Chương 2040: Thôn phệ chi uy

Phàm Nhân Tu Tiên

Vong Ngữ 22-07-2021 19:53:24

Trong nháy mắt, gần nửa Ma tộc trong Huyết Nha Thành ào ào bay đi. "Vừa vặn, có những Ma tộc này yểm hộ, nguy hiểm của chúng ta có thể giảm đi vài phần. Nhưng mà cũng kỳ quái! Đại sự như thế này, vì sao Huyết Nha Thành chủ đến bây giờ còn chưa hiện thân. Nếu có hắn dẫn đầu thì Ma tộc nơi này cũng không hỗn loạn như vậy?" Nam tử tóc dài nhướng mày về sau, có chút kỳ quái thì thào hai câu. Lũng gia lão tổ nghe xong lời này, trong mắt lộ ra biểu tình dường như có điều suy nghĩ. Mà Hàn Lập sắc mặt bình tĩnh như thường không chút dị sắc. Bên dưới tường thành, mọi người đều không trì hoãn gì nữa, lập tức bay theo đội ngũ Ma tộc lớn tới mấy vạn người kia, cũng vô thanh vô tức ra khỏi Huyết Nha Thành. Những Ma tộc này vừa bay ra ngoài liền tự phân thành lớn nhỏ hơn mười tiểu đội ngũ, hóa thành những hàng người đông nghịt bay theo cùng một hướng. Hiển nhiên những Ma tộc này hi vọng trong vòng vây Ma Nghĩ Chi Hải còn lộ ra một khoảng sơ hở, muốn từ lỗ hổng hoặc nơi có tầng Ma Nghĩ mỏng mà phá vây. Những Ma tộc tu vi cao đều đã độn tốc đi trước, để lại đằng sau là một đám hỗn loạn các Ma tộc cấp thấp. Chúng Ma tộc độn quang đủ loại màu sắc, trước sau kéo tới hơn trăm dặm. Cao giai Ma tộc ở phía trước không có chút nào muốn chậm lại, ngược lại tự thành một đội ngũ, trong lòng buồn bực bay nhanh đi. Trung giai Ma tộc lúc này cũng đã rơi vào đường cùng, chỉ có thể bay theo phía sau, mắt thấy những Cao giai Ma tộc càng chạy càng xa, cuối cùng mất hút khỏi tầm mắt. Bọn người Hàn Lập cũng không theo đoàn cao giai Ma tộc, mà lặng lẽ xen lẫn trong chỗ trung giai Ma tộc không nhanh không chậm đi tới. Sau thời gian uống cạn tuần trà, trên bầu trời phía trước bỗng nhiên truyền đến thanh âm nổ vang, một mảng lớn mây tím cuồn cuộn xuất hiện, đúng là một đoàn Hấp Ma Nghĩ. Bên trong mảng mây tím kia, từng đoàn Lôi Hỏa màu đen gào thét không ngừng, đúng là đám người cao giai Ma tộc lúc trước. Xung quanh đó là mảng lớn Nghĩ Hải lớn chừng hơn trăm mẫu, tại đây đang có một đoàn cao giai ma tộc dốc sức thi triển thần thông, Ma Nghĩ hóa thành từng đoàn tro tàn từ trên cao rơi xuống, trong nháy mắt diện tích đã giảm đi non nửa. Ma tộc phía sau thấy tình hình này, lúc này quá vui mừng mà hét dài, cũng thúc giục ma khí gia nhập vào cuộc chiến. Ngay lập tức, Ma Nghĩ nơi này chỉ trong mấy hơi thở đã bị đám Ma tộc càn quét không còn. Tinh thần của đa số Ma tộc nơi này đều vô cùng phấn chấn, nhất thời cảm thấy Hấp Ma Nghĩ Hải này hình như có chút hư danh, không hề đáng sợ như trong truyền thuyết. Nhưng trong đó cũng không thiếu Ma tộc đã từng trải, sắc mặt vẫn là cực kỳ âm trầm chỉ thoáng thương lượng vài câu, lập tức tiếp tục phi độn chạy về phía trước. Đúng lúc này, vốn là bầu trời nhìn cả vạn dặm không thấy mây đột nhiên u ám khác thường. Một tầng mây tím đột nhiên hiện ra không chút báo trước, đang hướng về phía Ma tộc tiến đến. Mây tím này rõ ràng là vô số Ma Nghĩ tạo thành, có thể dùng đơn vị ngàn vạn mà tính, cơ hồ trải rộng cả bầu trời mặt đất, đem hư không nhuộm thành màu tím nhạt. Những Ma Nghĩ này lại trốn ở trên cao, dùng một chút Ma Nghĩ làm mồi nhử, sau đó từ trên cao ùa xuống vây chặt lấy. "Không tốt, chúng ta bị mai phục rồi." "Nhanh xông ra, chỉ có chạy nhanh, mới hi vọng giữ được một mạng!" Nhất thời Ma tộc bên dưới đại loạn, những tiếng kêu kinh sợ liên tiếp vang lên, lập tức hàng trăm độn quang hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy tan tác. Lúc này có bao nhiêu người có thể đào thoát thì chỉ có trời mới biết. "Hàn huynh, Diệp tiên tử! Không cần che dấu tu vi nữa, chúng ta chia nhau ra phá vòng vây." Lũng gia lão tổ sắc mặt trầm xuống quát khẽ một tiếng, giơ tay lên liền có một đạo hư ảnh bắn ra, đón gió lớn lên biến ảo thành một độc mộc thuyền toàn thân trắng toát, nhoáng một cái phá không mà đi. Huy trưởng lão cùng Lâm gia nam tử liếc nhau một cái, cũng hóa thành hai đạo cầu vồng một vàng một đen chia nhau mà bay đi. "Hàn đạo hữu, thiếp thân cũng đi trước một bước." Vũ Y thiếu nữ nhìn Hàn Lập cười nói, bên ngũ sắc hào quang quanh thân phóng ra, lại huyễn hóa thành một đầu hư ảnh Ngũ Sắc Thải Phượng thật lớn tới hơn chục trượng, bao bọc lấy nữ tử rồi nhập vào trong hư không biến mất. Sau một khắc chỉ thấy hào quang chớp động ngoài xa hơn mấy trăm trượng, hư ảnh Thải Phượng vô thanh vô tức hiện ra, chớp lên một cái lại quỷ dị biến mất. Hàn Lập nhìn hết thảy khẽ thở dài một hơi, một tay bấm niệm pháp quyết, một tiếng sét đánh vang lên sau lưng lập tức hiện ra một đôi cánh óng ánh. Hai cánh vừa vỗ thoáng cái đã hóa thành một dải sáng xanh trắng biến mất, chỉ một thoáng sau liền quỷ dị xuất hiện ở nơi chân trời, lại lóe lên lập tức không còn bóng dáng. Cứ như vậy chỉ trong khoảnh khắc Ma tộc hỗn loạn chạy trối chết, lúc này mạnh ai nấy chạy, chẳng còn thừa sức để ý tới Ma tộc khác. Mấy người thực lực Ma tộc Tôn giả độn tốc tự nhiên là nhanh chóng vượt xa Ma tộc bình thường khác. Thậm chí Nghĩ Hải còn chưa hoàn toàn phủ xuống thì bọn người Hàn Lập đã lấy độn tốc nhanh tới không tưởng phá vây ra ngoài, cũng không dám buông lỏng cắm đầu chạy nhanh. Mà đám Ma tộc phía sau tức khắc đã bị bao phủ trong mây tím, tiếng rống giận dữ cùng tiếng nổ vang lại vang lên không ngừng... Hàn Lập biến thành một dải sáng xanh trắng, một hơi phi độn tới ba bốn vạn dặm ra bên ngoài. Bỗng nhiên biến sắc ngừng độn quang, nhìn chằm chằm về phía trước, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ. Mấy chục dặm trên bầu trời, thình lình xuất hiện từng mảng mây tím, dường như đang nhanh chóng hướng tới nơi đây. "Không nghĩ tới, cũng đã gặp bọn chúng rồi, hi vọng không gây ra sự chú ý của Nghĩ chúa" Hàn Lập thì thào vài câu, một tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng hai cánh nhẹ nhàng rung lên, lập tức lôi cầu màu xanh lớn cỡ nắm tay bay ra ào ào, vừa bay ra đã ầm ầm nổ tung xung quanh Hàn Lập đã xuất hiện một lôi trận màu bạc. Một tiếng sấm sét! Trong trận vô số lôi điện màu bạc bắn ra. Hàn Lập trong tay pháp quyết biến đổi, trong miệng lẩm bẩm vài tiếng lập tức một tiếng sét đánh đằng sau, đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh trong trận. Bên trong Nghĩ Hải một cái lôi trận độc nhất vô nhị bỗng nhiên hiện mà ra. Lôi điên ầm ầm phun ra như lưỡi rắn, Hấp Ma Nghĩ xung quanh lập tức hóa thành tro bụi một mảng lớn. Nhưng Ma Nghĩ như thủy triều tuôn ra, hơn nữa còn đang dần thôn phệ lôi trận. Chỉ trong một nhịp thở, lôi trận liên tục co rút chỉ còn nhỏ hơn gần một nửa, hơn nữa trông bộ dáng như muốn tán loạn hết. Đúng lúc này, ánh sáng xanh trắng ở trung tâm điện quang lóe lên, thân hình Hàn Lập hiện ra sau một tiếng nổ vang. Hắn vừa hiện thân, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua bốn phía, đồng thời hai tay áo nhanh chóng rung lên. Bảy mươi hai phi kiếm màu xanh bắn ra, sau khi thúc giục pháp quyết lập tức hóa thành một