Lật sang trang sau, mỗi trang đều là một... que diêm đang múa võ?
Mục Tây Thành ban đầu hơi cau mày vì những hình vẽ đơn giản đến mức buồn cười ấy. Nhưng rất nhanh, anh đã bị hút vào những động tác uyển chuyển, linh hoạt, như nước chảy mây trôi của các "que diêm", cùng những dòng chú thích bên cạnh.
Khác hẳn phần lớn các tâm pháp võ học thường tập trung vào đan điền, nội lực quy về đan điền, thì [Xích Hoa Kinh] lại đi theo một lối hoàn toàn mới. Nó chia cơ thể con người thành tiểu đan điền và đại đan điền. Tiểu đan điền là khái niệm phổ biến ai cũng biết. Còn cái gọi là "đại đan điền", chính là khi người luyện võ tự hủy tiểu đan điền. Gọi nôm na là "đập đi xây lại".
Sau đó, nội công sẽ được vận hành qua toàn bộ kỳ kinh bát mạch, biến tất cả kinh mạch trong cơ thể thành kho chứa nội lực, đến từng đầu ngón tay đều được chân khí rót vào, ấy chính là đại đan điền!
Chỉ riêng bước tự hủy đan điền đã đủ khiến người thường chùn tay. Thực tế, có gan hủy thì chưa chắc học được. [Xích Hoa Kinh] vốn dĩ có điều kiện nhập môn cực kỳ khắc nghiệt.
Trong giới cổ võ, người học võ đại khái được chia thành sáu cấp. Gọi là "không vào lưu phái" tức là chỉ biết vài ba chiêu mèo cào, đánh nhau nhờ cơ bắp, gọi là ba xu võ nghệ. Tam lưu thì có căn cơ tốt hơn, ra đòn có lực, có thể đánh một chọi năm. Nhưng những người này đều chỉ luyện ngoại công, không hiểu nội công, không thể sinh ra chân khí, mãi mãi đứng ngoài cánh cửa võ học chân chính.
Nhị lưu mới là cấp độ bắt đầu bước vào ngưỡng nội lực. Nhất lưu thì nội công thâm hậu, đủ sức lấy một địch trăm trong thế giới người thường. Nếu nội công mạnh tới mức một chưởng có thể bổ núi phá đá, một kiếm có thể cắt đôi dòng sông, thì kẻ đó được gọi là tuyệt đỉnh cao thủ. Trong giới cổ võ, người đạt tới trình này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mục Tây Thành chỉ biết có hai người: một là chú của anh, đương kim gia chủ Mục Văn Hạc, người còn lại là gia chủ nhà họ Phong, Phong Tầm Cầm.
Còn cấp cao hơn nữa, đại tông sư, thì chỉ tồn tại trong truyền thuyết và cổ thư.
Vậy mà điều kiện cơ bản để luyện [Xích Hoa Kinh], lại là một nhất lưu cao thủ... tự hủy đan điền! Nên biết, người có thể đạt tới nhất lưu hầu hết đều luyện võ từ nhỏ, phải ngoài ba mươi, bốn mươi tuổi mới đạt thành. Để họ từ bỏ tất cả mà bắt đầu lại từ đầu, chẳng khác nào đoạn tuyệt nửa đời!