinh trầm giọng nói:
- A Cửu, chú không hiểu tôi nói gì sao? Vịnh Nguyệt Hồ là một mảnh đất tốt. Vật mà Lâm Chính Tinh tôi vừa mắt, nó không thể chạy thoát. Mặc kệ anh ta là ai, ở đất Vọng Hải này, là rồng cho tôi cuộn, là hổ cho tôi nằm. Lần này, mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ kia, tôi nắm chắc rồi. A Cửu, chú cử người đi tham gia cái hội nghị bán đấu giá gì kia đi.
Lâm Chính Tinh này không cho phép nói cự tuyệt, khiến cho Xương Cửu cũng hơi tỉnh táo lại, mình dù sao cũng là nhân vật số hai, cũng chỉ là cấp dưới, ông chủ, vẫn là hiện giờ con người nay xưng là Tinh mập, người của Tinh gia. Nếu mất đi sự ủng hộ của ông chủ, mình sau khi ra đi, chính là một triệu phú, những thứ khỉ khác đều là không phải.
Hơn nữa, Xương Cửu cũng rất rõ, Lâm Chính Tinh là ai. Năm đó, một nữ danh ca nổi tiếng trong nước không phải được ông chủ dùng một triệu mua về ngủ một đêm... sau đó... chụp lại không ít hình ảnh dùng những thứ này để áp chế sao? Lâm Chính Tinh đây chính là người nói được làm được.
Nghĩ đến đây... Cửu gia cũng điều chỉnh thái độ, hạ giọng nói:
- Anh Tinh, căn cứ vào tin tức của Phó chủ tịch quận Tôn của quận Vọng Hồ truyền đến, lần này, người mà bất động sản Gia Thịnh cử đến là Trịnh Gia Vỹ Tổng giám đốc của bất động sản Gia Thịnh, con trai của Trịnh Thiếu Nam. Nghe nói, năm đó... lúc Nhiếp Chấn Bang vẫn còn nhậm chức ở thành phố Lương Khê, ấn tượng đối với Trịnh Gia Vỹ rất tốt. Đáng tiếc, lần đó không thể hợp tác thành công. Lần này, Nhiếp Chấn Bang rất xem trọng Trịnh Gia Vỹ. Hơn nữa, yêu cầu quận Vọng Hồ phối hợp với Cục tài nguyên đất đai thành phố thành lập Tổ dự án Lĩnh Đế Bốc, dường như là đang phụ trách việc này
Dứt lời, ánh mắt của Lâm Chính Tinh lại một lần nữa u ám, hạ giọng nói:
- Lại là Nhiếp Chấn Bang? Tôi vẫn tưởng hắn ta là người thanh liêm chính trực gì đó. Hóa ra, cũng đen bình thường như thiên hạ. Tôi nói đối với tập đoàn Á Hải thế nào, mũi không phải là mũi, mặt không phải là mặt, vốn dĩ là có người hợp tác.
Lâm Chính Tinh bấy giờ vẫn hơi có ý coi thường, hơi trầm ngâm, đưa ra quyết định, nói:
- A Cửu, tôi mặc kệ hắn ta có phải là bất động sản Gia Thịnh hay không, không phải chính Nhiếp Chấn Bang xem trọng rồi sao? Vậy thì Vịnh Nguyệt Hồ này tôi không giành không được.
Tính cách của ông chủ, Xương Cửu rất rõ, nói một không hai, là người sát phạt quyết đoán, lập tức gật đầu nói:
- Vâng, anh Tinh. Anh đã quyết định rồi, vậy em đi sắp xếp một chút. Mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ kia, giá cả thị trường trước mắt khoảng chừng một trăm tám mươi triệu. Bất động sản Gia Thịnh đã muốn lôi kéo mối quan hệ với Nhiếp Chấn Bang. Theo em thấy, e rằng sẽ là tranh giành sinh tử. Nếu chúng ta cũng cạnh tranh, em ước chừng sẽ lên trong khoảng từ ba đến năm trăm triệu
Con người Xương Cửu này, thực sự rất có năng lực, đoán con số không ngờ lại giống với đánh giá của bất động sản Gia Thịnh. Cần phải biết, bất động sản Gia Thịnh làm được chính là chuyên nghiệp, về mặt đánh giá giá đất, đối với bán đấu giá, đấu thầu và treo biển hành nghề... những loại quy trình này am hiểu không ai bằng. Ngành nghề kinh doanh chủ yếu của tập đoàn Á Hải vẫn là lấy điện tử làm chủ. Về những mặt hoạt động này, chỉ là phụ thêm, Trương Cửu có thể trong một lời, đủ để chứng minh chỗ phi phàm của con người này.
Vừa nghe đến giá này, Lâm Chính Tinh hơi sững lại, năm trăm triệu, chút tài sản này, đối với Lâm Chính Tinh hiện tại mà nói, hoàn toàn không nhiều. Nhưng, Lâm Chính Tinh là từng bước một từ tầng thấp nhất làm lên... năm đó, lúc vừa mới bắt đầu khởi nghiệp, Lâm Chính Tinh gia công linh kiện cho người ta, cũng là người cưỡi xe đạp đi mấy chục cây số đường. Việc này với tính cách bủn xỉn cũng đã không thể thay đổi.
