Boong! Boong! Boong!
Chuông nhà thờ vang lên đúng sáu giờ sáng, Lumen xoay người ngồi dậy, kéo rèm cửa ra.
Ánh sáng dịu nhẹ tràn vào trong phòng, khiến cho gian phòng sau một đêm tĩnh mịch lại một lần nữa trở nên sống động hơn.
Lumen xoa xoa mặt rồi đi đến phòng tắm, giải quyết vấn đề cá nhân.
Cậu thay một bộ quần áo khác rồi rời khỏi khách sạn Kim Kê, đi bộ vòng qua phố White Coat, tới căn phòng an toàn mà cậu thuê lúc trước.
Lumen lập tức lật xem sổ ghi chép vu thuật của Aurore, với hy vọng sau khi có được những thông tin mới, cậu có thể tìm ra vấn đề mà lúc trước cậu không thể phát hiện được.
Ghi chép của Aurore chủ yếu được chia làm ba loại:
Một là những kiến thức thần bí học thông thường, bao gồm tên của tất cả con đường và năng lực của các một số danh sách, cơ sở căn bản của nghi thức ma pháp, tác dụng của các nguyên tố tượng trưng, hàm nghĩa và cách phát âm của một số ngôn ngữ siêu nhiên.
Hai là ứng dụng cụ thể của kiến thức thần bí học và năng lực của bản thân, có rất nhiều thứ phải tự tìm hiểu, nhiều pháp thuật được ghi chép hoặc được mua, nhiều loại phương pháp ngăn chặn nguyền rủa.
Ba là những kiến thức vụn vặt, không có hệ thống, đó là những kiến thức và những giai thoại tương đối quái dị, một số đến từ lời truyền dạy của những nhà hiền triết ẩn danh, một số lại đến từ cuộc trao đổi giữa các thành viên của Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn.
Ba loại nội dung này không được phân loại theo mục hay danh sách riêng mà được ghi chép song song, xen kẽ nhau dựa theo thứ tự, thời gian trước sau mà Aurore thu thập được.
Đối với Lumen mà nói, loại thứ hai là khó khăn nhất, cái gì mà 'Thuật chiếu sáng', 'Thuật làm cỏ', 'Thuật trừ tà', 'Thuật gọi hồn', 'Thuật tia chớp', 'Thuật tạo gió', cái gì mà pháp thuật 'Trường lực của bàn tay', 'Vu sư', cái nào cũng cực kỳ khó hiểu, dù sao hiện tại cậu còn chưa hoàn toàn nắm được kiến thức thần bí học cơ bản, lại khuyết thiếu sự hỗ trợ của pháp thuật sử dụng năng lực phi phàm.
Xét về góc độ này, đối với nội dung liên quan đến nghi thức ma pháp, sau khi cậu trở thành 'Tăng lữ khất thực', cho dù là việc lĩnh ngộ, học tập hay nắm giữ kiến thức cũng dễ dàng hơn không ít.
Lumen còn nhận thấy rằng chị gái của cậu đã không viết các quy tắc cơ bản của 'Định luật bảo toàn đặc tính phi phàm' vào trong sổ ghi chép.
Chẳng qua điều này cũng rất bình thường, số lượng định luật như thế này rất hiếm, dễ nhớ cũng rất khó quên, không cần thiết phải ghi chép vào sổ.
Lật xem đến gần trưa, Lumen vẫn chưa tìm ra điểm hoài nghi đáng giá nào, ngược lại cậu tích lũy được khá nhiều vấn đề cần người khác chỉ dẫn.
Cậu thong thả thở hắt ra một hơi, gấp mấy tờ giấy ghi những nghi vấn khó giải thích kia lại, nhét vào túi áo rồi rời khỏi căn phòng an toàn này.
Trên đường đến đường lớn khu chợ, Lumen nhìn thấy cảnh sát mặc cảnh phục màu đen và đội hiến binh được võ trang đầy đủ đang cố gắng duy trì trật tự ở mấy điểm bỏ phiếu và chỉ cho phép hàng dài người đang xếp hàng bỏ phiếu vào hòm gỗ theo thứ tự.
