Chương 121: Hậu duệ

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 15-11-2024 20:06:27

Căn cứ vào phản hồi của Anthony, Franka đã sớm đoán được Delilah không phải 'Người trong gương', nhưng có mối quan hệ nhất định với 'Người trong gương', nếu không cũng không đến mức cái gì cũng không biết khi có phản ứng bất thường như vậy. Sở dĩ cô vẫn phải thực hiện 'Ma kính bói toán' như vậy là để xác nhận lại, đề phòng Delilah có chuẩn bị trước, thực tế chưa bị thôi miên. Franka trầm ngâm một lát rồi hỏi câu thứ hai: "Chủ nhân của sợi tóc này có phải hậu duệ của gia tộc Tamara hay không?" Trong tiếng sóng nước rì rào và mặt gương u ám, âm thanh già nua đáp lại: "Không phải." Không phải hậu duệ của gia tộc Tamara... Farnka dùng cách loại trừ, để lựa chọn một trong số các câu hỏi mà cô đã chuẩn bị trước: "Chủ nhân của sợi tóc này có phải hậu duệ của 'Người trong gương' hay không?" Âm thanh già nua đáp bằng giọng bằng phẳng, khàn khàn: "Đúng." Đúng... Franka và Jenna vô cùng vui mừng. Tuy trước đó bọn họ cũng đã có suy đoán này nhưng sau khi thật sự được xác nhận lại, bọn họ vẫn không khỏi ngạc nhiên và sợ hãi: "Rốt cuộc 'Người trong gương' đã trà trộn vào Trier từ bao giờ mà hiện tại đã có hậu duệ hơn ba mươi tuổi rồi? Hơn nữa, bọn họ còn có thể kết hôn sinh con, để lại hậu duệ giống như người bình thường... Ngoại trừ tín ngưỡng 'Ma Nữ Nguyên Sơ' trong gương, tính cách cực đoan, và chất chứa nỗi oán hận đối với chính mình ở bên ngoài gương ra thì về bản chất, bọn họ khác gì người bình thường? Đám người Franka còn chưa xác định được hầu hết 'Người trong gương' sau khi chết đi, thân thể điều tiêu tán, để lại 'Mảnh vỡ trong gương' hay là chỉ có một số 'Người trong gương' đặc thù như Gardner mới như thế. Kết hợp với cha đẻ về mặt sinh học của Delilah, Bộ trưởng bộ công nghiệp đương nhiệm phía chính phủ Moran Avni, cũng chính là người đã dặn cô ta để ý những phản ứng bất thường, Franka có bản có thể xác định vị quan chức cấp cao kia đã bị 'Người trong gương' thay thế từ rất nhiều năm về trước. "Dựa vào thông tin mà chúng ta có, mấy chục năm trước chính phủ đã tiến hành cải tạo lòng đất Trier, bao gồm cả xây dựng hầm mộ ngầm dưới lòng đất, đây đều là để đối phó với vấn đề phong ấn Kỷ đệ tứ Trier bị rò rỉ, cho nên việc trước đó có 'Người trong gương' đã thay thế nguyên chủ và sinh sống tại Trier là điều hoàn toàn có thể hiểu được." Anthony cân nhắc nói, 'Vấn đề hiện tại là, 'Người trong gương' lại có thể sinh con như bình thường được." Ánh mắt của Jenna hơi chuyển, cô bổ sung thêm: "Còn một điều nữa, 'Mảnh vỡ thế giới trong gương' ở trong hầm mộ của gia tộc Tamara là do hậu duệ nào đó trong mấy chục năm gần đây mang vào hay là một 'Người trong gương' đặc thù nào đó muốn tìm kiếm thứ gì đó, kết quả lại bỏ mạng ở đấy?" "Cũng có thể là khi kỷ đệ tứ Trier còn chưa chìm vào lòng đất, còn chưa bị phong ấn thì mảnh đất này