Đối với việc ăn chơi phóng túng, bợ đỡ cán bộ lãnh đạo, Lâm Chính Tinh rất sẵn lòng. Nhưng, muốn bảo ông ta kinh doanh chân chính, e rằng còn khó hơn cả lên trời.
Công ty bất động sản cấp dưới của tập đoàn Á Hải, ở thành phố Vọng Hải, trong sáu triệu mét vuông đất các quận toàn thành phố, ước chừng khoảng hai trăm ngàn mét vuông là đất dùng cho kho hàng bến bãi. Khoảng ba trăm bảy mươi ngàn mét vuông đất dùng cho công nghiệp. Các loại đất khác có hơn năm triệu mét vuông, loại đó đều là đất dùng cho xây dựng nhà ở và nhà ở thương mại. Hiện tại đang xây dựng tòa nhà Á Hải, thiết kế cao năm mươi chín tầng. Sau khi xây xong, bao gồm cả tháp sắt đỉnh lầu, toàn bộ cao hai trăm mười hai mét, hàm ý là tự nhiên có được, ý thức cửu ngũ chí tôn, sau này dùng làm tiêu chí xây dựng của thành phố Vọng Hải.
Nhưng.những loại đất đai này đều không có ngoại lệ, đều là dùng giá cả rẻ nhất để lấy được. Đất đai thật sự chính quy và quang minh chính đại, không có lấy một mảnh.
- A Cửu, thế này đi, lần đấu giá này, chú đừng lộ diện, sắp xếp một vài người đi, đăng ký thành lập vài công ty, cấp cho bọn họ mỗi người một triệu tiền ký quỹ, chỉ có một yêu cầu, làm rối loạn cuộc bán đấu giá này cho tôi. Chuyện sau này, tôi sẽ tiếp tục nghĩ cách.
Lâm Chính Tinh trầm ngâm một lát, liền đưa ra quyết định của mình.
Nghe Lâm Chính Tinh nói, Xương Cửu cũng cười gượng, quả thật là như thế, xem ra ông chủ chuẩn bị từ phương diện khác nghĩ cách gây áp lực. Một triệu, lần này, mấy người của quận Vọng Hồ này cũng không ngờ rằng sẽ có người muốn dùng một triệu để phá hỏng hội nghị đấu giá.
Điều này cũng khó trách, đấu giá bất động sản, ở thành phố Vọng Hải, đây là lần đầu từ thuở khai thiên lập địa, vào trước thời điểm thiết lập biên độ tiền ký quỹ, cơ bản không ai ngờ sẽ xuất hiện tình huống phá rối. Trên thực tế, nếu dựa theo quy trình bán đấu giá đất đai chính quy, giá đất một trăm tám mươi triệu để tính toán, ít nhất cũng cần nộp mười triệu, thậm chí hơn mười triệu tiền ký quỹ.
Nếu như thế, e rằng Lâm Chính Tinh dứt khoát không thể sảng khoái như vậy.
Thời gian trôi nhanh đã đến ngày tám tháng mười hai, lúc này đã là cuối năm chín tám. Chỉ còn thời gian hai mươi mấy ngày nữa là sẽ vào năm vũ. Lúc bấy giờ, ở tầng ba phòng hội nghị, Trung tâm giao dịch tài nguyên, Cục Đất đai quốc gia thành phố Vọng Hải
Lúc này đã tụ tập không ít người, cán bộ lãnh đạo của Cục Đất đai quốc gia thành phố, Cục Tài chính thành phố, Cục Quy hoạch thành phố, Cục Xây dựng thành phố, lại thêm một vài lãnh đạo của Ủy ban nhân dân và Quận ủy quận Vọng Hồ, đều đã đến rồi. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử thành phố Vọng Hải công khai hội nghị bán đấu giá đất đai. Vì thế, thậm chí còn có nhã ý từ Đông Cảng mời Gia Sỹ Bá chuyên gia bán đấu giá phòng đấu giá kim bài đến làm chủ trì cuộc bán đấu giá lần này
Chín giờ sáng, bất động sản Gia Thịnh và đại diện mấy công ty tham gia đấu giá đất đai đều đã ngồi vào vị trí của mình. Lúc này... Nhiếp Chấn Bang cũng từ ngoài đi vào... là một dự án quan trọng của thành phố Vọng Hải... Nhiếp Chấn Bang cũng rất coi trọng.