tầng kiếm khí bảo vệ toàn thân. Lôi trận cuối cùng cũng ầm ầm tan vỡ, Hấp Ma Nghĩ nhung nhúc hướng Hàn Lập tiến đến. Hàn Lập mặt không biến sắc, tầng kiếm mỏng quanh thân phát ra những tiếng kêu thanh thúy biến ảo thành một đóa hoa sen đang nở bao lấy toàn thân. Những nơi đóa sen đi qua, lập tức Ma Nghĩ biến thành thịt vụn, số lượng có thể lấy đơn vị ngàn mà tính, căn bản không cách nào tới gần Hàn Lập chút nào. Tuy nhiên lúc này sắc mặt Hàn Lập lại trầm xuống. Hắn tinh tường cảm ứng được chỉ qua một chút thời gian, vốn là linh lực cường đại trong phi kiếm lại thoáng cái đã mất đi một ít, hiển nhiên là đã bị Hấp Ma Nghĩ lúc trước hắn diệt sát hấp thu mất rồi. Lượng linh lực này đối với linh lực trong phi kiếm chỉ là cực kỳ bé nhỏ, nhưng nếu thời gian dài thì hao tổn cũng không phải chuyện đùa. Lông mày Hàn Lập dựng lên, không nói hai lời liền hé miệng, lập tức một đoàn ngân diễm từ miệng phun ra, chớp lên một cái hóa thành một con Hỏa Điểu màu bạc lớn gần trượng, vỗ cánh bay múa quanh hắn..., Đúng là Phệ Linh Thiên Hỏa mà hắn đã bỏ công bồi đắp nhiều năm! Thiên hỏa biến thành Hỏa Điểu sớm đã có được một chút linh tính, không cần Hàn Lập thúc giục lập tức kêu lên một tiếng, lông vũ rung lên đã thấy vô số tia sáng bạc hướng bốn phương tám hướng bắn ra, ào ào lao vào Nghĩ Hải không thấy bóng dáng. Tiếng ầm ầm nổi lên! Từng đoàn ánh sáng màu bạc lập tức khai mở trong Nghĩ Hải, biến thành ngân diễm cuồn cuộn. Hư không xung quanh lập tức bị một cỗ khí tức cực nóng bao phủ, Hấp Ma Nghĩ chỉ cần dính một chút ngân diễm lập tức hoá thành hơi mà tan biến. Vốn là Nghĩ Hải trải rộng cả không gian thoáng cái đã lộ ra một khoảng trống tới vài dặm. Nhưng mà khi Hàn Lập điểm ra một cái, từng sợi ngân diễm biến ảo thành vô số hỏa linh bay trở lại Hỏa Điểu, sắc mặt hắn lại càng trầm hơn. Hắn tinh tế cảm nhận thấy năng lượng Phệ Linh Thiên Hỏa tại một lần công kích vừa rồi cũng bị mất đi một ít. Hỏa diễm này có thể đơn giản diệt sát Hấp Ma Nghĩ, nhưng cũng không tránh khỏi bị Ma Nghĩ này thôn phệ mất linh lực. Phệ Linh Thiên Hỏa tuy rằng uy năng vô cùng lớn, nhưng Hàn Lập không muốn linh lực Hỏa Điểu bị tiêu hao như vậy. Hắn sắc mặt khó coi, tay áo vung về phía Hỏa Điểu, lập tức một vòng bảo vệ màu xanh lá bay ra. Hỏa Điểu kêu to một tiếng, lóe lên trong hư không rồi tiêu tán không thấy. Mà chỉ một lát trì hoãn, xung quanh vốn là một mảng hư không rộng mấy dặm, vậy mà Hấp Ma Nghĩ đã lấp đầy chỗ trống, lại hùng hổ xông tới Hàn Lập ào ào lao tới. Lúc này, Hàn Lập không nói hai lời, bàn tay đánh ra một trảo vào hư không. Lập tức một đoàn hào quang tối mờ cùng một cổ ngũ sắc hàn diễm đồng thời từ người hắn trào ra cuồn cuộn, chớp động hóa thành sóng lớn ập về bốn phía. Một bên haò quang tối mờ quét qua lập tức Ma Nghĩ nhao nhao hóa thành từng mảng bột phấn, một bên khác ngũ sắc hàn diễm chợt lóe lên liền đóng băng Ma Nghĩ thành những mảnh băng đủ màu đủ sắc từ trên cao rào rào rơi xuống. Nhưng khi Hàn Lập vừa thu hai loại thần thông này lại thì lần nữa lắc đầu thở dài một hơi. Tiếp đó hắn cũng không thử thêm gì nữa mà toàn tâm thúc giục bảy mươi hai Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, lập tức hóa thành một đạo ánh sáng xanh đỏ đằng không bay lên, nhìn một hướng rồi lập tức bay nhanh đi. Những nơi Kiếm quang màu xanh đi qua, vô số Ma Nghĩ lập tức bị diệt sát, không mảy may ngăn cản Hàn Lập chút nào. Hàn Lập độn quang nhanh chóng, so với lúc trước không hề chậm hơn chút nào!