Mặc dù cậu đã được Gardner Martin làm giấy chứng nhận thân phận mới và biến thành Charles Duboissinh sống ở khu chợ gần hai năm và có quyền được bỏ phiếu, nhưng Lumen căn bản không đi đăng ký, cũng không muốn tham gia vào cuộc tuyển cử nghị viên quốc hội.
Đi được một đoạn, cậu thấy một cậu bé phát báo chạy băng băng tới và nhanh chóng ném xếp giấy trắng đang cầm trong tay lên giữa không trung.
Lumen thấy rất nhiều người đi đường cúi xuống nhặt tờ giấy trắng kia lên và nghiêm túc đọc, cậu cũng cong thắt lưng, nhặt một tờ ngay dưới chân mình.
Trên tờ giấy trắng in mấy dòng chữ Intis, ngữ pháp đơn giản, phổ thông dễ hiểu: "Hugues Artois là phản đồ.
"Mấy năm trước trong trận chiến với vương quốc Ruen, hắn đã vứt bỏ đội quân của mình để chạy trốn, khiến cho cha, anh em trai, chồng và con của rất nhiều người một đi không thể trở về.
"Việc hắn tham gia tranh ghế nghị viên quốc hội đã được vương quốc Ruen âm thầm ủng hộ."
Sau khi đọc xong nội dung in trên tờ giấy, Lumen nhịn không được 'Chà' một tiếng.
Cậu nhớ rõ trên tấm áp phích tuyên truyền của Hugues Artois có nhấn mạnh khoảng thời gian phục vụ trong quân đội của hắn, hắn đã lên đến hàm thiếu tá trước khi hắn rời khỏi quân đội, chuyển sang chính trường, và làm trợ lý bí thư quốc hội.
"Đây là do kết quả bỏ phiếu ngày hôm qua không được như ý muốn nên vị ứng cử viên nào đó đã bắt đầu thực hiện nỗ lực cuối cùng chăng?"
Trong lúc Lumen suy nghĩ thì thấy vài người đàn ông có vẻ là côn đồ xã hội đen đang phăm phăm đi lại đây, bọn họ vừa đánh vừa mắng chửi vừa đoạt truyền đơn trên tay người đi đường, nhưng nhóm cảnh sát gần đó làm như không thấy gì.
Lumen ngẩng đầu, liếc mắt một cái, nhận ra một tên trong đám đó là thành viên của băng Gai độc, lúc trước hắn từng đi theo Margot, cũng từng đi theo Wilson đến khách sạn Kim Kê.
"Khốn kiếp, đây là thứ mà mày có thể xem sao?"
"Tên hủi bẩn thỉu này, đưa thứ trong tay mày cho tao!"
"Con chó cái này, mày muốn tao phải ra tay sao?"
Mấy tên thành viên băng Gai độc đi thẳng tới trước mặt Lumen, bọn họ đang định hành động đoạt truyền đơn giống như đối với những người đi đường vừa rồi thì đột nhiên nhìn thấy mái tóc ngắn màu vàng xen lẫn đen kia.
Charles! Mấy tên thành viên băng Gai độc kia lập tức phản xạ có điều kiện, xoay người, chuẩn bị bỏ chạy như điên.
Lumen nhấc chân, đá mạnh vào mông của một trong số đám côn đồ xã hội đen kia một cái, khiến cho hắn mất thăng bằng, đổ nhào về phía trước, gục trên mặt đất.
"Sao nào, không biết ông nội của chúng mày sao?" Cậu mắng một câu, sau đó chỉ đứng nhìn tên thành viên băng Gai độc vừa té sấp trên mặt đất, dùng tư thế kỳ quặc mà lồm cồm bò dậy, chật vật chạy trốn, cậu cũng không đuổi theo.
Lumen ném tờ truyền đơn trong tay xuống đất, thong thả quay trở về vũ trường Breeze.
Vừa bước vào cửa, cậu liền nhìn thấy Louis và Sakota đi ra tiếp đón, mở miệng nói: "Sếp, Charlie đã xin nghỉ công việc bồi bàn từ tối hôm qua, và chỉ lấy tiền lương của một tuần."
"Tôi biết rồi." Lumen thản nhiên đáp lại.
