'Vu nữ' được coi là sức mạnh âm tính mang đến tai nạn... tai nạn... thời điểm sắm vai 'Kẻ xúi giục', Jenna từng lĩnh ngộ được một việc rằng, xúi giục chắc chắn sẽ mang đến tai nạn, chỉ là kẻ phải gánh chịu tai nạn có thể thay đổi dựa vào ý đồ chủ quan của 'Kẻ xúi giục', cho nên, cô rất mẫn cảm đối với cụm từ 'Tai nạn' này, cảm thấy đây có lẽ là một bước sắm vai quan trọng, rất cần thiết của 'Vu nữ'.
Cùng lúc đó, cô cũng dựa vào việc này để xác nhận một suy đoán:
Danh sách 2 'Ma nữ tai nạn' trên con đường 'Thích khách'... Điều này chứng minh cho dù lên đến cấp bán thần thì tai nạn vẫn là điểm mấu chốt...
Jenna khẽ gật đầu, đi đến trước cửa phòng, vặn núm công tắc trên tường, điều chỉnh ánh sáng của đèn tường khí gas xuống mức thấp nhất.
Sau khi lần lượt điều chỉnh bốn chiếc đèn tường khí gas, trong phòng trở nên tối tăm, ánh sáng mỏng manh trộn lẫn với những khoảng tối, giống như sắp có chuyện gì rất kinh khủng sắp xảy ra.
Franka nhìn quanh một vòng, vừa tò mò vừa là để xác nhận hỏi:
"Em đang tạo môi trường âm u, đáng sợ, quỷ dị sao?
Jenna cười nói:
"Chẳng phải trong cách vở kịch và tiểu thuyết, 'Vu nữ' luôn xuất hiện trong hoàn cảnh như vậy sao?"
"Không hổ là diên viên học việc." Franka khen ngợi Jenna, đồng thời cũng tự cảm thấy kiêu ngạo, bởi vì lúc trước cô cũng rất nhanh hiểu rõ cảm giác sắm vai 'Vu nữ' là như thế nào, thậm chí sau một thời gian, cô còn điều chế ra thuốc bóng tối – tuy có hiệu quả nhưng so với đám 'Dược sư' thì còn kém xa.
Trong căn phòng tối tăm âm trầm, Jenna đi tới bên cạnh con bò đực nhỏ.
Cô khẽ cúi người xuống, dùng ngôn ngữ cổ Hermes khẽ niệm ra mấy từ đơn:
"Ngài đại giám mục."
Không có chuyện gì xảy ra.
Lumen đứng ở ngoài cửa nghe thấy vậy thì cười thầm một tiếng, cậu cảm thấy Jenna rất biết diễn trò, bản thân biết rõ mình không phải người ban ân trên con đường túc mệnh, chắc chắn không thể dùng 'Thuật tạo súc' đã được đơn giản hóa, đối phương làm như vậy là vì sắm vai 'Vu nữ' hay là muốn làm đủ quy trình đây.
Lumen cất cao giọng, bắt chước giọng điệu hùng hậu của Termiporus, giống như một vị tồn tại bí ẩn đáp lại lời chú văn tà ác của 'Vu nữ':
"Ngài đại giám mục."
Bên trong phòng, một luồng ánh sáng u ám chợt trào ra, da bò màu nâu nứt vỡ, để lộ Bovard Pompeiro chỉ còn mặc áo sơ mi màu trắng, quần dài màu đen và đi đôi tất sẫm màu.
Sau khi làm xong chuyện này, Lumen tiếp tục đi về phía trước, đi về phía cửa chính của số nhà 20 phố Terrace, xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh thiết kế lồi, ngắm nhìn mưa phùn giống như sắp dung nhập vào trong đêm tối.
Jenna nửa ngồi xổm, đặt bàn tay phải lên trán Bovard.
Một ngọn lửa màu đen tràn ra từ lòng bàn tay cô, chui vào trong thân thể của liên lạc viên của tổ chức 'Tội nhân' này.
