- Ta thấy chưa hẳn, hẳn là tiểu tử kia quấy rầy Phương đại sư luyện chế, bằng không sẽ không thất bại đâu. Dù sao cũng đã chuẩn bị hơn nửa năm, tin tưởng tràn đầy mới bắt đầu luyện mà.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều dừng tay, nhìn qua bên này nhao nhao nghị luận.
Lý Vân Tiêu nhìn lão đầu lôi thôi kia, lông mày nhíu lại, mỉa mai nói:
- Tự luyện chế thất bại, lại đổ lên người người khác, có người không biết xấu hổ như ngươi sao?
Phương Thụy giận tím mặt, tức giận đến toàn thân phát run nói:
- Ta, ta luyện chế thất bại? Ngươi có biết ta vì lần luyện chế này đã chuẩn bị bao lâu không? Mỗi khâu đều được lên kế hoạch cả trăm lần, căn bản không có chút sơ hở nào cả! Ngươi, ngươi bồi ta luyện chế đi!
Lý Vân Tiêu khịt khịt mũi, hừ nhẹ nói:
- Luyện chế Tuyệt Địa Đan chỉ cần bảy loại chủ tài, thêm ba mươi sáu loại tài liệu phụ trợ là đủ. Trong lò đan của ngươi chí ít có trên trăm loại tài liệu, loạn thất bát tao, không thất bại mới là gặp quỷ đấy. Rác rưởi nhất là đã thất bại còn đổ lên người ta.
- Ngươi...
Phương Thụy lắp bắp kinh hãi, cách luyện chế Tuyệt Địa Đan thập phần tuyệt mật, tiểu tử này làm sao biết được phối trí tài liệu, hơn nữa hắn làm sao biết trong lò đan có trên trăm loại tài liệu? Chẳng lẽ là đoán được sao? Tuyệt đối không thể có thể!
- Ngươi thì biết cái gì! Tuyệt Địa Đan chính là đan dược đỉnh cấp ngũ giai, bên trong ẩn chứa Lục Hợp võ ý rất lớn, bởi thế mới có thể gia tăng 30% tỷ lệ đột phá Vũ Tông. Mà bảy loại chủ tài, thêm vào ba mươi sáu tài liệu phụ trợ đều là tài liệu ngũ giai, lấy thực lực của chúng ta rất khó tăng lên lục giai chi ý. Cho nên dùng đại lượng tài liệu lục giai để tinh luyện Lục Hợp võ ý, dung nhập vào đó.
Phương Thụy giải thích cả buổi, cuối cùng vỗ đầu của mình, cả giận nói:
- Ta giải thích với tiểu thí hài như ngươi làm gì! Mau bảo người trong nhà ngươi tới đền bù cho ta mau!
Lý Vân Tiêu lộ ra bộ dáng đồng tình, tựa hồ nhìn một người không có thuốc chữa, tràn đầy vẻ thương cảm.
- Thực lực không đủ cũng đừng có cưỡng ép luyện chế vượt giai, lãng phí tài liệu lãng phí tinh lực, ngoại trừ bảy chủ tài và ba sáu phụ tài ra, nếu còn có cách khác thì đã sớm hình thành đan phương lưu truyền tới nay rồi. Chỉ bằng mấy thứ như các ngươi, cũng muốn cải tiến đan phương?
- Thuật Đạo ngũ giai trên lý luận có thể luyện chế tất cả tồn tại ngũ giai, nhưng bởi vì đám ngu xuẩn chỉ số thông minh có hạn, lại thích làm chút tiểu thông minh, bởi vậy mới khiến chênh lệch giữa mỗi giai càng thêm khác biệt ngày đêm. Ngươi đã là tồn tại ngũ giai, lẽ ra có thể tự mình luyện chế ra Tuyệt Địa Đan mới đúng.
Lý Vân Tiêu đi đến trước mặt lò đan, mở nắp ra, nhíu mày. Hắn moi hết toàn bộ dược cặn luyện chế thất bại bên trong ra, sau đó từ trên bệ dược bên cạnh lấy ra các loại tài liệu, một lần nữa thả vào trng.
Phương Thụy nheo mắt, trong nội tâm đại chấn. Lúc trước còn tưởng rằng Lý Vân Tiêu chỉ biết rõ số lượng tài liệu Tuyệt Địa Đan, nhưng từ các loại tài liệu hắn chọn vừa rồi mà xem, tiểu tử này quả thật biết rõ đan phương Tuyệt Địa Đan Đan, hơn nữa từ chấn động trên người hắn mà xem thì...
- Ngươi là Thuật Luyện Sư!
Phương Thụy kinh hãi kêu lên, ánh mắt tràn đầy không thể tin, ngạc nhiên nói:
- Cái này, điều này sao có thể? Ngươi, ngươi là Thuật Luyện Sư mấy giai?
