CHƯƠNG 9.

Thập Niên 80: Cuộc Sống Hàng Ngày Tại Nhà Ngang

Công Tử Gia 07-12-2024 14:36:33

Lúc này, cô ta giống như đã biết sợ, liền nhẹ giọng nói với Tiền Tình: "Tiền Tình, là lỗi của tôi, tôi đã không kiểm tra lại tính chính xác của tin đồn mà đã đi nói bậy bạ. Nhưng cô xem tôi vì nghĩ cho cô nên mới vậy, tôi vừa mới kết hôn nên mong cô nương tay, một khi cuộc điện thoại này được gọi đi, sau này mẹ chồng tôi sẽ hành hạ tôi đến chết mất." Tiền Tình còn chưa kịp nói điều gì, Lý Hồng Mai đã trợn to mắt lên nhìn: "Đồng chí Vạn, chúng ta đang ở một thời đại mới, hơn nữa nhà máy của chúng ta có không ít công nhân nữ. Nếu chuyện này không liên quan đến cô thì mẹ chồng cô đương nhiên sẽ không thể nói gì. Sau khi điều tra rõ ràng, tôi cũng sẽ nói chuyện với mẹ chồng cô, tiện thể giải quyết chuyện nhà cô cho xong." Một giây trước, Vạn Chân Chân còn đang suy nghĩ mọi thứ có thể tồi tệ đến mức nào? Nhưng kể từ giây phút này, cô ta mới biết rằng đây mới là tận cùng của sự xui xẻo. Nghĩ đến vẻ mặt khó chịu của mẹ chồng, Vạn Chân Chân cảm thấy tương lai của cô ta trở nên thật u ám. Sự việc đến mức này, cho dù cô ta có nói gì đi chăng nữa, Lý Hồng Mai cũng sẽ không bỏ qua. Bà ấy kiên quyết muốn gọi điện thoại, đồng thời cũng quyết tâm sẽ ghé nhà bọn họ để trao đổi. Lý Hồng Mai làm chủ nhiệm nhiều năm như vậy, làm sao bà ấy lại không nhìn ra rằng Vạn Chân Chân là một con người rất gian xảo? Nhưng dù có gian xảo hay không, tung tin đồn về vụ tai nạn ở mỏ dầu, xúi giục hàng xóm đến đây gây sự. Nói cái sau thì được, nhưng cái trước lại liên quan đến rất nhiều vấn đề. Thấy mọi thứ đang đi theo hướng cô muốn, Tiền Tình cảm thấy vui vẻ. Thật lòng mà nói, cô cảm thấy khá sợ khi giấc mộng thành hiện thực, bởi vì nhìn thấy "bản thân" trong mộng tựa hồ như đang bị một đôi bàn tay to lớn vô hình kéo đi. Cho dù có là một người ngu ngốc đến đâu thì cũng sẽ nhận ra sau khi bị Vạn Chân Chân tính kế vài lần. Cô không nghĩ bản thân lại ngu ngốc tới mức tiếp tục đâm đầu vào chỗ chết như vậy. Nhưng trong mộng lại xảy ra như thế, cô liên tục bị Vạn Chân Chân lừa hết lần này đến lần khác. Mỗi khi cuộc sống của cô sắp trở nên tốt đẹp hơn thì Vạn Chân Chân lại được nước "vô tình" phá đám. Cuộc sống của cô dần trở nên tệ hơn theo thời gian. Nghĩ đến những chuyện xui xẻo mà cô gặp phải trong mộng, Tiền Trình không cam lòng chút nào. Sau khi chào tạm biệt chủ nhiệm Lý, mắt thấy đã đến bốn giờ, Tiền Tình vội vã quay về nhà, cô phải quay lại nói chuyện với Chu Hạo một chút. Cô đang đi nhanh thì giọng nói tức giận của Vạn Chân Chân vang lên từ phía sau: "Tiền Tình, cô đứng lại cho tôi." Hừ, ai mà rảnh quan tâm đến cô ta chứ. Tiền Tình tiếp tục đi không ngừng, Vạn Chân Chân thở hổn hển chạy tới trước mặt Tiền Tình để ngăn cô lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô. Vốn dĩ Vạn Chân Chân chỉ ghen tị với Tiền Tình, nhưng giờ đây từ tận đáy lòng cô ta nổi lên một làn sóng căm hận. Cô đối tốt với cô ta như vậy, tại sao cô ta lại có thể hãm hại cô, muốn Chu Hạo vừa mất đi một cơ hội thăng chức rồi có thể thản nhiên có được một khoản tiền để thay đổi vận mệnh sao!? Ông trời thật có mắt như mù khi để một người như vậy sống trên đời này. "Tiền Tình, tôi và cô có thù oán gì với