Chương 34: Hầu hạ tôi vui vẻ là được rồi

Nhặt Được Vai Ác Trong Thùng Rác

Ngọc Thực Cẩm Y 05-08-2025 23:49:37

Cô chau mày. Nhưng nhìn đối phương gầy gò tiều tụy, áo quần dơ dáy, trông chẳng đủ ăn đủ mặc, cô đành nhẹ giọng thương lượng: "Tôi chỉ nhặt vài hôm thôi, mấy hôm nữa là tôi đi. Với lại tôi nhặt cũng không nhiều, chỉ đủ đổi lấy bánh bao ăn thôi." Dù sao tài vận của cô là bằng không, nhặt nhiều tiền cũng chẳng giữ được. Nhưng sự tử tế của Cố Lam chẳng đổi được sự cảm thông, ngược lại còn bị gã lang thang lấn tới. "Tôi nói không được là không được. Đây là địa bàn của tôi! Cô nhặt rác kiếm bánh bao, tức là đang lấy tiền của tôi. Tôi đâu có rảnh mà cho không? Muốn nhặt thì trả tôi tiền, mỗi ngày một trăm." Cố Lam nhìn gã mà không tin nổi: "Một trăm á? Nếu mỗi ngày tôi có một trăm thì tôi còn nhặt rác làm gì nữa?" Một trăm đồng một ngày thì cô đã ăn bánh bao thịt kèm dưa muối rồi chứ ai thèm gặm bánh trắng khô khốc? Gã lang thang nhe hàm răng vàng khè, ánh mắt trơn tuột: "Không có tiền cũng được... Nhìn cô xinh xắn như vậy, ngủ với tôi một đêm, hầu hạ tôi vui vẻ là được rồi." Gã lang thang vừa nói vừa định đưa tay nắm lấy tay Cố Lam. Nhưng cô nghiêng người né tránh, nở một nụ cười... nghiến răng: "... Chỉ cần làm anh vui thôi à? Dễ thế sao? Được thôi." Thấy đối phương đồng ý quá dễ dàng, lần này đến lượt gã lang thang sững sờ. Còn Cố Lam thì đang vẫy tay gọi hắn: "Đi theo tôi, nói trước nhé, lát nữa tôi hầu hạ anh xong, anh phải để tôi tiếp tục nhặt rác ở khu này đấy." "Được được, chắc chắn luôn!" Gã lang thang lập tức nuốt nước miếng, không kìm được mà bước theo cô. Hai người một trước một sau đi vào khu rừng nhỏ trong công viên. Một vài người qua đường nghe thấy đoạn hội thoại lúc nãy thì lo lắng nhìn về phía đó, phân vân không biết có nên gọi cảnh sát hay không. Nhưng giây tiếp theo, một tiếng hét thảm vang lên, mà không phải của cô gái, mà là của... gã lang thang. Sau đó là tiếng mắng lạnh như băng của một cô gái: "Còn muốn tôi hầu hạ anh á? Còn đòi được phục vụ? Đã thành ra thế này rồi mà còn mở miệng là xúc phạm phụ nữ, đúng là con lợn đực lên cơn động dục! Tôi nói chuyện với anh đàng hoàng, anh lại muốn lên mặt làm ông chủ phải không? Hả?" Giữa rừng cây, Cố Lam tung chân hất bay chiếc kìm sắt của đối phương lên không, rồi nắm chắc lấy mà nện cho gã lang thang lăn lộn khắp mặt đất. Nếu ai rành võ thuật nhìn thấy, ắt hẳn sẽ nhận ra, những cú vung tay của cô không phải đánh bừa, mà là một bộ côn pháp cực kỳ tinh diệu!