đã có 'Người trong gương' sinh sống chăng?" Franka 'hít' một hơi lạnh rồi nói: "Suy đoán sau của anh càng đáng sợ hơn đấy." "Phán đoán ban đầu của chúng tôi là, 'Thế giới đặc thù trong gương' sinh ra từ 'Trận chiến tứ hoàng' đã nhấn chìm kỷ đệ tứ Trier, nó có mối liên hệ chặt chẽ với 'Ma Nữ Nguyên Sơ' giáng xuống, 'Hoàng đế máu' Alistar Tudor sắp chết phản công, 'Ma nữ tai nạn' Christina ngã xuống, nhưng nếu trước đó đã có 'Người trong gương' xuất hiện ở kỷ đệ tứ Trier, vậy thì căn nguyên của vấn đề này lại càng thần bí càng làm cho người ta sợ hãi hơn." Sợ hãi đối với những điều chưa biết. Nói tới đây, Franka không khỏi nhìn chằm chằm chiếc gương trang điểm trong tay, nói với mặt kính u ám thâm trầm: "Tôi có phải hậu duệ của 'Người trong gương' không?" Cô không mong chờ nhận được câu hỏi, bởi vì bình thường khi thực hiện 'Ma kính bói toán', nhiều nhất chỉ có thể hỏi ba câu hỏi, đây gần như chỉ là cảm xúc tự phát của cô, thuận tiện cũng để hoàn thành lần bói toán này. Mặt gương im lặng vài giây, không ngờ lại phát ra âm thanh: "Tổ tiên cảu cô không liên quan gì đến Trier." A, ý là mình không có khả năng liên quan đến 'Người trong gương' đúng không? Đợi một chút... Franka ngạc nhiên nói: "Thì ra mày, ngài không phải cái máy trả lời câu hỏi không có tình cảm, không cần phải nghiêm khắc tuân theo quy tắc tương ứng đúng không." Bóng tối u ám bên trong mặt gương nhanh chóng rút đi, âm thanh già nua kia cũng không xuất hiện nữa. Franka nhất thời không nói lên lời. Jenna ghé lại gần Anthony, nhỏ giọng thì thầm: "Anh có nghe thấy câu trả lời vừa rồi rất bất đắc dĩ không?" Anthony liếc mắt nhìn Franka một cái, khẽ gật đầu. "Này! Đừng thì thầm trước mặt tôi, tôi nghe thấy rồi đấy!" Franka oán giận hai câu, thính lực của 'Thích khách' vẫn rất tốt đấy. Ngay sau đó, cô đổi chủ đề: "May là không có, nếu không thì thật đáng sợ." "À... Tổ tiên của hai người hoặc là ông cố nội của hai người không phải người Trier đấy chứ?" "Hiện tại tôi không phải là người Trier." Anthony đáp lại Jenna 'Ừ' một tiếng: "Cha mẹ tôi đều theo ông bà đến Trier lập nghiệp." Franka thở hắt ra một hơi, nói: "Phương hướng điều tra hiện tại rất rõ ràng, đươg nhiên là nhắm vào bộ trưởng bộ công nghiệp đương nhiệm, Moran Avni!" Chỉ là cô đang do dự không biết mình nên bí mật điều tra để tìm kiếm thông tin quan trọng hay là nhanh chóng thông báo cho '007' để giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' xử lý. Nếu chọn phương án sau, điều đó có nghĩa là xác suất cô sẽ bị giới hạn bởi nguyên tắc giữ bí mật là rất lớn, không thể lấy được thông tin chi tiết từ chỗ '007'. ... Tu tu! Tiếng còi hơi nước vang lên, con thuyền tiến vào cảng Kolia thuộc bờ biển cực nam của vương quốc Feineibote. Lúc này đã là giữa tháng mười một, ở Trier đã là mùa đông giá lạnh, nhiệt độ ở cảng Santa cũng giảm đến mức cần phải mặc thêm áo ấm, mà thời tiết ở nơi này