Trong hành lang u ám chỉ có đỏ rực ánh trăng chiếu rọi, thanh âm Charlie tầng tầng quanh quẩn, làm người ta da đầu phát tê.
Lại mơ thấy Susanna Matisse? Lumen đầu tiên là cả kinh, chợt dâng lên cảm xúc phẫn nộ: mày con mẹ nó có phải bị ngu không? Nếu lại gặp giấc mộng đó, vậy đi giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng" gần nhất tìm nhân viên thần chức đi! Tao cũng không phải là bố của mày, gặp mộng xuân cũng phải báo cáo với tao là thế nào!
"Các người từng có trao đổi ở trong mộng?" Lumen hơi cảm thấy ngạc nhiên.
Cái này thuyết minh Susanna Matisse còn chưa hoàn toàn biến thành sinh vật quái dị, còn có trí tuệ nhất định? Lumen suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, có chút bi ai cho Charlie.
Charlie nếu không thể được người phi phàm chính phủ trợ giúp, vậy đại khái sẽ giống như ba người bị hại nữ ở trấn Ernest kia, ngày qua ngày phóng túng ở trong mộng, suy yếu cho đến khi đột tử.
Chờ một chút, người phi phàm chính phủ cứ đơn giản như vậy không đế ý tới Charlie khả năng tiếp tục gặp phải vấn đề? Bọn họ vốn không nghĩ tới khả năng Charlie bị Susanna Matisse trực tiếp giết chết sao?
Lumen nháy mắt nhớ lại Ryan. Leah cùng Valentine.
Vô luận người nào trong bọn họ, ở khi đối mặt với dị thường như vậy, sẽ không nhẹ nhàng như vậy mà tuyên bố chấm dứt, nói người bị hại khi gặp phải vấn đề thì nhanh chạy tới giáo đường xin giúp đỡ.
Liên tưởng đến đồ điên trên lầu sau khi gặp phải quỷ hồn trong Montsouris, bị nhân viên thần chức giáo hội dẫn về trong nhà, bảo hộ một đoạn thời gian rất dài, Lumen dần dần có hoài nghi người phi phàm chính phủ phụ trách xử lý án Charlie đã cố ý xem thường dị thường mà Susanna Matisse gây ra, thả Charlie quay về khách sạn, nói cho hắn sự việc cơ bản đã giải quyết, đến tiếp sau mà có vấn đề thì đi giáo đường tìm kiếm trợ giúp, lấy cái này che mắt Susanna Matisse, dụ dỗ cô ta lại hiện thân!
Nghĩ đến đây, Lumen nhìn Charlie, trầm ổn mở miệng: "Nếu anh tin tưởng tôi thì bây giờ đi trở lại phòng mình, nằm lên trên giường, nhắm mắt lại, ngủ thẳng tới hừng đông."
"Yên tâm, sự việc chắc chắn sẽ được giải quyết." Lumen mặt ngoài ổn trọng, trong lòng lại đang tức giận mắng khốn kiếp, nhanh chạy về tầng lầu 5! Tính thời gian, người phi phàm chính phủ theo dõi ở phụ cận hẳn cũng đã phát hiện dị thường, sắp áp dụng hành động, giơ mày đứng ở đây để làm cái gì? Thông báo bọn họ tới bắt tao sao?
"Tôi, tôi..." Charlie vẻ mặt do dự cùng sợ hãi, "Tôi không làm cái gì cả, vấn đề thật sự sẽ được giải quyết sao?"
Hắn vừa dứt lời, Lumen bỗng nhiên ngửi được cỏ cây mùi thơm ngát, mùi thơm ngát nhiễm hương vị quái dị.
Giây tiếp theo, cậu nhìn thấy trên tường, trên trần nhà, trên sàn lan tràn từng nhánh cây dây leo hoặc xanh đậm hoặc nâu nhạt, chúng đóng cửa sổ lại, đóng cửa những phòng khác lại.
Vị trí thang lầu, một giọng như giống như nhẹ nhàng lại đi thẳng vào tai vang lên: "Charlie, anh thật sự muốn phản bội em sao?"
Charlie kinh ngạc nghiêng người, đồng tử kịch liệt phóng đại.
Hắn thấy cô gái triền miên cùng mình ở trong mộng, mái tóc màu xanh lục của cô ta để xõa ở sau đầu, rơi xuống mặt sàn, kéo dài đến vách tường cùng trần nhà xung quanh.
