Chương 25: Thanh Huyền Tông, Diệp Linh Lang

Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Vị Tiểu Hề 21-07-2025 09:28:09

Một luồng ánh sáng rực rỡ tỏa ra xung quanh, những tia linh khí xoáy tròn tụ lại thành một vòng xoáy cực lớn, chậm rãi thấm dần vào thể nội, cuối cùng hóa thành một mảng sáng bao phủ toàn thân. Khi ánh sáng này biến mất, đồng nghĩa với việc Luyện Khí kỳ đại viên mãn đã thành công đột phá Trúc Cơ kỳ! Khi Diệp Dung Nguyệt vừa mở mắt, ngay lập tức nàng ta đã cảm nhận được một cảm giác khoan khoái trước nay chưa từng có. Tất cả giác quan của nàng ta đều trở nên nhạy bén hơn một bậc, từng chi tiết nhỏ nhặt mà trước đây chẳng bao giờ để ý, nay cũng đều được phóng đại lên rõ mồn một. Cuối cùng cũng có thể đột phá thành công Trúc Cơ kỳ, nàng ta vui sướng không thể kiềm chế nổi. Dù rằng ban đầu dự tính tốn một canh giờ, nhưng do bị tranh mất linh khí nên phải kéo dài tận ba canh giờ mới xong, nhưng cũng không sao cả, quan trọng là nàng ta đã đột phá, đã trở thành người sáng tạo ra lịch sử! "Thành công rồi! Nàng thật sự làm được rồi! Bốn tháng từ Luyện Khí lên Trúc Cơ, từ kẻ xếp hạng bét trong đại hội thu đồ trở thành người đầu tiên đột phá Trúc Cơ kỳ, vậy mà nàng thật sự làm được! Mà còn chưa hết, đáng sợ nhất là nàng bây giờ chỉ mới mười một tuổi! Mười một tuổi đã Trúc Cơ kỳ, ôi mẹ ơi!!!" Diệp Dung Nguyệt nghe thấy những lời này thì nụ cười trên mặt hoàn toàn nứt toác. Mấy người kia vừa nói cái gì? Có phải bọn họ đang nhìn nhầm người rồi hay không? Nàng ta lập tức quay đầu lại, đập vào mắt là Diệp Linh Lang đã đứng lên ngay bên cạnh, lúc này đang mặt đầy kiêu ngạo nói chuyện với hai vị sư huynh của mình. "Đại sư huynh, Thất sư huynh, cuối cùng muội cũng không còn là Luyện Khí kỳ duy nhất trong tông môn của chúng ta nữa rồi!" "Đúng vậy." Bùi Lạc Bạch nhìn nàng, ánh mắt vừa ôn nhu lại cưng chiều: "Muội làm tốt lắm. Lúc nào về Đại sư huynh sẽ có thưởng cho muội." Quý Tử Trạc lập tức hăng hái chen vào: "À đấy! Muội là người đầu tiên trong lứa đệ tử này đột phá Trúc Cơ kỳ! Thành tích vinh quang như thế, chỉ một con Sí Liệt Vân Điểu thì không đủ rồi. Không được không được! Ta phải chuẩn bị cho muội một phần quà tốt hơn mới được, thế mới xứng với Tiểu sư muội đáng yêu nhà chúng ta chứ." Giọng Quý Tử Trạc cũng không hề nhỏ, so với Diệp Linh Lang thì hắn trông dường như còn kích động hơn mấy phần. "Nhập môn bốn tháng... chỉ mới mười một tuổi... Nàng thật sự là đứa từng xếp hạng bét trong đại hội thu đồ đấy hả? Thật sự đây là người không ai thèm nhận, cho nên bị đẩy sang một cái tông môn hạng cũng hạng bét đấy à? Có lẽ nào tất cả trưởng lão của tông môn đều nhìn nhầm rồi không?" "Đúng vậy! Ai mà dám tin chứ, một Luyện Khí kỳ ngự kiếm trâu nhất cũng là người đột phá Trúc Cơ kỳ nhanh nhất, gọi nàng là đệ nhất thiên tài khóa này cũng không quá đáng, làm sao có thể tin nàng từng là kẻ đứng hạng bét