Chương 29: Tiệc thánh

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 01-11-2023 22:19:45

Termiporus quy về lặng lẽ, không có phát ra âm thanh gì nữa. Lumen tiếp tục nghe vị Giám mục kia giảng đạo, cùng với giảng thuật tình huống đại khái của giáo hội Kẻ Khờ. Cậu bởi vậy mới biết trên thế giới này, còn có mảng đại lục tên là nơi thần vứt bỏ, đó là nơi bị chúng thần nguyền rủa cùng trục xuất. Mảng đại lục nọ bị chúng thần vứt bỏ, nhưng ngài Kẻ Khờ thì không, người phái ra Thiên Sứ Cứu Rỗi Hermann Sparrow, dẫn dắt một đám người đã mất đi chỗ ở nhưng may mắn còn tồn tại đi ra khỏi nơi đó. Sau đó xây dựng nơi ở mới ở trên các hòn đảo, cho nên, tổng bộ hiện tại của giáo hội Kẻ Khờ, là thành Bạc Trắng mới ở biển Sunia. Mặt khác hai thánh địa lớn, cũng ở mảng hải vực nọ, phân biệt là thành phố Ánh Trăng mới cùng thủ phủ Bayam quần đảo Roth. Lumen nghe say mê, có hiểu biết bước đầu đối với giáo hội Kẻ Khờ. Sau khi chấm dứt giảng đạo, Giám mục cùng Mục sư cùng tên khởi xướng tiệc thánh, đó là một cái ly chứa chất lỏng trong suốt không màu, cùng một vỏ quả lớn giăng kín dấu vết cháy đen. Lumen cầm ly thủy tinh, ừng ực uống một ngụm, chỉ cảm thấy chất lỏng bên trong vị hơi ngọt, rất giống chế phẩm từ sữa, nhưng mùi thơm hơn hẳn. Sau đó, cậu dùng thìa gỗ múc thực vật đựng ở bên trong vỏ quả, vừa để thực vật vào trong miệng, Lumen liền toát ra vẻ mặt kinh ngạc: Là thịt, cái này cũng quá xa xỉ đi. Tiệc thánh giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng, cũng không làm được như vậy, chỉ là rượu vang đỏ cùng bánh mì chưa lên men. Lumen tinh thần rung lên, vui vẻ bắt đầu nhai nuốt thực vật trong miệng, cảm thấy nó khá ngon, lại có cảm xúc dạng thịt cùng vị chua ngọt của hoa quả. Thậm chí còn tản ra một mùi hương khá lạ, hoàn toàn khác với các loại thức ăn thông thường của Trier. Cậu vừa ăn, vừa nghe Giám mục giới thiệu lai lịch tiệc thánh: Đó là thực vật mà Thiên Sứ Cứu Rỗi Hermann Sparrow thích nhất khi còn đi lại ở trên đại địa, mà hắn là kèn hiệu của chúa, truyền đi thần dụ của giáo chủ. Chất lỏng nọ gọi là Triana, tên xuất phát từ một loại hoa quả to lớn đặc sản quần đảo Roth, từ thịt quả của nó ép mà thành, phần vỏ của trái Triana đã mất đi đại bộ phận thịt quả thì được nhồi vào thịt dê cùng thịt cá xay nát, cuối cùng nướng lên thành tiệc thánh Teyatiwa. Đương nhiên, giáo hội Kẻ Khờ không có khả năng vì phát ra tiệc thánh, chuyên môn mang loại hoa quả to lớn này từ quần đảo Roth vận chuyển đến Trier đến, đó là phải vượt qua ba biển lớn, hoa quả có sống thế nào thì cũng sẽ phải chín nẫu mà hư thối, phí đi tiền cùng tài nguyên. Ở dưới sự trợ giúp của vị học gia thực vật nào đó, giáo hội Kẻ Khờ đã tạo ra cây Triana có thể sinh trưởng ở nam bộ Intis, hơn nữa vị sữa càng đậm hơn. Rất