- Chân Truyền Trảm!
Nam tử trung niên bị dọa kêu to một tiếng, thân thể bay lên không trung, hai tay chắp trước ngực, một đạo quang mang từ trong lòng bàn tay bắn ra, hóa thành trạng thái chân không chém thẳng vào hồ quang kia.
Oanh!
Hai lực lượng va chạm nhau và nổ tung, mấy gốc đại thụ sụp đổ. Mấy đạo nhân ảnh xuyên thẳng qua lá cây, rất nhanh đã vây quanh nam tử trung niên.
- Khặc khặc, đây không phải là Chu Tước Cư Hỏa Ô đế quốc Hạ Hâm sao? Vì sao chạy như điên giống chó nhà có tang thế?
Vây quanh Hạ Hâm tổng cộng năm người, chính là đệ tử Mộc Húc đế quốc Liệt Dương Cốc. Trong đó tu vị cao nhất là một tên cửu tinh Vũ Vương, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Hâm, vẻ mặt trêu tức.
Sắc mặt Hạ Hâm trở nên tái nhợt, cũng không phải bởi vì bị mấy người này vây quanh, mà là hắn đã cảm nhận được Lý Vân Tiêu đang ở gần đó, chính mình cho dù trốn thế nào cũng không thoát.
- Ơ -, chậc chậc, Hạ Hâm huynh vì sao sắc mặt khó coi như thế? Hạ Hâm huynh tại Chu Tước Cư chính là tồn tại đại danh đỉnh đỉnh đấy, nhớ rõ năm trước tông chủ các ngươi mang Hạ Hâm huynh đến ta Liệt Dương Cốc ra oai, lúc đó thật đắc ý. Hiện tại cũng không cần sợ nha, chúng ta sẽ không lấy nhiều khi ít đâu.
Tên cửu tinh Vũ Vương cười rộ lên, hai chân mở ra dùng ngón tay chỉ xuống, trào phúng:
- Chỉ cần Hạ Hâm huynh chui qua đũng quần của ta, hơn nữa lưu tinh thạch trên người lại. Tiểu đệ sẽ bỏ qua cái mạng chó của Hạ Hâm huynh một lần.
Hạ Hâm buồn bã thở dài, nhìn vào rừng cây hô:
- Vân Tiêu thành chủ, ta tự biết không cách nào đào thoát, nhưng niệm chúng ta là thế lực của Hỏa Ô đế quốc, kính xin lưu cho ta một khối tinh thạch, ba khối còn lại ta nguyện lưu cho đại nhân. Nếu không ta sẽ trực tiếp hô to ' ta nhận thua ', cũng có thể bình yên rời khỏi đảo này, nhưng bốn khối tinh thạch này thành chủ đại nhân sẽ không chiếm được cái nào cả.
Vài tên đệ tử Liệt Dương Cốc nhao nhao biến sắc.
- Trên người hắn có bốn khối tinh thạch? Cẩn thận tiểu tử này hô nhận thua.
- Cái gì? Trong rừng cây có người? Là ai mai phục bên trong? Cút ra đây cho ta!
Tên cửu tinh Vũ Vương sắc mặt biến hóa, ánh mắt đảo qua rừng cây, lại không thu hoạch được gì. Nơi này che đậy thần thức, thần thức của hắn bao phủ không hơn mười mét, cùng không có phát hiện cái gì.
- Hạ Hâm, giao ba khối tinh thạch cho ta, ta thả ngươi bình yên rời đi! Nếu không ngươi một khối cũng đừng lưu lại!
Hắn mặt âm trầm, nhìn Hạ Hâm quát. Hắn cũng rất sợ đối phương trực tiếp hô nhận thua, như vậy cao thủ ba đại thế lực sẽ mang hắn đi, bốn khối tinh thạch sẽ đặt lại trên đảo.
Hạ Hâm nghiêng đầu lại, miệt thị liếc hắn một cái, khinh thường hừ một câu, nói:
- Ngươi cũng xứng? Nếu không phải có Vân Tiêu thành chủ đuổi theo không bỏ, chỉ đám cá tạp các ngươi cũng có thể ngăn được ta?
Cửu tinh Vũ Vương giận tím mặt, trên người xuất hiện cường quang, bắn thẳng vào Hạ Hâm, quát:
- Muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi!
Sắc mặt Hạ Hâm khẽ biến, vội vàng lui vào trong rừng cây, trong tay hai đấm giao nhau, vận chuyển toàn bộ nguyên khí vào tay, không tiếc vốn gốc oanh kích ra, thực lực đối phương dễ dàng thắng hắn, hắn không dám khinh thường.
- Được rồi, thành giao!
Đúng lúc này, trong rừng cây truyền ra tiếng của Lý Vân Tiêu.
Tên cửu tinh Vũ Vương chỉ cảm thấy một đạo hàn khí đánh úp lại, trong nội tâm rùng mình. Đối phương có thực lực gì hắn không rõ ràng, nhưng có thể bức Hạ Hâm đào tẩu thì tuyệt đối không đơn giản, cho nên vội vàng thu quyền lui về phía sau, cảnh giác đứng ở trong rừng. Bốn tên đệ tử Liệt Dương Cốc cũng nhao nhao gom góp tiến lên, binh khí xuất hiện trong tay.
