CHƯƠNG 5.

Thập Niên 80: Cuộc Sống Hàng Ngày Tại Nhà Ngang

Công Tử Gia 07-12-2024 14:36:30

"Haiz, số tôi đúng là xúi quẩy mà, đâu phải ai cũng giống Chu Hạo nhà cô đâu. Tiền Tình, tôi thật sự rất hâm mộ cô, cô xem, hai người yên ổn sống chung với nhau, không hề dính líu gì đến mẹ chồng thì tốt biết mấy. Chỉ tiếc mẹ chồng tôi có mỗi mình Vương Hoa..." Tiền Tình nhìn Vạn Chân Chân với vẻ ngạc nhiên, người này cũng đỉnh thật. Vì tiền mà đến mặt mũi cũng không cần. Vạn Chân Chân đương nhiên không thèm quan tâm đến mấy điều đó, nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là cô ta phải dỗ dành Tiền Tình cho thật tốt. Nghe giọng vừa nãy của cô xem, không phải là đang tự mình khoe khoang à? Vạn Chân Chân đột nhiên nghĩ thông, cảm thấy mình đã phát hiện ra cách để hòa hợp với Tiền Tình. Nếu Tiền Tình thích nghe lời hay ý đẹp, đương nhiên cô ta sẽ chiều theo. Vạn Chân Chân nghiến răng chịu đựng, trong lòng thầm cười lạnh, thích khoe thì cứ khoe đi, cô ta cầm được tiền thì cũng không thiệt gì. Chỉ là không biết liệu sau này Tiền Tình có còn ung dung bình thản như vậy nữa không. Tiền Tình nhìn Vạn Chân Chân, trong đầu không ngừng suy nghĩ. Khi cô mở miệng lần nữa thì giọng điệu đã tràn đầy sự phẫn nộ: "Chân Chân, cô nói cho tôi biết đi, có phải mẹ chồng cô gây khó dễ cho cô không?" Trong lòng Vạn Chân Chân thầm mắng Tiền Tình là một đứa ngốc, nhưng nghĩ lại cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Kinh nghiệm ở kiếp trước vẫn còn hữu dụng, chỉ cần nói về khó khăn trong nhà mình thì đối phương sẽ không phòng bị mà dễ dàng xuôi theo. "Chuyện của mẹ chồng tôi cô cũng biết rồi đấy. Chao ôi, mới sáng sớm mà Vương Hoa đã bị gọi đi rồi, giờ cũng gần tối mà vẫn chưa thấy mặt mũi đâu. Tiền Tình, cô nói thử xem, làm gì có ai khổ như tôi chứ? Mới vào cửa mà nồi nguội bếp lạnh, trong nhà cũng không có ai..." Tiền Tình nghiêm mặt nghe cô ta kể. Lúc đầu Vạn Chân Chân thật sự muốn dụ Tiền Tình, nhưng kể một hồi liền không nén được cơn giận mà nói nặng hơn. "Bà ta nói mình là một quả phụ, mang theo Vương Hoa cũng không dễ dàng gì, nhưng tôi thấy cũng đâu khó đến mức đó. Cha của Vương Hoa gặp tai nạn ở mỏ dầu nên mới mất, mỗi tháng bà ta đều được nhận tiền trợ cấp. Còn tưởng mình là nhân vật tai to mặt lớn gì, làm gì có quả phụ nhà nào sống thoải mái như bà ta đâu? Tôi thấy bà ta là loại người ích kỉ chỉ biết nghĩ cho mình thì có, còn bảo Vương Hoa là đầu quả tim của mình..." Vạn Chân Chân còn đang say sưa kể, cửa của phòng đăng kí đã bị đẩy ra. Một đồng chí mặc sơ mi trắng cùng quần yếm đi vào hỏi: "Chu Hạo có ở đây không?" Trên trán cậu ta đổ đầy mồ hôi, nhà máy phát thông báo xuống cho cấp dưới, cậu ta đi đến khu nhà ngang nghe người ta bảo Chu Hạo dẫn theo cô vợ mới cưới đi đăng kí chuyển hộ khẩu nên mới chạy vội tới đây. Tiền Tình còn chưa kịp trả lời, Vạn Chân Chân đã kích động vẫy tay: "Ở đây này!" Sao cô ta có thể thả cho người này chạy được? Nếu như cậu ta đi rồi gặp Chu Hạo, anh nghe được tin chắc chắn sẽ đồng ý, vậy Tiền Tình sẽ không thể chen chân vào để ngăn cản rồi? Đồng chí nọ vừa nhìn một cái đã thấy Tiền Tình, lễ cưới tập thể ngày hôm qua, Tiền Tình cùng Chu Hạo đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu sắc đến mức đa số người trong nhà máy