Chương 15: Cuộc Đọ Sức Giữa Hai Kẻ Cuồng Sư Muội

Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Vị Tiểu Hề 21-07-2025 09:27:47

"Tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén, đừng có thấy Dung Nguyệt nhẫn nhịn mà cứ tiếp tục khi dễ nàng. Nàng nói chuyện với ngươi ôn tồn như thế, còn ngươi lại không biết phép tắc, câu nào câu nấy cũng đều đầy ác ý với nàng. Rõ ràng là ngươi ghen tỵ với nàng đến phát rồ, loại người như ngươi ta đã thấy nhiều rồi, cuối cùng đều không một ai có kết cục tốt được đâu!" Nghe những lời này, Diệp Linh Lang bật cười ra tiếng. "Sao ta lại phải ghen tỵ với nàng? Nàng là Luyện Khí kỳ, ta cũng là Luyện Khí kỳ, ngươi nói xem nàng mạnh hơn ta chỗ nào?" "Ngươi!" Tạ Lâm Dật bị chọc cho sôi máu, hắn giơ tay lên ngưng tụ một đạo linh lực, vẻ mặt nghiêm trọng đến dọa người. Thấy cảnh này, những đệ tử tông môn đang đứng bên cạnh theo bản năng nhanh chóng lùi về sau một bước. Đệ tử ở đây phần lớn là Trúc Cơ kỳ, mà Tạ Lâm Dật thế nhưng cũng là một Kim Đan, hơn nữa còn là một Kim Đan hậu kỳ rất mạnh, muốn giết đa số người ở đây cũng chỉ dễ như dí chết mấy con kiến. Nghe nói Thất Tinh Tông là chuyên gia bao che người nhà, quả thật Tạ Lâm Dật này vì Diệp Dung Nguyệt mà gần như chuyện gì cũng dám làm. Nhìn hắn nói năng hành động quyết liệt thế kia, xem ra hôm nay muội muội của Diệp Dung Nguyệt sẽ phải nhận quả đắng rồi. "Thân là Đại sư huynh của Thất Tinh Tông, ta tuyệt đối không dễ dàng tha cho kẻ dám khi dễ sư muội nhà ta, nếu ngươi còn tiếp tục nói năng lỗ mãng thì đừng trách ta..." Lời uy hiếp còn chưa nói hết, chỉ thấy Bùi Lạc Bạch giơ tay lên tung ra một luồng linh lực. Không một câu báo trước, một chữ đe dọa cũng không thèm hé răng, Bùi Lạc Bạch trực tiếp động thủ vô cùng dứt khoát, ra tay nhanh đến mức tất cả mọi người có mặt đều phải giật mình kêu lên kinh hãi. Tạ Lâm Dật đang nói dở thì thấy một luồng linh lực mạnh mẽ đột ngột đập tới, hắn lập tức phản xạ cực nhanh, dùng bàn tay đã tụ sẵn linh lực đổi chiêu thức biến thành một tấm khiên bảo vệ, kịp thời chắn trước mặt đỡ lấy một chiêu này của Bùi Lạc Bạch. Nhưng lúc đó những người ở đây đều không ngờ được, tấm khiên chắn linh lực của một Kim Đan hậu kỳ thế mà giờ lại giống như giấy mỏng,"ầm" một tiếng trong nháy mắt bị đánh cho tan nát. Một đòn của Bùi Lạc Bạch phá vỡ lá chắn của Tạ Lâm Dật rồi tiếp tục xông tới, sức mạnh bùng phát tỏa ra bao trùm một phạm vi tương đối lớn xung quanh Tạ Lâm Dật. Vì không để Diệp Dung Nguyệt đang đứng gần mình bị thương, Tạ Lâm Dật chỉ đành nghiến răng lấy thân thể ra đỡ. Nhận một đòn trúng ngay giữa ngực, Tạ Lâm Dật lảo đảo lùi về sau một bước rồi nhịn không được phun ra một ngụm máu lớn. "Phốc..." Thấy Đại sư huynh nhà mình bị Đại sư huynh của Diệp Linh Lang đánh mà không đỡ được một chiêu, thậm chí còn bị đánh thành bộ dáng chật vật thê thảm, Diệp Dung Nguyệt không tin nổi trừng lớn hai mắt. Không phải nói là Diệp Linh Lang được nhận vào tông môn kém nhất hay sao? Sao Đại sư huynh của nàng lại có thể lợi hại như vậy? Phải biết rằng Đại sư huynh của Thất Tinh Tông vẫn được xưng là Đệ nhất Kim Đan tu chân giới, là người có thiên phú tốt nhất trong nhóm đệ tử tinh anh của Thất Tinh Tông, đã là một tồn tại có thực lực vượt xa những đệ tử tông môn khác trong cùng lứa tuổi và cấp bậc tu vi. "Khụ khụ..." Nghe được tiếng ho khan kịch liệt của Tạ Lâm Dật, Diệp Dung Nguyệt mới bàng hoàng lấy lại tinh thần. "Đại sư huynh! Ngươi không sao chứ?" "Không chết được, ta mới chỉ dùng ba phần lực, coi như là chút cảnh cáo mà thôi." Bùi