Lần đấu giá này, rất quan trọng, cũng rất điển hình, vì ngoài việc công khai bán đấu giá ra, về mặt xây dựng và khai thác bất động sản, bất động sản Gia Thịnh cũng mang đến một kiểu mẫu hoạt động hoàn toàn mới. Trước đây, ở thành phố Vọng Hải, tập đoàn Á Hải khai thác bất động sản đều không kiêng dè gì việc bảo đảm nhà ở và hộ di dời, cơ hồ đều là cầm tiền rồi chạy đi. Nhưng hiện tại, phương pháp của Nhiếp Chấn Bang là dựa vào diện tích đất đai lớn nhỏ, phân phối có tỉ lệ nhất định tính bảo đảm số lượng nhà ở. Điều này và hình thức mới, phổ biến rộng rãi ở thành phố Lương Khê đạt được hiệu quả rất tốt. Sau này, trong ký ức, tình huống giá nhà tăng nhanh, Nhiếp Chấn Bang cũng hy vọng có thể từ nay bắt đầu khống chế lại. Có được nhà ở có tính đảm bảo. Như vậy có thể bảo đảm mức độ cao nhất nhà ở cho người có thu nhập thấp.
Thấy Nhiếp Chấn Bang đi vào, một đám cán bộ đã chạy ra đón chào, Nhiếp Chấn Bang lúc này mỉm cười nói:
- Mời tất cả ngồi, tất cả ngồi xuống đi. Lần này, tôi đến đây dự lễ, vẫn là lấy buổi bán đấu giá làm việc chính.
Đợi sau khi Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống, chuyên gia bán đấu giá đến từ Đông Cảng cũng đi lên lễ đài. Đầu tiên, phát xong một hồi tư liệu, giới thiệu chi tiết tình hình đất đai Vịnh Nguyệt Hồ và ưu thế địa lí xong. Chuyên gia bán đấu giá nói tiếng phổ của người Hong Kong:
- Mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ, đánh giá chung, một trăm tám mươi triệu. Áp dụng phương thức tăng giá cạnh tranh. Mỗi lần tăng giá, không được ít hơn một triệu. Giá khởi điểm là một trăm năm mươi triệu. Có ai đưa giá một trăm năm mươi triệu không?
- Được, số tám, quý ông số tám đưa ra giá rồi, một trăm năm mươi triệu... muốn phát tài, không thể rời số tám. Quý ông số tám quả nhiên là phóng khoáng.
- Số hai, quý cô số hai đưa ra giá một trăm sáu mươi triệu! Một trăm sáu mươi triệu lần thứ nhất
- Số chín, quý ông số chín đưa ra giá một trăm tám mươi triệu rồi.
Mấy vòng đầu, biên độ đưa ra giá tương đối lớn, mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ này, giá trị của nó là ở đây, quận Vọng Hồ, lại là khu vực thai thác trọng điểm của thành phố Vọng Hải, Vịnh Nguyệt Hồ trở thành mảnh đất hoàng kim của thành phố Vọng Hải, tiềm lực tăng giá là rất lớn. Cứ thế này, người đưa ra giá dĩ nhiên là rất hăng hái.
- Hai trăm bảy mươi triệu, quý ông số đưa ra giá hai trăm bảy mươi triệu. Hai trăm bảy mươi triệu lần thứ nhất, hai trăm bảy mươi triệu lần thứ hai... hai trăm bảy mươi triệu!
Lúc chuyên gia bán đấu giá chuẩn bị gõ búa, Trịnh Gia Vỹ mặt tươi cười, hai trăm bảy mươi triệu lấy Vịnh Nguyệt Hồ, vẫn là có lời.
Lúc này, một âm thanh bất ngờ phát ra, ba trăm năm mươi triệu.
Trịnh Gia Vỹ nhướn mày, ba trăm năm mươi triệu, thế này đã sắp tiếp cận ranh giới của mình rồi. Căn cứ vào đánh giá của nhân viên chuyên nghiệp của công ty, giá trị đất, bao gồm cả tiềm lực gia tăng giá trị ở trong đó, nhiều nhất, bốn trăm ba mươi triệu, đây là giới hạn cao nhất. Lập tức, ngập ngừng một chút, giơ tấm biển nói:
- Bốn trăm ba mươi triệu.
Đây là sách lược của Trịnh Gia Vỹ, lập tức tăng thêm tám mươi triệu, hy vọng có thể dọa đối thủ bỏ chạy.
Nhưng, vừa dứt lời, người phụ nữ số bên cạnh lại lạnh nhạt nói:
- Năm trăm triệu.
Lúc này, Trịnh Gia Vỹ cũng chỉ có thể lắc đầu, năm trăm triệu, tuy cũng đáng giá. Nhưng, muốn vươn mình ít nhất cần thời gian năm năm trở lên, điều này bất động sản Gia Thịnh không thể chờ đợi.
Cuối cùng, đất đai thỏa thuận xong giá năm trăm triệu. Người đàn ông số bốn đứng lên, dương dương tự đắc liếc nhìn Trịnh Gia Vỹ một cái, lập tức cùng nhân viên làm việc đi vào, theo thỏa thuận, sau khi bán đấu giá thỏa thuận xong, sẽ nộp năm mươi phần trăm giá trị tài sản.
Nhưng, đợi khoảng mười phút, lúc Nhiếp Chấn Bang cũng chuẩn bị rời đi, Bí thư Quận ủy quận Vọng Hồ Lâm Xuân Noãn vẻ mặt trang trọng bước ra, thấp giọng nói:
- Chủ tịch thành phố, người cạnh tranh đấu thầu kia hủy bỏ hợp đồng rồi.