Trong tích tắc cái động khổng lồ trên cao đã co nhỏ lại chỉ còn cỡ nửa mẫu, lại thêm quả cầu bằng điện nửa đen nửa trắng ở bên trong khiến hai mắt của Hàn Lập phải trợn ngược lên.
Hàn Lập hiểu rằng đây chính là thời khắc cuối cùng. Có sống sót qua Chân Lôi Kiếp hay không là hoàn toàn phụ thuộc vào kết quả mình đỡ quả cầu điện cuối cùng này.
Hàn Lập hít một hơi thật sâu liền phun ra ba ngụm máu tươi, sau đó lẩm bẩm pháp quyết rồi điểm nhẹ lên không trung.
Ngay lập tức, những ngụm máu tươi chợt sáng chói rồi hóa thành hơn chục cái ký hiệu mà đỏ chói, bay vút lên không trung. Chúng chớp lóe rồi nhập thằng vào những ngọn núi đang lơ lửng trên cao.
Ba ngọn núi giữa bầu trời bắt đầu xoay tròn, chậm chậm trôi dạt vào trung tâm. Tiếp đó chúng hợp lại với nhau rồi hóa thành một ngọn núi ba màu. Ngọn núi này phát ra một tiếng nổ đinh tai, thể tích của nó mau chóng co rút lại, cuối cùng chỉ lớn khoảng hơn mười trượng. Đồng thời còn tỏa ra một cỗ khí tức khổng lồ lan tràn khắp bốn phía.
Đây chính là phương pháp làm ba ngọn núi hợp lại làm một. Thoạt nhìn thì nó khá giống với Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn, nhưng trên thực tế thì không thể so sánh như vậy được.
Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn là đem năm ngọn núi chính thức dung hợp, luyện hóa thành một thể. Dù cho hợp thể hay tách ra đều là có thể tùy ý sử dụng, nhẹ nhàng như không. Hơn thế nữa là uy lực của nó còn vượt rất xa, loại ba ngọn núi bị cưỡng ép hợp làm một này còn khuya mới đuổi kịp.
Muốn ba ngọn núi hợp làm một chẳng những phải cần máu tươi của bản thân, mà thời gian tồn tại của nó cũng rất ngắn. Giỏi lắm cũng chỉ đỡ nổi một chiêu mà thôi.
Vì cố gắng đột phá chướng ngại Đại Thừa, Hàn Lập buộc phải nghĩ ra một phương pháp tạm thời như vậy thôi.
Tam Hợp Sơn mới vừa hình thành thì quả cầu điện nửa đen nửa trắng trên trời cao đã lao xuống. Nó nhắm thẳng vào vị trí của Hàn Lập mà hùng hổ bay tới.
Khối cầu điện hai màu này khác xa so với những đợt chớp ban nãy. Bên trong nó còn ẩn chứa thêm một tia pháp tắc của trời đất, đã đem nguyên anh cùng cơ thể của Hàn Lập khóa chặt. Trừ phi mạnh mẽ ngăn cản rồi hóa giải, nếu không cho dù có chạy trốn tới ngàn vạn dặm thì nó vẫn cứ như giòi trong xương, đeo bám riết không tha.
Đương nhiên đáng sợ nhất vẫn là uy lực của khối lôi điện nửa đen nửa trắng này. Ngay cả đến tu sĩ Hợp Thể Kỳ vừa mới tiếp xúc, nếu không cẩn thận chỉ e là sẽ bị uy lực của nó nướng thành tro tàn.
Hàn Lập thấy vậy liền không dám do dự vận dụng pháp quyết. Pháp tướng Phạm Thánh hét lên một tiếng thật dài. Tiếp đó sáu cánh tay đồng thời hợp lại, hướng không trung vỗ một cái.
"Phốc, phốc, phốc...!"
Sáu khối cầu sáng chói màu vàng bắn ra, chúng nhoáng lên rồi chắn ngay trước ngọn Tam Hợp Sơn. Tiếp đó những quả cầu này cũng hợp lại với nhau tạo thành một cơn lốc xoáy lớn mênh mông.
