CHƯƠNG 30.

Thập Niên 80: Cuộc Sống Hàng Ngày Tại Nhà Ngang

Công Tử Gia 07-12-2024 14:36:50

Mẹ Tiền vỗ nhẹ vào cánh tay cô, nhìn ngó xung quanh một lúc thấy không có ai mới hạ giọng nói: "Chu Hạo vừa đi công tác là con liền không chịu nấu cơm ở nhà hay sao? Mỗi ngày con đều đến căn tin ăn cơm, người ngoài nhìn thấy sẽ nói con sống hoang phí, thừa dịp chồng đi công tác không ở nhà cứ mặc sức tiêu xài. Đi vô nhà làm cơm đi, mẹ có đem cho con mớ rau củ do anh rể con tự tay trồng đó." Tiền Tình ngoan ngoãn mở cửa. Mẹ cô bước vào phòng, bà ấy ngay lập tức cau mày nhìn quanh. "Con nhìn lại cái nhà của con đi, quần áo quăng tùm lum mỗi chỗ một món, sao không lấy cái móc áo mà treo lên? Còn cái bàn nữa, đồ đạc bày tùm lum như vầy đó hả?" Thật ra, Tiền Tình là người yêu thích sạch sẽ, thêm Chu Hạo cũng là người cuồng trật tự ngăn nắp. Kể từ khi hai người sống cùng nhau, Chu Hạo giành toàn bộ thời gian vào việc thu dọn nhà cửa. Trước đây, khi Tiền Tình đi học, cô hay để sách vở bài tập bừa bộn, cũng chính Chu Hạo luôn là người thu dọn từ trong ra ngoài cho cô mỗi ngày, vuốt phẳng các góc của cuốn sách và xếp chúng lại theo thứ tự lớn nhỏ rồi đặt vào kệ. Gần đây, Tiền Tình quá bận rộn, lại không có "nam thần dọn dẹp" Chu Hạo ở nhà, trong nhà tất nhiên sẽ bừa bộn và lộn xộn hơn nhiều. Mẹ Tiền đẩy Tiền Tình đi vào phòng trong: "Đi đi, mau thay quần áo tắm rửa, đừng có đứng ở trước mặt mẹ làm chướng mắt." Tiền Tình xấu hổ sờ sờ chóp mũi. Sau khi cô tắm rửa mát mẻ sạch sẽ đi ra, căn nhà của cô đã trở nên thay đổi đột biến, mọi thứ đều sạch sẽ bóng loáng, có thể soi gương được luôn. Mẹ Tiền đang ngồi lặt mớ rau để chuẩn bị nấu ăn. Mẹ Tiền mang đến cho cô một miếng thịt heo nhỏ, một ít đậu tương, mấy trái mướp hương, mấy trái dưa leo và một bó đọt lá rau lang. Bà ấy bóc lớp vỏ xanh của đậu tương, gọt bót vỏ dưa leo, cắt thịt lợn thành miếng mỏng đem đi ướp, cắt khúc lá khoai lang thành từng đoạn ngắn, lại kéo thớt gỗ ra bắt đầy nhào bột, chỉ một lúc đã cán ra được một rổ mì sợi. Tiền Tình kéo cái ghế nhỏ đến ngồi cạnh bên để nghe bà ấy dông dài kể lể chuyện trong nhà, mắt nhìn chằm chằm vào trong nồi. Bà ấy cho ít dầu vào chảo đun nóng, lại cho thịt lợn vào chảo, cho một bát nhỏ đậu tương vào xào, mùi thơm lan ra dọc theo cửa sổ ban công, bắt đầu lan toả ra khắp cả khu nhà ngang. Vừa đảo thịt và đậu trong nồi cho chín mềm vừa ăn, mẹ Tiền lấy con dao phay đập nát trái dưa leo cho vào đĩa, cho thêm tỏi băm, muối tinh, giấm trắng và đường cát vào rồi trộn đều, cuối cùng vẩy lên trên một ít giọt dầu mè. Món thịt heo xào đậu tương và gỏi dưa leo trộn giấm đã xong, bà ấy bắc nồi nước lên nấu mì, khi nước sôi rồi bà ấy thả thêm vào nồi mì một mớ lá rau lang. Sợi mì bà ấy cán bằng tay rất dai giòn vừa miệng, mẹ Tiền rưới nước sốt tỏi lên tô cho Tiền Tình và đặt đĩa thịt heo xào đậu tương ngay trước mặt cô. Tiền Tình mới chỉ ngửi mùi thức ăn thôi mà đã không chịu nổi rồi, bụng biểu tình réo sôi lên. Tay nghề nấu ăn của mẹ cô phải nói là số một. Khi cô còn nhỏ, bất cứ khi nào gia đình cô nấu ăn, những đứa trẻ trong khu nhà thường xúm nhau trước cửa nhà cô. Cũng không còn có cách nào khác, ai biểu mùi đồ ăn của nhà cô thơm quá mà. Những người thân quen thường hay đến hỏi mẹ cô công thức cách làm các món ăn, mẹ cô không bao giờ giấu diếm, cái gì cũng chỉ cho người ta. Mấy người học xong cũng hăm hở về nhà xào xào nấu nấu, nhưng vẫn không thể làm ra đúng hương vị như mẹ cô làm. Thịt heo đã được cắt miếng mỏng đều tăm tắp, đậu tương thì mềm. Dưa leo trộn gỏi