Chúng nó không phát ra tiếng lửa cháy mà giống như một dòng nước màu đen chảy từ trong ra ngoài bao phủ lấy cả thân thể Bovard.
Mấy chục giây sau, Bovard đột nhiên giật giật.
Sau vài cái giật giật, cả người hắn chợt nhũn ra, mùi hôi thối không kiểm soát được tràn ra ngoài.
Sinh mệnh của hắn đã hoàn toàn kết thúc.
Jenna mặc quần áo lính đánh thuê dành cho phụ nữ, không hài lòng nhìn lại quần áo trên người mình, rồi đứng dậy đưa tay về phía Franka.
Franka biết cô đang sắm vai một 'Vu nữ' thần bí và mạnh mẽ, cũng rất phối hợp đặt lọ thuốc tiên đoán vào lòng bàn tay cô.
Jenna lại quỳ một gối xuống nền nhà, đổ thứ dung dịch bên trong bình thuốc vào trong miệng Bovard.
Chất lỏng màu đen không ngừng sủi bọt khí, không ngừng lóe ra ánh sáng màu đen bạc chảy vào trong khoang miệng của thi thể rồi đọng lại ở đó.
Ù ừ, tiếng gió rít khe khẽ chợt vang lên, thứ ánh sáng yếu ớt chiếu ra từ đèn tường khí gas đã được vặn xuống mức thấp nhất, nhiễm màu xanh u ám.
Cảm ứng được sự biến hóa cũng coi như quen thuộc này, Lumen biết Bovard đã chết, sức mạnh ban ân đang trở về cơ thể mẹ, vì thế cậu đi vòng qua cửa chính, lướt qua Anthony Reid, một lần nữa trở lại căn phòng kia.
Ừng ực!
Cậu nghe thấy tiếng thi thể đang nuốt chất lỏng kia.
Xoạt một tiếng, Bovard chợt ngồi dậy, khuôn mặt của hắn trắng bệch một cách dị thường, hai con ngươi trở nên trong suốt đến mức không nhìn ra màu sắc nguyên bản.
Nhìn khối màu sắc đậm đặc, ánh sáng tinh thuần, không phản chiếu bóng dáng và gợn sóng màu thủy ngân bên trong đô mắt trong suốt kia, Jenna vừa âm thầm cảm thán việc này quá thầnk ý, vừa chịu đựng cảm giác âm u lạnh lẽo đánh vào người, hướng ánh mắt nhìn về phía Lumen và Franka.
Cô không có gì để hỏi, mà chỉ đang sắm vai.
Franka ra hiệu cho Lumen hỏi, còn cô phụ trách học tập, để tương lai có thể sử dụng bình thuốc tiên đoán còn lại thật tốt.
Lumen đã có kinh nghiệm cũng đã biết quy tắc, cậu suy nghĩ một lát rồi nói với Jenna:
"Trước tiên, cô hãy hỏi hắn xem cuối tuần này, Vazan Sanson, người từng là ông chủ của quán cà phê Vazan ở Trier, nước cộng hòa Intis, sẽ ở đâu."
Câu hỏi này ngoại trừ ý tứ rõ ràng, còn bao hàm một phép thử:
Nếu thi thể của Bovard không thể trả lời hoặc là đưa ra một vài đáp án tưởng chừng rất bình thường, điều này cho thấy cuối tuần này Vazan Sanson đã rời khỏi nơi mà những người ban ân cường đại đang chờ đợi, và khả năng thảm họa đã bùng nổ!
Jenna khẽ gật đầu , cô dùng giọng trầm thấp mang theo chút quyến rũ hỏi thi thể Bovard.
Ánh sáng màu xanh u lam yếu ớt phản chiến lên khuôn mặt tái nhợt của thi thể, khiến cho nó càng trở nên âm u hơn, hắn hé miệng dùng tiếng Intis, đáp lại:
"Phòng số 7."