Lạc Bạch từ đầu đến giờ vẫn không lên tiếng, lúc này mới tiến lên một bước, vững vàng đứng chắn trước mặt Diệp Linh Lang. "Ta vốn không định can thiệp vào chuyện riêng của hai tỷ muội các nàng. Trẻ nhỏ cãi nhau một chút thì cứ để các nàng tự giải quyết với nhau là được. Ngươi lớn hơn các nàng nhiều như vậy mà còn muốn mặt dày chen ngang tham dự. Ngươi đã không cần mặt mũi như thế, ta cũng chỉ đành giúp ngươi mất mặt hơn thôi." Nghe được những lời này, Diệp Linh Lang lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, cả người thẳng lên, đứng trong một tư thế hiên ngang hơn hẳn. Thế nào gọi là đúng phép tắc đúng chuẩn mực? Chính là như Đại sư huynh của nàng đây này! Cùng là Đại sư huynh, không nói đến tu vi chênh lệch quá lớn mà ngay cả nhân phẩm hai người cao thấp ra sao, lúc này đã thấy tương phản rõ ràng. Nhìn Diệp Dung Nguyệt bị nói tới sắc mặt trắng bệch, cắn chặt môi gần như bật máu, Diệp Linh Lang cảm thấy vô cùng sảng khoái. "Ta cũng chỉ muốn cảnh cáo nàng một chút, ngươi lại trực tiếp động thủ đánh người, ngươi cũng hơi quá đáng rồi đấy!" Tạ Lâm Dật không phục. "Ngươi có tư cách gì mà dám cảnh cáo sư muội nhà ta? Ngươi thì tính là cái thá gì?" Diệp Linh Lang nghe đến đây thì không khỏi âm thầm thán phục. Bình thường Đại sư huynh vẫn luôn ít nói, không thích nhiều lời, không ngờ tới năng lực mắng người lại không hề yếu! Nhất là hắn còn mang dáng vẻ đường hoàng liêm chính mà nói ra những lời mắng chửi chết người, thực sự là siêu ngầu siêu soái! "Ngươi..." "Còn nữa, Tiểu sư muội nhà ta mới chỉ mười một tuổi, nàng tuổi nhỏ nên rất nhát gan. Cái ngươi gọi là cảnh cáo, dù chỉ một chút thôi thì cũng đã dọa sợ nàng rồi. Chưa cần tính những thứ khác, chỉ xét riêng việc ngươi khiến nàng kinh hãi thì ta đánh ngươi cũng là lẽ đương nhiên." Bùi Lạc Bạch vừa nói xong, tất cả mọi người theo bản năng quay đầu lại nhìn Diệp Linh Lang. Chỉ thấy Diệp Linh Lang mặt không đổi sắc, đâu có biểu cảm nào giống như người vừa bị dọa cho khiếp sợ? Nhưng vẻ mặt Bùi Lạc Bạch nói chuyện lại quá nghiêm túc chính trực, khiến cho người ta thậm chí hoài nghi chẳng lẽ đứa nhỏ Diệp Linh Lang này khi sợ hãi quá độ thì sẽ có vẻ mặt ngây ngô như vậy? "Ta sẽ tiếp tục theo dõi trạng thái của Tiểu sư muội. Nếu như việc cảnh cáo hôm nay khiến cho tinh thần nàng bị tổn thương tạo thành ám ảnh tâm lý, lúc đó ta sẽ đích thân tới Thất Tinh Tông yêu cầu ngươi một lời giải thích." Lời vừa dứt, toàn bộ hiện trường chết lặng. Diệp Linh Lang cũng ngơ ngác y chang, mặt mũi nàng đầy vẻ hoài nghi mờ mịt. Đợi đã, mới mấy phút trước Đại sư huynh không phải vẫn đang rất công bằng hay sao? Trẻ con đánh nhau để chúng tự giải quyết, các sư huynh người lớn không nên tham dự vào. Tại sao nói tiếp mấy câu, càng nói lại càng thấy cứ sai sai là như thế nào ấy nhỉ? Cái gì mà nếu tinh thần nàng bị tổn thương thì hắn sẽ đến tận nơi đòi giải thích? Đây không phải là đang nhắm mắt ngụy biện, mười phần bao che người của mình đây sao? Mà hình như cái này còn là thiên vị vô lý hơn cả Tạ Lâm Dật??? Ơ, hơ hơ... Suýt nữa thì nàng đã bị dáng vẻ "công chính nghiêm minh" của Đại sư huynh lừa được rồi đấy! Không chỉ có Diệp Linh Lang, cả đám người của tông môn khác lúc này cũng mới phản ứng lại, bọn họ cũng suýt thì thực sự tin rằng Bùi Lạc Bạch rất "liêm chính công bằng"! Thật đúng là không thể đánh giá lời người ta nói qua vẻ bề ngoài! Cả hai đều là những kẻ cuồng sư muội, nhưng không giống như Tạ Lâm Dật từ đầu tới cuối lớn tiếng mắng chửi, cảnh cáo hăm dọa, Bùi Lạc Bạch thì chỉ trực tiếp đánh người, ra