kia chứ!" "Tin hôm nay mà truyền ra ngoài thì mấy trưởng lão của các đại tông môn chắc chắn sẽ hối hận đến xanh cả ruột! Rốt cuộc là tông môn nào may mắn như vậy, khi không lại nhặt được một bảo bối lợi hại như thế nhỉ?" Lúc này, Diệp Linh Lang chậm rãi tiến lên một bước, đối diện với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của người vừa hỏi, mỉm cười tinh nghịch nói: "Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Thanh Huyền Tông, Diệp Linh Lang." Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người theo bản năng đều cố gắng lục lọi trí nhớ tìm kiếm cái tên Thanh Huyền Tông. "Tông môn này trước giờ chưa từng nghe qua, lợi hại đến vậy sao?" "Ta có chút ấn tượng, hình như tông môn này nhân số ít đến đáng thương, còn không đủ tiêu chuẩn để xếp vào tông môn hạng trung trong tu chân giới." "Cái này ta có quyền lên tiếng! Tông môn bọn hắn ngay sát vách chúng ta, nào đâu phải chỉ có thế. Chưa cần nói đến tông môn bậc trung, cả môn phái bọn họ gom lại còn chưa đủ được mười lăm người!" "Ôi trời... Tu chân giới bây giờ còn có dạng tông môn như vậy thật à? Ảo diệu thật đấy." "Chứ còn gì nữa!" Đám đông càng bàn tán càng sôi nổi, Diệp Linh Lang thảnh thơi ngồi trên bệ đá, một mặt hóng hớt, thích thú lắng nghe đám người xung quanh bàn luận về tông môn nhà mình. Đặc biệt là vị đệ tử tự xưng là ở tông môn sát vách kia, kể chuyện cứ gọi là nhiệt tình như lửa, khiến ai nấy đều phải tấm tắc kinh ngạc, ngay cả nàng cũng nghe đến mức say sưa nhập thần. Mãi cho đến khi có người bất chợt nói: "A? Hình như Diệp Dung Nguyệt cũng đột phá Trúc Cơ rồi thì phải?" Ánh mắt mọi người bấy giờ mới lập tức chuyển sang nàng ta. Chỉ thấy Diệp Dung Nguyệt không biết từ lúc nào đã hoàn thành đột phá đứng dậy. Nàng ta khẽ liếc nhìn Diệp Linh Lang một cái, sau đó xoay người nhảy xuống bệ đá. Nhìn thấy nàng ta rời đi, chẳng mấy chốc sự chú ý của mọi người lại quay về với chuyện Thanh Huyền Tông, tựa như việc Diệp Dung Nguyệt đột phá chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ, không mấy ai quan tâm. Dù sao, so với Diệp Linh Lang mới mười một tuổi đã là người đầu tiên bước vào Trúc Cơ kỳ, thì Diệp Dung Nguyệt mười lăm tuổi cũng chỉ xếp thứ hai, có vẻ cũng không có gì đặc biệt lắm. Nếu không có Diệp Linh Lang thì thành tích này của nàng ta ắt hẳn sẽ làm cả đám phải trố mắt kinh ngạc. Nhưng đáng tiếc, thực tế không có "nếu như". Diệp Linh Lang đang ở đây ngay trước mặt nàng ta, đạt được thành tựu vẻ vang hơn nàng ta, cướp đi tất cả hào quang vốn dĩ phải thuộc về Diệp Dung Nguyệt. Niềm vui khi đột phá Trúc Cơ kỳ trong khoảnh khắc đã bị quét sạch không còn một mảnh, chỉ còn lại cảm giác hụt hẫng đến khó chịu. Người đầu tiên lên tiếng chúc mừng nàng ta là Đại sư huynh Tạ Lâm Dật. Hắn lo lắng hỏi han, hết lời an ủi, nhưng tất cả những điều đó cũng không thể khiến Diệp Dung Nguyệt thấy khá hơn. "Sư muội, là ta không