Phòng số 7... Cụ thể như vậy sao? Nhưng lại không miêu tả được phần trước... Lumen vốn còn tưởng rằng thi thể của Bovard sẽ miêu tả một cách cực kỳ đơn giản thô sơ là 'Khu Red Princess, Trier' giống như người chết kia ma lần trước cậu sử dụng để tiên đoán, việc này sẽ giúp 'Hội Tarot' thu hẹp phạm vi điều tra, nhưng cậu lại không ngờ thi thể Bovard lại nói thẳng số phòng mà Vazan Sanson đang ở.
Việc này đối với Lumen mà nói, ngược lại không hữu dụng như kiểu câu trả lời 'Khu Red Princess, Trier', cả Trier có không biết bao nhiêu phòng số 7.
Hơn nữa, còn chưa tính đến chuyện phòng số 7 kia không ở Trier. Kế hoạch chuẩn bị trước đó cũng không phải chỉ ở Trier.
"Bovard là người ban ân trên con đường túc mệnh, bản thân hắn còn lưu lại ô nhiễm từ năng lực trong lĩnh vực vận mệnh và sức mạnh túc mệnh... Sau khi thi thể của hắn uống thuốc tiên đoán chắc chắn sẽ thấy được nhiều hơn so với người chết bình thường, lời tiên đoán sẽ càng rõ ràng hơn, cho nên mới xảy ra chuyện này sao?" Lumen thầm lẩm bẩm.
Sau đó, cậu chợt đưa ra một vấn đề mang tính xác nhận:
"Hỏi hắn cuối tuần này Pouaris De Roquefort, người tỉnh Gladstone Darliege nước cộng hòa Intis, ở đâu?"
Sau khi nghe 'Vu nữ' thuật lại câu hỏi, thi thể Bovars dùng giọng nói mơ hồ hư ảo đáp lại:
"Phòng số 12."
Phòng số 12, phòng số 7... Quả nhiên phu nhân Pouaris và Vazan Sanson ở cùng một chỗ, đám người ban ân cường đại của các giáo phái Tà thần ở Trier đột nhiên tụ tập ở một chỗ chắc chắn không phải để vui chơi giải trí rồi... Lumen khẽ gật đầu, đồng thời, nhanh chóng suy nghĩ đến vấn đề tiếp theo.
Từ hai câu trả lời vừa rồi, cậu đã mơ hồ đoán được dường như 'Thuật lời tiên đoán' đã bị quấy nhiễu rất mạnh đối với những chuyện liên quan đến nơi mà những người ban ân Tà thần đang ở, không thể đưa ra thông tin thực sự hữu ích, cậu chỉ có thể đổi một cách hỏi mới.
Vài giây sau, Lumen nhìn về phía Jenna, nói:
"Hỏi khi nào thì Vazan Sanson rời khỏi tòa nhà mà hắn đang ở?"
Điều này tương đương với khoảng thời gian mà thảm họa có khả năng bùng nổ hoặc là thời điểm có hành động quan trọng.
Đủ loại cảnh tượng quái dị trong hai con ngươi của Bovard nhanh chóng biến mất, hắn nghe Jenna hỏi xong, cái miệng há ra, trả lời bằng giọng mông lung, trống rỗng:
"Mưa..."
Nói tới đây, đôi con ngươi của Bovard chợt bụp một tiếng, nổ tung, máu loãng phun ra ngoài, chỉ để lại hai lỗ thủng sâu hoắm nhuốm máu đỏ.
Thân thể của hắn bắt đầu phình ra, tựa như bị ngâm nước lâu ngày, tái nhợt ẩm ướt.
Giây tiếp theo, thi thể này đột nhiên biến mất ngay trước mắt đám người Lumen, tựa như chưa từng tồn tại.
Franka đang cầm gương để sẵn sàng nguyền rủa thi thể phát sinh dị biến, chợt mất mục tiêu, cô nhìn quanh một vòng, nhưng chỉ tìm thấy dấu vết của hai con mắt vừa nổ tung.
