Chương 86: Quảng trường hiến tế

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 05-01-2024 12:06:08

Bạn bè bị biến mất sao? Lumen cầm cây nến trắng trong tay, nhìn thanh niên trả tuổi đang chạy như điên về phía mình, lông mày khẽ giật giật. Trong hầm mộ dưới lòng đất, chuyện biến mất rất bình thường, không bình thường chính là người này thế mà vẫn còn nhớ rõ mấy người bạn đó, nhớ rõ bọn họ biến mất quỷ dị như nào? Hắn không phải viên quản lý hầm mộ, trên người cũng không phong ấn thiên sứ! Một khi xuất hiện dấu hiện khác thường thì chuyện này chắc chắc có vấn đề! "Dừng lại!" Lumen dùng tay phải để trống rút súng lục ra, nhắm thẳng về phía thanh niên trẻ tuổi có tóc đen mắt nâu mà sắc mặt tái nhợt kia. Trong ánh nến lắc lư, thanh niên trẻ tuổi kia điên cuồng lắc đầu, nói: "Cứu tôi! Cứu, cứu tôi!" "Bọn họ đều biến mất rồi!" Tốc độ của hắn chỉ hơi chậm lại một chút, chứ không dừng lại hẳn. Phành! Lumen bóp cò súng, để cho viên đạn vàng óng bay sạt qua người thanh niên trẻ tuổi kia, bay vào khoảng không phía sau, biến mất trong bóng tối, nơi ánh sáng của ngọn nến không thể chiếu đến được. Thanh niên trẻ tuổi kia cảm nhận được ý muốn ngăn cản khi Lumen nổ súng, hắn rốt cuộc cũng ngừng lại, để lộ vẻ mặt cầu xin: "Cứu tôi! Xin hãy cứu tôi!" Lumen thấy 'Hella' ở bên cạnh vẫn giữ im lặng, không có ý định nói chuyện thì đành phải tự mở miệng hỏi: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Trong quá trình trao đổi, cậu nương theo ánh nến hơi vàng trong tay của ba người để quan sát toàn bộ hoàn cảnh ở lối vào tầng thứ ba hầm mộ ngầm. Không giống với hai tầng phía trên, bốn phía bên trong lăng mộ và hai bên đường rải đầy hài cốt trắng bệch, nơi này có một quảng trường nhỏ không có bất kỳ bộ hài cốt nào. Quảng trường được lát đá màu xám loang lổ, khe hở giữa các tảng tá không có bùn đất cũng không có rêu xanh, sạch sẽ đến mức khiến cho người ta có cảm giác khó tin. Ở vị trí chính giữa trái phải có dựng hai cây cột xám trắng được xếp bằng những tảng đá khổng lồ, bề mặt bên ngoài đã bị bào mòn nghiêm trọng, để lại dấu vết bong tróc từng mảng lớn. Cho dù như vậy thì Lumen với thị lực hơn người, vẫn có thể phân biệt được rõ 'Thánh huy mặt trời' và 'Thánh huy tam giác' được khắc trên hai cây cột khổng lồ, xung quanh chúng nó còn có ký hiệu hình hoa mặt trời, trục khuỷu, ống nối. Bốn phía quảng trường, ở những nơi ánh nến không thể chiếu sáng tới kia, bên trong bóng tối đậm đặc giống như có vô số bóng người đứng sừng sững, ánh mắt đều nhìn về phía này, khiến cho Lumen không khỏi nổi một tầng da gà dày đặc. Thanh niên trẻ tuổi có tóc đen mắt nâu và khuôn măt tái nhợt kia, sợ hãi đáp lại: "Tôi cũng không biết nữa, chúng tôi đang chuẩn bị đi ra khỏi quảng trườn hiến tế 'Mặt trời vĩnh hằng' và 'Thần hơi nước và máy móc' này để thăm dò lăng mộ cổ đại ở tầng thứ ba thì bọn họ đột nhiên vấp phải cái gì đó, một người lại một người lần lượt ngã sấp xuống, ngọn nến