Những dây leo nhánh cây đã không thể bao phủ được mái tóc màu xanh lục, thân thể Susanna Matisse hoàn toàn hiện ra, đại bộ phận trần trụi bày ra đường cong nữ tính mà tuyệt đẹp, một bộ phân nhỏ thì mọc ra thứ gì đó như nụ hoa hoặc mầm cây, hoặc đỏ hoặc trắng, hoặc xanh hoặc nâu. Những nụ hoa tươi sáng cùng mầm cây màu xanh này theo lời nói của Susanna Matisse không ngừng mở ra khép lại, chảy ra chất lỏng dinh dính tản ra mùi tanh nhẹ.
Một màn vặn vẹo ghê tởm này làm cho Charlie như rơi vào ác mộng, cả người đều sững ra ở nơi đó, chỉ có run run theo bản năng.
"Charlie, em là vợ của anh đó."
Charlie như ở trong mộng mới tỉnh, tiếp cận sụp đổ hô lớn: "Không phải! Không phải!"
Anh có bị ngu không vậy? Trước qua loa đôi câu, trấn an cảm xúc Susanna là được rồi! Lumen chỉ hận động tác của mình không đủ nhanh, không thể bịt miệng Charlie.
Susanna gương mặt chợt lạnh lẽo hẳn đi, "Vậy anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ với em đi."
Theo những lời này phun ra, sợ hãi trong mắt Charlie chợt biến mất, trên mặt hắn hiện ra vẻ mặt si mê say đắm, nóng lòng chạy về phía sinh vật quái dị kia.
Mà bụng dưới của Susanna Matisse một nụ hoa ướt đẫm nở ra, nở cực kỳ lớn, hơn nữa không có thong thả khép lại giống như những nụ hoa cùng mầm cây khác.
Nó tựa như đang chờ Charlie đến.
"Cô không có soi gương, xem bộ dáng của cô hiện tại khủng bố bao nhiêu ghê tởm cỡ nào, đổi lại tôi là Charlie, ngay từ đầu đã trục xuất cô khỏi giấc mơ rồi!" Trực giác của Lumen nói cho cậu hiện tại cầu xin tha thứ sẽ không có tác dụng gì, cho nên cậu lựa chọn mắng chửi, dùng năng lực "Khiêu khích" chọc giận đối phương, xem có thể để cho Susanna chủ động "bại lộ" ra nhược điểm hay không.
Sinh vật quái dị này chỉ là đứng ở chỗ đó đã khiến cho Lumen vừa phấn khởi lại vừa sợ hãi, vừa khát vọng lại vừa kháng cự, như là lâm vào vòng xoáy của các loại dục vọng bện ra mà sinh ra một loại cảm giác vô lực khó mà đối kháng.
Cái này chứng minh thực lực của đối phương mạnh hơn rất nhiều so với cậu!
Lumen vừa mắng vừa chuyển động suy nghĩ trong đầu, tìm kiếm biện pháp kéo dài thời gian, cậu tin tưởng người phi phàm chính phủ không bao lâu nữa sẽ đến.
"Quái vật này đến cùng là thứ gì vậy?"
"Cô ta vì sao lại xem mình là vợ của Charlie..."
"Vợ..." Lumen nháy mắt có một linh cảm, mà Susanna Matisse bị lời nói của cậu chọc giận, phát ra tiếng thét chói tai, cùng với tiếng thét chói tai này, dây leo cùng nhánh cây điên cuồng ùa về phía Lumen, cùng với tiếng thét chói tai này, cảm xúc sợ hãi chôn dấu ở đáy lòng Lumen chợt bị phóng lớn đến trình độ nào đó, cả người sợ hãi đến thiếu chút nữa là ngất đi.
Hai chân cậu trở nên vô lực, thân thể xuất hiện run rẩy rõ ràng, dựa vào cố gắng, Lumen miễn cưỡng vươn tay phải, chụp lấy Charlie đang muốn chạy về phía quái vật kia.
Tay trái cậu cầm thanh đoản đao tà dị kề ở yết hầu Charlie.
Biến hóa như vậy làm cho Susanna Matisse có chút mờ mịt phẫn nộ hỏi: "Mày muốn làm cái gì?"
Lumen hung tợn cười nói: "Quên nói với mày, thanh vũ khí phi phàm này của tao gọi là cây dao nguyền rủa, nếu như bị nó cắt trúng chảy máu tươi, cả nhà đều sẽ chịu nguyền của mà tử vong, kể cả vợ của hắn."
"Mà mày là vợ Charlie."
Căn cứ cục diện của tên điên trên lầu gặp phải, Lumen hoài nghi quỷ hồn trong Montsouris giết chết không chỉ là trực hệ, còn bao gồm cả chồng hoặc vợ.