"Lời tiên đoán này liên quan đến chuyện hoặc tồn tại khó lường nào đó, bị cắn trả, không biết bị thứ gì đó tha đi rồi chăng?" Franka dựa vào kinh nghiệm ít ỏi của mình, nhanh chóng đưa ra phán đoán.
Sau đó, cô cảm thán nói:
"Nhìn đi, bói toán và tiên đoán đều rất nguy hiểm."
Lumen gật đầu nói:
"Bây giờ chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này, đi tới nhà của Bovard để lấy chiến lợi phẩm còn lại."
"Đúng vậy, cũng cần đề phòng chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra." Jenna ngẩng đầu, nhìn lên trần nhà,"Chúng ta xử lý Paulina và những tín đồ Tà thần khác như nào đây, giết chết hết sao?"
"Để tôi, tôi sẽ phụ trách chuyện này." Franka giơ tay,"Tôi muốn giải trí một chút, à không, vui vẻ!"
Cô đơn giản chỉ muốn sắm vai.
Thấy Jenna và Lumen đầu dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, Franka 'Hừ' một tiếng:
"Hai người nghĩ cái gì đấy hả? Không phải chỉ mỗi việc kia mới có thể đạt được vui vẻ đâu!"
Làm chút chuyện để bản thân giải trí sao? Lumen cười nhạo một tiếng rồi đi ra khỏi phòng, chỉ ném lại một câu:
"Cho cô năm phút đây."
Năm phút? Franka lẩm bẩm ngồi xuống trước máy đánh chữ cơ học làm bằng đồng thau, đeo bao tay, nhanh chóng gõ bàn phím.
Không lâu sau, Paulina và đám quản gia người hầu đều bị trói thật chặt ném trong phòng ngủ chính, trên người đều bị dán một tờ giấy, viết các dòng chữ:
'Chúng tôi là tín đồ Tà thần !'
"Tín ngưỡng vị tồn tại nhân danh túc mệnh!"
"May bắt chúng tôi!"
"Thủ lĩnh của chúng tôi là Vazan Sanson!"
"Vazan Sanson và một vài thuộc hạ nòng cốt của hắn đã đi đến một nơi, nghe nói phải ở đó ba tháng!"
"Bọn họ đã đi đến đó hơn hai tháng trước!"
"Xin hãy cẩn thận!"
Sau khi dán những tờ giấy này xong, Franka cực kỳ hài lòng, quét mắt nhìn một vòng.
Sau đó, cô nói với Paulina đang hôn mê:
"Tính mềm dẻo của 'Vũ đạo gia' có lẽ có thể giúp cô thoát khỏi dây thừng, tôi đây chỉ có thể cho cô hai tầng thuốc mê thôi."
Dứt lời, cô dùng ngọn lửa màu đen thiêu đốt linh hồn của Paulina, để cho cô ta trở nên cực kỳ suy yếu, sau đó phụ gia thêm một lần thuốc mê của 'Hội Phúc lành'.
Bộp bộp, Franka vỗ tay, xoay người rời khỏi phòng này.
Phía sau thân thể cô, một ngọn lửa màu đen chảy xuôi khắp mọi nơi, thiêu hủy tất cả dấu vết.
Sau khi xác nhận đã báo cảnh sát thành công, đám người Lumen lấy tất cả hiện vật có thể đổi thành tiền mặt từ trong nhà của Bovard, ở khu Thư viện.
Trên cỗ xe ngựa quay trở về khu chợ, Lumen đã biến trở lại hình dáng ban đầu, đang định hỏi Franka chuyện gì đó, thì đột nhiên cậu nhìn thấy một bóng dáng chợt lóe rồi biến mất trong bóng tối bên ngoài cửa sổ.
Bóng người kia mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu đen, đi tất sẫm màu, hai hốc mắt trống rỗng sâu hoắm, làn da trương lên, trở nên trắng bệch, tựa như bị ngâm nước quá lâu.
Bovard Pompeiro!
Thi thể của Bovard Pompeiro đã biến mất trước đó!