trong tay cũng rơi xuống mặt đất, dập tắt. "Tôi, tôi đi ở phía sau cùng, nhìn thấy bọn họ cứ như vậy, cứ biến mất như vậy!" "Biến mất?" Lumen cố ý nhắc lai cụm từ này một lần nữa. Đối với cậu mà nói, vấn đề quan trọng nhất không phải là biến mất như thế nào mà là vì sao người chứng kiến còn nhớ rõ chuyện biến mất này. "Đúng vậy, biến mất!" Thanh niên trẻ tuổi gật mạnh đầu,"Bọn họ giống như bốc hơi với tốc độ cực nhanh ngay trước mặt tôi, tôi, tôi vô cùng sợ hãi, không dám đi tìm bọn họ, cũng không dám quay trở lại mặt đất, chỉ có thể chờ đợi ở quảng trường hiến tế này, ca ngợi mặt trời, trước khi ngọn nến của tôi cháy hết, cuối cùng cũng có người đến đây!" Có thể nhìn ra được nếu lần này đối phương không bị ăn mòn một cách quỷ dị, lại có thể thuận lợi chạy thoát thì đối phương sẽ càng sùng tín vào 'Mặt trời vĩnh hằng'... Lumen nhất thời không phát hiện ra đối phương có bất kỳ sự bất thường nào, đành phải hỏi bừa một vấn đề: "Các anh là sinh viên sao?" Thanh niên trẻ tuổi lại gật đầu: "Đúng vậy, chúng tôi là sinh viên trường cao đẳng sư phạm Trier, đội chúng tôi tới nơi này để thám hiểm, tôi, tôi tên là Gerard." Lumen nhịn không được bật cười thành tiếng, thậm chí trong lòng còn có ý định mời người kia gia nhập kế hoạch tìm kiếm 'Nước suối phụ nữ Samaria' cùng mình và 'Hella', dù sao dạng sinh viên như này cơ bản là không thể sống đến khi tốt nghiệp được, không bằng giữ lại làm mồi câu, phát huy sự nhiệt huyết còn thừa. Lúc cậu còn đang suy nghĩ làm sao để xác định xem Gerard có vấn đề hay không thì 'Hella' đột nhiên mở miệng với giọng nói lạnh như băng, nói: "Chúng tôi sẽ dẫn anh đi lên." Tốt bụng vậy sao? Lumen hơi ngạc nhiên nghiêng đầu liếc nhìn 'Hella' một cái. Ở trong ấn tượng của cậu, vị tiểu thư này lạnh lẽo từ trong máu. Gerard mừng đến mức nước mắt nước mũi đều chảy xuống, hắn không ngừng nói 'Cảm ơn' vừa đi tới gần hai người. Lumen quan sát từng hành động của hắn, cũng lấy một cậy nến trắng trong túi đeo chéo bằng vải bạt ra, ném qua cho hắn. Gerard luống cuống đón lấy, dùng ngọn nến cũ chỉ còn một đoạn ngắn ngủi để thắp sáng cho ngọn nến mới. Sau khi nhìn thấy ánh nến mờ nhạt sáng lên, cậu sinh viên này mới khẽ thở ra một hơi, đi theo 'Hella' và Lumen bước lên cầu thang được làm từ đá, dẫn lên tầng thứ hai. Mới đi chưa được mười bước, Gerard đột nhiên giật mình đứng lại. Lumen quay đầu nhìn lại, phát hiện cảm xúc hoảng sợ trên mặt hắn đã hoàn toàn biến mất. "Tự anh quay trở lại mặt đất không có vấn đề gì chứ?" 'Hella' lại mở miệng, nói ra lời hoàn toàn ngược lại với lời vừa rồi. Gerard mỉm cười: "Không có vấn đề gì, cảm ơn các cô đã cho tôi ngọn nến này, ôi, nếu nến bị tắt thì đúng là phiền toái." A... Lumen nghĩ đến điều gì đó, thử hỏi dò: "Một mình anh đi thám hiểm đến tầng thứ ba của hầm mộ ngầm sao?" Gerard gật đầu đầy tự hào: "Đương nhiên, tôi có đủ lòng can đảm và kinh nghiệm." Rốt cuộc cũng đã quên mấy người bạn học kia rồi sao... Lúc