Chương 208: Luân chuyển lên xuống

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 23-05-2024 11:31:20

Angouleme đang cùng với Imre và Valentine chạy về phía giáo đường Thánh Roberts để thu thêm thông tin và mệnh lệnh mới nhất, đột nhiên bị ánh mặt trời rực rỡ chiếu thẳngv ào mắt, tựa như ở trong bóng tối qua lâu không kịp thích ứng với ánh sáng quá mạnh như vậy. Vài giây sau, hắn và đồng đội của mình mới đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời. Vừa rồi bầu trời Trier vẫn đang là ban đêm nháy mắt đã chuyển thành buổi chiều với ánh nắng tươi sáng! Ngoài thân cảm nhận cái ấm áp của ánh nắng mặt trời nhưng khắp người Angouleme lại phát lạnh, cảm thấy vấn đề đã hoàn toàn bùng nổ, thảm họa sắp xảy ra. Giây tiếp theo, bọn họ nghe thấy tiếng nổ liên tiếp, đến từ bến tàu Rieste, đến từ khu chợ Candide, đế từ trạm xe lửa hơi nước Sucht, đến từ kho bãi hàng gần đó. Tiếng nổ ầm ầm đùng đoàng vang vọng khắp nơi, cho dù khoảng cách không hề ngắn nhưng đám người Angouleme vẫn có thể nhìn thấy ánh lửa đỏ đậm trùm lên các tòa nhà, nghe thấy tiếng súng, tiếng pháo nổ, tiếng kêu gào. Cả khu chợ rơi vào tình cảnh hỗn loạn. Quân đội ở khu Erato phản loạn cũng là để phân tán lực lượng người phi phàm ở Trier, là để cho cuộc bạo động ẩn nấp trong khu chợ càng thêm thuận lợi sao? Việc đó và các cuộc bãi công, diễu hành lớn ở bến tàu và nhà xưởng sau hừng đông khẳng định không phải cùng một nhóm người... Chuyện gì thế này ! Vẻ mặt của Angouleme thay đổi theo hướng nghiêng trọng, hắn lao về hướng phát ra tiếng nổ dày đặc nhất. Imre cùng Valentine theo sát phía sau. Trên lầu hai của quán cà phê, vũ trường Breeze. Gardner Martin đã thay bộ áo giáp toàn thân màu trắng bạc mà hắn đã sưu tầm trước đó, đứng trước cửa sổ, mìm cười nhìn Angouleme de Francois mặc áo bành tô màu nâu có hai hàng cúc và đám thuộc hạ của đối phương rời xa khu vực này. Trong đầu của lão đại của băng Savoy này dĩ nhiên có thể hình dung ra tình hình ở bến tầu Rieste, khu chợ Candide và các nơi khác. Hắn đã tung toàn bộ lực lượng của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' ẩn tàng trong khu chợ ra, yêu cầu phải tạo ra tình huống hỗn loạn lớn nhất trong khoảng thời gian cực ngắn. Lúc này, kể cả 'Bàn tay máu' Blake phụ trách khu chợ Candide, Vincent Lorraine ở bến tàu Rieste, Parsifal quản lý kho bãi hàng, hay là quản gia Faustino lẻn vào trạm xe lửa hơi nước Sucht đều dẫn theo một đội ngũ điên cuồng phóng hỏa, nổ súng, bắn phá và giết chóc. "May là chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ, cho dù có bị ép buộc phải cử hành sớm, cũng có thể hoàn thành nghi thức tương ứng." Garder Martin quay đầu lại, nói với 'Giám sat' Olsen đứng cách đó không xa. Olsen vẫn như trước trông giống một con gấu bị bỏ đói, xách theo chiếc rương nhỏ màu nâu kia của hắn. Olsen lạnh nhạt nói: "Tại sao anh không giết ma nữ kia?" Gardner Martin cười nói: "Không cần phải giết ma nữ ngu xuẩn đó, cô ta cũng không có khả năng phá hỏng cái gì đâu, hơn nữa, nếu thật sự muốn ra tay, tôi không chắc