Chương 1381: Đề hồn biến thân

Phàm Nhân Tu Tiên

Vong Ngữ 22-07-2021 18:15:32

Ngân sắc lôi điện lúc này rút cuộc tiêu tán không còn, bên trong quầng sáng hiện ra một thân hình cao mười trượng, toàn thân đen thùi sáng bóng. Quỷ đầu này có hai sừng, trên người đầy vảy màu đen, lưng có một đôi cánh thịt thật lớn. Hai cánh tay như sắt thép vô cùng dài, rủ thẳng xuống mặt đất. Mà khi vừa nhìn đến khuôn mặt quỷ này, đến Hàn Lập trong lòng cũng phải rùng mình, có vài phần sởn cả gai ốc. Mặt quỷ này là một phiến dẹt, nhưng không có hình khuôn mặt. Mà thân hình cồng kềnh hầu như toàn bộ vỡ nát, trừ hai cánh tay thô to, cơ hồ không có chỗ nào hoàn hảo. Hiển nhiên là do Hàn lập vừa rồi thả ra hai quả lôi châu cùng kiếm quang, đều bị đầu quỷ này ngạnh kháng hơn phân nửa uy lực, nếu không đã có thể phá tan quang mang huyết kiếm bảo hộ kia. Cự quỷ hú lên một tiếng thê lương, phụ cận bỗng hiện ra vô số âm khí màu đen, lập tức quay cuồng trên không trung tiến vào thân thể. Thân hình vốn không toàn vẹn, trong nháy mắt hấp thu hắc khí trở nên hoàn hảo không chút tổn hao. " Hắc hắc, tiểu tử, ngươi nếm thử chút lợi hại của đầu Vô tướng quỷ vương lão phu nuôi dưỡng ngàn năm này đi! Quỷ vương này thần thông cũng không kém hơn lão phu. " Một giọng nói không chút hảo ý vang lên bên tai, Hàn Lập ánh mắt chợp lóe. "Quỷ Vương? " Nếu đến gần Hàn Lập chăm chú quan sát, sẽ thấy khi hắn vừa nghe đến câu này, khóe miệng hơi nhếch lên, nhưng lại lộ ra biểu tình cổ quái. "Hàn đạo hữu cẩn thận! Vô tướng quỷ vương trong quỷ giới là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy, thần thông không thua Luyện Hư kỳ tu sĩ. " Giọng nói rất nhỏ của nữ tử kia truyền tới, cũng là Diệp sở chiến đấu với Lũng gia song tu thần thông không kém. Nàng gặp Hàn lập thấy hắn có thể nhan chóng thu thập thiếu phụ Hắc phượng tộc, nhất thời trong lòng có sinh ra một tia hi vọng. Cơ hồ cùng lúc đó, quỷ vương rõ ràng quay mặt nhìn Hàn Lập, mặc dù không có hai mắt, nhưng tựa hồ vẫn cảm ứng được Hàn Lập rất rõ ràng. Trong miệng gầm nhẹ, Vô tướng quỷ vương đột nhiên giơ hai cánh tay dài lên, nhất thời không trung cuồng phong gào thét, âm khí màu đên đại trướng, khiến tất cả chung quanh trở nên u ám. Đồng thời từ trong không khí truyền ra tiếng tru, như vạn quỷ được ẩn dấu ở bên trong. Âm khí từ song chưởng của Vô tướng quỷ vương hướng tới Hàn Lập, âm khí trên không trung nhất thời kịch liệt quay cuồng, lập tức ngưng tụ thành quỷ trảo màu đen lớn chừng trăm trượng, toàn thân bao phủ lửa xanh lập lòe, hướng Hàn Lập chụp tới. Hàn Lập chỉ cảm thấy không khí xung quanh áp tới, một cỗ lực lượng vô hình không tên bỗng nhiên xuất hiện, như muốn khóa chặt thân thể hắn. Nếu là tu sĩ bình thường, chịu phải cỗ lực lượng này, có lẽ chỉ có thể ngoan ngoãn khoanh tay chịu chết. Nhưng Hàn Lập không vậy, coi cỗ cấm chế này như không có, hừ lạnh một tiếng, một tay hướng túi linh thú vỗ một cái. " Sưu" một tiếng, một đạo ánh sáng đen bắn nhanh ra, sau một cái xoay tròn, nhẹ rơi xuống đứng trước mặt Hàn Lập mười trượng, rõ ràng là một con khỉ nhỏ bộ lông đen thùi cao nửa thước, chính là Đề Hồn thú! Tiểu hầu vừa hiện thân, con mắt nhỏ xoay vòng vòng, mũi hếch lên ngửi ngửi, hai mắt chợt tỏa sáng, bàn tay đấm ngực, toàn thân bành trướng ánh sáng đen, thân hình nhanh chóng lớn lên. Chỉ vài lần chớp mắt, liền biến thành cự hầu to lớn vô cùng dữ tợn. Con thú này không chút do dự hướng bàn tay lớn đang vỗ xuống hừ một tiếng, một đạo thanh quang từ lỗ mũi cuồn cuộn bay ra, vừa