Chương 671: Nam Lũng Hầu

Phàm Nhân Tu Tiên

Vong Ngữ 22-07-2021 18:03:21

Đương nhiên là bọn họ vượt đường dài từ Khê Quốc đến, chính là Hàn Lập cùng Lữ Trưởng lão, người còn lại tất nhiên là thị thiếp của Hàn Lập, Mộ Phái Linh Vị Trình trưởng lão tóc bạc kìa vì muốn ở lại tọa trấn Lạc Vân Tông, đề phòng có người quấy rối nên không theo cùng Theo lời lão thì lão tham dự loại thịnh hội này không bảy thì cũng đã tám lần, nên chẳng còn gì trao đổi gì nữa. Tất nhiên muốn đem cơ hội này cho hai vi sư đệ trẻ tuổi Vì thế Hàn Lập và Lữ trưởng lão mới xuất hiện ở đây Mộ Phái Linh tu luyện đến bình cảnh, nên xuất quan, nghe Hàn Lập nói sự kiện Thiên Nam đệ nhất Giao dịch hội này sắp triển khai nên cũng động tâm, muốn đi theo để mở rộng tầm mắt Dù sao, đã không kết đan được, thịnh hội lần này biết đâu lại gặp kỳ ngộ nào đó Hàn Lập cũng không phải là người khắc bạc, không biết lần này lại có nguy hiểm gì hay không, nên cũng gật đầu đáp ứng Dù sao đường đi cũng không gần, có mĩ nữ bồi tiếp, cũng là chuyện tốt Đương nhiên lần này đến Giao dịch hội, ba phái Vân Mộng Sơn cũng có tu sĩ kết bạn đồng hành, hoặc là một mình lên đường Đám người Hàn Lập tự nhiên không muốn đi cùng tiểu bối nên cũng sớm rời đi, hướng về Ngu Quốc Chọn lựa lộ trình tận lực tránh các nước chính tà, vô sự tiến vào bên trong Cửu Quốc Minh, cuối cùng cũng đã đến phụ cận Thiên Thành Hiện tại Hàn Lập đang đánh giá cảnh sắc nơi này, xa xa ngẫu nhiên có một vài tu sĩ dùng thần thức đảo qua trung niên họ Lữ cùng Hàn Lập, nhất thời cả đám sắc mặt đại biến, không dám nhiều lời lập tức bỏ đi, như sợ chọc đến cái gì Hàn Lập và trung niên họ Lữ cố ý không che dấu tu vi của mình, tu sĩ bình thường phát hiện hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đi chung. Ai cũng vô cùng kinh ngạc, lập tức bỏ chạy. Lúc đầu, Mộ Phái Linh cũng không tự nhiên lắm, nhưng sau khi thấy việc này diễn ra quá nhiều, liền trở nên quen thuộc Vị Trưởng lão kia cùng Hàn Lập vẻ mặt ôn hòa đang nói chuyện gì đó "Giao dịch hội cử hành tại Thiên thành này là chuyện từ trăm năm trước. Trước kia là do Chính tà hai đạo lần lượt tiến hành tại Thiên La Đế Quốc và Phong Đô Đế Quốc. Lúc đó Thiên Đạo Minh còn chưa thành lập, Cửu Quốc Minh lại bị Mạc Lan đạo sĩ đè không thở nổi. Hội này đem lại lợi ích kinh người, cũng chỉ có thể do hai bên thế lực lớn nắm giữ. Nhưng từ khi Chính tà hai phái khuếch trương thế lực, tu sĩ không còn yên tâm để họ nắm quyền nữa. Nên có lần, quyền này thuộc về Cửu Quốc Minh, hai phái chính tà cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt". "Theo lời Lữ sư huynh vừa nói thì cũng tiện nghi cho Cửu Quốc Minh quá, nhưng mà ta nghe đồn Thiên thành cũng có điểm gây hứng thú. Cả Thiên Nam lại chỉ có một tòa thành này, nghe đâu năm đó, liên minh quân tu sĩ từng một lần đánh vào Ngu Quốc. Lúc đó Thiên Quốc thành vừa mới kết minh xong, lợi dụng Thượng