có phong tình mỹ thực trên biển, nếu không phải do giáo hội ngài Kẻ Khờ không có cách nào truyền giáo cùng giảng đạo ra ngoài, thì với tiệc thánh như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu người tín ngưỡng. Như vậy cũng không tốt, nhiều người tin ngưỡng ngài Kẻ Khờ, sẽ làm cho chi tiêu tiệc thánh biến thành con số trên trời. Sau khi sầu lo vài giây thay giáo hội Kẻ Khờ, Lumen còn chưa dùng bữa tối đã ăn sạch sẽ Teyatiwa, cuối cùng ừng ực uống cạn nước trái cây Triana. "Ca ngợi Kẻ Khờ." Lumen cực kỳ chân thành đứng dậy làm lễ, rồi chậm rãi rời khỏi giáo đường được nhiều ánh nến chiếu sáng, đi vào trong bóng đêm bên ngoài. Ở dưới ánh sáng do những ngọn đèn đường khí gas tạo ra, Lumen mặc áo vải đay cùng ghi lê màu đen kéo tay áo, dọc khu vực cảng đi về một mặt khác của bến tàu, tính ngồi xe ngựa công cộng đi tới khu Shade. Lavigne lúc này đã yên tĩnh hơn rất nhiều, chỉ còn lại có đám thủy thủ tụm năm tụm ba, ngẫu nhiên đi ngang qua, hoặc hát vang hoặc hô to. Đột nhiên, cách đó không xa truyền đến một trận xôn xao, có người phát ra tiếng kêu thảm thiết, đồng thời với tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn, Lumen thấy một bóng người đang chạy nhanh về phía mình. Cậu nghiêng người tránh đường, một bộ dáng tôi chỉ là người đi đường không quan hệ. Bất quá, nếu đối phương quả thật phạm chuyện gì làm cho người ta chán ghét hoặc không tốt mà đang bị khổ chủ đuổi theo, Lumen không ngại vươn chân phải gạt hắn một cái, không vì cái gì khác, chủ yếu là muốn xem náo nhiệt. Trong vài hô hấp, bóng người nọ đã chạy vội tới rìa ánh sáng đèn đường, Lumen nhìn xem thấy mà chân mày giật giật, tốc độ thật nhanh, không giống như là nhân loại bình thường. Giây tiếp theo, cậu mượn ánh sáng đèn đường khí gas chiếu rọi, thấy rõ bộ dáng chi tiết của bóng người nọ: Đó không phải là người, là một quái vật, nó chỉ có cái đầu tràn đầy nếp nhăn là giống nhân loại, trên người khoác áo vải đay cùng quần dài màu nâu rách nát, những chỗ để lộ ra thân thể đều mọc ra vảy màu xanh sậm, hai chân không có mang giày, ở giữa khe hở của ngón chân mọc ra màng da mỏng mà cứng cỏi, bàn tay chảy xuôi dịch nhầy màu xanh đậm cùng bên miệng dính máu tươi. Lumen đã thấy không ít quái vật ở phế tích thôn Cordouan, không có hoảng sợ, chỉ là nhẹ nhàng nhíu mày, thứ này rất giống ngư nhân được đề cập qua trên tạp chí thần bí học, lớp vảy màu xanh sậm của nó tựa như có năng lực phòng ngự rất mạnh. Trong khi Lumen đang suy nghĩ trong đầu, quái vật nọ cũng thấy cậu đang đi ở bên đường, hai mắt rõ ràng lồi ra càng thêm thô bạo cùng điên cuồng. Nó nghiêng mạnh người xông về phía Lumen, Lumen nháy mắt cong người lại, không lùi mà tiến tới, cất bước một cái đoạt lấy phía trước quái vật nghi ngờ là ngư nhân. Phành! Cậu