Trên giường bệnh, Hoắc An An vừa tỉnh lại liền nghe được bé đang lấy lòng cha mình.
Nhất thời không nhớ ra được trước đó đã xảy ra chuyện gì, cô ta ngồi ngồi dậy về phía Hoắc Trầm Huy gọi.
"Cha, vì sao cha luôn ôm em ấy, em ấy chỉ là con nuôi, có là cái thá gì đâu!"
Trong nháy mắt nụ cười trên mặt của Hoắc Trầm Huy đã tắt ngúm, nhìn bé đang ngẩn ngơ ở trong ngực, lại lộ ra nụ cười ôn nhu cưng chiều sờ sờ đầu của bé.
"Tể Tể rất ngoan, là bảo bảo đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất trên đời, là niềm kiêu ngạo của nhà họ Hoắc chúng ta!"
Sau đó che lỗ tai của Tể Tể, quay đầu nhìn về phía con gái đang ngồi ở trên giường có sắc mặt trắng bệch.
"Hoắc An An, xin lỗi em gái Tể Tể của con đi, sau đó lại nói lời cảm ơn!"
Hoắc An An không dám tin nhìn chằm chằm Hoắc Trầm Huy, cảm giác toàn bộ thế giới đều trở nên tối tăm.
"Cha, cha đến cùng bị làm sao vậy? Cha cùng anh trai và cả ông bà nội đến cùng đã làm sao vậy?"
"Con biết rồi, nhất định là bị Minh Tể Tể có hệ thống nhân vật phản diện ảnh hưởng, nhất định là vậy!"
Hoắc Trầm Huy cau mày, cẩn thận dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn con gái mình.
"An An, con đang nói cái gì vậy?"
Hoắc An An nhanh chóng nói lại một lần.
"Con nói mọi người nhất định là bị hệ thống nhân vật phản diện của Minh Tể Tể ảnh hưởng tới!"
Sau khi nói xong, Hoắc An An cũng phát hiện ra vấn đề.
Hệ thống nhân vật phản diện gồm có sáu chữ, chỉ có thể nghe được hai chữ phản diện, những chữ kia tự động không có âm thanh.
Vì sao?
Hoắc An An ở trong lòng hò hét.
【 Hệ thống! Đến cùng đã chuyện gì xảy ra? 】
Nhưng lại không biết hệ thống của cô ta đang lo lắng bị Minh Tể Tể phát hiện, đã sớm kích hoạt "tự động ngoại tuyến" khi có mặt Minh Tể Tể, cho nên Hoắc An An dù điên cuồng hò hét, vẫn không có bất kỳ câu trả lời nào!
Hoắc An An: "..."
Hoắc Trầm Huy lại lần nữa lên tiếng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
"Hoắc An An, con mau xin lỗi Tể Tể, sau đó nói lời cảm ơn!"
********************
Tể Tể chớp chớp đôi mắt to, trong đầu đều là câu nói kia của Hoắc An An "Con nói mọi người nhất định là bị hệ thống nhân vật phản diện của Minh Tể Tể ảnh hưởng rồi!"
Phản diện?
Dù bé chỉ mới ba tuổi rưỡi, cũng biết đây không phải là lời tốt, mà là đang mắng bé.
Bé sẽ tha thứ.
Nhưng bé vẫn rất lễ phép, nghiêm túc giải thích.
"Chị An An, Tể Tể không ******"
Những từ nghe không hiểu, bé trực tiếp dùng ******* thay thế, khiến Hoắc An An cho rằng Minh Tể Tể đã bại lộ, nói ra chuyện hệ thống của mình.
Cô ta suýt chút nữa thì cười ra tiếng.
Cô ta nhớ rõ hệ thống đã từng nói, nếu để cho người ngoài biết đến sự tồn tại của hệ thống, thì ký chủ sẽ bị hệ thống của bản thân trừng phạt!
Nghe nói trừng phạt rất đáng sợ, mặc dù cô ta chưa thử qua, nhưng hệ thống đã cho cô ta nhìn qua hình ảnh, còn để cô ta xem qua mười loại cực hình kinh khủng nhất thời Mãn Thanh!
Hình ảnh kia...
Hiện tại nhớ tới cũng thấy rùng mình.
Hoắc Trầm Huy quay lại vội vàng trấn an bé, ôn nhu sờ sờ đầu bé.
"Tể Tể ngoan, chú hai biết Tể Tể là đứa trẻ ngoan, là chị An An của cháu nói bậy, chú hai sẽ để chị An An xin lỗi cháu có được không?"
Tể Tể cảm thấy nhất định phải xin lỗi!
Cha Minh Vương nói rồi, nhân phẩm của con người không thể bị nói xấu!
Tuyệt đối không thể!
Bé đường đường là con gái ruột của Minh Vương, sao có thể bị một nhân loại nho nhỏ nói xấu chứ?
Quá mất mặt của cha Minh Vương!
Cho nên bé nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu: "Vâng."
Hoắc Trầm Huy cảm thấy bé thực sự quá ngoan, ông nhớ con gái An An của mình lúc còn nhỏ như Tể Tể bây giờ cũng rất ngoan, nhưng nếu hôm nay người bị nói là người phản diện ác độc không phải là Tể Tể mà là An An, thì An An ba tuổi rưỡi cũng làm ầm ĩ rồi.
Dù sao đứa nhỏ được cha mẹ yêu thương cưng chiều mà lớn lên, tuyệt đối có thể tùy hứng.
Huống chi bọn họ còn là người nhà họ Hoắc!
Nghĩ như vậy, Hoắc Trầm Huy càng đau lòng cho Tể Tể hơn.
Cha ruột mẹ ruột không còn.
Thật may mắn được chú ba nhận nuôi, nhưng lại chỉ có cha không có mẹ.
Hoắc Trầm Huy nghĩ đến em trai từng nói đến hành vi của người nhà họ Trương, trong lòng liền dâng lên một trận tức giận, lại nghĩ tới mấy năm qua An An có hành vi dần dần xa lánh bọn họ, nhất thời cũng không thể xác định được, An An đến cùng là bị hại hay là An An có tham dự vào!
Không biết là trường hợp nào nhưng trước mắt nhìn hành vi cử chỉ của An An trước mắt thì An An chắc chắn có vấn đề.
Vẻ mặt của Hoắc Trầm Huy nhu hòa hơn, giọng nói cũng nhẹ giọng hơn.
"An An, con mau nói lời xin lỗi với Tể Tể, các con là chị em gái, là người nhà cả đời."
Tể Tể lắng nghe, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào chị An An, chờ đối phương xin lỗi bé.
Bé chần chờ một lát, dùng giọng con nít ngây ngô mở miệng.