Lý Vân Tiêu đậy nắp lò lên, liếc qua nói:
- Nơi này có Hỏa Long địa mạch, dương khí trùng thiên. Tăng thêm thuật đạo ngũ giai, đủ để luyện chế Tuyệt Địa Đan rồi!
Hắn đánh ra một pháp quyết, bay vào trong lò đan kia, lập tức rầm rầm vận chuyển lại, bảo thạch khảm nạm trên thân lô liền tản mát ra ngũ quang thập sắc, thập phần xinh đẹp.
- Cái gì? Hắn muốn luyện Tuyệt Địa Đan?!
Người bốn phía đều nhao nhao ngạc ngây ngẩn cả người, không ít người nhịn không được cười lên, lắc đầu không thôi.
- Tiểu tử này mới mười lăm tuổi a? Thật sự là Thuật Luyện Sư sao?
- Mười lăm tuổi... , rõ ràng ta không cảm giác được hồn lực chấn động mà!
- Không phải không cảm giác thấy, mà là quá mạnh mẽ! Ta cảm thấy hồn lực chấn động của hắn, vậy mà không hề dưới Phương Thụy đại sư!
Một gã Thuật Luyện Sư tứ giai sợ hãi nói, trong mắt lộ vẻ vẻ khiếp sợ.
- Không dưới Phương Thụy đại sư? Bạch lão, ngài không phải nhầm rồi chứ?!
Mọi người đều lộ vẻ sợ hãic. Động tác kế tiếp của Lý Vân Tiêu lập tức khiên một đám cả kinh đến há hốc mồm, toàn bộ đều như hóa đá.
- Đan dược ngũ giai sở dĩ là ngũ giai, cũng là vì Thuật Luyện Sư ngũ giai liền có thể luyện chế! Nếu cần lục giai mới có thể luyện vậy thì cũng không phải là ngũ giai đan rồi! Chỉ cần ngươi thật sự phát huy hồn lực và thuật đạo ngũ giai đến mức vô cùng tinh tế, không lãng phí chút lực lượng dư thừa, cũng đủ cho ngươi luyện chế bất luận đan dược ngũ giai nào rồi!
Lý Vân Tiêu bắt đầu động, tốc độ cũng không nhanh, chỉ bình thường, mỗi một động tác đều thập phần trôi chảy, cảnh đẹp ý vui, giống như khuôn mẫu tiêu chuẩn nhất vậy.
- cái này... , quả nhiên là hồn lực ngũ giai!
Phương Thụy cảm nhận được một cổ hồn lực không kém gì mình từ trên người Lý Vân Tiêu chấn động ra, mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ thoải mái, giống như hòa thành một thế với hoàn cảnh chung quanh, mỗi một động tác, mỗi một phần hồn lực của hắn đều thuận theo quy luật khó nói nên lời nào đó.
Hắn nhìn xem, cứ như vậy ngây dại.
Không chỉ hắn, mà tất cả Thuật Luyện Sư đều cảm thấy mình lọt vào một hoàn cảnh thập phần huyền diệu. Giống như mình nhìn thấy cũng không phải một vị Thuật Luyện Sư ngũ giai đang luyện đan, mà là thuật đạo vô thượng đang triển khai trước mặt, một cánh cửa cao lớn đang chầm chậm mở ra với mình.
Cổ chai khốn trụ không ít người mấy chục năm tựa hồ đang có dấu hiệu dần buông lỏng, trong thức hải không ngừng có linh quang lập loè, các loại vấn đề vô sự tự thông, rộng mở trong sáng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.
"Phù phù!"
Rốt cục có người nhịn không được quỳ xuống, quá trình luyện chế kia, đã thể hiện ra cảnh giới cao nhất của Thuật Luyện Sư rồi, phảng phất như Thuật Thần hàng lâm, tiếp nhận thế nhân triều bái.
"Phù phù!"
"Phù phù!"
Một người tiếp một người bắt đầu quỳ xuống, những Thuật Luyện Sư ngày bình thường vô cùng cao ngạo, coi trời bằng vung, vào thời khắc này tất cả đều chân tâm thật ý quỳ xuống. Bọn hắn quỳ không phải Lý Vân Tiêu, mà là thuật đạo chí cao vô thượng khiến mình phải theo đuổi cả đời kia.
Mà thuật đạo mà bọn hắn cả đời theo đuổi, lại được thể hiện một cách vô cùng rõ ràng trên người Lý Vân Tiêu.
Mỗi một động tác của hắn đều hành vân lưu thủy, trên mặt tràn đầy nụ cười thản nhiên, hoàn toàn trái ngược với những Thuật Luyện Sư liều chết liều sống, mang cả tánh mạng ra để luyện chế kia, loại luyện chế này ở trong tay hắn giống như một loại hưởng thụ, tựa hồ càng ngày càng tinh thần.