Vòng xoáy rộng chừng vài mẫu, bên trong bay ra vô số ký hiệu múa lượn, đồng thời còn tỏa ra một cỗ khí tức làm cho người ta hít thở khó khăn.
Quả cầu hai màu vừa đen vừa trắng chỉ kịp kêu lên vù vù rồi bị cơn lốc cuốn vào trong vòng xoáy.
Trong cơn lốc bỗng truyền ra từng tràng tiếng Phạn, đồng thời hòa quang màu vàng đan kín vào những tia chớp.
Một tiếng nổ vang!
Vòng xoáy màu vàng chấn động kịch liệt, cuối cùng vỡ vụn ra thành từng mảnh. Quả cầu điện liền chui ra, bề mặt của nó vẫn nhập nhằng các tia điện nửa đen nửa trắng, hầu như không hề bị hao tổn chút nào.
Hàn Lập hơi tái mặt nhưng không có hành động gì khác. Đóa hoa sen tạo bởi những thanh kiếm trên đỉnh đầu bỗng nổ vang rồi biến mất một cách kì quái.
Ngay lập tức, không gian phía dưới khối cầu điện đột nhiên hơi giao động. Đóa hoa sen màu xanh chợt hiện ra không gây một tiếng động nào. Tiếp đó nó phun ra muôn ngàn lưỡi kiếm khí màu xanh chém liên miên lên bề mặt quả cầu.
Trong chốc lát, mặt ngoài của khối cầu có vô số vệt kiếm khí tung hoành ngang dọc. Từng lưỡi kiếm màu xanh xòe ra, gần như đem khối cầu điện bao phủ hết vào bên trong.
Dù cho khối cầu đáng sợ như thế nhưng khi gặp ánh sáng màu xanh cũng phải dừng lại, trong khoảnh khắc này nó không cách nào hạ xuống được.
Hàn Lập vừa thấy hiệu quả, trong lòng mừng rỡ, liền đem nội lực trong người điên cuồng rót vào bông sen màu xanh trên không trung.
Từ trong bông sen xanh, số lượng những lưỡi kiếm bay ra lại tăng lên gấp bội. Kiếm khí rậm rạp chằng chịt khắp nơi. Làn ánh sáng màu xanh và bề mặt quả cầu chỉ cách nhau một tấc, làm cho mặt ngoài khối cầu điện nổ vang không ngớt. Dường như có thể nổ thành từng mảnh bất cứ lúc nào.
Bỗng trong quả cầu phát ra một tiếng trầm đục, kích thước của những tia sét bên bề mặt của nó bỗng lớn hẳn lên, to như miệng cái bát ăn cơm. Từng đạo chớp điện nổ vang đẩy toàn bộ những lưỡi kiếm khí ra ngoài.
Cùng lúc đó, bản thân khối cầu điện cũng rít lên rồi lại lao thẳng xuống.
Sắc mặt của Hàn Lập cực kỳ lo lắn, hắn khẽ hừ lạnh, Lại lập tức điểm nhẹ lên bông sen trong không trung.
Thể tích của đóa sen màu xanh lập tức lớn thêm vài phần, mà những lưỡi kiếm khí được nó phun ra cũng to thêm vài phần.
Nhưng quả cầu điện khổng lồ chỉ lóe lên một cái đã chui vào bên trong bông sen xanh.
Tiếng sấm vang lên, đóa hoa sen màu xanh chuyển động liên tục. Từng mảnh kiếm khí biến thành cánh sen không ngừng co vào phía trung tâm, tựa như kiên quyết muốn đập nát quả cầu điện kia.
Nhưng chỉ sau một khắc sau, trong trong đóa hoa sen vang lên những tiếng kêu chói ta. Những cánh hoa của nó căng phồng lên một cách kỳ lạ, rồi nhanh chóng giãn nở ra.
Hàn lập thấy vậy thì kinh hãi nhưng chưa kịp làm gì nhưng từ không trung chợt truyền đến một tiếng nổ mạnh nghiêng trời chuyển đất.