Louis còn nhớ rõ đêm hôm trước sếp dẫn theo Charlie trở lại tìm hắn, mà sau đó Charlie cũng nhanh chóng xin nghỉ việc và rời khỏi đây. Điều này khiến cho hắn cảm thấy trong chuyện này chắc chắn có bí mật nhưng lại không dám hỏi ra miệng.
Lumen liếc nhìn Louis một cái, sau đó vừa đi về hướng cầu thang dẫn lên quán cà phê ở tầng hai, vừa thuận miệng hỏi: "Năm nay anh bao nhiêu tuổi?"
"27." Louis không rõ vì sao sếp lại quan tâm chuyện này.
Lumen gần như không cần suy nghĩ nhiều, cậu nghĩ đến đâu liền hỏi đến đấy: "Anh đã kết hôn chưa? Có con chưa?"
"Tôi chưa." Louis xấu hổ cười nói: "Tôi dự định chờ đến khi bản thân chín chắn hơn một chút rồi mới kết hôn."
Hắn cảm thấy tuy mình đã thoát khỏi số mệnh là côn đồ xã hội đen, là tầng chót của băng và trở thành cận vệ của một thủ lĩnh, không cần phải lo lắng khi nào bị người ta đánh chết trên đường nữa nhưng cuộc sống như vậy vẫn rất nguy hiểm.
Hắn cũng không muốn mình vừa mới kết hôn, sinh con đã để lại cả vợ cả con cho tên đàn ông khác.
Lumen gật đầu nói: "Anh là đang lo lắng cho tương lai của mình sao, tôi quen một người cũng tên là Louis, hắn đã có mấy đứa con rồi đấy."
Louis trả lời hai câu qua loa có lệ, trong lòng cảm thấy hôm nay sếp không có chủ đề nào khác hay sao mà lại nói chuyện phiếm thế này, giống như đang muốn chứng thực một điều gì đó.
Flanka không ở lại ăn cơm trưa với Gardner Martin mà quay trở lại số 3 phố White Coat trước 12 giờ trưa.
Cô thấy cánh cửa phòng ngủ dành cho khách vẫn đóng chặt thì nghi hoặc, vặn nắm đấm rồi đẩy cửa ra.
Jenna vẫn mặc quần áo ngủ, ôm chăn, nằm nghiêng người trên giường, say sưa ngủ.
Nghe thấy có tiếng động, cô xoa xoa mắt, chậm rãi ngồi dậy, nhìn về phía cửa.
"Em vẫn còn ngủ sao?" Flanka cười hỏi.
Gần đây cô ấy không phải đến rạp hát Old Pigeon Cage để học diễn xuất nữa, nhưng cô ấy cứ nuông chiều bản thân như thế này sao?
Jenna cào cào mái tóc màu nâu nhạt, lẩm bẩm một câu: "Đều do Charles, cậu ấy lăn lộn em đến nửa đêm."
"..." Nụ cười trên mặt Flanka lập tức cứng ngắc.
Jenna tiếp tục nói: "Không biết tối hôm qua cậu ấy gặp phải chuyện gì mà trạng thái và cảm xúc rất không thích hợp, tôi sợ cậu ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên đi theo cậu ấy cả đêm, chờ cậu ấy quay trở lại khách sạn Kim Kê, lên giường đi ngủ, tôi mới trở về nghỉ ngơi."
Flanka thở phào một hơi, thân thiết nói: "Cụ thể như thế nào, nói chị nghe xem nào."
Jenna bắt đầu kể từ lúc mình kết thúc buổi biểu diễn và rời khỏi vũ trường Breeze thì thấy Lumen ngồi dầm mưa bên đường đến chuyện Lumen dùng 'biện pháp' không thể tưởng tượng được để giúp Gabriel giành được cơ hội ký hộ đồng bản thảo, cuối cùng nói:
"Mẹ kiếp, gần ba giờ sáng cậu ấy mới chịu về phòng ngủ, mệt chết tôi!"
Flanka im lặng nghe đối phương kể lể xong, cô lo lắng nói: "Tôi rất ít khi thấy cậu ấy rơi vào loại trạng thái này..."
Nói đến đây, Flanka hơi dừng lại một chút. Cô nhớ ra rằng Lumen vẫn còn đang trong giai đoạn điều trị tâm lý, có lẽ trạng thái như vậy mới là dáng vẻ chân thật nhất của cậu.