nhau hay sao? Sao cô lại có thể vu khống tôi như vậy?" Vạn Chân Chân không để ý tới mối quan hệ của cô ta với Tiền Tình, trong lòng cô ta tràn đầy oán hận, làm sao có thể có một người xấu xa như thế, lại còn biết nói dối không chớp mắt. Tiền Tình thậm chí còn không thèm nâng mí mắt lên, trực tiếp đáp lại: "Tôi cũng muốn hỏi cô, tôi và cô có thù oán gì? Sao cô cứ phải lừa gạt tôi vậy?" "Đúng là tôi cảm thấy không vui vì mới kết hôn được hai ngày mà chồng đã phải đi công tác. Cô là hàng xóm của tôi, nhưng chẳng những không khuyên tôi mà ngược lại còn nói ra những thông tin sai lệch khiến tôi bất an." "Cô nói tháng trước nhà máy sản xuất dầu mỏ gặp sự cố, anh họ Vương Hoa ở bên kia biết rõ mọi chuyện hơn chúng ta. Chính cô còn nói bên kia đã có ba công nhân mất kia mà?" "Vạn Chân Chân, nhìn cô như vậy, tôi liền biết lời nói của cô có vấn đề. Tôi muốn hỏi cô, tôi có lỗi với cô chỗ nào mà khiến cô phải hao tốn tâm tư tính kế với tôi làm gì?" Những lời Tiền Tình nói đều xuất phát từ tận đáy lòng, cô thực sự không hiểu bản thân đã đắc tội với Vạn Chân Chận khi nào. Hai người họ vốn dĩ là hàng xóm, lại còn bằng tuổi nhau. Khi còn trẻ, họ thường đi chơi cùng nhau, nhưng sau khi lên cấp 3, Vạn Chân Chân liền xa lánh Tiền Tình. Tiền Tình có tính cách vui vẻ, lúc đầu cô buồn một khoảng thời gian vì bị bạn thân ghẻ lạnh, sau đó cô đã kết bạn với nhiều bạn tốt khác ở trong trường. Bởi vì mẹ của Vạn Chân Chân đã mắc bệnh nặng khi sinh ra em trai cô ta nên bà ta phải uống thuốc quanh năm. Mấy năm gần đây, cha mẹ của Tiền Tình đã giúp đỡ gia đình cô ta rất nhiều, do hai gia đình là hàng xóm của nhau. Sau khi suy xét về tất cả những chuyện trong quá khứ, Tiền Tình không biết cô đã có lỗi với Vạn Chân Chân lúc nào mà lại khiến cô ta không chút do dự trói buộc cô, thậm chí cô ta còn không ngần ngại hủy hoại gia đình cô để đổi lấy tiền. Vạn Chân Chân như chết lặng khi bị chất vấn, cảm thấy bản thân không làm gì sai cả, cô ta còn muốn xông lên túm lấy Tiền Tình để mắng mỏ cô. Cô có biết rằng sự tồn tại của cô trên đời này là một sai lầm hay không? Khi còn nhỏ, nhà cô ta nghèo đến mức không có gì để ăn, nhưng nhà Tiền Tình thì lại ăn đủ ngày ba bữa, thỉnh thoảng còn cho cô ta một bát. Sau đó, mẹ cô ta sinh em trai, sức khỏe cũng yếu đi. Do đó, ngoài thời gian đi học, cô ta còn phải làm việc nhà. Trong khi đó, Tiền Tình chỉ cần hoàn thành bài tập về nhà là có thể ra ngoài chạy nhảy lung tung. Mấy năm trước cô ta không vào được cấp 3 nên gia đình cũng không cho đi học nữa. Còn Tiền Tình thì được Chu Hạo bổ túc cho một học kỳ và đã thi đỗ cấp 3 một cách xuất sắc. Chưa kể Tiền Tình còn kết bạn với những đứa trẻ là con của các gia đình cán bộ, những đứa trẻ ấy còn chẳng buồn lịch sự với cô ta. Mặc dù cô ta không phải không có bạn nhưng bọn họ xuất thân từ những gia đình công nhân bình thường. Ở kiếp trước, khi biết Tiền tình kết hôn với Chu Hạo, cô ta mơ hồ cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao với ngoại hình của Tiền Tình, rõ ràng cô có thể gả cho con em cán bộ, nhưng cuối cùng lại chọn một công nhân mỏ dầu giống mình. Cô ta cho rằng ngọn núi mang tên "Tiền Tình" trong cuộc đời mình cuối cùng đã biến mất, nhưng hóa ra đó chỉ là một hy vọng xa vời.