Vốn tưởng rằng chỉ có Vạn Chân Chân lòng dạ hiểm ác, không ngờ rằng Vương Hoa còn tệ hơn cả Vạn Chân Chân.
Tuy lòng dạ Vạn Chân Chân có xấu xa thật, nhưng cô ta không có gan để làm chuyện bạo lực với người khác. Vương Hoa thì lại khác, hắn ta một khi đã nổi nóng lên thì không thể kiểm soát được chính bản thân mình.
Hôm nay hắn ta dùng cờ lê để đập xe, ngày mai có khi sẽ dùng búa đập người cũng nên.
Trong lòng Tiền Tình tràn đầy phiền não, cô mong Chu Hạo sớm có thể được lên chức, lúc đó cô có thể xin với cấp quản lý cho gia đình cô được đổi phòng ở hiện tại.
Cho dù chỉ là chuyển sang một tầng lầu khác trong cùng khu nhà này, cô cũng đồng ý chuyển. Cô thật sự không muốn ở cạnh phòng của gia đình Vạn Chân Chân.
Bà già thì hồ đồ, đứa con trai thì tính tình nóng nảy, lại thêm cái đầu to mà não như trái nho của Vạn Chân Chân, thật khó nói khi nào thì bọn họ sẽ châm lửa cho cháy lan đến nhà bên cạnh.
Thật ra cô cũng không thích cuộc sống ở khu nhà ngang này cho lắm, so với khu tập thể bên nhà mẹ đẻ của cô, chòm xóm sống với nhau chân thật đầy tình người hơn nhiều.
Cũng còn may thời buổi bây giờ muốn kiếm ra người xấu xa độc ác cũng khó, mọi người đều sinh hoạt tập thể, cùng làm việc cùng ăn cơm, ứng xử đều có chừng mực, cùng hy vọng cho những điều tốt đẹp sẽ đến.
Quan trọng nhất là, công việc kinh doanh mà cô đang làm là trong khu vực mỏ dầu, vì vậy cô cần phải tạo nền móng cho cuộc sống của mình ở vùng đất này thật vững chắc.
"Mẹ, mấy ngày trước không phải mẹ đã hỏi con về Vạn Chân Chân sao? Mẹ đến đây đã mấy hôm rồi, giờ chắc mẹ đã hiểu vì sao con nói với mẹ như thế rồi đúng không?"
Sở dĩ mấy ngày trước Tiền Tình không nói rõ mọi chuyện, là do cô lo mẹ cô vốn hiền lành xưa nay. Nếu như cô nói Vạn Chân Chân có tính tình chó má thì chắc chắn mẹ cô sẽ không tin. Nói không chừng mẹ cô còn nghĩ cô đố kỵ với Vạn Chân Chân. Vì vậy, Tiền Tình quyết định để mẹ tự mình xem xét, nghe ngóng tìm hiểu. Đến cuối cùng cô mới kể cho mẹ mình nghe những chuyện xấu trước đây, mẹ cô chắc chắn sẽ bị sốc nặng. Đảm bảo sau này bà ấy sẽ không bao giờ có chút thiện cảm nào với gia đình Vạn Chân Chân nữa.
Mẹ cô chỉ còn biết thở dài: "Chân Chân là người hồ đồ, giờ đi lấy chồng rồi nhưng lại lấy trúng một kẻ cũng hồ đồ không kém."
Chiếc xe ba bánh đó đắt tới cỡ nào, một chiếc phải khoảng chừng hơn trăm đồng, muốn đập là liền đập nát ngay, nhìn thế nào cũng không phải là người đàng hoàng.
Tiền Tình biết rõ tính cách của mẹ mình, bây giờ có lẽ bà ấy rất thương hại Vạn Chân Chân.
Dù sao chuyện cô ta làm mọi người đều đã nghe trên sóng phát thanh. Cô ta bị toàn phân xưởng chỉ trích, trong lòng bà ấy chắc đang nghĩ Vạn Chân Chân chịu trừng phạt như vậy cũng đã đủ rồi. Bà ấy sẽ không ôm thành kiến trách cứ gì cô ta nữa.
Tính tình thiện lương đôi khi lại là điểm yếu của con người. Một khi kẻ phạm tội đã nhận được sự trừng trị, họ sẽ nhanh chóng được tha thứ, mọi người sẽ tin rằng những người này rồi cũng có ngày sửa đổi bản thân. Người xưa còn có câu,"Lãng tử hồi đầu quý hơn vàng. Buông bỏ đồ đao, lập tức thành Phật(*)."
[Chú thích: (*) "Lãng tử hồi đầu quý hơn vàng": Người mà gọi là lãng tử chính là người không lo làm ăn chân chính. Nhưng nếu họ kịp thời hồi đầu, hối cải triệt để, thì đây là một việc vô cùng đáng quý.
"Buông bỏ đồ đao, lập tức thành Phật": là có ý nói sau khi buông bỏ đồ đao thì người đồ tể lập tức thành Phật, vì người đồ tể có ý nguyện bỏ đao không muốn sát sanh nên sau này họ sẽ không tạo nghiệp nữa và sẽ thành Phật. ]
"Mẹ đừng vội kết luận, có một số chuyện trước đây con còn chưa nói cho mẹ. Mẹ không biết đâu, kể từ sau ngày Vạn Chân Chân kết hôn, cô ta đã bắt đầu lừa gạt con. ." Tiền Tình hiện tại không còn do dự giấu diếm chuyện của Vạn Chân Chân nữa.
