Trước tiên Lumen cẩn thận quấn nhiều lớp băng trắng lên tay trái, sau đó lấy "Thủy ngân đọa lạc", rìu sắt đen, nước hoa hổ phách xám, bánh quy, pho mát, sườn cừu đẫm máu, dây bẫy và một túi nước đun sôi để nguội cùng những vật dụng khác, mang khẩu súng săn lên lưng rồi rời khỏi tòa nhà kiểu nửa ngập trong đất của mình.
Trong màn sương mỏng màu xám, cậu xuyên qua đồng hoang nứt đất, không một ngọn cỏ mọc, đi vào phế tích của giấc mơ, thẳng đến bãi đất trống nơi Quái vật lửa thường hoạt động nhất.
Sau khi nghe thấy âm thanh bên đó truyền đến từ xa, Lumen rẽ sang con đường mà đối phương chắc chắn sẽ đi, đến một cái bẫy tự nhiên đã tìm thấy từ trước.
Đó là một cái hố sâu bên đường, phía trước và bên trái là tường đổ nát, bên phải chất đống một ít đá, phía sau là một gian nhà xiêu vẹo.
Đơn giản chỉ là đi ngang qua rất khó phát hiện một cái bẫy tự nhiên như vậy, Lumen cũng là dò xét mấy lần mới thấy được.
Cậu ngồi xổm xuống phía sau hố sâu, ném mấy khúc gỗ đã gọt nhọn vào, tiếp đó phủ tấm lưới dây đã dệt xong trước đó lên, lấp một ít đất bụi lên trên.
Một cái bẫy đơn giản đã hoàn thành, bố trí sau cùng là đặt mồi nhử lên.
Lumen cẩn thận đặt hai miếng sườn cừu đẫm máu lên mép lưới dây, một nửa chống xuống đất, một nửa treo lơ lửng trên hố sâu.
Đứng dậy, liếc nhìn sự cân đối mong manh này, sau đó Lumen lùi lại vài bước, bước vào ngôi nhà đã sụp đổ gần hết, trèo lên đỉnh của bức tường ngoài còn lại và ngồi xổm ở đó.
Cậu điều chỉnh vị trí của mình để có thể quan sát rõ ràng cái bẫy mà không bị con quái vật đi ngang qua trực tiếp nhìn thấy.
Ngay sau đó, Lumen lấy nước hoa hổ phách màu xám ra và xịt một ít lên tường.
Hương thơm thanh thanh dịu nhẹ lan tỏa, lưu lại chút ít sau khi bị gió thi thoảng thổi qua phế tích của giấc mơ thổi về nơi xa.
Một phần trong chúng bám vào tường và trên người Lumen.
Lumen không nán lại lâu hơn, nhảy lùi về phía sau.
Sau khi tiếp đất, mang theo mùi nước hoa thoang thoảng, cậu vòng về phía trước hơn nửa vòng, rồi trở lại con đường mà Quái vật lửa vẫn thường đi. Nhưng so với chỗ cạm bẫy, cậu hiện tại gần với khu vực đối phương săn máu thịt bổ sung năng lượng hơn.
Lumen lại đổi hướng lần nữa, băng qua con đường này và đi vào phế tích của tòa nhà đối diện.
Khi đến phía sau ngôi nhà đổ nát đó, cậu dừng lại, dựa lưng vào tường và chờ đợi.
Chiến lược tương tự như khi đối phó với Quái vật súng săn. Lumen chưa từng hy vọng xa vời bố trí vừa rồi có thể lừa gạt được Quái vật lửa và khiến nó bị thương nặng.
Đây nhiều hơn là một mồi nhử và "báo động" đối với siêu khứu giác, năng lực quan sát và phong cách hành vi của mục tiêu.
Chỉ có "Thợ săn" mới biết cách sử dụng thế mạnh của một "Thợ săn" để đối phó nó!
Đương nhiên, tất cả những điều này tiền đề là mục tiêu chủ yếu hành sự dựa vào bản năng, trí tuệ còn lại chỉ giới hạn ở chiến đấu.
Dựa lưng vào tường, Lumen dùng tay trái quấn đầy băng trắng lấy "Thủy ngân đọa lạc" ra, xé lớp vải đen bao phủ bề mặt của nó.
Cậu không xác định còn bao lâu nữa Quái vật lửa mới đến, điều duy nhất có thể làm là kiên nhẫn.
Và điều này là thế mạnh được nuôi dưỡng từ khi còn lang thang của anh.
Thời gian trôi qua từng phút giây, ở một nơi mà Lumen không nhìn thấy, một con quái vật toàn thân cháy sém bốc ngọn lửa đỏ thẫm đã bước vào con đường này.
Sau khi đi về phía trước 10-20 mét, mũi nó đột nhiên nhăn nhăn.
Nó đã ngửi thấy mùi máu thoang thoảng.
Con quái vật không lập tức xoay người, mà vừa tiếp tục đi về phía trước, vừa liếc mắt nhìn nơi tỏa ra mùi hương.