tay dứt khoát, quan trọng nhất là còn một chiêu đánh thắng! Lúc này Diệp Dung Nguyệt đang nhìn chằm chằm Diệp Linh Lang và Bùi Lạc Bạch, nàng ta cắn môi, theo bản năng nắm chặt tay lại. Từ nhỏ đến lớn, nàng ta chưa bao giờ để người muội muội này vào mắt, cũng chưa từng muốn tranh giành gì với muội muội, dù sao hai người không cùng đẳng cấp thì cũng không có cái gì đáng để tranh. Nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày mình lại phải chịu thiệt thòi thế này trước mặt Diệp Linh Lang. Đại sư huynh của Diệp Linh Lang rốt cuộc có lai lịch gì? Làm sao lại vừa lợi hại như vậy còn đối xử với Diệp Linh Lang tốt như thế chứ? Chẳng lẽ Diệp Linh Lang đã dùng toàn bộ số linh thạch linh quả trong nhà chuẩn bị để đem đi lấy lòng Đại sư huynh rồi sao? Diệp Dung Nguyệt nghĩ ra điều này thì trong lòng cũng thấy dễ chịu hơn. Ít ra Tạ Lâm Dật vẫn luôn chân thành thật tâm bảo vệ nàng ta, nàng ta không cần phải đưa lễ vật lấy lòng mới được hắn che chở. Trong tương lai, nàng ta nhất định sẽ dựa vào năng lực của bản thân để trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó cũng không cần ai bảo vệ che chở nữa. "Các ngươi..." Tạ Lâm Dật đang muốn nói thì bị Diệp Dung Nguyệt kéo kéo tay áo, nàng ta nhìn hắn khẽ lắc đầu. "Đại sư huynh đừng nóng. Đệ tử Thất Tinh Tông chúng ta vẫn luôn rộng lượng hào phóng, không quen so đo với người khác. Huống chi bọn họ cũng là đệ tử tông môn, hai bên hẳn là nên giữ gìn hòa khí mới đúng." "Vẫn là sư muội bao dung lại còn hiểu chuyện. Thôi cũng được, lần này ta không tính toán với bọn họ nữa." "Đúng vậy, đừng quên nhiệm vụ chính. Chúng ta tới đây là vì cứu viện đồng môn, không thể để chuyện không quan trọng làm chậm trễ việc cứu người được." Nghe được đoạn trò chuyện sặc mùi trà xanh này thì Diệp Linh Lang vốn không định bỏ qua dễ dàng như thế, nhưng lúc nghe nhắc tới cứu viện, nàng cũng chợt nhớ ra mục đích ban đầu của mình khi đến đây. Trong nguyên tác đã viết, lần đầu Diệp Dung Nguyệt ra ngoài lịch luyện chính là đi đến bí cảnh Tây Sơn. Chuyện là đồng môn của nàng ta trong khi lịch luyện phát hiện ra một bí cảnh mới được ẩn giấu sâu trong bí cảnh Tây Sơn. Sau khi đi vào, bọn họ tìm được một hang động khổng lồ, nơi này xét về mức độ nguy hiểm hay là bảo vật thu được đều nhiều hơn hẳn so với bí cảnh bên ngoài. Mà khi vừa đặt chân tới đây, họ trùng hợp bắt gặp Quý Tử Trạc cũng vừa phát hiện ra bí cảnh ẩn mới đi vào. Sau đó không hiểu tại sao bí cảnh ẩn lại bị phong tỏa, đám đệ tử Thất Tinh Tông và Quý Tử Trạc đều bị nhốt chặt bên trong. Khi Diệp Dung Nguyệt cùng Tạ Lâm Dật đến, hai người đã phá vỡ bí cảnh ẩn giải cứu được toàn bộ đồng môn. Sau khi ra ngoài, đám người Thất Tinh Tông lên tiếng tố cáo Quý Tử Trạc vì muốn giết người đoạt bảo nên đã phong tỏa cửa vào bí cảnh. Thế là Diệp Dung Nguyệt và toàn bộ đệ tử Thất Tinh Tông đã liên thủ với người của các tông môn khác, cùng nhau hợp sức đánh Quý Tử Trạc bị thương, lấy lại bảo vật mà hắn đã cướp. Từ đó về sau, tất cả môn phái đều lan truyền một câu chuyện về Quý Tử Trạc phong tỏa bí cảnh, giết hại đệ tử tông môn, vì cướp đoạt bảo vật mà không từ thủ đoạn, không chuyện ác nào là không làm. Một thời gian sau, vài tông môn khác cũng đứng ra tuyên bố một loạt chuyện ác mà Quý Tử Trạc đã từng làm với đệ tử tông môn bọn họ, từ đó triệt để gán cho hắn danh xưng "tiểu ma đầu". Danh tiếng càng truyền càng ác. Mãi cho đến khi Quý Tử Trạc chết trong tay Diệp Dung Nguyệt, mọi chuyện từng xảy ra đã tạo nên cái danh tiểu ma đầu này cũng chưa bao giờ được chứng thực.