nắm tay phải thành nắm tay, mang theo những điểm hỏa tinh, trùng trùng đánh ở trên bụng mục tiêu. Ngay sau đó, thân thể cậu thấp xuống, chui qua dưới nách quái vật mọc đầy vảy màu xanh sậm, chảy ròng ròng chất lỏng ghê tởm nọ, vừa tránh được phản kích của đối phương, lại thành công đổi vị trí. Tới phía sau kẻ tập kích, Lumen cấp tốc xoay người, hai tay nhấc lên, nắm tay tản mát ra những đóa hoa lửa, luân phiên nện ở sau lưng quái vật nghi ngờ là ngư nhân, đập nó ngã xuống đất. Thanh âm bốp bốp quanh quẩn lan ra, Lumen thu hồi hai tay, đình chỉ công kích, lẳng lặng nhìn thân thể còn đang giãy giụa, chế tạo không ít dấu vết ăn mòn ở trên mặt đất kia. Tiếng nổ mạnh nặng nề mỏng manh theo đó vang lên, ở mắt, mũi, tai cùng miệng của quái vật nghi ngờ là ngư nhân, phân biệt phun ra mấy đóa hoa lửa đỏ đậm, bên ngoài thân bành trướng một chút rồi lại lõm vào, rớt đi không ít vảy màu xanh sậm. Sau khi toàn thân nó run rẩy vài cái, thì đã hoàn toàn mất đi động tĩnh, Lumen thu hồi tầm mắt, hướng ánh mắt về phía mấy bóng người đang chạy tới, đồng thời không chút để ý vẩy vẩy hai tay để hóa giải chất lỏng màu xanh sậm, đau đớn do ăn mòn mang đến. Cậu bị thương cụng nhẹ, dù sao vừa rồi là không ngừng trọng quyền oanh kích. Mỗi lần tiếp xúc vảy màu xanh sậm cùng chất lỏng dinh dính của đối phương, đều cực kỳ ngắn ngủi. Rất nhanh, mấy bóng người nọ đã đến dưới đèn đường khí gas, bọn họ đều ăn mặc kiểu thủy thủ. Cầm đầu là một người con lai tết tóc thành từng bím nhỏ, có màu da nam đại lục nâu đỏ. Anh ta hơn ba mươi tuổi, môi hơi dày, tầm mắt đầu tiên là đảo qua quái vật hình người đang nằm ở trên đất không tiếng động, tiếp theo vừa sợ vừa nghi vừa e ngại hướng về phía Lumen. Sau khi lặng lẽ vài giây, thủy thủ đầu tết những bím tóc nhỏ này ánh mắt cảnh giác trầm giọng nói: "Đây là ngư nhân chúng tôi bắt được ở trên biển, nó làm bị thương một người bạn mà trốn thoát." Quả nhiên là ngư nhân, thật là bắt được sao? Vì sao không trực tiếp biến nó thành các loại tài liệu rồi đưa đến Trier, việc gì phải mạo hiểm đưa về đây theo dạng còn sống? Lumen không tiếng động lẩm bẩm hai câu, cười hỏi ngược lại: "Các người là tính xin lỗi thay nó, cho tôi phí tổn thất tinh thần để an ủi tâm linh bị kinh sợ của tôi sao?" Thủy thủ cầm liếc mắt đầu nhìn đồng bạn một cái, khó có thể nắm chắc ý tưởng chân thật của người trẻ tuổi trước mặt. Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng bước chân chạy bộ chỉnh tề, cùng với động tĩnh súng ống ma sát cùng va chạm. Đó là binh sĩ tuần tra nghe được tiếng kêu thảm thiết chạy tới. Thủy thủ đầu tết những bím tóc nhỏ trong lòng căng thẳng, vừa theo bản năng cướp lấy thi thể quái vật, vừa quan sát phản ứng của Lumen, tính là đối phương mà xuất hiện thần sắc bất mãn thì sẽ đình chỉ thử. Cùng lúc đó, miệng hắn không ngừng nói: "Không có vấn đề, chúng tôi không có vấn đề." Ý tứ của hắn là chúng tôi sẽ cho phí tổn thất tinh thần. Lumen cảm giác bọn họ muốn mang đi, chủ yếu là để phân ra đặc tính phi phàm của ngư nhân, nhưng quái vật này quá yếu, cậu nhấc không nổi hứng thú để mạo hiểm phiêu lưu thương thảo phương án phân phối với những người này, nó căn bản không xứng với cây bóng đêm. Đối với đám người làm việc thô ráp, không quan tâm đối với dấu vết này, nếu may mắn thoát khỏi chính phủ truy tung, quay đầu vẫn có thể gặp lại thu chút phí tổn thất tinh thần. Lumen nhìn theo đám thủy thủ kia khiêng quái vật ngư nhân đi, bản thân thì vẫn bước chậm đi về phía trước giống như vừa rồi. Không bao lâu, mấy binh sĩ tuần tra đuổi đến, quan sát trạng thái của cậu, hỏi cậu có gặp phải chuyện gì bất thường hay không. Lumen cực kỳ thẳng thắn thành khẩn chỉ chỉ phương hướng đám thủy thủ kia rời đi: "Tôi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, nhìn thấy có nhóm người chạy về phía đó, mặc hình như là quần áo thủy thủ." Sĩ quan dẫn đầu nhóm tuần tra hài lòng gật đầu nói: "Cảm tạ sự phối hợp của cậu." "Không cần cảm tạ, đây là một thị dân đủ tư cách nên làm." Lumen mỉm cười đáp lại. Rất nhanh, binh sĩ còn lại phát hiện, dấu vết ăn mòn cùng nhiều miếng vảy ở trên đất, phát hiện còn những giọt chất lỏng dinh dính chưa hoàn toàn bốc hơi, theo dâu của chúng đuổi vào bến tàu. Lumen hắc một tiếng, tiếp tục đi về phía xe ngựa trạm công cộng, bốp bốp bốp, cậu nghe thấy được một tràng tiếng vỗ tay không tính là nhiệt liệt. Lumen tinh thần căng thẳng nghiêng đầu đi, nhìn thấy ở trên đống hàng hóa cách đó không xa, không biết khi nào đã ngồi một người. Người nọ chân mày khô vàng, tóc cùng màu, mắt lam sậm mà sáng ngời, mặc áo vải đay cùng áo ghi lê màu nâu, mang một đôi giày da màu đen cùng quần dài màu nâu. Lumen trong lòng cả kinh, nhận ra thân phận đối phương: Lửa cháy Danis, đại hải tặc gần với mấy vị Vua Hải Tặc. Lumen chợt bình tĩnh xuống, bởi vì đối phương còn có một thân phận khác: Hắn đã không làm hải tặc, hiện tại là thần sứ của ngài Kẻ Khờ. Làm người nắm giữ lá bài Minor Arcana, Lumen tin tưởng chỉ cần mình làm sáng tỏ thân phận, đối phương khẳng định sẽ không khó xử mình. Lửa cháy Danis nhìn Lumen vài giây, từ trên đỉnh đống hàng hóa thoải mái nhảy xuống mặt đất. Hắn cười hai tiếng, thản nhiên nói: "Có thể ở trong thời gian rất ngắn, lựa chọn phương thức công kích hữu hiệu nhất, cụ thể nhất, có khả năng nhanh chóng giải quyết con mồi nhất, hoàn mỹ tránh đi những chỗ được vảy tăng mạnh phòng ngự ngoài thân ở trên người, trí tuệ chiến đấu của cậu rất không tệ, tôi thực thưởng thức." "Thế nào, có hứng thú gia nhập đoàn đội của tôi, trở thành thủ hạ của tôi không?"