lúc đánh vào long bàn tay quỷ trảo. Một màn không thể tin nổi xuất hiện! Trong nháy mắt quỷ trảo vừa tiếp xúc với thanh hà, lập tức hiện ra một lỗ thủng đen tuyền. Chỗ nào thanh hà lướt qua, toàn bộ quỷ trảo đều bị tan ra thành một dải âm khí đen như mực, sau đó bị thanh hà cuốn vào bên trong. Toàn bộ quỷ trảo trong nháy mắt không còn trọn vẹn, dần tan rã. Xa xa vô tướng quỷ vương thấy vậy, không nói hai lời hướng về phía Đề Hồn thú hư không một trảo, năm đạo hắc mang giống như năm lưỡi dao sắc bén, chợt lóe lướt qua bắn nhanh mà ra. Tiếng gió vừa nổi lên, năm trảo hướng tới Đề hồn thú, "phốc phốc" hai tiếng, năm đạo hắc mang chợt lóe bay vào thân thể Đề hồn thú, nhưng một chút tác dụng cũng không có. Cự quỷ thấy vậy, cũng không bàng hoàng. Mà coi như không thấy, hừ một tiếng, từ lỗ mũi cũng bay ra một đạo thanh hà. Hai đạo thanh hà trên không trung đan vào nhau chớp động, như gió thu cuốn là vàng đem tất cả trung tâm hóa thành hư không, sau đó hóa thành một đạo xanh đen vụt bay về, bị cự hầu một ngụm nuốt chửng. Đề hồn thú trên mặt hiện vẻ vừa lòng, xoay mắt nhìn về quỷ vương phía xa xa. Vô tướng quỷ vương thấy đề hồn thú phá vỡ thần thông của mình rút cuộc từ trong kinh ngạc tỉnh lại, lập tức miệng ô kêu lên, nổi giận lôi đình. Cũng không biết nó có hành động gì, thân thể chợt lóe hiện ra một chiến giáp theo phong cách cổ xưa, mặt trên cuồn cuộn hỏa diễm, hai tay nhoáng lên trên tay hiện ra một đôi cốt chùy cực lớn. Hàn lập ngưng thần nhìn, phát hiện cốt chùy này sử dụng hai đầu cốt quỷ cực lớn chế thành, một cái vườn quanh bởi gió vàng, một cái lượn lờ khói đen, cũng không biết có thần thông gì cổ quái. Đề hồn thú mặc kệ việc này, nháy nháy hai mắt, trong mũi lại phun ra hai đạo thành hà cuốn thẳng đến quỷ vương. " Rầm rầm" hai tiếng, Vô tướng quỷ vương vung hai đại chùy lên, nhất thời một mảnh sáng đen truyền hiện ra trên mặt chùy, nhưng lại không chút khó khăn đánh tan thanh hà. Thần quang nhiếp hồn của Đề hồn thú đối mặt với quỷ vương vậy mà mất đi tác dụng! Hàn lập trông thấy cảnh này, sắc mặt khẽ biến. Đề hồn thú hiện ra vẻ ngưng trọng, trong yết hầu gầm nhẹ một tiếng, bốn phía cuồn cuộn âm phong, vô số sấm sét hiên ra, thân thể cự hầu lại lớn lên, bộ lông bắt đầu biến hồng, từ thiên linh cái chậm rãi chồi lên ba cái sừng, mà trán đột nhiên nhô lên, sau đó nứt ra, một con mắt yêu dị đỏ rực nhấp nháy. Đồng thời giương mặt dài ra, răng nanh lộ hết ra ngoài, sau lưng mọc ra ba cái xương gai đen tuyền, trên mặt hắc khí vườn quanh, âm khí bức người. Đề hồn thú sau khi tiến giai biến thân, đồng dạng biến thành ác quỷ dữ tợn, trên người dày đặc âm khí, tựa hồ so với Vô tướng quỷ vương còn hơn một bậc! Chiếc yêu mục màu đỏ mở to ra, "oanh" mộ tiếng nổ, một đạo điện hồ thô to phun ra. Đạo điện hồ này đỏ tươi như máu, trong nháy mắt đã tới trước mặt Vô tướng quỷ vương. Tình huống khó tin xuất hiện! Quỷ vương vừa thấy huyết sắc điện hồ, lại hoảng sợ gầm nhẹ một tiếng, song chùy trong tay chụm lại trước ngực, đồng thời thân thể to lớn bắn về phía sau, không ngờ tính bỏ chạy. " Vù" một tiếng trầm muộn, hai bạch cốt cự chùy va chạm với huyết sắc điện hồ, nhưng lại giống như gặp phải khắc tinh nhẹ tiêu tán đi. Huyết sắc điện hồ lại không chút bị cản trở, sau một tiếng sấm vang lên, đã đánh lên trên chiến giáp của quỷ vương. Chiến giáp này giống như đôi cốt chùy kia, một chút hiệu quả cũng không có lập tức tan rã biến mất. Điện hồ xuyên qua lồng ngực quỷ vương, lập tức quấn lấy, như linh xà quấn chặt