chắn có thể giải quyết cô ta trong khoảng thời gian ngắn nhất, anh biết đấy, ma nữ có năng lực sinh tồn rất mạnh, điều này sẽ khiến chúng ta bỏ lỡ thời gian vàng." "Về phần những kẻ có vấn đề khác, Albus đã bị tôi phái đến doanh trại quân đội ở khu Erato rồi, còn Lumen..." Nói đến Lumen, nụ cười trên mặt Gardner Martin càng thêm rõ ràng. Hắn kéo phần áo giáp che mặt xuống, lại một lần nữa hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Dưới ánh mặt trời chói chang, lửa cháy ở khu chợ Candide khiến cho cả một vùng trời nhuốm màu đỏ đậm, khắp nơi đều là tiếng la hét, tiếng súng và tiếng pháo tạc. Gardner Martin khẽ nâng cằm, nhắm hờ mắt lại, mãn nguyện chờ đợi vở kịch bị đẩy lên đến cao trào nhất, Nghi thức sắp hoàn thành. Ở trong thế giới trong trah, mặt trời đổ về hướng tây càng trở nên chân thật hơn, những cái bóng hư ảo mơ hồ chồng chất lên nhau. Mỗi một tòa nhà, kiến trúc ở nơi này đều xuất hiện những thay đổi tương tự, người bán hàng rong trên đường và người đi đường không còn trống rỗng cứng đờ như trước, bọn họ đều trở nên hoảng loạn chạy khắp nơi tìm chỗ trốn, tìm chỗ để tránh né. Khu chợ được vẽ trong lòng đất dần trở thành hiện thực, mà khu chợ chân chính trên mặt đất đang bị nhuốm lửa kia lại giống như bức tranh, cả hai càng ngày càng trở nên giống nhau hơn, 'Hình chiếu' ở linh giới lần lượt thay đổi, đan xen vào nhau. Đột nhiên, tất cả sự vật hư ảo giống như đảo lộn, thế chỗ, thế giới trong tranh xuất hiện trước mắt, không hề cùng với các bộ phận khác của Trier tạo thành phong ấn hoàn chỉnh, mà khu chợ chân chính biến thành bức tranh bích họa trong hang động kia, trở thành một phần trong lòng đất. Vị trí của vũ trường Breeze bị bao trùm trong một mảnh tối đen, hiệu quả của phong ấn xung quanh bị làm suy yếu đến mức độ thấp nhất. Bên trong bóng tối người khổng lồ ba đầu sáu tay Lumen bị hút vào cánh cửa thần bí khổng lồ kia, nghe thấy nó phát tiếng cọt kẹt nặng nề thấy cánh cửa nhuốm máu tươi và rỉ sắt chậm rãi mở về phía sau, để lộ một khe hở, giống như có lửa vô hình đang thiêu đốt bên trong. Oành đùng đùng! Toàn bộ Trier rung chuyển, bầu trời được ánh mặt trời chiếu sáng tựa như đã đến thời điểm hoàng hôn, trên trời giăng kín những đám mây đỏ rực như bị lửa thiêu đốt. ... Bên trong lâu đại Red Swan, khu Erato. Bá tước Puifer đang ngủ say đột nhiên choàng tỉnh từ trong giấc mộng. Hắn thấy ánh mặt trời nhuốm màu đỏ như máu chiếu xuyên qua rèm cửa thật dày, bên tai nghe thấy tiếng hò hét điên cuồng mà tàn nhẫn. Cả tòa lâu đài cổ xưa màu vàng nhạt nhiễm nhiều vết máu cũ kỹ không ngừng lay chuyển, tựa như có quái vật khổng lồ nào đó trong lòng đất ôm chặt lấy nền móng của lâu đài, dùng sức rung lắc. Puifer cảm nhận được tiếng gọi và lực hấp dẫn từ sâu trong linh hồn, cả người lập tức xoay mạnh, bước xuống giường, vẻ mặt kích động chạy ra khỏi phòng ngủ. Hắn vội vàng đến mức, chân không kịp đi dép lê, vẫn mặc nguyên bộ quần áo ngủ màu đỏ sậm trên người, vạt áo tung bay, chạy chân trần trên hành lang, hướng về phía cầu thang. Không biết bao nhiêu