trước không quên là bởi vì vẫn còn ở quảng trường hiến tế sao? Tiểu thư 'Hella' đã nhìn ra điểm này, cho nên mới đề nghị dẫn hắn lên sao? Lumen gật đầu, hiểu ra. Nhìn Gerard bước lên cầu thang dẫn thông lân tầng một, đi qua 'Lối vào khu cất giữ hài cốt cũ' rời khỏi nơi này, Lumen và 'Hella' mới quay trở lại quảng trường hiến tế. Lúc này, khi Lumen lại nhìn về phía hai cột trụ hiến tế thuôc về 'Mặt trời vĩnh hằng' và 'Thần hơi nước và máy móc', cậu lai có cảm giác hoàn toàn khác. Có lẽ nó tượng trưng cho sự che chở của thần linh! Nhưng cho dù nó tượng trưng cho sự che chở và cái nhìn của thần linh thì hai cột đá ở sâu trong hầm mộ dưới lòng đất kia, cũng không thể tránh khỏi sự bào mòn của thời gian, trên bề mặt xuất hiện nhiều dấu vết bị phong hóa và ăn mòn. Với tâm lý càng nhiều sự che chở càng nắm chắc, thử một lần cũng không tổn thất gì, Lumen hướng tầm mắt về phía cột trụ hiến tế điêu khắc 'Thánh huy mặt trời' kia, đầu hơi ngửa, dang rộng hai cánh tay: "Ca ngợi mặt trời!" 'Hella' lẳng lặng nhìn cậu, cũng không cắt ngang lời cầu nguyện của cậu. Đợi Lumen ca ngợi xong, hai người lại dựa vào biển chỉ đường ở bên cạnh quảng trường và đường kẻ đen trên đỉnh hầm, bước vào 'Cột đêm Christina'. Lumen giơ ngọn nến trắng, vừa mới rời khỏi quảng trường hiến tế vài bước chân, trong lòng đột nhiên khẽ động, hướng tầm mắt về vị trí phía trước chân mình. Một bộ hài cốt phu đầy nấm mốc rêu xanh không biết đổ ra bên đường từ khi nào, xương cánh tay vắt qua đường, giống như muốn bắt lấy mắt cá chân của người đi đường. Nếu vừa rồi Lumen đi nhanh hơn một chút, bất cẩn không quan sát kỹ hoàn cnahr xung quanh thì rất có thể cậu đã vấp phải bộ hài cốt này rồi. Điều này làm cậu nháy mắt nhớ lại lời miêu tả của Gerard: Mấy người bạn của cậu sinh viên này cũng vấp phải một thứ gì đó và bị té xuống mặt đất, nến bị dập tắt rồi mới bị hầm mộ ngầm 'nuốt chửng', ngay cả dấu vết tồn tại cũng biến mất hoàn toàn! Chẳng lẽ bọn họ vấp phải bộ hài cốt bị đổ này sao? Lumen vừa đăm chiêu suy nghĩ vừa đá văng khuỷu tay của bộ hài cốt kia ra. Trong tiếng răng rắc, cậu và 'Hella' tiếp tục đi về phía trước, cũng chỉ đi được vài bước, bọn họ lại gặp một bộ hài cốt trắng hếu khác để nửa người ra giữa đường. Lumen nhíu mày, theo bản năng nhìn lại vị trí mà vừa rồi mình thiếu chút nữa vấp ngã. Ánh nến mờ nhạt vô cùng mỏng manh chiếu đến phía bên kia, nhưng Lumen có thị lực đặc biệt của 'Thợ săn', miễn cưỡng có thể nhìn thấy rõ ràng từng chi tiết. Đồng tử mắt của cậu chợt phóng đại, phát hiện khuỷu xương tay trắng hếu vừa bị mình đá văng ra lại trở lại vị trí ban đầu, tiếp tục làm nhiệm vụ cản trở người qua đường! "Chúng vẫn còn sống sao? Là sinh vật bất tử sao?" Lumen căng thẳng nhìn một vòng xung quanh, sau đó mở miệng hỏi. "Không phải, nhưng có thể là phải." 