Chương 674: Linh Thử điên cuồng

Vạn Cổ Chí Tôn

Thái Nhất Sinh Thủy 03-07-2023 14:14:15

- Hừ, nịnh nọt liền không cần vỗ. Mặc dù trên mặt Trương Thiệu Thiên ngạo nhiên không ngớt, nhưng nội tâm vẫn là đắc ý, hừ nói: - Trên yêu nguyên này cũng không có thiếu cường giả, các ngươi cũng có thể tùy ý lấy ra một ít sinh hồn luyện chế Phệ Hồn phiên của mình. Một người sư đệ khác cười hì hì nói: - Vẫn là theo Đại sư huynh đi ra tốt, cả ngày ở trong tông môn, những yêu thú kia mấy quyền liền bị giết hết. Nơi nào có sảng khoái như bên ngoài, vừa ra liền có hồn phách liên miên dùng. - Đó là đương nhiên! Trương Thiệu Thiên đắc ý, cười gằn nói: - Cho dù tìm tới tin tức của Cửu Thiên đỉnh, cũng phải đem Phệ Hồn phiên luyện chế đến cấp chín lại trở về. Người sư đệ kia cũng kích động không thôi, hiến kế nói: - Chung quanh đây có địa phương gọi là Khinh Ca Sâm Lâm, nơi đó hội tụ vô số ác nhân trong thiên hạ, tất cả đều là một ít tồn tại giết người không chớp mắt, chờ chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sư môn, không bằng đi một chuyến? - Ồ? Còn có nơi như thế? Trương Thiệu Thiên nghiêm nghị, nghiêm mặt nói: - Được rồi, Phệ Hồn tộc chúng ta thân là một trong bảy đại siêu cấp thế lực, cũng có nghĩa vụ trừ gian diệt ác! Năm người đều là quang minh lẫm liệt, hận không thể hiện tại liền đi Khinh Ca Sâm Lâm. - Có Phệ Hồn phiên này, tuy rằng còn chưa đủ chống đỡ Diệt thế thần uy lúc nãy, nhưng ít ra có thêm vài phần bảo đảm. Hiện tại mau chóng tới đi, những người mà chúng ta đánh vào ấn ký kia, tựa hồ đã tìm tới địa phương. Năm người Phệ Hồn tộc đang muốn hướng về xa xa bay đi, đột nhiên dưới chân bắt đầu truyền đến các tiếng ầm ĩ, líu ra líu ríu, chính là Ngũ hành Phệ Linh Thử, bắt đầu lít nha lít nhít từ trên mặt đất xông ra. - Chuyện gì xảy ra? Một tên sư đệ khuôn mặt lộ ra vẻ buồn nôn, một cước đạp xuống,"Oanh" một tiếng, một đạo uy thế ở dưới chân tản ra, nhất thời đánh chết một đám lớn. Hắn căm ghét hừ nói: - Một đám đồ vật buồn nôn! - Sư huynh ngươi mau nhìn, chuyện gì xảy ra? Càng ngày càng nhiều? Một người sư đệ khác khiếp sợ nhìn Ngũ hành Phệ Linh Thử không ngừng từ dưới nền đất chui ra, không đầu không đuôi líu ra líu ríu nhằm về phía bọn họ, cả người đều cảm thấy có chút tê cả da đầu. Trương Thiệu Thiên cũng không biết làm sao, tuy rằng loại chuột này nhiều hơn nữa hắn cũng không sợ, nhưng nhìn xác thực vô cùng buồn nôn. - Trời mới biết những con chuột này làm gì, đừng để ý tới chúng! Hắn lâm không một thoáng liền bay lên, muốn hướng xa xa mà đi. Nhưng đột nhiên một tên sư đệ kinh hãi kêu lên: - Trời ạ, dĩ nhiên bay lên! Chỉ thấy phần lưng của những Ngũ hành Phệ Linh Thử kia dĩ nhiên sinh ra bốn mảnh quang sí bé nhỏ, từng cái từng cái bay lên trời, rất nhanh tảng lớn tảng lớn chuột bay lên không trung, lít nha lít nhít, tầng tầng lớp lớp, để năm người trong nháy mắt lỗ chân lông mở ra, toàn thân tê dại. - Này... chuột có thể bay? Trương Thiệu Thiên đầu óc phát mộng, nhưng rất nhanh nhận ra vẻ nghiêm trọng của sự việc, cả giận nói: - Mau mau giết ra một con đường! Hắn đầu tiên mở ra lĩnh vực Vũ Tôn, hết thảy Linh Thử nhất thời bị áp chế ở giữa không trung,"líu ra líu ríu" kêu thảm thiết liên tục, sau đó một quyền ngang trời đánh ra, ánh sáng màu đen nổ ra một con đường, lượng lớn Linh Thử trực tiếp hóa thành bụi phấn. Năm người hóa thành năm đạo ánh sáng, trong nháy mắt xông ra những Linh Thử kia vây quanh, hướng về phương xa mà đi. Nhưng còn không ung dung bao