tốt. Nếu lúc trước ta đổi lấy một Tụ Linh trận cao cấp hơn, thì hôm nay ngươi đã không thua chỉ vì linh khí không đủ nhiều bằng nàng. Sư muội, nếu muội muốn trách thì cứ trách ta đi, đừng cứ tự mình dằn vặt. Muội như vậy đã là lợi hại lắm rồi." "Muội nghĩ kĩ một chút mà xem! Nếu nàng không dùng thủ đoạn vô sỉ để hút đi linh khí, thì với cái tư chất không ra gì đó của nàng làm sao có thể thắng muội được? Nàng thắng như thế cũng chẳng có chút vinh quang nào, chính nàng mới là người vô liêm sỉ nhất!" Diệp Dung Nguyệt nghe vậy thì cũng khẽ giật mình, bước chân có hơi khựng lại. Đúng vậy! Diệp Linh Lang chẳng qua chỉ là dựa vào việc cướp đoạt linh khí của nàng ta mới có thể đột phá. Nếu cạnh tranh công bằng, Diệp Linh Lang chắc chắn không có cửa thắng! Phế vật vẫn mãi chỉ là phế vật, dù có may mắn thắng một lần cũng không thể biến thành thiên tài được! Nàng ta mới là người xuất sắc nhất trong các đệ tử khóa này, là thiên tài xuất chúng có thể xông tới cửu tiêu, sánh vai cùng nhật nguyệt. Thua một lần này thì đã tính là gì? Huống hồ, Diệp Linh Lang thắng hôm nay cũng hoàn toàn không vẻ vang gì. Con đường phía trước còn rất dài. Dựa vào thực lực của bản thân, tất cả khuất nhục hôm nay, nàng ta nhất định sẽ đòi lại bằng hết! Sau khi nghĩ thông suốt, Diệp Dung Nguyệt xoay người nhìn sang Diệp Linh Lang, kẻ vẫn còn đang mải mê hóng hớt chuyện tông môn giữa một đám đệ tử bình thường, hoàn toàn không có một chút phong thái nào cả. Khoảnh khắc đó, cảm giác khó chịu trong lòng nàng ta lập tức tan biến, chỉ còn lại sự khinh miệt. Dạng người này, ngay cả tư cách làm đối thủ của nàng ta cũng không xứng. "Đại sư huynh, chúng ta về thôi." "Muội nghĩ thông suốt rồi à?" "Chênh lệch giữa ta và Diệp Linh Lang cũng không thể tính bằng ngày một ngày hai. Cái gì thuộc về ta, sớm muộn ta cũng sẽ đòi lại." "Đây mới là thái độ mà sư muội chúng ta nên có. Đi thôi." Đệ tử Thất Tinh Tông không nói tiếng nào đã đồng loạt rời đi, dáng vẻ dứt khoát, uy thế trông còn không nhỏ. Diệp Linh Lang quay đầu nhìn theo bóng dáng Diệp Dung Nguyệt một cái, trong lòng nhủ thầm nữ chính cuối cùng cũng đi rồi. Không thể không thừa nhận, Diệp Dung Nguyệt thật sự rất mạnh, dù trong hoàn cảnh bị người khác áp chế, vẫn có thể trong bốn tháng đột phá Trúc Cơ kỳ, giống y như nguyên tác đã viết. Xem ra các sự việc sau đó, tám chín phần là vẫn sẽ theo cốt truyện. "Đại sư huynh!" Bùi Lạc Bạch nghe thấy tiếng nàng gọi thì vội vàng quay đầu lại, không hiểu sao tự dưng có chút cảm giác không lành: "Sao vậy?" Diệp Linh Lang nhìn hắn, ánh mắt cong cong, khóe môi nở ra một nụ cười đáng yêu ngọt ngào. "Huynh vừa mới hấp thu nhiều linh khí như vậy, có thấy tu vi tiến bộ thêm chút nào không?" Bùi Lạc Bạch: "..." Câu này sao nghe quen thế nhỉ? Thì ra, không chỉ giác quan thứ sáu của nữ nhân luôn rất chuẩn xác, mà trực giác của nam nhân cũng đa phần nhạy bén không kém.