Khi băng qua bức tường đổ sập chắn phía trước, hai miếng sườn cừu vẫn còn dính máu hiện ra trước mắt nó.
Đây là thức ăn rất ngon, nhưng Quái vật lửa không theo bản năng, lao thẳng đến nuốt.
Nó vẫn tiến về phía trước, chỉ là bước chậm hơn.
Ngay sau đó, nó ngửi thấy mùi thơm có chút khác với thường ngày trong gió.
Nó ngay lập tức xác định hai miếng thịt là bẫy và có "kẻ đi săn"
Đang mai phục gần đó.
Mà kẻ đi săn này hình như khác với kẻ "Ẩn thân" quan sát nó khi trước, thiếu hiểu biết đầy đủ về "Thợ săn", chưa xử lý trước mùi trên người.
Sau khi đi thêm vài bước, Quái vật lửa đã xác nhận được kẻ địch đang ẩn nấp trên bức tường bên ngoài của tòa nhà phía sau cái bẫy dựa vào nguồn phát ra mùi hương và những dấu chân tinh vi tìm thấy.
Nó giả vờ như không nhận thấy bất cứ điều gì, lại kéo dài khoảng cách thêm bảy tám mét.
Đột nhiên, nó quay người lại, ngọn lửa đỏ thẫm phun ra bên ngoài thân nhanh chóng ngưng tụ, biến thành một quả cầu lửa hơi rực cháy.
Ầm!
Quái vật lửa vươn bàn tay phải ra, quả cầu lửa lao vút về phía vị trí Lumen "mai phục" lúc ban đầu, nổ khiến bức tường bên ngoài lập tức sụp đổ, ngôi nhà lung lay.
Lumen ở cách rất xa nghe thấy tiếng nổ, lập tức rời khỏi tòa nhà phía sau, nhảy lên vũ điệu lúc điên cuồng lúc uốn éo tại khoảng đất trống không lớn lắm.
Tiếng nổ vừa rồi đối với cậu chính là một viên đạn báo hiệu, nhắc nhở cậu nhanh chóng chuẩn bị mở ra đạn báo hiệu của cạm bẫy thứ hai!
Khiến con mồi tự phát đạn báo hiệu là phương án mà Lumen và Aurore nghĩ ra sau khi thảo luận.
Trong vũ điệu thần bí với nhịp điệu mạnh mẽ, Lumen cảm nhận được bóng dáng trong suốt và mơ hồ của Quái vật miệng, Quái vật súng săn và Quái vật không da.
Mà vào lúc này, Quái vật lửa đã lao đến bên bức tường sụp đổ, tìm kiếm dấu vết của kẻ địch.
Lumen lại nhảy thêm 10-20 giây nữa, khi vũ điệu trở nên mãnh liệt hơn, thì dùng tay phải rút con dao găm nghi thức bằng bạc ra và đâm một lỗ nhỏ trên cổ tay trái.
Từng giọt máu rỉ ra theo đó và ngưng tụ thành một quả cầu có kích thước bỏ túi.
Lumen giậm chân, xoay người, khơi huyết dịch nhắm ngay vào Quái vật miệng.
"Tôi!"
Cậu nén giọng và hét lên bằng tiếng Hermes cổ.
Lúc này, Quái vật lửa đã sớm phát hiện dấu chân cực nhạt cậu lưu lại, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt, bắt đầu lần theo dấu vết.
Sau khi nhanh chóng hét ra mệnh lệnh tiếp theo, Lumen nhìn Quái vật miệng nuốt trọn giọt máu từ đầu con dao găm nghi thức bằng bạc và tiến vào cơ thể mình.
Sự điên cuồng, khát máu, ý chí tàn bạo và cơn đói dữ dội cuốn tới trong tích tắc.
Lumen cố gắng kìm nén sự khó chịu, dùng băng gạc trắng mang theo nhanh chóng băng vết thương nhỏ đến mức gần như không đáng kể.
Ngay sau đó, cậu nhét một miếng pho mát vào miệng, nhai nuốt xuống, đồng thời xác nhận mùi hương hổ phách xám còn sót lại trên người có thể át đi phần mùi còn lại.
Trong quá trình này, Lumen điên cuồng chạy đến bên rìa con đường, dừng lại ở nơi mà phía đối diện không thể nhìn thấy.
Sau đó, cậu ngậm chặt miệng, xoay người, dẫm lên dấu chân của mình, đi theo tuyến đường trước đó tới đây, từng bước một lui về phía sau.
Dựa vào năng lực quan sát của Thợ săn và sự linh hoạt phi thường của "Vũ đạo gia", Lumen giẫm lên mỗi dấu chân tinh vi do mình để lại, không để lại dấu vết dư thừa.
Không lâu sau, cậu lui đến giữa đường và dừng lại ở đó.
Cậu dừng lại một cách quang minh chính đại trên đường như vậy, nhưng duy trì trạng thái Ẩn thân.