vẫn nóng nực, người đi đường vẫn phải mắc áo sơ mi ngắn tay nhiều màu sắc và quần ống rộng thùng thình để lộ mắt cá chân. Cảng Kolia không giống cảng Santa, không có tập tục mang kiếm bên người, nhưng theo Lumen được biết thì người dân nơi này vẫn rất hung hãn, thường xuyên xảy ra các cuộc chiến quy mô lớn. Không giống cảng Santa phát triển dựa vào trang trại chăn nuôi, đồng bằn và mỏ quặng, đất trồng trọt ở cảng Kolia không có nhiều, đồng cỏ lại rất thưa thớt, dân bản địa đều sống dựa vào biển. Nhờ giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần' cải tạo thổ nhưỡng, giống thực vật và con giống gia súc qua các thế hệ mà hiện tại cảng Kokia đã tốt hơn với thời xưa rất nhiều, lương thực về cơ bản có thể tự cung tự cấp, nhưng tính cách hung hãn của dân bản địa vẫn còn lưu giữ lại. Đương nhiên, hàng năm cảng Kolia vẫn sẽ nhập khẩu một lượng lớn lương thức, bởi vì đây là một trong những cảng giao thương chính của vương quốc Feineibote với nam đại lục, có rất nhiều người từ bên ngoài đến, và đây cũng là một trong những căn cứ chính của 'Hạm đội thu hoạch'. Thuyền trưởng Pedro đứng bên cạnh Lumen, nhìn những bến cảng vô cùng đông đúc náo nhiệt, thuyền bè không ngừng ra vào, nói: "Hiện tại đang là mùa không, thời tiết cũng không nóng lắm, mưa cũng không nhiều, đây là thời gian thoải mái nhất ở cảng Kolia, chào mừng cậu tới nơi này." Đây là một lời nói mang tính lịch sự. Lumen tựa mạn thuyền, nhìn vùng biển phía xa tựa như bị mây đen bao phủ: "Đó là Biển cuồng bạo sao?" Biển cuồng bạo ngăn cách nam bắc đại lục, mãi cho đến khi Đại đế Russell tìm ra tuyến đường an toàn thì các quốc gia ở bắc đại lúc mới có thể vượt qua vùng biển này đến nam đại lục. "Đúng vậy." Pedro cảm thán nói,"Nếu không có thuyền trưởng và thủy thủ quen thuộc với vùng biển đó dẫn đường thì chắc chắn thuyền sẽ bị thời tiết cuồng bạo khắc nghiệt ở nơi đó nuốt chửng, hàng năm cảng Kolia đều có người chết trong các vụ tai nạn trên biển như vậy." Đợi đến khi hành khách rời thuyền gần hết, Lumen mới dẫn theo Ludwig và Lugano, đi theo thuyền trưởng Pedro đến nhà hắn. Trước tiên cậu muốn quan sát tình hình của Sarah, con gái lớn của đối phương và người yêu cảu cô ta rồi mới quyết định tiếp theo sẽ chọn biện pháp nào. Một tay Lugano xách rương hành lý, một tay nắm tay Ludwig, nhắm mắt theo đuôi đi sau lưng chủ thuê. Mãi đến khi ra khỏi bến tàu, hắn mới đột nhiên phát hiện ra một chuyện: Chủ thuê đang trao đổi với thuyền trưởng bằng ngôn ngữ cao nguyên! Từ lúc rời khỏi cảng Santa, chủ thuê đều dùng ngôn ngữ cao nguyên để trao đổi với hầu hết người trên thuyền! Cậu ấy học được ngôn ngữ cao nguyên từ khi nào vậy? Và từ khi nào đã có thể dùng ngôn ngữ cao nguyên để giao tiếp như bình thường? Lugano yên lặng nhìn bóng lưng cảu chủ thuê, nghe đối phương sử dụng ngôn ngữ cao nguyên khá là lưu loát. ... Nhà của Pedro tại số 7 phố White Shark, cảng