đêm, hắn vẫn luôn hy vọng mình có thể tỉnh lại như thế này. Điều này đại biểu cho việc rốt cuộc hắn cũng được dấu vết tinh thần còn sót lại của tổ tiên thừa nhận, đại biểu cho việc lời tiên đoán của thủ lĩnh thần bí của 'Hội mật tu' đã đến, đại biểu cho việc gia tộc Solon lại một lần nữa có hy vọng trở nên cường đại, đại biểu cho việc các Solon khác không còn dính vào nguyền rủa, có thể bắt đầu một cuộc sống mới! Bá tước Puifer biết chuyện này chưa hẳn đã là tốt đối với mình, nhưng hắn không do dự, không chùn bước. Chẳng phải mỗi một thành viên của gia tộc Solon khi lựa chọn vào sống trong lâu đài Red Swan hoặc không chuyển đi sau khi trưởng thành đều đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này sao? Trở thành vật dẫn để tổ tiên sống lại, dung hợp với vị tổ tiên đó, là vinh quang của mỗi một thành viên gia tộc Solon! Bá tước Puifer đi xuống cầu thang, đi thẳng đến cánh cửa dẫn đến mê cung dưới lòng đất. Trong bóng tối phía sau lưng hắn, ở vị trí gần sát cầu thang, có một bóng người bước ra. Đó là Eloise không biết từ khi nào đã thay bộ trang phục đi săn màu vàng nhạt, mái tóc nâu đỏ được buộc thành đuôi ngựa. Người phụ nữ đồng thời có huyết mạch của gia tộc Solon và huyết mạch của gia tộc Einhorn nhìn theo bóng lưng của anh họ, không nhanh không chậm, lặng lẽ đi theo phía sau. ... Bên trong căn hộ 601, số 3 phố White Coat, khu chợ. Sau khi nhìn mặt trời đột nhiên xuất hiện, đổ về phía tây, cả Franka và Anthony Reid đều rơi vào trạng thái mờ mịt khó hiểu trong chốc lát. Bây giờ mới hai giờ đêm, tại sao lại có mặt trời? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này? Vì sao lại xuất hiện hiện tượng quỷ dị này? Franka và Anthony bị tiếng nổ mạnh và tiếng súng ở khu chợ làm cho bừng tỉnh, người sau bắt đầu run rẩy, theo bản năng muốn trốn đi. Nhưng hắn đã sớm quyết định ở lại Trier, nên cưỡng ép khống chế được bản thân tốt hơn so với trước kia. Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy vẻ kinh ngạc, nghi hoặc và lo lắng trong mắt đối phương. "Thảm họa kia xảy ra rồi sao?" Anthony Reid trầm giọng hỏi. Franka nhíu mày: "Nhưng theo lời tiên đoán của thi thể Bovard, thảm họa này có kèm theo mưa và nước, mà hiện tại..." Cô còn chưa dứt lời, linh tính chợt có cảm ứng, lại một lần nữa hướng tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô thấy tòa nhà đối diện xuất hiện ảo ảnh, hai cái thật giả chồng lên nhau rồi lại nhanh chóng tách ra. Cùng lúc đó, đàu Franka đột nhiên choáng váng, tựa như cả người nặng nề rơi tư trên cao xuống nhưng lại không kịp sử dụng 'Thuật lông vũ rơi' của thích khách. Anthony Reid cũng có loại cảm giác tương tự, hắn chăm chú nói: "Nó tác động lên tất cả mọi người không có sự khác biệt sao?" "Tác dụng của nghi thức sao?" Nghi thức kích hoạt thảm họa? Franka đang định đề nghị rời khỏi nhà trọ, đi tới giáo đường Kẻ khờ ở bến tàu Lavigne để xác nhận tình huống hiện tịa thì lại cảm giác hai món vật phẩm cất trong túi áo đột nhiên xuất hiện dị biến. Cô dựa vào vị trí cất bọn chúng, nhanh chóng đưa ra phán