Dưới vô số tia chớp vừa trắng vừa đen đan vào nhau. Đóa hoa sen màu xanh nhanh chóng nổ tung, lần nữa biến thành bảy mươi hai khẩu phi kiếm không ngừng gào rít. Lúc này trông những lưỡi kiếm rất ảm đạm, chúng đang toán loạn chạy trốn về bốn phương tám hướng.
Tâm thần của Hàn Lập gắn kết với lưỡi kiếm nên sắc mặt hắn tái cũng nhợt, miệng nôn ra vài ngụm máu, khí tức trên người cũng yếu đi mấy phần. Có điều hắn vẫn bất chấp tất cả, lại liều mình phất tay áo lên không trung.
Bảy mươi hai lưỡi phi kiếm lập tức đổi phương hướng, nhắm về phía dưới bay vụt mà quay về, dồn dập chui vào trong tay áo rồi bị Hàn lập thu vào trong cơ thể.
Lập tức quả cầu điện nửa đen nửa trắng không quản gì nữa tiếp tục rơi xuống.
Tam Hợp Sơn vốn ở chỗ cũ, lúc này nó không cần điều khiển mà đã tự chuyển động. Toàn thân ngọn núi tuôn ra vô số kí hiệu đủ màu. Sau khi hiện lên một tầng sáng óng ánh, cả tòa Tam Hợp Sơn đã trở nên long lanh gần như trong suốt. Tiếp đó nó lại nổ ầm ầm mà lao đến đón đầu khối cầu điện.
Sau một tiếng trầm trầm, quả cầu va vào đỉnh ngọn Tam Hợp Sơn. Lập tức có vô số tia chớp đen trắng trào ra tấn công xuống ngọn núi.
Tam Hợp Sơn chấn động không dứt, các tầng ánh sáng bảo vệ bên ngoài chớp lóe, dốc sức liều mạng ngăn cản đòn tấn công của những tia chớp.
Hàn Lập đứng bên dưới cũng điên cuồng thúc dục pháp lực còn sót lại trong cơ thể. Mười ngón tay liên tiếp đem những giọt pháp lực cuối cùng rót vào ngọn núi trong không trung. Khiến cho ngọn núi tỏa ra một vòng ánh sáng sặc sỡ, chói lóa hệt như nắng mặt trời.
Trên cao lúc này, khối cầu điện đã hòa làm một với ngọn núi. Chúng đang không ngừng run rẩy trong không trung, phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc. Làm sóng khí rung động cuồn cuộn cuốn ra, bay thẳng lên chín tầng mây.
Hai bên giằng co không dứt trong một lúc.
Nhưng thời gian dần trôi qua, tuy rằng lôi cầu đen trắng đã bị hào quang đủ màu do ngọn núi phát ra từ từ mài nhỏ đi. Nhưng pháp lực trong người Hàn lập cũng hao hụt với tốc độ cực nhanh.
Nếu không phải pháp lực Hàn lập thâm hậu gấp mấy lần tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường thì sợ rằng chỉ trong khoảng khắc sẽ khô cạn sạch sẽ.
Nhưng dù có là như thế, sắc mặt Hàn Lập cũng cực kỳ khó coi!
Bởi vì hắn đã phát hiện, nếu cứ tiếp tục điều khiển ngọn núi chống cự lại quả cầu chớp, chỉ sợ chưa phá hủy được khối cầu kia thì pháp lực của mình đã tiêu hao sạch sẽ rồi.
Nhưng dù sao Hàn Lập cũng không phải tu sĩ bình thường. Hắn đã chuẩn bị rất kỹ mọi thứ cho lần độ kiếp này. Cho nên trong chốc lát hắn liền nghĩ ra một loại đối sách có chút phiêu lưu.
Lúc này hắn âm thầm cắn răng một cái, đột nhiên đem pháp lực từ Tam Hợp Sơn trên không trung kéo quay về. Tiếp đó liền phất tay thả vào không trung một vật một vật. Đó là một quả cầu màu đen, phát ra âm thanh "ô ô", thoáng một cái liền biến to ra hơn một trượng.
Hàn Lập hét lớn, thân hình xoay một vòng lập tức biến thành một con vượn lông vàng. Đồng thời toàn thân tỏa hào quang vàng rực, thân hình điên cuồng lớn lên.