Kolia. Đây là một kiến trúc năm tầng biệt lập, trước nhà có bãi cỏ xanh biếc, sau nhà có vườn hoa xinh đẹp, là một gia đình nhiều thế hệ có chừng khoảng hai ba mươi người cùng sinh sống. do mẹ của Pedro làm chủ. Lumen vừa đi qua cổng đan lưới sắt, thấy một đôi nam nữ nắm tay nhau đi dạo trên bãi cỏ. Bọn họ đều còn rất trẻ, cô gái kia chừng khoảng hơn hai mươi tuổi, tóc nâu mắt nâu, nước da trắng kiểu khỏe khoắn, ngũ quan có một loại quyến rũ tự nhiên, dáng vẻ cũng được coi là xinh đẹp, nhưng đối với người thường xuyên tiếp xúc với các 'Ma nữ' và có người chị cực kỳ xinh đẹp như Lumen mà nói, vẻ đẹp này chỉ có thể gọi là không tệ. Người đàn ông kia chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, mắt một mí, ánh mắt không lớn, ngũ quan bình thường, mái tóc nâu hơi xoăn, mặc áo sơ mi trắng và quần dài màu xám sẫm mỏng, cho dù là ngoại hình hay là phong thái, đều thuộc loại ném vào đám đông không có cách nào tìm thấy nhanh được. "Sarah', để cha giới thiệu với con, vị này là nhà thám hiểm lớn nổi danh năm biển, Louis Berry, truyền kỳ về cậu ấy sẽ rất nhanh truyền đến Kolia thôi." Pedro cao hứng giới thiệu khách với con gái mình, hoàn toàn không nhìn ra vẻ lo lắng gì cả. Sarah cầm mũ sa mỏng che ánh nắng mặt trời trên đỉnh đầu, tiến lại gần, tò mò hỏi: "Truyền kỳ như thế nào?" "Kiếm được 300. 000 đồng Liso trong một ủy thác có được tính không?" Pedro cười trả lời thay Lumen. "300. 000 đồng Liso?" Sarah sợ hãi nói. Đây tuyệt đối là một khoản tiền rất lớn đối với đại đa số người Feineibote. Lumen mỉm cười nhìn hai cha con này trò chuyện với nhau, khóe mắt liếc thấy vẻ mặt của gã người yêu kia đã trầm xuống, rõ ràng không mấy vui vẻ. Ghen tị, cảnh giác và lo lắng sao? Nếu hắn thật sự là vấn đề lớn, thì phải là vẻ tự tin mới đúng chứ... Lumen nghĩ, nhưng ngoài mặt không tỏ vẻ gì Pedro lại giới thiệu người yêu của Sarah: "Đây là Flores, chồng sắp cưới của Sarah, bọn họ quen biết nhau ở thành phố Feineibote." Thành phố Feineibote là thủ đô của vương quốc Feineibote, nằm ở phía trên cao nguyên, thời điểm Sarah học đại học ở đó đã quen biết Flores, nhưng gia cảnh của Flores rất bình thường, bằng cấp cũng không cao, gần như chỉ học xong sơ cấp, sau đó mở một cửa hàng tạp hóa gần đại học cao nguyên. "Chào hai vị." Lumen khẽ gật đầu, duy trì dáng vẻ kiêu ngạo của nhà thám hiểm lớn Sau bữa tiệc tối đón khách, Flores rời khỏi nhà Pedro. Hắn tới một quán bar có bầu không khí nhẹ nhàng mà mình thường tới nhất, ngồi xuống vị trí quầy bar với vẻ mặt không mấy vui vẻ. Trong lúc đưa mắt đánh giá xung quanh, hắn thấy vị trí cách đó hai ba ghế, có một người phụ nữ. Người phụ nữ đó có mái tóc dài màu vàng nâu nhạt được buộc gọn đơn giản, đôi mắt trong veo màu nước hồ như cất giấu ánh sáng nhàn nhạt, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhuận, chỉ góc mặt thôi cũng đẹp đến mức khiến cho người ta kinh động tâm can.