Nguyên Diệt Quang Trận tiêu diệt toàn bộ liên quân. Trận chiến đó có mấy vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bỏ mạng, đúng là vô cùng bi thảm" Hàn Lập nói với vẻ vô cùng hứng thú "Ha ha! Hàn sư đệ yên tâm, đại hội Thiên Thành lần này tuyệt đối không làm đệ thất vọng. Nhưng ta cũng cảm giác được, sư đệ bế quan lần này xong có chút khác trước. Có lẽ là bí công đại thành, nếu không cũng không làm ta thấy quái dị đến vậy" Trung niên họ lữ cười hiền hậu, đột nhiên chuyển đề tài, có chút dò xét "Đúng là ta vừa tu luyện một bộ công pháp, nhưng mà nói đến đại thành thì còn rất xa. Ta từng nghe đệ tử nói qua, sư huynh có Ngân Lăng Quyết nổi danh vô cùng, tiểu đệ vẫn muốn thấy một lần để mở rộng tầm mắt" Hàn Lập mỉm cười, dễ dàng dùng mấy lời nói chuyển khúc xương lại về đối phương "Sư đệ không nên nghe mọi người nói bậy, Ngân Lăng Quyết này chỉ là công pháp hệ thủy bình thường mà thôi. Mặc dù đối phó dễ dàng với tu sĩ Kết Đan Kỳ, nhưng chống lại tu sĩ cùng cấp thì lại bại nhiều hơn thắng. May là công pháp này có hai loại bảo hộ tính mạng, nếu không huynh cũng đã vứt bỏ cái mạng nhỏ này vài lần rồi" Lữ trưởng lão lắc đầu cười khổ nói Nghe hắn nói vậy, Hàn Lập cũng tin tưởng một ít. Nhớ lại lần trước, khi hắn và vị trưởng lão tóc bạc kia bị chính tà liên thủ vây khốn, kết quả hắn không chút tổn hại mà chạy về Vân Mộng Sơn, còn vị trưởng lão tu vi cao thâm hơn kia lại trọng thương mới có thể thoát khỏi Có thể thấy thủ đoạn bảo vệ tính mạng của đối phương đúng là không bình thường Hàn Lập trong lòng vừa động, đang định nói gì đó, đột nhiên sắc mặt ngẩn ra, hơi quay đầu nhìn lại "Công tử, xảy ra chuyện gì?" Mộ Phái Linh bên cạnh Hàn Lập tò mò hỏi, giờ nàng là thiếp của Hàn Lập, tất nhiên dáng vẻ không còn lạnh lùng như trước, khuôn mặt yêu kiều, sóng mắt lưu động mê người "Có một đội tu sĩ đang hướng chúng ta bay tới, trong đó có một gã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, hình như là đã phát hiện ra chúng ta" Hàn Lập nhướng mày, sau đó thong thả trả lời "Ồ, thật vậy sao! Không ngờ thần thức sư đệ lại cường đại như vậy, so với huynh còn cảm ứng được sớm hơn. Nhưng mà sư đệ cũng cẩn thận quá rồi, ở phụ cận Thiên thành cũng đem thần thức truy xét, không lơi lỏng chút nào" Trung niên họ Lữ liếc mắt về phía Hàn Lập nhìn một cái, khuôn mặt hơi kinh ngạc. Hàn Lập nghe vậy cười cười không nói gì Thật ra với thần thức của hắn, dù không cố ý buông ra cũng đã tự động cảm ứng được. Vậy mà tên Nguyên Anh Kỳ kia lại có thể cảm nhận ở khoảng cách xa như thế, thần thức cũng không kém hơn Hàn Lập và trung niên họ Lữ cùng tò mò về lai lịch đối phương, ba người độn quang dần chậm lại Một lát sau, một tiếng xé gió nhẹ nhàng từ phía xa truyền lại. Xa xa nơi chân trời có ánh sáng chớp động. Một đội mặc kim giáp giống như là thiên binh thiên tướng đang vây quanh một chiếc xe đang bay chậm rãi về nơi