'Hella' trả lời một cách ngắn gọn. Thấy Lumen ngơ ngác không hiểu, cô mới giải thích thêm một câu: "Có lẽ hiện tại chúng nó đã bị ảnh hưởng bởi môi trường ở sâu trong hầm mộ này, bản thân chúng nó đã chứa sự dị thường nhất định, đợi sự nguy hiểm và đáng sợ rình rập trong môi trường này bộc phát, toàn bộ chúng nó chắc chắn sẽ biến thành sinh vật bất tử." Toàn bộ đều biến thành sinh vật bất tử sao... Lumen thử tượng tưởng ra hình ảnh đó, sau đó theo bản năng rùng mình một cái. Hài cốt ở tầng này, cho dù là hoàn chỉnh hay không hoàn chỉnh thì ít nhất cũng phải có đến hàng trăm hàng nghìn bộ, nói không chừng còn lớn gấp nhiều lần con số đó, nếu chúng nó đều biến thành sinh vật bất tử oán hận người sống thì mọi chuyện đáng sợ tới mức nào! Thấy 'Hella' không có ý định quay lại, Lumen cũng đi theo, hai người dựa vào biển chỉ dẫn và đường kẻ đen trên đỉnh đầu, đi xuyên qua vô số bộ hài cốt tìm đủ mọi cách để 'ngăn cản', chậm rãi đi về phía mục tiêu. Không biết qua bao lâu, bọn họ cũng không gặp bất kỳ người sống nào, rốt cuộc cũng đến 'Cột đêm Christina." Đây là một cột trụ khổng lồ được tạo thành từ đá cẩm thạch màu đen, đầu trên chạm tới đỉnh hầm, mặt ngoài không khắc chữ hay ký hiệu đặc biệt nào cả, cũng không có dấu hiệu bị phong hóa và ăn mòn. Lumen ngạc nhiên nhìn. Phải biết rằng, hai cột trụ tượng trưng cho 'Mặt trời vĩnh hằng' và 'Thần hơi nước và máy móc' ở trong quảng trường hiến tế cũng đều bị phong hóa và ăn mòn! Thứ này có gì đặc biệt hơn cột trụ hiến tế? 'Hella' giống như đoán được suy nghĩ của Lumen, cô cất giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng, nói: "Christina là thành viên của giáo phái Ma nữ, đó cũng có thể coi là gia tộc Ma nữ." "Bản thân cô ta cũng ở danh sách 2 'Ma nữ tai nạn', cô ta ngã xuống trong trận chiến của tứ hoàng, ngã xuống ở thời kỳ đệ tứ Trier, nhưng toàn bộ đặc tính đều bị gia tộc Ma nữ thu về." "Ngoại trừ 'Cột đêm Christina', tầng thứ ba hoặc tầng thứ tư còn có 'Cột đêm Marian' và 'Cột đêm Lius'." "Hai vị này là ai?" Lumen cảm thấy chắc hẳn bọn họ cũng là Thiên sứ, nếu không không có cách nào sáng ngang Christina. "Marian là giáo hoàng của giáo hội Đêm Tối ở thời điểm đó, mà Lius là quyến giả của Tử thần cổ đại, một vị 'Quan chấp chính tử vong'. Đặc tính của bọn họ đều bị thế lực tương ứng thu về, về phần liệu có Thiên sứ khác ngã xuống ở trong này hay không thì tôi cũng không rõ lắm, nhưng Thiên sứ đi theo 'Huyết hoàng đế' chắc chắn cũng ngã xuống không ít." Sau khi giải thích ngắn gọn vài câu, 'Hella' chỉ chỉ về phía cầu thang bằng đá ở phía sau 'Cột đêm Christina',"Chúng ta đi xuống tầng thứ tư." Lumen 'ừm' một tiếng, đề nghị đổi một cây nến trắng mới trước khi bước xuống tầng thứ tư. ... Sau khi tham dự buổi tụ hội thần bí học xong, Franka và Jenna đi dọc theo con đường dưới nền đất đi đến khu vực tương ứng với dãy phố có mái vòm bằng kính ở khu Ca kịch viện. Sau khi rẽ vào một lối rẽ, Franka hơi nghiêng người, ghé đến bên tai Jenna, nói: "Có người đang theo dõi chúng ta." Có người đang theo dõi chúng ta sao? Jenna không khỏi hoảng sợ.