Lumen bắt đầu chờ đợi lần nữa, thông qua phương thức minh tưởng nông cạn liên tục và tạm dừng liên tục để kiềm chế những suy nghĩ thoáng qua trong tâm trí, không để bản thân nghĩ đến việc tiếp theo phải tấn công Quái vật lửa.
Đây là một phương thức quấy nhiễu dự cảm nguy hiểm của đối phương một cách vô cùng hời hợt.
Cảm hứng đến từ sự thấu hiểu rõ ràng về bản thân của "Thợ săn".
Mà phương thức giẫm lên dấu chân của chính mình và đi thụt lùi quay trở lại giữa đường để mai phục là cách mà Aurore từng viết trong một cuốn tiểu thuyết nào đó.
Qua khoảng 7-8 giây, hình dáng Quái vật lửa toàn thân đen kịt xuất hiện trong mắt của Lumen — dựa vào sự linh hoạt đáng sợ của mình, cậu xoay nửa người và quan sát khu vực mục tiêu sắp đuổi theo.
Quái vật lửa đuổi theo theo dấu chân tinh vi và mùi hương thoang thoảng mà kẻ địch để lại, vì như vậy không rời khỏi "lãnh thổ" của mình, nên nó không dừng lại giữa chừng như trước.
Sau khi quay trở lại con đường chính, nó ngửi không khí và ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng không ngoài dự liệu.
Nó cúi đầu theo bản năng, thuận lợi tìm thấy những dấu chân không mấy dễ thấy đó.
Đồng thời, nó không phát hiện dấu vết liên quan đến bẫy tại khu vực này.
Không chần chừ thêm nữa, Quái vật lửa chạy sang phía bên kia đường dọc theo dấu chân.
Khuôn mặt cháy sém và nhãn cầu sắp rời khỏi vị trí ban đầu của nó trở nên to hơn và rõ ràng hơn trong tầm nhìn của Lumen.
Lumen nín thở, không còn lặp lại hành vi minh tưởng và ngắt quãng, mà chỉ cố gắng để đầu óc trống rỗng.
5 mét, 3 mét, 1 mét... cậu chợt lao thẳng về phía mục tiêu, đồng thời giơ "Thủy ngân đọa lạc" cầm trong tay trái lên và sượt về phía trước!
Cậu không đợi khoảng cách đôi bên gần thêm, lo rằng sẽ kích phát dự cảm nguy hiểm của thú săn, khiến nó sớm có hành động tránh né.
Quái vật lửa ngay lập tức cảm thấy một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Nó không nghĩ ngợi gì, nhảy ra một bên.
Cùng lúc đó, trong tầm mắt của nó phác họa ra bóng dáng của Lumen, nhìn thấy tay trái quấn băng trắng của cậu cầm một con dao bạc ngắn màu đen bổ về phía mình.
Khoảng cách giữa hai bên gần như vậy, Quái vật lửa mặc dù có phản ứng, nhưng vẫn không thể tránh né, trực tiếp bị Lumen đâm vào thân.
"Xẹt" một tiếng, lưỡi dao "Thủy ngân đọa lạc" sắc bén cắm sâu vào ngực phải của Quái vật lửa.
Vận mệnh bị tước đoạt khỏi "Người mì sợi" sau đó thâm nhập vào cơ thể mục tiêu dưới dạng những viên thủy ngân hư ảo.
Cùng lúc đó, dòng sông do vô số phù hiệu phức hợp màu thủy ngân tạo thành lại ngầm nổi lên, số ít vận mệnh trong đó đang cấp tốc thu nhỏ về phía lưỡi dao bạc màu đen.
Lumen không bận tâm đến việc lựa chọn vận mệnh muốn đánh đổi, để mặc cho "Thủy ngân đọa lạc" tự phát huy.
Ầm!
Ngọn lửa bên ngoài thân quái vật kích phát nổ.
Sóng xung kích mạnh đẩy Lumen và "Thủy ngân đọa lạc" của cậu ra xa, những ngọn lửa đỏ thẫm bùng lên đốt cháy quần áo của cậu và làm cháy sém da mặt cậu.
Lumen cố nén cơn đau bỏng rát, vặn eo giữa không trung và thay đổi phương hướng ở cực hạn.
Vừa tiếp đất, cậu lập tức đứng dậy, bỏ chạy như điên.
Tuy nhiên, dưới tình huống ngọn lửa trên người chưa bị dập tắt, cậu không thể nào tiến vào trạng thái "Ẩn thân" lần nữa.
Ầm!
Mặc dù Lumen chạy hình chữ S, nhưng vẫn bị dư âm ảnh hưởng của quả cầu lửa ập tới trực tiếp lật nhào, lưng đau đến mức tê liệt.
Cậu kiên cường đứng dậy, lăn một vòng lách người rời khỏi con đường, rẽ vào khu phế tích nơi vừa ẩn nấp.
Quái vật lửa đuổi theo sát cậu, không thể "Ẩn thân".