sản xuất dầu số 2 đều biết hai vợ chồng nhà này. "Chị dâu, chị ở đây hả, sao không thấy anh Hạo đâu?" Vạn Chân Chân không thể ngồi yên, lập tức cắt ngang: "Đồng chí Chu đi ra ngoài có việc rồi, không biết cậu tìm anh ấy làm gì vậy?" Đồng chí nọ nghĩ nói với Tiền Tình cũng không sao, dù sao người ta là vợ chồng hẳn sẽ truyền lời nhanh hơn cậu ta. "Vừa nãy chủ nhiệm nhận được cuộc điện thoại, nói hình như máy bơm của mấy giếng dầu ở mỏ dầu tỉnh H xảy ra vấn đề. Mỏ dầu bên họ chỉ mới khởi công, đội bảo trì không giải quyết được, nên nhờ bên này hỗ trợ cử một người qua đó xem thử. Xe trong nhà máy chuẩn bị đến đó rồi, 6 giờ sẽ xuất phát. Bên kia giục đến gấp vì sợ việc sản xuất bị đình trệ." Tiền Tình cẩn thận ghi chú lại, sau đó hỏi tiếp: "Chuyến này đi lâu không, tầm bao nhiêu ngày? Tôi còn phải chuẩn bị quần áo cho Chu Hạo nữa." "Cũng chưa chắc, bởi vì bên kia đang vội nên không nói rõ tình hình cụ thể, nếu nửa tháng không giải quyết được thì sẽ để đội trưởng đi thay." Có vẻ đồng chí nọ còn có việc khác, bởi vì cậu ta liên tục nhìn đồng hồ: "Chị dâu nhớ nói lại với anh Hạo nha, xe sẽ chờ ở cổng phía nam ấy, em đi trước đây!" Đối phương vừa đi, Vạn Chân Chân liền không nhịn được mà chạy vọt lên hỏi Tiền Tình: "Tiền Tình, cô định để cho Chu Hạo đi thật sao?" Tiền Tình giả vờ không biết, chỉ hỏi ngược lại: "Đó là quyết định của nhà máy mà, Chu Hạo nhà tôi sao có thể không nghe theo?" Vạn Chân Chân nghiêm túc nói: "Nhưng dù thế nào thì bọn họ cũng không thể yêu cầu một người mới kết hôn đi công tác được? Trong nhà máy đã cho phép nghỉ ba ngày, chả lẽ giờ không được tính?" Công việc ở chỗ này không giống với những nơi khác, vì lứa công nhân đầu tiên là nhân tài đến từ khắp cả nước, cho nên những công nhân cắm rễ ở đây đều rất tự hào vã hãnh diện. Họ ở đây để khai thác và sản xuất dầu cho đất nước, gánh trọng trách cao cả trên vai, bọn họ cần cù chăm chỉ, khi không có điều kiện thì dùng sức người để khuân vác thiết bị nặng hàng chục tấn, khi giếng dầu xảy ra vấn đề thì dám nhảy xuống để kiểm tra. Lòng kiêu hãnh của công nhân dầu mỏ khiến họ không sợ hãi trước những điều bất bình. Bởi vậy một khi gặp chuyện là họ sẵn sàng vùng lên gặp lãnh đạo để trực tiếp đối chất. Đây cũng là lí do mà Vạn Chân Chân dám khuyến khích Tiền Tình đi tìm lãnh đạo để làm ầm ĩ. "Tiền Tình, cô đừng nghĩ rằng tôi..." Vạn Chân Chân đột nhiên nhớ tới vừa nãy, trong lời nói có chút mất tự nhiên, cô ta vội nuốt những lời phía sau lại,"Cô biết chuyện mỏ dầu bên cạnh chưa, tôi đã nghe Vương Hoa kể lại rồi, bên đó mới bắt đầu xây dựng không lâu, tuyển công nhân toàn là mấy người mới vào nghề, tháng trước nghe nói giếng dầu bên đó xảy ra tai nạn, giờ mà để Chu Hạo đi cô không sợ ư? Nếu có chuyện gì xảy ra với Chu Hạo, thanh danh của cô sẽ ra sao? Cô mới vào cửa được mấy ngày đâu." Vạn Chân Chân đang ám chỉ nếu Chu Hạo gặp chuyện thì mọi người sẽ nói Tiền Tình là quỷ xui xẻo nên vừa vào cửa đã khắc chồng. Thấy cô không nói gì, Vạn Chân Chân càng cố gắng thuyết phục. "Chúng ta có quan hệ tốt, nên tôi mới khuyên cô một câu. Vương Hoa có người anh họ làm ở bên đó, nói rằng tình hình bên đó không ổn cho lắm. Mười giếng thì đến tám cái có vấn đề, tháng trước vừa có ba công nhân gặp chuyện không may rồi qua đời..."