Đương nhiên, Lumen rất rõ ràng cho dù mình thực mang Charlie trao đổi vận mệnh cho quỷ hồn trong Montsouris, thì quỷ hồn trong Montsouris cũng phải cần một đoạn thời gian.
Susanna Matisse vợ Charlie này phát động tập kích, căn bản không ảnh hưởng được tình huống trước mặt, cậu đánh cuộc là Susanna Matisse không biết điểm ấy, đánh cuộc là Susanna Matisse có thể nhìn ra được nguy hiểm chất chứa bên trong Thủy ngân đọa lạc.
Đây là lừa gạt!
Susanna Matisse trên người đang mọc rất nhiều nụ hoa cùng mầm cây vẻ mặt ngưng đọng lại, dây leo cùng nhánh cây điên cuồng ùa về phía Lumen cũng dừng ở giữa không trung.
Đôi mắt màu xanh lục của cô ta theo đó ùa ra cảm giác nguy hiểm.
Những gì thấy được trong mắt Lumen bỗng nhiên có biến hóa, cậu thấy được bóng lưng của mục sư Guillaume mũi ưng khoác áo bào trắng viền chỉ vàng, cừu hận áp lực dưới đáy lòng cậu chợt bùng lên giống như núi lửa bùng nổ.
Lumen buông Charlie ra, đi về phía "Guillaume Besne", nhưng trước mặt cậu chỉ có Susanna Matisse.
Lúc này, Charlie vẻ mặt si mê cùng yêu say đắm nhìn thấy Lumen cầm đoản đao đi về phía "vợ" mình, vội đưa tay chụp lấy ác nhân này hô lớn "Không được thươgn tổn tới cô ấy!" Lumen chợt thanh tỉnh, phát hiện Guillaume Besne trước mắt biến thành Susanna Matisse nụ hoa cùng mầm cây đầy người. Lumen bị cô ta thao túng cảm xúc mạnh mẽ xoay xoay người, lại lần nữa túm lấy Charlie, kề Thủy ngân đọa lạc ở trên yết hầu của anh ta.
Susanna Matisse không có che dấu thất vọng, cô ta trầm ngâm hai giây rồi mở ra đôi môi hồng nhuận.
Đột nhiên, sinh vật quái dị này ngưng lại, ngưng trọng nhìn về phía vách tường khách sạn Kim Kê mặt gần phố Chaos.
Giây tiếp theo, mái tóc dài màu xanh lục của cô ta nhanh thu về, dây leo cùng nhánh cây nháy mắt tan rã, không biết đi đâu.
Người phi phàm chính phủ đã tới? Lumian nhìn thấy bóng của Susanna Mattise chui vào vách tường, biến mất khỏi hành lang. Cậu lập tức buông Charlie ra, vừa lắc lắc anh ta ý đồ giúp anh ta tỉnh lại, vừa dùng tốc độ nói cực nhanh nói: "Nằm lên bậc thang lầu hai, không được mở mắt, thẳng đến có người gọi tỉnh lại!"
Nói xong, Lumen đẩy Charlie một cái, trở lại phòng mình, đóng cửa gỗ lại nằm trên giường làm bộ đang ngủ say, biểu hiện giống như khách thuê phòng khác.
Theo Susanna rời đi, si mê trong mắt Charlie cũng biến mất, đợi cho Lumen lắc mạnh anh ta, anh ta rốt cuộc đã tìm lại lý trí, dưới tình huống cấp bách anh ta dù không hiểu chuyện gì cũng chỉ có thể làm theo Charles dặn dò, chạy hai bước tới thang lầu đi thông tầng dưới, nằm xuống, nhắm mắt lại, giống như hôn mê.
Hầu như là đồng thời, bóng tối trong tầm nhìn của Charlie cùng Lumen nhiễm một mảng màu đỏ, tựa như Mặt trời mọc sớm, mang tới ánh sáng ban ngày.
Vài phút sau, một thanh trường kiếm màu vàng vừa như thực thể lại phảng phất như từ ánh sáng ngưng tụ lại cắm ở trên mặt đất phố Chaos.
Mũi của nó đang ghim một đoạn dây leo lớn màu xanh lục đang vặn vẹo.
"Giải quyết chưa?" Một người nam trẻ tuổi ngực cài thánh huy Mặt trời hỏi khởi người cầm kiếm.
Đó là một người nam tóc vàng, mi vàng, chòm râu thô ráp màu vàng, mặc áo khoác màu nâu có hai hàng khuy áo màu vàng.
Anh ta thở hắt ra nói: "Lần này đã giải quyết, nhưng nếu không tìm thấy nơi ác linh này sinh ra, thì không bao lâu cô ta lại có thể ngưng tụ một lần nữa ở nơi đó."