Chương 750: Minh vương ấn

Vạn Cổ Chí Tôn

Thái Nhất Sinh Thủy 03-07-2023 14:14:14

- Ngay vào lúc này! Hai mắt Lý Vân Tiêu ngưng tụ, đồng tử hóa thành một vòng trăng rằm, tản mát ra lam sắc quang mang yêu dị. Trong mắt hắn hiện ra ấn pháp phương thủ ấn kia, ngoài ra không còn thấy được bất cứ thứ gì nữa, trong thức hải lại hiện ra ba khoa đẩu văn, chuyển hóa thành màu vàng, khắc sâu vào trên linh đài. Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, thay vì cái gì cũng không học được, không bằng khát nước ba ngày, trước lấy một hồ lô đã. Hắn tập trung toàn bộ tinh khí thần, hơn nữa điều tiết trạng thái của mình tới mức tốt nhất, dung nhập tứ chu thiên địa, lúc này mới trong lúc vội vàng cưỡng ép nhớ kỹ được một thức này! Sau khi khẽ mở ra, hắn lần nữa nhắm hai mắt lại, để tránh bị các biến hóa thủ ấn còn lại của võ giả kia ảnh hưởng Theo hắn chuyên tâm không ngừng ghi nhớ, rốt cục sau một lát, một thức thủ ấn và ba khoa đẩu văn tự màu vàng kia đã vĩnh cửu khắc trong đầu hắn. Vào thời khắc này, hắn phúc linh tâm lai, ngụ ý trong ba cái khoa đẩu văn kim sắc chưa từng thấy qua kia cũng đã được hắn hiểu rõ. - Thì ra thủ ấn kia gọi là 'Minh Vương Ấn'! Sau khi hiểu rõ ý nghĩa, tinh khí thần cả người đột nhiên tăng lên tới một loại trạng thái hoàn toàn mới, tựa hồ đối với quy tắc ẩn chứa trong khoa đẩu văn kim sắc đã có lĩnh ngộ thêm một bước, cả người đều có một loại cảm giác kỳ dị lan tràn trong người. - Loại cảm giác này... Là Thần Dịch Lực! Lý Vân Tiêu hoảng sợ cả kinh, sau khi hơi chút lĩnh ngộ ba cái khoa đẩu văn kim sắc kia, giọt Thần Dịch Lực cực nhỏ Đan Điền mình lại như được tẩm bổ, có chút rục rịch ngóc đầu dậy, dọc theo kinh mạch quanh thân hắn chậm rãi chảy xuôi đi, giống như thập phần vui sướng vậy. - Thật kỳ quái, chẳng lẽ cổ lực lượng thuần túy này cũng có cảm xúc sao? Thần Dịch Lực để lộ ra cảm giác vui sướng khiến toàn thân Lý Vân Tiêu thoải mái nói không nên lời, đồng thời cũng cảm thấy vạn phần khó hiểu. Hắn biết rõ loại lực lượng này cũng giống như khỏa đầu văn kim sắc kia, đã vượt ra khỏi phạm vi lý giải giả hắn, cho nên cũng không nghĩ nhiều nữa, tùy ý để Thần Dịch Lực chảy xuôi trong người, tẩm bổ lấy nhục thể và kinh mạch của hắn. Loại cảm giác này hết sức thoải mái, cũng không biết qua bao lâu, Thần Dịch Lực tự động ngừng vận chuyển, trở lại trong Đan Điền, dường như còn hùng hậu hơn trước vài phần. Không chỉ có thế, thân thể và kinh mạch Lý Vân Tiêu đều được tăng cường rất rõ ràng. Tính bền dẻo và độ rộng của kinh mạch đều được cải thiện rất lớn, nhưng việc duy nhất khiến hắn buồn rầu chính là nguyên khí xa xa chưa đủ, đã trở thành gông cùm xiềng xích lớn nhất của hắn. Thần Dịch Lực sau khi bất động hắn cũng chậm rãi phục hồi lại từ nhập định, cử động của võ giả và Sơn Hà Đỉnh đã sớm chấm dứt, theo ánh mắt của hắn rơi xuống, mọi thứ dần biến mất vô tung. - Thật là đáng tiếc! Một bộ pháp quyết thần diệu như thế, vậy mà chỉ học được một thức, thật bi ai! Lý Vân Tiêu trong nội tâm tràn đầy thở dài, nhưng lại không thể làm gì, lần sau muốn có cơ duyên thế này không biết là chuyện của năm tháng nào nữa. - Minh Vương Ấn sao... Hắn nhớ lại thủ ấn vừa học được kia, nhịn không được ra tay mô phỏng lại, hai tay hợp cùng một chỗ thi triển ra. Đột nhiên một đạo kim quang từ đầu ngón tay bay vút ra, ba khỏa đầu văn kim sắc đột nhiên xuất hiện ở bốn phía thủ ấn, sáng tắt bất định, vờn quanh nơi đầu ngón tay tản mát ra