này. Hình như phía trước có bạch hạc đang bay múa, phía sau lại có cung nữ. Điệu dáng giống như là vương giả Mộ Phái Linh thấy vậy thì trợn mắt há mồm kinh ngạc Hàn Lập trong lòng cũng ngạc nhiên, nhưng ra điệu bộ trấn tĩnh như thường Hắn tự biết giới tu tiên có vô số kẻ kỳ quái, đặc biệt là đến Nguyên Anh Kỳ, chủ yếu do ảnh hưởng của công pháp hoặc là nguyên nhân khác mà tính tình trở nên quái dị. Đây đều là chuyện thường thấy, cho nên sau khi kinh ngạc cũng lơ đãng dần Nhưng mà trung niên họ Lữ thấy cảnh này lại hít sâu một hơi, lập tức hạ giọng kinh hô "Sao lão quái vật Nam Lũng Hầu lại đến đây?" "Hàn sư đệ, ngàn vạn lần không được nói lung tung. Người này vô cùng cao thâm, tính tình lại quái dị, năm đó ta cùng hắn gặp mặt một lần, mọi chuyện cứ để ta xử lý". Trung niên họ Lữ vội vàng lên tiếng dặn dò vài câu, nói hai người Hàn Lập dừng độn quang, vẻ mặt trịnh trọng đứng im tại chỗ đợi đội tu sĩ lại gần Thấy bộ dạng khẩn trương như vậy của trung niên họ Lữ, Hàn Lập cũng có chút động dung, nhưng không hỏi nhiều, nhất nhất làm theo Mộ Phái Linh thấy cảnh này lại càng im lặng không nói Một lát sau, đội võ sĩ kim giáp cũng đã tới gần. Sau khi thấy rõ tình hình đối phương, Hàn Lập cũng phải rùng mình Những binh lính kia nhìn qua thì chỉ như binh lính bình thường mà thôi, mặc dù to cao uy vũ, nhưng chỉ có tu vi Trúc Cơ Kỳ. Điều khiến Hàn lập chú ý là hai con thú kéo xe Một con là Thanh Lân Phi giáp, đầu một sừng không khác gì Kỳ Lân tiên thú. Con kia thì hỏa vũ tung bay, lông có ánh vàng, là một con phượng hoàng to lớn Hàn Lập đang kinh ngạc thầm nhủ hai con thú, tướng mạo như vậy mà lại đi kéo xe thì cả thú và xe đều đã tới trước mặt hắn Trung niên họ Lữ không chờ xe đến gần đã ôm quyền cao giọng nói "Bên trong phải chăng là Nam Lũng Hầu? Tại hạ Lạc Vân Tông Lữ Lạc, xin ra mắt đạo hữu. Đã ba trăm năm trôi qua từ lần gặp trước đây, khi theo gia sư Mộc Ly Thượng nhân, hôm nay gặp lại đúng là may mắn của Lữ mỗ". Lời nói của trung niên họ Lữ không kiêu không nịnh, nhưng Hàn Lập lại nhận ra bên trong có chút sợ hãi với vị Nam Lũng Hầu này, ý đem mình trở thành tiểu bối Mà cả thú và xe đều bị một quầng ánh sáng bao lại không thấy rõ bên trong, nhưng vẫn truyền ra tiếng nhạc. Sau khi Lữ Lạc ân cần hỏi thảm thì âm thanh lập tức biến mất Đội ngũ kia cách ba người Hàn Lập khoảng hơn mười trượng, cũng không hề có dấu hiệu đứng lại. Không khí đột nhiên lạnh ngắt, không chút tiếng động Hàn Lập thấy tình hình này, hai mắt hơi co lại, nhưng sau đó lập tức khôi phục vẻ bình thường "Thì ra ngươi là đồ đệ của Mộc Ly ngày đó, năm xưa còn là tu sĩ Kết Đan Kỳ, không ngờ sau ba trăm năm đã nguyên anh thành công. Nghe nói lệnh sư ba trăm năm trước sau khi từ biệt đã qua đời. Thật là đáng tiếc. Nhưng mà đạo hữu bên cạnh là ai, nhìn thấy lạ lẫm" Bên trong kim quang truyền ra âm thanh lười biếng, cuối cùng nhắc đến Hàn Lập.