đoán: một món là tượng thần 'Ma nữ nguyên sơ' lớn bằng lòng bàn tay, cho dù cách lớp quần áo nhưng Franka vẫn cảm giác nó lạnh lẽo một cách khác thường; Món vật phẩm còn lại là gương bạc cố xưa mà cô lấy được từ trong lòng đất, món vật phẩm đặc thù có thể nối thông với thế giới trong gương này khẽ rung lên, giống như bị kích thích bởi cái gì đó, hoặc là do hoàn cảnh trước mặt xảy ra cách đó không xa gây ra sự cộng hưởng. Chuyện này... Ánh mắt của Franka đông cứng lại. Kết hợp với từng chi tiết và chuyển động dị thường của hai món vật phẩm, cô hoài nghi xung quanh có tồn tại cái gì đó liên quan đến cấp bậc cao của con đường 'Ma nữ'!... Bên trong Thánh tâm Tu Đạo Viện đã biến thành mặt trời rực rỡ, không ngừng có tiếng trẻ con khóc nỉ non truyền ra. Điều này khiến cho khuôn mặt của cô 'Ma thuật sư' sáng lên, lấp lánh ánh sao, tựa như có vô số con trùng nhỏ uốn éo chui ra chui vào, trên bề mặt làn da của tiểu thư 'Chính nghĩa' xuất hiện một lớp vảy màu xám trắng, khiến cho cô không thể không sử dụng 'Trấn an' lên chính mình. Mà ánh mặt trời chói chang còn khiến cho lá bài ẩn chính Major Arcana phải theo bản năng nhắm mắt lại, phía trước bọn họ, từng lớp cắt hư không lần lượt thay đổi, vô số ánh sao chồng chất lên nhau, ngăn cản thứ ánh sáng rực rỡ đến từ 'phương xa' kia. Sức mạnh đó rất quen thuộc đối với bọn họ: Đó là thần lực của 'Mặt trời vĩnh hằng'! Tuy vị chân thần này không rời khỏi thế giới của những vì sao, buông xuống hiện thực, nhưng vẫn thông qua dựng dục thần linh 'Nguyệt nữ sĩ', thông qua những đứa trẻ mà cô ta vừa sinh ra, gián tiếp 'mượn' một chút sức mạnh. Sức mạnh của thần! 'Ma thuật sư' và 'Chính nghĩa' dùng hết sức lực để chống đỡ nhưng lại không hề kinh hoàng, bởi vì bọn họ còn có bạn đồng hành. Sau khi bọn họ phát hiện 'Nguyệt nữ sĩ' trốn trong Thánh tâm Tu Đạo Viện, cũng đã chuẩn bị phương án cho tình huống tồi tệ nhất. 'Người treo ngược' Arges có mái tóc màu xanh lam sậm đứng trên boong tàu 'Kẻ báo thù u lam' ở bến tầu Lavigne, ngược nhìn bầu trời đột nhiên sáng ngời, mặt trời ở vị trí đổ về phía tây. Hắn vừa lo lắng lại kích động lấy một món vật phẩm ra. Đó là một tấm thẻ bài, bên trên miêu tả đại đế Russell đội mũ miện ba tầng, hai tay giơ cao, sau lưng là các nguyên tố như tia chớp, cuồng phong và sóng biển Quân bài 'Bạo quân'! Đây là một tấm Thẻ báng bổ mà đại đế Russell tạo ra. 'Người treo ngược' Arges đặc biệt đi đến Trier, không tham gia vào các hành động khác, chính là để đề phòng tai nạn ngoài ý muốn lớn nhất này! Dựa vào giao tiếp trước đó, dấu ấn đã được sắp xếp từ trước, hắn thuần thục cầu nguyện, với tư cách là Thánh giả trên con đường 'Thủy thủ', hắn có thể lợi dụng quân bài 'Bạo quân' trong một khoảng thời gian ngắn ngủi để hứng lấy sức mạnh của vị nào đó, dùng tác động không ổn định từ thế giới các vì sao để đối kháng với mặt trời trên cao kia. Tí tách! Khi Arges cúi đầu cầu nguyên, lá bài 'Bạo quân' cũng phát sáng theo, bầu trời Trier trở nên tối tăm, dưới ánh mặt trời, vô số hạt nước trong suốt trút xuống đất. Mưa, mưa to.