lâu, để bọn họ sởn cả tóc gáy chính là, ở trên đại địa yêu nguyên, không ngừng tuôn ra lượng lớn linh thử, toàn bộ đều kích động quang sí lâm không bay lên, đuổi theo bọn họ, tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng càng tụ càng nhiều, như sóng biển hình thành một bức tường Linh Thử, bài sơn đảo hải đè ép lại đây. - Chi! Đến cùng xảy ra chuyện gì? Năm người tất cả đều bối rối, sợ đến cả người run cầm cập, vội vàng hướng về phía trước cuồng phi mà đi. Lúc này, không chỉ là năm người Phệ Hồn tộc, hết thảy thế lực khác ở trên yêu nguyên toàn bộ đụng phải Ngũ hành Phệ Linh Thử công kích, chỉ cần là nơi nhân loại, tất nhiên sẽ có Linh Thử xuất hiện tiến công. Ở ngoài U Minh Chiến hạm của Thiên Nhất Các, cũng là lít nha lít nhít từng tầng từng tầng linh thử, tuy rằng có kết giới cường đại bảo vệ Chiến hạm, nhưng tất cả mọi người vẫn bị loại tình cảnh khủng bố kia chấn động đến sắc mặt trắng bệch. - Đến cùng phát sinh chuyện gì? Những Linh Thử này từng cái từng cái tựa như phát điên! Thanh La nhìn bên ngoài kết giới, nhìn Ngũ hành Phệ Linh Thử hung bạo gặm cắn kết giới, trong lòng không khỏi lạnh lẽo. Trên Chiến hạm nhiều là nữ tử, đối với thứ này vốn là có trời sinh căm ghét cùng mâu thuẫn, huống hồ là cả chiếc Chiến hạm lít nha lít nhít bị gói lại, chỉ cần mở mắt ra liền nhìn thấy Linh Thử hung ác cắn xé, không thiếu nữ đệ tử đều che miệng buồn nôn ói ra. Thẩm Ly cũng cảm thấy buồn nôn, cả người đổ mồ hôi nói: - Thanh La đại nhân, trên Chiến hạm còn đủ nguyên thạch không? Nếu như kết giới này không thủ được... Cả người Thanh La cũng run run một cái, tuy rằng mình không sợ thứ này, thế nhưng số lượng... Linh Thử lít nha lít nhít bao kín toàn bộ Chiến hạm, vội vàng phái người xuống điều tra tình huống nguyên thạch còn lại, cũng đối với Thẩm Ly nói: - Ngươi nhanh đi tìm Lý Vân Tiêu đến, có lẽ hắn sẽ có biện pháp. Thẩm Ly xoay người muốn rời đi, liền nhìn thấy Lý Vân Tiêu cùng Mộc Không đã đứng thẳng ở trên boong thuyền, sắc mặt nghiêm túc nhìn Linh Thử bốn phía. Trong lòng nàng vui vẻ, vội vàng đi tới. - Làm sao? Lý Vân Tiêu nhăn hai hàng lông mày lại, lắc lắc đầu nói: - Phong ấn đó hết sức kỳ lạ, ta cũng nhìn không ra đầu mối. Nếu như có Cửu Thiên Đế khí, còn có thể đem phong ấn kia mạnh mẽ áp chế xuống, hiện tại là không có cách nào, xem ra nhất định phải tìm tới tên Đại Yêu gọi Lê kia. Hắn nói chính là phong ấn trên người Mộc Không, một canh giờ sắp đi qua, Mộc Không một mặt cay đắng, lại lập tức phải trở lại trạng thái không có một chút sức mạnh nào. Sắc mặt Thanh La cũng có chút âm trầm, thế cục bây giờ càng ngày càng phức tạp, nhiều một tên Vũ Tôn cường giả liền thêm ra rất nhiều cơ hội. Mộc Không mạnh mẽ nàng cũng thấy qua, nếu như có thể mở ra phong ấn, không thể nghi ngờ là một sự giúp đỡ lớn. - Những Linh Thử này ngươi có biết là chuyện gì xảy ra không? Thanh La nhìn Lý Vân Tiêu hỏi, chẳng biết vì cái gì, nàng luôn cảm thấy Lý Vân Tiêu có thể có chủ ý, có loại cảm giác vô cùng tín nhiệm. Lý Vân Tiêu ngóng nhìn một chút, cau mày nói: - Nhìn dáng dấp thần thức đều vô cùng tỉnh táo, thật giống như chúng ta giết toàn gia bọn nó vậy, trong tròng mắt đều là cừu hận cùng điên cuồng, muốn đem chúng ta xé thành mảnh vỡ. Lần này phiền phức, trên yêu nguyên này, đồ vật kinh khủng nhất không phải cấp tám Linh Xà Cửu Sí điểu cùng Phá Hồn Mô, mà chính là những Linh Thử này! Thanh La nhìn hắn cũng không có chủ ý, có chút lo lắng nói: - Lúc này nên làm thế nào cho phải?