Tâm tình của Trầm Trọng Sơn lúc này rất tốt, vì hắn đang ngồi trong một phòng ở Tiêu Tương viện, ôm lấy một người con gái cực kì kiều diễm, dùng bàn tay to lớn không ngừng sờ soạng thô lỗ trên thân hình mềm mại ấy.
Có lẽ vì Trầm Trọng Sơn có chút nóng nảy, nên người con gái diễm mị này "hì hì" cười duyên một hồi.
"Kim cô nương, ta thấy ngươi nên đi theo Bang chủ của chúng ta đi! Lần đầu tiên Bang chủ của chúng ta đối với đàn bà si mê như vậy, ngay cả công việc trong bang còn chưa kịp xử lý, đã vội vàng kéo chúng ta đến đây" Vừa lên tiếng là một người đen đúa mập mạp, mặc áo màu xám, người này eo như thùng đựng nước, to gấp hai lần người thường, vừa nói xong liền thở hắt ra một hơi.
"Đúng đấy, Kim Chi cô nương! Bang chủ chúng ta trong năm ngày liên tiếp, mỗi buổi chiều đều thưởng cho ngươi không ít ngân lượng. Ngươi chỉ để cho bang chủ của chúng ta ôm một lúc, ngay cả ngủ qua đêm cũng chưa một lần. Cái này cũng có vẻ không được!" Người nói chuyện lần này là một trung niên nho sinh trên mặt có một nốt ruồi đen, người này hai mắt lộ ra vẻ âm hiểm, nhìn thấy ngay là một kẻ xảo trá.
Trong phòng này, ngoại trừ Trầm Trọng Sơn còn có ba người khác, đó là Tứ Bình bang - Tam đại hộ pháp.
Tên đen đúa mập mạp là "Cuồng quyền" Tiễn Tiến, trông rất béo tốt, nhưng một tay "Phong cuồng thập bát đả" đã luyện cực kì thành thục, đánh bại không ít cao thủ danh tiếng.
Nho sinh đó là "Độc tú tài" Phạm Tự, mặc dù đã luyện thành một bộ "Tuyết Phong kiếm pháp" cực kì sắc bén, nhưng hắn thành danh bên ngoài là một kẻ tâm địa độc ác.
Mà người áo đen đứng bên cạnh nãy giờ không mở miệng, chính là kẻ có võ công cao cường nhất trong tam đại hộ pháp - "Phi đao" Trầm Tam. Người này có tuyệt kỹ phóng ra liên tục mười tám thanh phi đao, đã thay Trầm Trọng Sơn trừ đi không ít những cao thủ đến báo thù, hơn nữa bản thân hắn là họ hàng xa của Trầm Trọng Sơn, bởi vậy trong bang hắn là người được Trầm Trọng Sơn coi trọng nhất.
Ba người này cũng giống như Trầm Trọng Sơn, bên cạnh mỗi người đều có một người con giá xinh đẹp bồi tiếp, chỉ là những cô gái này không bằng được cô gái đang ngồi trong lòng Trầm Trọng Sơn, nàng không những kiều diễm, thân hình đầy đặn, mà còn có một loại phong tình vạn chủng.
Vị cô nương Kim Chi đang cười khúc khích, vừa nghe "Cuồng quyền" cùng "Độc tú tài" nói như vậy hai mắt lập tức đã rơm rớm, tựa hồ như lúc nào nước mắt cũng có thể rơi xuống.
"Phạm gia cùng Tiễn gia nói Kim Chi như vậy, thật là oan uổng cho Kim Chi quá. Kim Chi vừa nhìn thấy Trầm gia liền biết ngay là một anh hùng hảo hán, có thể sớm tối kề cận Trầm gia, đó là chuyện mà Kim Chi cầu còn không được".
"Chắc nhị vị không phải không biết, thân thể của ta là thuộc về Tiêu Tương viện, nếu không có sự đồng ý của Vương ma ma, Kim Chi nếu tự tiện tiếp khách sẽ bị họ hung hăng đánh chết. Không bằng, Trầm gia đi hỏi Vương ma ma đi, nếu đồng ý để cho Kim Chi tiếp khách, thì đêm nay Kim Chi nhất định sẽ hầu hạ Trầm gia thật tốt" Vị cô nương Tiêu Tương viện nói chuyện ngọt ngào như diễn kịch, khéo léo bày tỏ mỗi lòng, ra vẻ tình cảm sâu nặng với Trầm Trọng Sơn.
Nàng ta nói vừa thật vừa giả làm cho Tiễn Tiến và Phạm Tự hai người đưa mắt nhìn nhau, trong một lúc không thể nói nên lời.