"Chắc hẳn tối qua cậu ấy đã bị kích thích tâm lý, lát nữa chị sẽ đi tìm cậu ấy để hỏi."
Sau khi coi Lumen trở thành người thân của mình, Flanka không còn che giấu mối quan hệ tương đối thân thiết của mình và Lumen trước mặt Jenna nữa.
Jenna gật đầu: "Chị nói chuyện cũng để ý một chút, đừng kích thích đến cậu ấy."
Tại tầng hai của vũ trường Breeze, bên trong văn phòng cua Lumen.
Cậu nhìn thấy Flanka sử dụng thuật 'Ẩn thân' để xuất hiện.
"Tôi nghe Jenna nói, tối hôm qua cậu gặp phải chuyện gì sao?" Flanka mặc một chiếc áo sơ mi kiểu dáng nữ tính và quần dài màu đen, tùy tiện hỏi: "Là sau khi gặp được phu nhân Pouaris kia sao?"
Trong lúc ăn cơm trưa cùng với Jenna, cô đại khái đã đoán ra chuyện gì mới có thể kích thích đến Lumen, khiến cho bệnh tâm lý của cậu đột ngột bùng phát.
Nghe Flanka hỏi như vậy, Lumen tựa như mất hết sức lực, cả người chợt ngồi phịch xuống chiếc ghế xoay. Hơn mười giây sau, cậu mới thở hắt ra một hơi, nói:
"Đúng vậy, tôi đã biết một vài chân tướng, cảm giác không có cách nào tiếp nhận được, nhưng lại không thể không chấp nhận."
Thấy đối phương không muốn kể chi tiết, Flanka cũng không hỏi nhiều, chỉ khẽ gật đầu nói: "Cậu cần tôi giúp gì không?"
Lumen chợt ngồi thẳng sống lưng, không khách khí nói: "Có hai chuyện, một là tôi có rất nhiều câu hỏi khó hiểu liên quan đến thần bí học cần nhờ cô giải đáp, hai là chuyện liên quan đến băng Gai độc."
"Lúc trước tôi đã nói với cô, chờ sau khi cuộc tuyển cử kết thúc, Hugues Artois trở thành nghị viện và đám người 'Bọ cạp đen' Roger sẽ nhận được ban ân mới, đến lúc đó, tất cả chúng ta đều rất nguy hiểm. Cô có muốn trước khi cuộc tuyển cử có kết quả, thừa dịp ban đêm, chúng ta lẻn vào số 126 đường lớn khu chợ để diệt từ hậu hoạ không?"
Flanka suy nghĩ một lát, nói: "Dựa theo lời miêu tả của cậu thì 'Tà thuật sư' đang có lợi thế sân nhà rất mạnh, coi như hai người chúng ta còn có quân bài chưa lật cũng chưa chắc có thể xử lý được đám người 'Bọ cạp đen' Roger, còn chưa tính đến trường hợp trong nhà hắn còn có những đồ vật này nọ khác.
"Nhưng nếu hiện tại không ra tay, đợi đến khi bọn họ nhận được ban ân mới thì cơ hội càng thêm khó khăn hơn."
Cô do dự một lát, nhất thời không thể đưa ra quyết định luôn được...
Tại số nhà 126, đường lớn khu chợ, bên trong căn nhà ba tầng có vườn hoa.
'Bọ cạp đen' Roger nhìn tên thuộc hạ vừa đến Ủy ban tuyển cử nghị viên quốc hội của khu chợ để hỏi thăm, mong chờ hỏi: "Tình hình thế nào rồi?"
Tên thuộc hạ kia hưng phấn nói: "Ngài Hugues Artois đang có số phiếu dẫn đầu."
"Bọ cạp đen' Roger bật cười, vẫy tay cho tên thuộc hạ này lui xuống, sau đó mới nghiêng đầu nói với 'Đầu trọc' Harman và 'Chân nến lùn' Castila:
"Buổi chiều ngày mai sẽ có kết quả của cuộc tuyển cử, đến tối, Nguyệt phu nhân sẽ đích thân chủ trì nghi thức, ban ân cho chúng ta."
"Sau đó, chúng ta không cần phải kiềm chế nữa, tên khốn kiếp Charles kia nhất định phải chết."