Đó là con cú mèo kia?
Con cú mèo của Vu sư trong truyền thuyết?
Trong đầu Lumen suy nghĩ xẹt qua như tia chớp, máu cả người giống như bị đông lại trong nháy mắt.
Giờ khắc này, cậu còn hoảng sợ hơn so với lúc nhìn thấy quái vật có ba khuôn mặt kia.
Dù sao nơi này là hiện thực, phế tích là trong mộng.
Cho dù chết đi ở trong mơ, hiện thực cũng sẽ chết theo, trên tâm lý chung quy vẫn cách một tầng.
"Nên làm cái gì đây?
"Sẽ không liên lụy đến Aurore chứ?
"..."
Trong lúc Lumen kiệt lực suy nghĩ đối sách, con cú mèo nọ vẫn không có động tác gì, lẳng lặng nhìn hắn, giống như đang quan sát gì đó.
Cách vài giây, con cú mèo nọ mở cánh ra, bay lên, hướng về núi rừng phương xa.
Nó lên xuống vài cái đã biến mất ở nơi nào đó của thôn Cordouan.
Thẳng đến khi nhìn không thấy con cú mèo nữa, Lumen mới bình tĩnh lại.
Hắn đặt mông ngồi lên trên ghế, đưa tay sờ lên trên trán.
Trên đó mồ hôi đã ướt đẫm.
"Thật là con cú mèo của Vu sư truyền thuyết kia sao?
"Nó thật sự sống nhiều năm như vậy?
"Dù sao nó cũng không quá giống những con cú mèo khác, ánh mắt rất giống nhân loại...
"Như quả thật là con cú mèo nọ, nó vì sao lại bay đến bên ngoài cửa sổ chỗ mình, là bởi vì mình muốn điều tra truyền thuyết Vu sư kia sao? Nhưng mình đã bỏ qua rồi mà...
"Nó nhìn mình vài lần rồi đi như vậy...
"Cũng không biết sau này nó còn đến hay không nữa, có thể ảnh hưởng đến Aurore không..."
Bởi vì tạm thời không có chuyện gì phát sinh, Lumen vốn định lại quan sát vài ngày, nhưng suy xét có lẽ sẽ liên lụy đến Aurore, cậu lại cảm thấy không nên giấu diếm chị.
Ra phòng, thấy Aurore còn chưa có rời giường, cậu xuống lầu một, chuẩn bị đồ ăn sáng, toàn bộ là thứ chị thích ăn:
Trứng ốp lết, bánh kếp với đường, bánh mì nướng với mứt hoa quả bình thường...
Quay đầu làm mì, cái này là ăn với thịt vụn... Lumen thấy ô để bột mì đã trống không, quyết định hai ngày tới sẽ bổ sung đầy đủ.
Đây là món chính Aurore thích ăn nhất.
Khi Aurore mặc váy ngủ, để xõa tóc vàng, đi xuống thang lầu, trên bàn ăn ở nhà bếp đã bày xong đồ ăn.
"Sớm vậy." Cô che miệng ngáp một cái.
Lumen cười nói:
"Không còn sớm.
"Chị không phải thường nói kế hoạch một ngày phải bắt đầu từ sáng sớm sao?"
"Đúng vậy, kế hoạch của chị là ngủ." Aurore ngồi xuống, chế sữa dùng bữa sáng.
Lumen ngồi xuống ở đối diện của bàn sáu người, vừa nhai bánh kếp vừa giống như tùy ý nói:
"Mấy ngày nay em truy tra chân tướng truyền thuyết ở trong thôn."
"Vì sao?" Aurore hỏi.
Lumen cực kỳ thẳng thắn:
"Chị không phải không đáp ứng giúp em thu hoạch lực lượng Siêu phàm sao, em muốn dựa vào bản thân cố gắng, trong truyền thuyết này khả năng cất giấu manh mối."
"Hầu như là không thể." Aurore thuận miệng bình luận, "Truyền thuyết này không phải đã trải qua vài lần cải biên, hoàn toàn thay đổi từ sớm, thì chính là người nào đó xuất hiện ảo giác mà ghi lại, không hề có ý nghĩa, ừm, cũng có thể là người nào đó cố ý bịa ra cho vui, ha ha, còn có loại người ham vui giống như em đó."
"Cái gì?" Lumen nghe không hiểu "người ham vui" mà Aurore nói là có ý gì.
Cái này thậm chí cũng không phải là tiếng Intis.
"Một cách nói của người thích đùa nhây." Aurore giải thích đơn giản một câu, lập tức nhíu mày, "Em đột nhiên nói với chị điều này, là xông ra họa nên về nhà tìm kiếm trợ giúp chỗ chị?"
"Xem như ra chút ngoài ý muốn, nhưng còn chưa đến mức gặp rắc rối." Lumen đúng lý hợp tình.
Cậu tổ chức ngôn ngữ rồi nói:
"Mục tiêu đầu tiên của em là truyền thuyết Vu sư kia."