toàn thân quỷ vương, sau đó liền kéo về. Cự quỷ hét thảm một tiếng, thân thể không tự chủ được bị kéo bay lên, ở trong huyết quang nhanh chóng bị thu nhỏ lại, lát sau xuất hiện trước một chiếc miệng đỏ như máu. Huyết quang chợt lóe, bị Đề hồn thú một ngụm nuốt vào. Đề hồn thú chỉ bằng năng lực bản thân, lại dễ dàng căn nuốt tên được gọi là Vô tướng quỷ vương! Lúc này, Lũng gia song tu, cùng nữ tử áo trắng Diệp Sở đều bị dọa cho trợn mắt há hốc mồm. Cái này không phải tiểu quỷ gì, mà là một quỷ vương sánh ngang Luyện Hư kỳ tu sĩ, sao như tờ giấy một kích đã bị xuyên thủng! Tiểu hầu có thể biến thân hai lần kia là linh thú gì, sao lại có nghịch thiên thần thông phun ra huyết sắc điện hồ? Mấy người cơ hồ cùng hiện lên vài ý niệm này trong đầu. Nhưng chưa chờ cho bọn hắn từ trong khiếp sợ tỉnh lại, thân hình Hàn Lập chớp động, trong nháy mắt thuấn di đến phía trên quầng sáng. Phất tay áo một cái, bảy hai đạo kim quang phun ra, lập tức linh quang đại phóng tập trung lại, trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh cự kiếm màu vàng dài hơn mười trượng. Cự kiếm chợt lóe, liền hung hăng trảm vào phía trên quầng sáng. "Loảng xoảng" một tiếng giòn tan vang lên, chỗ kim quang va chạm vào quầng sáng hiện ra một sợi chỉ nhỏ màu trắng. " Không tốt! " Lũng gia song tu hiển nhiên không ngờ phi kiếm của Hàn Lập sắc bén như vậy, thấy thế đồng thời thất thanh hô lên. Chỉ thấy quầng sáng run rẩy một chút, lập tức lấy sợi chỉ trắng làm trung tâm bắt đầu vỡ vụn. Hàn Lập dựa vào uy lực phi kiếm, nhưng lại thật sự trảm khai giảm đi uy lực quầng sáng, tuyết tinh ma ha kiếm hoàn toàn lộ ra trước người Hàn lập Hàn Lập một chút chần chờ cũng không có, trong lòng thúc giục kiếm quyết, nhất thời cự kiếm màu vàng chợt lóe, biến mất tại chỗ. Nhưng ngay sau đó, hung hăng trảm trên thân kiếm màu huyết sắc. Chỉ nghe ' keng' mộ tiếng vang nhỏ, hai đọa quang mang hồng vàng chói mắt lóe lên, cự kiếm màu vàng nhoáng lên một cái, không ngờ bị đẩy ra. Hàn Lập thấy vậy, chân mày không khỏi nhíu lên. Lập tức cổ áo run lên, ném ra vài khỏa lôi châu màu bạc. Chỗ va chạm với huyết sắc cự kiếm bắn ra một đạo ánh sáng bán nguyệt, nhưng chỉ nhoáng lên một cái, vẫn là bình yên vô sự. " Ha ha tiểu tử, ngươi từ bỏ đi! Huyết tinh ma ha kiếm là thượng bảo trên hỗn độn vạn linh chi bảng, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn hủy diệt kiếm này? " Vốn có chút kinh hoàng lúc này Lung gia tu sĩ ngược lại trấn tĩnh xuống, trong đó có một người âm hiểm cười nói. Hàn lập khóe mắt giần giật vài cái, nhìn huyết kiếm vài lần, bỗng nhiên một tay hướng cự kiếm màu vàng trên không trung. Thình lình một tiếng vù vù phát ra, cự kiếm run lên, kim quang phóng đại, một lần nữa biến ảo thành 72 khẩu phi kiếm. Mà tiểu kiếm đó lại phát ra từng trận âm thanh vù vù, lập tức nhoáng lên huyễn hóa ra mấy trăm đạo ánh sáng vàng. Mỗi đạo ánh sáng dài chừng nửa thước, ở trên không trung bay múa. Lập tức hàn lập cúi đầu lẩm bẩm, mười ngón tay nhanh bấm đốt, một đạo pháp quyết đánh ra ngoài. Nhất thời tất cả phi kiếm chấn động, trên bầu trời lập tức tản ra, cũng hướng bốn phía bắn nhanh đi. Ở trên không trung quỷ dị chớp động, sau đó tiểu kiếm kiếm màu vàng này đột nhiên tiêu thất, như chưa từng có xuất hiện qua. Hàn Lập nhưng lại lấy huyết sắc cự kiếm làm trung tâm bày ra đại canh kiếm trận, tính toán muốn bằng vào uy lực kinh người của kiếm trận, đem nguyên thần của Lũng Đông ở bên trong mạnh mẽ bức ra, thậm chí muốn cứ vậy mà hủy diệt linh bảo này.