Trong việc tranh giành công việc buôn bán với cô lần này, nếu để mẹ cô biết rằng Vạn Chân Chân đã nhận lãnh sự trừng phạt, vậy những lần cô ta bày mưu kế hại cô trước đó thì sao, không thể để mẹ cô cứ nghĩ là Vạn Chân Chân chỉ là nhất thời phạm phải : sai lầm mà thôi.
Sau khi nghe Tiền Tình kể lại đầu đuôi mọi chuyện, mẹ của cô đã tức đến mức đầu óc choáng váng. Bà ấy từ từ đứng dậy, nhìn trái nhìn phải như thể đang tìm kiếm cái gì đó.
"Mẹ đang định tìm gì vậy?"
"Tìm cây chổi lông gà, mẹ nhất định phải đến tận cửa hỏi xem nó nghĩ cái gì mà dám làm ra mấy chuyện như vậy?"
Tiền Tình dở khóc dở cười, cô kéo mẹ mình ngồi xuống: "Nói những chuyện này cho mẹ biết, không phải để mẹ nóng giận đi tìm người nói cho ra lẽ, mà là để mẹ biết cô ta là người như thế nào."
"Trước kia con nói nhà cô ta không có gia giáo, mẹ nói con vạch lá tìm sâu, chuyện chả có gì mà cứ làm ầm lên. Sau này con nói mẹ cô ta không phải là người đàng hoàng, thích đồ gì trong nhà chúng ta thì cứ giả vờ đáng thương để xin xỏ, mẹ lại nói con nghĩ nhiều rồi."
Mẹ Tiền ngượng ngùng cúi gầm mặt xuống:
"Con nhắc mấy chuyện đó làm gì... Lúc đó mẹ đâu có biết bọn họ xấu xa như vậy."
"Mẹ và cha đều là người hiền lành nên cứ nghĩ mọi người xung quanh đều tốt đẹp, luôn muốn cho người ta cơ hội để sữa chữa sai lầm. Vấn đề ở đây là thời đại bây giờ đã thay đổi rồi.
Trước kia mọi người ngồi chung trên chiếc thuyền, ai muốn gây chuyện cũng phải uốn lưỡi bảy lần để xem người xung quanh nghĩ gì về lời mình nói. Có xảy ra tranh chấp mọi người cũng cố gắng để chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá như không. Xích mích một chút cũng là chuyện nhỏ, không đáng để tranh cãi với những người hàng xóm đã ở với nhau lâu năm."
"Bây giờ thì khác rồi. Vài năm gần đây, ngày càng có nhiều người lao động ùa về tìm kiếm công việc làm. Họ thuộc đủ mọi thành phần, có học cũng có, vô học cũng có. Sự khác biệt của những người nhiều vùng miền khác nhau dần tạo thành khoảng cách. Trước đây, khi chúng ta nấu một bữa ăn ngon, nhà hàng xóm sang chơi chỉ đơn giản mang thêm một đôi đũa. Bây giờ ra ngoài làm ăn, họ thấy chúng ta kiếm được chút tiền liền ghen tị đỏ mắt, tìm đủ mọi cách để hãm hại chúng ta."
"Lần đầu Vạn Chân Chân lừa gạt con là từ chuyện anh Chu Hạo phải đi công tác theo sự phân công của nhà máy. Cô ta muốn con đi khiếu nại để phá hỏng công việc của Chu Hạo.
Lần thứ hai là lúc con bán kem que, cô ta chuẩn bị sẵn sàng một số tiên lớn, lại chịu lỗ lãi, hạ giá kem xuống mấy phần để cạnh tranh với con. Cô ta quyết tâm phải triệt phá con cho bằng được."
"Mẹ cũng không ngờ tới đúng không? Vì ghen ghét công việc của chồng con mà cô ta tìm mọi cách để lừa gạt. Vì ganh đua con kiếm tiền mà cô ta bất chấp mọi thủ đoạn để hại con. Hiện giờ con mới kiếm được có một trăm một ngày, cô ta đã ganh tị đỏ mắt. Nếu sau này con kiếm được nhiều hơn, mỗi ngày mấy chục nghìn, không biết cô ta còn điên cuồng đến cỡ nào nữa?"
"Nhưng mà, đến ngày con kiếm được hàng chục nghìn, đừng nói gì đến Vạn Chân Chân, ngay cả Lý Chân Chân hay Dương Chân Chân cũng sẽ bắt đầu xuất hiện."
"Mẹ phải thích ứng với sự thay đổi này, chính bản thân mẹ phải cứng rắn lên. Con kiếm tiền để mọi người trong gia đình được sống một cuộc sống tốt. Nếu người nhà cứ dễ dãi để bị lừa bị gạt, con kiếm tiền về để làm gì nữa. Tự nhiên vô duyên vô cớ tự mình đi làm khổ mình."