Bọn họ đương nhiên không phải không hỏi qua giá qua đêm của vị Kim Chi cô nương này, chỉ là Vương ma ma nọ đưa ra một cái giá cắt cổ, viện cớ rằng tiểu Kim Chi này trước giờ chưa từng từng tiếp khách qua đêm, làm cho Trầm Trọng Sơn là người đứng đầu một bang phái cũng cảm thấy choáng váng với cái giá này, bởi vậy đến giờ vẫn chưa thỏa thuận được.
Dĩ nhiên nếu ỷ mạnh mà nói cứng cũng không ổn! Tiêu Tương viện này là sản nghiệp của một trong ba đại bang tại Gia Nguyên thành - Thiên Bá môn, làm náo loạn ở đây không phải là đi tìm chết sao!
Hai người đối với vị cô nương này cứng cũng không được mà mềm cũng không xong, đành phải chuyển sang trên người các cô nương Tiêu Tương viện, hung hăng sờ mó trên người các nàng một hồi mới chịu thôi.
"Ha ha! Đa tạ hai vị hiền đệ vì chuyện Trầm mỗ mà quan tâm! Nhưng mà không sao, hai hôm nay Trầm mỗ có được món hời, chút tiền bạc cỏn con ấy tính toán làm gì. Nhưng mĩ nhân, nàng không được nuốt lời đấy! Đến lúc đó nàng phải ngoan ngoãn mà hầu hạ đại gia ta!" Trầm Trọng Sơn đang ôm tiểu Kim Chi trong lòng, đột nhiên hướng đến hai bên má mĩ nữ mà cắn một cái, sau đó có chút tự đắc nói.
Trầm Trọng Sơn là một đại hán trước ngực lông đen tua tủa, hai cánh tay lực lưỡng so với người thường dài hơn nhiều, bởi vậy nhìn cả người giống như dã thú mặc xiêm y, thật sự xấu xí kinh người.
Nhưng một kẻ trông xấu xí, thô lỗ khó coi như vậy trong vài năm trước đã dùng một thân lô hỏa thuần thanh "Thông Tí quyền", phân biệt đánh chết Tứ Bình bang tiền nhiệm đương gia "Kim Bút" Cẩu Thiên cùng tâm phúc "Tứ đại kim cương" của hắn, đoạt được vị trí bang chủ. Cho nên trong giới giang hồ tại Gia Nguyên thành, tuyệt đối thuộc vào hàng nhất lưu cao thủ có danh tiếng, không dung tha cho bất cứ kẻ nào coi thường.
"Trầm gia!" Tiểu Kim Chi bị đòn 'đánh lén' này của Trầm Trọng Sơn, ra vẻ e thẹn vô cùng, dấu mặt vào trong áo, làm cho Trầm Trọng Sơn đắc ý cười to một trận.
"Cộc cộc! cộc cộc!" Đúng lúc này, có người đang gõ cửa phòng.
"Ai đó?" Gã mập "Cuồng quyền" Tiễn Tiến lúc này đang có chút khó chịu, tức giận quát hỏi.
"Thưa mấy vị đại gia, tiểu nhân mang rượu đến" Bên ngoài phòng truyền đến thanh âm của một nam tử trẻ tuổi.
"Vậy còn không mau mang đến đây, Tiễn gia ta đang lo rượu quá ít đây" Hắc bàn tử nghe vậy, không suy nghĩ liền nói.
Lời Tiễn Tiến vừa nói xong thì một gã thanh niên mặc y phục sai vặt đi đến, gã thanh niên này tướng mạo bình thường, hai tay đang bưng một cái mâm, trên mâm là một ít thức ăn cùng hai bầu rượu.
"Nhanh mang rượu đến đây, đại gia muốn nếm thử trước mùi vị thế nào!" Tên mập Tiễn Tiến là một tên nghiện rượu điển hình, bởi thế vừa mới thấy hai bình rượu hai mắt hắn liền sáng lên, không ngừng nhốn nháo đứng dậy.
"Vâng, tiểu nhân mang lên cho ngài đây!" Gã sai vặt này đi lên vài bước, mang rượn đặt lên bàn.
Gã mập vừa thấy bầu rượu, lập tức đưa tay chộp lấy, liếm môi một cái uống thử xem mùi vị thế nào.
"Chậm đã, tên mập!" Tên mặc áo đen Trầm Tam nãy giờ vẫn im hơi lặng tiếng đột nhiên mở miệng quát lên, ngăn cản Tiễn Tiến uống rượu.