quy tắc chi lực kỳ dị. Thần Dịch Lực trong cơ thể cũng theo đó bị kích phát ra... , bắt đầu chạy quanh kinh mạch, từ trong ấn quyết tuôn ra, tản mát ra kim sắc quang mang. Thế giới trắng xóa dưới một ấn này vậy mà bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất! - Nời này quả nhiên là không gian bên trong Sơn Hà Đỉnh, dưới đạo ấn quyết này rốt cục cũng có phản ứng rồi! Hai tay của hắn không dám tự ý động, chăm chú kết lấy Minh Vương Ấn, tùy ý hoàn vũ hư không biến hóa, ngàn vạn khí tức sương trắng phảng phất trong khoảnh khắc tan hết, cuối cùng đi ra khỏi không gian kia, trước mắt lộ ra một mảnh đêm tối vô hạn, hắn cảm nhận tĩnh đến cực hạn! - Nơi này là không gian khí vận, đi ra! Lý Vân Tiêu đại hỉ nhìn qua các nơi, dưới loại "Tĩnh" đến cực hạn này tất cả mọi người đều đình trệ lại, mà ngay cả ba đạo lực lượng huyền khí cửu giai bá đạo vẫn treo trên trời cao, rơi vào trên Sơn Hà Đỉnh, nhưng lại như đọng lại vậy, cực kỳ quái dị. Giữa ba đạo lực lượng và Sơn Hà Đỉnh bị tử khí sâu kín mờ mịt kia ngăn cách, tuy rằng cách nhau gang tấc, nhưng lại như xa vô tận thời không vậy. Toàn bộ không gian thứ duy nhất "Động" chính là thủy tinh hình thoi kia vẫn đang hấp thu lấy kết cấu vạn vật, bị thần thức hắn quét qua, vẫn xuất hiện giới hạn, tựa hồ như gần xong rồi, thuyền nhỏ bên trong thủy tinh kim quang càng ngày càng mạnh. Bỗng nhiên, loại "Tĩnh" đến cực hạn này chợt sụp đổ không có bất kỳ dấu hiệu nào cả, thời gian nơi này trong nháy mắt lần nữa chảy xuôi, toàn bộ thế giới lập tức "Động" lại. Chi! Lý Vân Tiêu chấn động, ngay khi cực tĩnh biến mất, hắn liền cảm nhận được ba đạo lực lượng chấn động bá tuyệt vô thất kia giống như sóng biển cuốn lấy hắn vào trong, cơ hồ sắp bị diệt đến nơi! - Mẹ nó, cũng không cho ta chút thời gian chuẩn bị, nói đến là đến sao! Nội tâm của hắn mắng to một câu, đã không có bất kỳ suy tư nào nữa, khí tức tử vong trực tiếp xuyên vào mỗi một tế bào trên người hắn, hắn chưa từng thấy mình cách tử vong gần như thế bao giờ cả. - Minh Vương Ấn! Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, vào thời khắc nguy hiển nhất hắ cũng bất chấp tất cả, trực tiếp vỗ thức ấn quyết vừa học được kia lên thân Sơn Hà Đỉnh. Thần Dịch Lực từ trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, ba cái khỏa đầu văn tự kim sắc xuất hiện, bên trong toàn bộ nhân uân tử khí trong chốc lát bắn ra vạn đạo hoa quang, hiện lên cửu thải chi sắc, phảng phất một thế giới lưu ly như mộng như huyễn, lấy Sơn Hà Đỉnh làm trung tâm tản ra ngoài, bao phủ lấy Lý Vân Tiêu vào trong. Ầm ầm! Ba đạo công kích triệt để muốn nổ tung lên, năng lượng cực lớn cuốn khắp toàn bộ không gian khí vận, toàn bộ không gian hoàn toàn trở thành màu nóng sáng, khiến người lóa cả mắt! Bọn người tiểu Thanh ở chỗ rất xa cũng hoảng sợ điên cuồng bỏ chạy, loại lực lượng này một khi lan đến gần, đừng nói bọn hắn giờ phút này đã bị áp chế hết tất cả lực lượng, coi như là vào thời kỳ đỉnh phong cũng chỉ còn đường chết! Đây chính là toàn bộ lực lượng của ba kiện huyền khí cửu giai a! Lý Vân Tiêu ở bên trong lưu ly cửu thải kia kinh dị nhìn ra bên ngoài, lực lượng cường đại trùng kích đến, toàn bộ đều bị cửu thải chi sắc thôn phệ, hắn không cảm thụ được chút lực lượng chấn động nào cả, cũng không có chút nguy hiểm nào cả. - Vân Tiêu đại ca! Bên ngoài truyền đến tiếng kêu cực kỳ bi thương của Diệp Phàm, dưới loại lực lượng cuồng bạo này, tất nhiên là thập tử vô sinh!