Tấm thân vàng rực của pháp tướng Phạm Thánh đang đứng thẳng bỗng lóe lên, tức thì phát ra một đoàn hào quang rồi chớp động bay xuống phía con vượn khổng lồ. Cuối cùng nó chui vào trong thân thể con vượn không thấy bóng dáng đâu nữa.
Cái tay to lớn của cự viên sờ lên đỉnh đầu nhanh như điện. Lập tức ngoài đỉnh đầu xuất hiện thêm một cái nguyên anh màu vàng.
Nguyên anh cao vài thước hướng bàn tay nhỏ bé chỉ ra bốn phía. Tiếp đó mấy đoàn ánh sáng từ trong thân thể con cự viên liên tục chui ra, xoay vài cái ở phía sau liền biến thành những ảo ảnh của Thiên Long, Thải Phượng, Thanh Loan...
Mà những hư ảnh này ở trên không trung xoay vài vòng, gào thét một tiếng rồi điên cuồng chui hết vào trong thân thể của nguyên anh.
Khí tức trên người nguyên anh màu vàng chợt biến đổi, thân hình thoáng mơ hồ rồi biến thành một đoàn hào quang bay vọt vào bên trong cơ thể của con vượn.
Sau một khắc, con vượn đột nhiên ngẩng mặt lên trời thét to. Hai tay đấm vào lồng ngực, trên người lập tức phát ra ánh sáng chói mắt. Những miếng vảy màu vàng cũng hiện lên trên toàn thân. Trong chốc lát, trên đỉnh đầu còn mọc thêm một chiếc sừng màu xanh.
Càng kinh người là hào quang vàng rực ngưng tụ lại ở hai bên đầu vai cùng dưới xương sườn thành hai cái đầu cùng bốn cánh tay mới.
Chỉ có điều một cái đầu cùng hai cánh tay màu vàng trong đó giống y như thật. Còn cái đầu cùng với hai tay còn lại thì có chút mơ hồ không rõ, giống như ảo ảnh vậy.
Cuối cùng Hàn Lập cũng chịu thi triển ra thần thông mạnh nhất của mình, chính là Niết Bàn Thánh Thể.
Dựa theo những biến đổi hình thái của biến thân lần này, tuy vẫn là niết thứ hai nhưng so với trước kia rõ ràng đã tiến triển thêm rất nhiều.
Nếu Hàn Lập có thể đem cái đầu thứ ba cùng hai cái cánh tay ngưng tụ thành hình thái thực chất, hẳn là Niết Bàn Thánh Thể của hắn đã chân chính bước vào niết thứ ba.
Lúc này, ngọn núi trên không trung không có pháp lực của Hàn Lập duy trì, rốt cuộc đành phải thu nhỏ lại bằng nửa lúc trước. Sau mấy tiếng gào thét, hào quang chợt lóe lên, Tam Hợp Sơn biến ảo thành ba vệt sáng rơi ra xung quanh.
Còn khối cầu điện nửa đen nửa trắng lại phát ra một tiếng đinh tai rồi tiếp tục lao xuống ầm ầm. Sau khi chớp động nó đã nện lên trên bề mặt của quả cầu đen đang đợi sẵn bên dưới.
Tia chớp đầu tiên chỉ vừa mới chạm nhẹ đã khiến quả cầu đen nổ tung. Vô vàn âm thanh vù vù bỗng nổi lên, hơn mười bầy côn trùng màu vàng thoáng chốc đã bất ngờ xuất hiện tại không trung.
Những con côn trùng này con nào con nấy đều to cỡ nắm tay. Nhưng càng đáng chú ý hơn là trong mỗi một đàn côn trùng lại bất ngờ xuất hiện thêm một con to lớn hơn hẳn.
Chúng chính là Phệ Kim Trùng cùng hơn mười con sắp thành trùng vương!
Nhưng cho dù là đàn côn trùng vàng rực hay những con sắp trở thành trùng vương kia, giờ phút này bộ dáng con nào con nấy vẫn đang ngây ngây dại dại. Chỉ là vẫn chớp động đôi cánh trôi nổi giữa không trung, trong lúc này chúng không có hành động gì khác.