- Vân Tiêu thành chủ!
Hạ Hâm nhìn thấy thân ảnh Lý Vân Tiêu chậm rãi đi tới, vội vàng nghênh đón, lây ba khối tinh thạch trong người ra, hai tay dâng lên, nói:
- Mong rằng thành chủ đại nhân ra tay, để ta tránh được một kiếp này.
Lý Vân Tiêu không khách khí lấy tinh thạch, gật đầu nói:
- Được rồi, ngươi đi đi.
Hạ Hâm đại hỉ, đang định ly khai. Thân ảnh tên cửu tinh Vũ Vương khẽ động, lập tức ngăn đường hắn đi, nhe răng cười nói:
- Muốn đi? Hỏi qua ta chưa? Ta còn tưởng rằng là cao nhân gì, thì ra là tiểu tử này! Khặc khặc, chính là ngũ tinh Vũ Quân, thật không ngờ cuồng vọng như vậy! Ha ha, Hạ Hâm, ngươi bị khí thế của hắn lúc đó dọa hỏng rồi a. Ha ha!
- Ha ha,
Bốn tên đệ tử Liệt Dương Cốc cũng cười ha hả, nói:
- Cũng chỉ là tiểu lâu la bằng vào tự bạo Hổ Vương Chiến Xa nhặt về một cái mạng, vậy mà thực cho rằng thực lực của mình thông thiên, ha ha ha...
Hạ Hâm im lặng không nói, nhưng mà sắc mặt mỉa mai nhìn qua đám người này. .
Ánh mắt tên cửu tinh Vũ Vương bị ánh mắt như nhìn thằng ngu của Hạ Hâm làm không thoải mái, cảm giác buồn bực xông lên đầu, lập tức giận dữ nói:
- Cười? Ta cười con em ngươi, đi chết đi!
Năm ngón tay của hắn điểm ra, lập tức năm đạo hồ quang như tiểu cầu bắn ra ngoài, xẹt qua một đường cong trên không trung, giống như con rối bị ngón tay điều khiển, đâm thẳng vào Hạ Hâm.
- Vân Tiêu thành chủ, cứu ta!
Hạ Hâm vội vàng lui về sau, dựa vào Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười cười, năm ngón tay vẩy nhẹ, vậy mà bắn ra năm đạo tiểu cầu, cũng quấn vào đầu ngón tay giống như là con rối xông thẳng vào tiểu cầu của tên cửu tinh Vũ Vương. Hơn nữa khác biệt là năm tiểu cầu này có năm màu khác nhau, phân thuộc thuộc tính ngũ hành.
- Ngươi... , ngươi vì sao biết chiêu vũ kỹ này? Dĩ nhiên là ngũ hành chi lực? Ngươi chỉ là tứ tượng Vũ Quân, sao có thể đủ thi triển ra ngũ hành chi lực?
Tên cửu tinh Vũ Vương đã giật mình, đây chính là một trong các tuyệt học Liệt Dương Cốc, chưa bao giờ truyền ra bên ngoài.
- Hừ, vạn pháp quy nhất, loại đồ chơi con nít mà thôi, ta cũng là nhìn ngươi chơi mới cao hứng chơi một chút, ngươi cho rằng ta hiếm có lắm sao, khốn nạn!
Ánh mắt Lý Vân Tiêu lạnh lẽo, năm ngón tay hư nắm một cái, năm tiểu cầu tụ hợp vào nhau, thả ra hào quang mãnh liệt,"Oanh" một tiếng nổ bung.
Tên cửu tinh Vũ Vương sắc mặt đại biến, vội vàng thu hồi tiểu cầu của mình lại, xoay quanh thành vòng ngăn cản ở trước người. Nhưng lực lượng nổ tung này sinh sinh bất tức, tầng tầng điệp gia tăng vớ nhau, ngũ hành chi lực tương sinh tương diễn, hào quang mạnh mẽ vậy mà càng phóng càng lớn, đảo mắt đã thôn phệ tên cửu tinh Vũ Vương.
Ầm ầm!
Từng phiến lá cây tan thành mây khói, lực lượng khổng lồ chấn động hư không, một đám đệ tử ở xa xa nhìn thấy cảnh này thì hoảng sợ ngây ngốc.
Sau khi quang cầu tan vỡ, một hố đất xuất hiện trong rừng, tên cửu tinh Vũ Vương một thân cháy đen nằm trong bùn đất, trong mắt đầy kinh ngạc.
- Ha ha, cửu tinh Vũ Vương, không tệ. Chênh lệch một bước có thể bước vào Vũ Tông a.
Lý Vân Tiêu nhìn qua tên kia nói:
- Đứng lên đi, ngũ hành điệp gia chi lực tuy mạnh nhưng bản thân ta cảnh giới quá thấp, không cách nào tạo thành tổn thương thực chất với ngươi.