"Truyền thuyết Vu sư gì?" Aurore vẻ mặt nghi hoặc.
"Chị chưa từng nghe qua?" Lumen có chút kinh ngạc, "Là thật lâu trước đây, trong thôn có người đột nhiên chết đi, thời điểm hạ táng hắn, bay tới một con cú mèo, đứng ở đầu giường hắn, thẳng đến thi thể bị nhấc lên mới bay đi, sau đó, thi thể trở nên rất nặng, dùng chín con trâu mới kéo được quan tài đi, nhóm thôn dân lúc này mới biết người nọ khi còn sống là một Vu sư."
Aurore tập trung nghe:
"Chị trước đó quả thật không chú ý tới có một truyền thuyết như vậy."
Không khoa học... Lumen khó có thể tin.
Aurore tuy đại bộ phận thời gian đều ở trong nhà, nhưng mỗi tháng vẫn có vài ngày đi ra ngoài nói chuyện phiếm với mấy bà lão như Na Roca, kể chuyện cho trẻ con, vẫn cực kỳ hiểu biết đối với các loại lời đồn đãi của thôn Cordouan, chị sao lại chưa từng nghe qua truyền thuyết Vu sư được rất nhiều người biết đến này?
Hơn nữa, căn nhà mà mình đang ở chính là xây ở trên nhà của Vu sư trước đây!
Lumen trước đó còn hoài nghi nguyên nhân Aurore chọn thôn Cordouan định cư, là vì lấy bảo tàng của Vu sư kia, đồng thời thành công có được lực lượng Siêu phàm.
"Sau đó thì sao?" Aurore bình tĩnh hỏi.
Lumen trả lời chi tiết:
"Tụi em hỏi những người già trong thôn, xác định thật sự đã phát sinh chuyện này, nhưng đã qua mấy chục năm, mà căn nhà của Vu sư kia đã bị giáo hội thiêu hủy, khu đất đó chính là khu mà chị mua xây nhà."
"Phải không?" Aurore rõ ràng có chút kinh ngạc, "Chị đã nói, khu đất mà bọn họ bán cho chị giá rẻ hơn so với bình thường khẳng định là có chút vấn đề rồi... Chị còn tưởng chị nói ngọt khiến cho mấy bà lão kia vui vẻ chứ..."
Cô ngẫm nghĩ lại nói:
"Thi thể Vu sư bị giáo hội thiêu hủy?"
"Đúng, tro cốt chôn ở trong nghĩa trang bên cạnh giáo đường." Lumen gật gật đầu.
Cậu nói tiếp:
"Bởi vì toàn bộ manh mối gián đoạn, tụi em đã bỏ qua chuyện này, ai ngờ, buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, em nhìn thấy có con cú mèo ở ngoài cửa sổ, rất giống con cú mèo ở trong truyền thuyết kia."
"Xác định?" Aurore có chút chăm chú.
"Không quá xác định, nhưng nó thật sự không quá giống với cú mèo bình thường." Lumen đứng ở góc độ khách quan đưa ra trả lời.
Aurore suy tư một chút, thong thả nói:
"Trong khoảng thời gian này, em không cần ra thôn, sau khi trời tối không thể rời khỏi nhà, thẳng đến chị điều tra rõ ràng tình huống."
Nói tới đây, cô tức giận cười nói:
"Chị đã nói với em, truy tìm lực lượng Siêu phàm là một chuyện rất nguy hiểm, xem đi, phiền toái đến rồi!
"May mà trước mắt xem qua, đối phương không có ác ý gì, vấn đề hẳn là có thể giải quyết được."
Chị có phòng bị thì em an tâm rồi... Lumen cúi thấp đầu, rõ ràng lưu loát nói:
"Chị, em sai rồi."
Cậu chợt dời đi đề tài:
"Nhóm bạn qua thư từ của chị đã có hồi âm chưa?"
"Nào nhanh như vậy? Cũng không phải phát điện... A, bưu kiện!" Aurore "a" một tiếng.
Bưu kiện ý tứ không phải là thông qua bưu cục gởi thư, đồ đạc sao? Lumen không quá lý giải.
Cậu cũng không quá để ý, dù sao Aurore cũng thường xuyên nói ra một ít từ ngữ kỳ quái... ...
Cửa Quán rượu cũ.
Lumen đứng ở nơi đó, nhìn một chút.
Cậu biết cô gái cho mình là bài Tarot kia hiện tại hẳn còn chưa có rời giường, cậu lần này tìm là ba người xứ khác Ryan, Leah cùng Valentine.
Không ngoài dự kiến của Lumen, ba người nọ đang chiếm cứ một cái bàn của quán rượu mà dùng bữa sáng.
Cá hồi cuộn, rượu nho, bánh mì sốt mayonnaise... ăn cũng rất xịn... Lumen quan sát vài giây, rời khỏi quán rượu cũ, không đi quấy rầy đám người Leah.