chua chua giòn giòn, còn sợi mì thì bóng loáng dai dai nhìn rất hấp dẫn. Tiền Tình ăn ngon miệng vô cùng. Mẹ của cô vẫn chưa biết cuộc sống của con gái bà ấy gần đây đã thay đổi nghiêng trời lệch đất như thế nào, bà ấy vừa nhìn cô con gái ăn vừa càm ràm nói chuyện. "Con nói xem, lễ lại mặt con cũng không trở về nhà. Chu Hạo nó đi công tác chứ có phải con cũng đi công tác đâu? Cha của con tuy là người bảo thủ, nhưng cũng đâu đến nỗi con gái không về lại mặt thì cấm cửa luôn không cho vào nhà chứ? Con thì hay rồi, nhờ người nhắn cho có cái tin, rồi không thấy bóng dáng con ở đâu. Cha con lo cho con lắm, ông ấy nói mẹ phải đến đây ở với con mấy ngày, đỡ cho con ở nhà một mình đêm hôm sợ hãi." "Lại còn chuyện hôm đó con đi nhờ vả đồng nghiệp của Chu Hạo, làm phiền người ta đánh một vòng xa lơ xa lắc để đến nhà chúng ta giao đồ. Hôm đó vợ mới cưới của anh ta bày ra vẻ mặt rất khó chịu. Cha con nói sao con dốt quá, không phải cô con gái bên nhà họ Vạn là hàng xóm với con sao? Sao con không nhờ cô ấy xách đồ về giùm, nhà cô ấy cũng gần với nhà mình mà." Nhắc đến Vạn Chân Chân, Tiền Tình đang ăn ngon bỗng nhiên cảm thấy đồ ăn trong miệng không còn mùi vị gì nữa. "Mẹ à, đừng nhắc gì tới cô ta nữa, lúc về mẹ cũng nói lại với cha hộ con, sau này nhà mình sẽ không lui tới hay qua lại với nhà họ Vạn kia nữa." Khi cô còn ở trong nhà cha mẹ, cô đã không ưa gì cha mẹ của Vạn Chân Chân, đặc biệt là bà Vạn. Bà ta luôn than thở rằng sức khỏe của bà ta không tốt, rằng cuộc sống của bà ta thật sự khó khăn... Bất cứ khi nào nhà cô nấu đồ ăn có thịt, bà Vạn sẽ lập tức cho con trai bà ta chạy đến cửa mè nheo xin đồ ăn đem về. Cha mẹ cô vì sĩ diện nên không bao giờ dám lên tiếng nói năng hay đụng chạm gì đến bà ta. Bực mình nhất là trong giấc mơ, cô "thấy" mình nằm ốm yếu trên giường. Cha mẹ cô vì chạy vay lo tiền chữa bệnh cho cô, phải muối mặt sang nhà họ Vạn hàng xóm để vay tiền chữa bệnh. Trong mơ cô thấy bà Vạn mặc một bộ đồ nhung nỉ, mặt mày vênh váo mà cự tuyệt cha mẹ cô. Thậm chí còn nói những lời lẽ khó nghe, nói rằng cô mắc "căn bệnh đường sinh dục bẩn thỉu". Trong mộng, cha mẹ cô tức giận đến mức muốn ngã lăn ra đó rồi rơi vào trạng thái hôn mê. Mẹ Tiền kinh ngạc: "Có chuyện gì vậy? Đang yên đang lành con nói vậy là sao? Cha của con còn nói con và cô con gái nhà họ Vạn cùng gả gần một chỗ, sau này còn có thể giúp đỡ lẫn nhau." Tiền Tình đảo mắt nhìn sang: "Đến chiều nay mẹ sẽ biết ngay thôi." Vừa đúng lúc mẹ cô đến thăm, cô không cần phải bận tâm tìm người giúp bán hàng nữa. Năm ngoái, sức khỏe của mẹ cô không tốt lắm, lúc đó bà ấy nói muốn nhường công việc ở nhà máy diêm cho chị gái của cô, nhưng bà nội cô khóc lóc nhờ vả, cha của cô đã phải đem công việc đó nhường cho người cháu trai, bây giờ mẹ cô đang nhàn rỗi ở nhà. Tiền Tình dứt khoát nói với mẹ: "Mẹ, dù sao mẹ về nhà cũng không có việc gì làm, mẹ cứ ở đây phụ giúp con bán hàng, con sẽ đưa mẹ chút tiền lương." Cô muốn kiếm tiền để tương lai có thể mua một căn nhà, cũng muốn giúp đỡ cha mẹ và chị gái của mình. Trong giấc mơ kỳ lạ đó, cô có thể thấy rõ ràng những lúc cô khốn khổ ngặt nghèo, không ai trong gia đình bỏ mặc cô. Cha mẹ cô lê lết tấm thân già ốm đau cố đi lượm lặt ve chai ở bãi rác, còn cuộc sống của chị cô vốn rất khó khăn nhưng vẫn chắt chiu tiền bạc để gửi lên giúp đỡ cô. Trong giấc mơ, cô thấy mình là người vừa bất hạnh lại vừa may mắn. Vì vậy, lần này cô không muốn chỉ một mình mình chạy trên đường ray, mà còn muốn đưa cả gia đình cô cùng ngồi lên trên chuyến tàu cơ hội này nữa.