Qua một hồi, đám người Ryan đi ra, chuẩn bị tiếp tục tản bộ ở thôn Cordouan, tìm người "nói chuyện phiếm" .
Lumen nghênh đón, mở ra hai tay, nụ cười sáng lạn chào hỏi:
"Buổi sáng tốt lành, những cây bắp cải của tôi." (bắp cải đồng âm với baby trong tiếng Pháp).
Cậu thấy cơ thịt trên gương mặt lạnh lùng của Valentine giật giật, Ryan cùng Leah một thì hơi xấu hổ, một thì lộ ra vẻ mặt buồn cười.
A, bọn họ ăn mặc giống như đúc mấy ngày hôm trước... Ra ngoài, không mang theo quần áo thay đổi sao? Lumen chú ý tới Leah vẫn mặc váy nhung bó sát người, áo khoác nhỏ màu trắng cùng đôi bốt Marcell, trên khăn che mặt thay cho mũ cùng giày đều có hai cái chuông nhỏ màu bạc, Ryan thì vẫn là áo thô màu nâu cùng quần dài màu vàng nhạt, trên đầu đội cái mũ tròn màu sẫm đơn sơ.
Tương tự, Valentine vẫn là tóc chải chuốt, trên mặt có trang điểm.
"Buổi sáng tốt lành, Lumen, có chuyện gì à?" Ryan bình tĩnh hỏi.
"Các vị là bạn của tôi, tôi không có chuyện gì cũng tới thăm hỏi được mà." Lumen đưa ra vẻ mặt chịu ấm ức.
Cậu chuyển hỏi:
"Tôi thấy mọi người mấy ngày nay luôn luôn tìm người nói chuyện ở trong thôn, là muốn hỏi chuyện gì à?
"Có thể tới tìm tôi, những cây bắp cải của tôi, tôi là bạn của mấy người, có vấn đề gì đều có thể tới hỏi tôi!"
"Câu trả lời của cậu, chúng tôi không có cách nào tin tưởng." Valentine nhịn không được mở miệng.
Ryan nghiêng đầu nhìn hắn một cái, ý bảo hắn bình tĩnh.
Lumen nở nụ cười:
"Vậy người khác trả lời, mấy người có thể hoàn toàn tin tưởng?"
Leah nhất thời lại có chút nghẹn lời, Ryan suy nghĩ rồi nói:
"Thật ra cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, chúng tôi sẽ căn cứ những câu trả lời khác nhau cùng tình huống mà bản thân quan sát được để cho ra phán đoán tổng hợp."
"Đúng đó." Lumen giang tay, "Vậy nghe một chút câu trả lời của tôi cũng không phải là chuyện xấu, ít nhất là một cái tham khảo."
Ryan lặng lẽ, theo bản năng nhìn thoáng qua trái phải.
Thôn Cordouan sáng sớm, người đi ra đồng ruộng là không ít, tới gần Quá rượu cũ hầu như không có.
"Là như vầy." Ryan cân nhắc ngôn ngữ rồi nói, "Chúng tôi tới nơi này tìm một người."
"Mục sư ở đây?" Lumen cười hỏi lại.
Ryan lắc lắc đầu:
"Không phải.
"Chúng tôi đến gặp mục sư là vì tìm người kia."
"Ai vậy?" Lumen lộ ra vẻ mặt hứng thú, "Người trong thôn tôi đều biết, hẳn có thể giúp đỡ."
Ryan không bởi vậy mà cao hứng:
"Trên thực tế, chúng tôi không biết người kia là ai, năm nay bao nhiêu tuổi, bộ dáng là gì nữa.
"Đoạn thời gian trước, chúng tôi thu được một phong thư, nó đến từ thôn Cordouan, không có kí tên, chúng tôi hiện tại đang muốn đến người viết thư."
Kẻ mật báo? Lumen trong đầu theo bản năng hiện lên một suy nghĩ như vậy.
Cậu ra vẻ nghi hoặc nói:
"Mấy người sau khi bởi vì lá thư này mà tới thôn, người kia không tới tìm mấy ngươi sao?"
"Không có." Leah giúp Ryan trả lời một câu.
"Có thể là hắn còn khuyết thiếu một chút cảm giác an toàn, còn chưa quá tín nhiệm mấy người?" Lumen rất là đầu nhập rất là nhiệt tình hỗ trợ suy đoán, "Mấy người không thể căn cứ nội dung thư để phán đoán sao?"
Cậu càng muốn biết hơn là lá thư này viết cái gì.
Nếu đám người này nhằm vào là mục sư, vậy cậu sẽ rất vui vẻ mà giúp đỡ, nhưng nếu là liên quan đến Aurore, câyh phải nhanh thúc giục chị chuyển nhà, dù sao Aurore thường xuyên gởi thư cho "bạn qua thư từ", nếu "bạn qua thư từ" nào đó bị bắt, chị rất có khả năng bị liên lụy đến, mà manh mối chính là những phong thư kia.