Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước
Vị Tiểu Hề21-07-2025 09:28:13
"Hả? Tàng Thư Các này không phải có đến chín tầng sao?"
"Nhìn bên ngoài thì đúng như vậy, nhưng bên trong thì không thể đi lên được. Ta đã thử, Đại sư tỷ cũng thử rồi, nhưng đến nay chưa ai có thể đi lên được tầng sáu."
Diệp Linh Lang gật đầu.
"Ở đây ngoài các pháp quyết theo thuộc tính khác nhau, còn có các pháp quyết hướng dẫn kiếm pháp, luyện khí, luyện đan, vẽ phù, bày trận. Cần học gì đều có thể tìm được sách tương ứng."
"Oa, lợi hại như vậy sao?"
"Ừm, đây là Tàng Thư Lâu lớn nhất mà ta từng thấy. Nếu ở thượng tu chân giới ta chưa từng đến thì không rõ, nhưng ít nhất trong hạ tu chân giới này thì thực sự không tông môn nào có thể bì kịp, kể cả Thất Tinh Tông."
Diệp Linh Lang nhìn quanh, chợt nàng nheo mắt hỏi: "Nếu nơi này bị người ngoài biết đến thì sao? Ngay cả một thủ vệ cũng không có, chẳng phải sẽ bị người ta cướp sạch ư?"
"Sẽ không đâu."
"Vì sao?"
"Muội nghĩ mình có thể đi lại tự do trong Thanh Huyền Tông là bởi vì nó không có cấm chế sao?"
"Ồ, chẳng lẽ không phải như vậy à?"
"Dĩ nhiên là không phải. Lúc sư phụ thu nhận muội đã cấp cho muội một ấn ký của đệ tử Thanh Huyền Tông. Nhờ có ấn ký này muội mới có thể tự do đi lại trong tông môn."
"Vậy điều này thì khác gì so với những tông môn khác?"
"Những tông khác chỉ phát tín vật để phân biệt thân phận, nhưng ấn ký của Thanh Huyền Tông đặc biệt hơn nhiều."
"Đặc biệt thế nào?"
"Thật ra ta không rõ. Chỉ biết rằng nó giúp chúng ta tự do hành động trong Thanh Huyền Tông, còn tác dụng khác thì ta chưa thấy."
Diệp Linh Lang trầm ngâm một lát rồi lại hỏi: "Đại sư huynh, huynh từng nghe qua Đại Trọng Sinh Thuật chưa?"
Bùi Lạc Bạch thoáng sững sờ.
"Chưa từng. Cái tên này rất lạ, nhưng nghe đã biết không phải pháp quyết cơ bản."
"Huynh cũng chưa từng thấy sách nào nhắc đến nó hả?"
"Chưa."
Kết quả này cũng không khiến Diệp Linh Lang bất ngờ. Thứ có thể được Huyền Ảnh nhắc đến, hẳn không phải vật tầm thường.
"Đại sư huynh, muội muốn ở lại đây thêm một lát. Huynh cứ về tu luyện trước đi, muội không làm mất thời gian của huynh nữa."
Tiểu sư muội cứ nói ba câu là lại phải nhắc tới tu luyện, có cần gấp gáp đến thế không? Như thể đang giành giật từng giây từng phút một vậy.
"Thế ta đi đây. Nếu muội cần gì thì cứ gọi ta."
"Được, cảm tạ Đại sư huynh."
Sau khi Bùi Lạc Bạch rời đi, Diệp Linh Lang lập tức chạy một mạch lên lầu năm. Đến nơi, nàng không dừng lại mà tiến thẳng về cầu thang thông lên lầu sáu.
Nàng chần chừ một giây, sau đó vẫn hưng phấn giẫm chân lên.
Không có trở ngại nào cả.
Giống như từ lầu một đi lên lầu hai, nàng cứ thế bước thẳng lên lầu sáu một cách dễ dàng.
Diệp Linh Lang hơi ngẩn ra. Chẳng phải Đại sư huynh nói lầu năm trở lên là không thể đi được sao? Vậy mà nàng lại lên được một cách quá dễ dàng. Phía trước, cách đó không xa, còn có cầu thang dẫn lên lầu bảy.
Nàng hiếu kỳ, cũng to gan hơn, lại tiếp tục đi lên.
Lần này cũng không có chút trở ngại nào. Nàng thuận lợi lên lầu bảy như đi trên đất bằng. Lầu sáu và lầu bảy cũng giống như lầu năm chỉ có giá sách và sách vở, không có gì đặc biệt.
Kỳ quái thật.
Vừa đặt chân lên bậc thang, nàng còn chưa kịp cảm nhận gì thì phía sau đã vang lên giọng nói của Huyền Ảnh.
"Đã tìm hết rồi, vừa đến lầu năm là không thấy Đại Trọng Sinh Thuật. Quả nhiên đúng như ta đoán, bí tịch này chắc chắn không thể đặt ở khu vực công khai. Dù gì thì, ngay cả vạn năm trước, nó cũng đã được coi là pháp quyết chí cao, đâu thể để ai muốn đụng vào thì đụng?"
Diệp Linh Lang hơi khựng lại.
Pháp quyết chí cao?
Tu chân giới thường phân pháp quyết thành chín cấp bậc dựa theo độ phức tạp. Cấp độ nhập môn được gọi là pháp quyết tầng một, Trúc Cơ kỳ là có thể bắt đầu học. Còn tầng chín đã là cảnh giới gần như đỉnh cao, đến cả những đại năng chỉ kém một chút nữa sẽ phi thăng nhưng nếu khả năng lĩnh ngộ không đủ cũng chưa chắc đã xem hiểu được.
Nàng trầm giọng hỏi: "Pháp quyết chí cao là pháp quyết tầng mấy?"
Huyền Ảnh đáp thản nhiên: "Trên tầng chín thì được gọi là pháp quyết chí cao."
Diệp Linh Lang: "???"
Khoan đã, nàng mới vừa Trúc Cơ kỳ. Thế mà bây giờ Huyền Ảnh bảo nàng đi luyện pháp quyết chí cao của Thanh Huyền Tông?
"Ngươi chắc chứ?"
"Đúng vậy."
"Ngươi đánh giá ta cao thế cơ à?"
Huyền Ảnh im lặng một chút, rồi lại bình thản đáp: "Ta chỉ nghĩ chủ nhân có Đại Trọng Sinh Thuật thì trị liệu sẽ nhanh hơn, quên mất tư chất của ngươi rất kém."...
Im lặng vài phút sau, suýt nữa Diệp Linh Lang đã nhấc chân đá bay nó xuống tầng.
"Thôi, ta đi về ngủ."
"Khoan đã, pháp quyết chí cao không giống các pháp quyết bình thường. Nó không yêu cầu tu vi. Ngươi vốn cũng phải học pháp quyết, vậy tại sao không chọn loại tốt nhất mà học? Mấy quyển Đại sư huynh đưa cho ngươi kia, ngươi thật sự muốn học sao? Rõ ràng ngươi đáng giá học thứ tốt nhất."
Diệp Linh Lang ngừng bước. Câu này lại nghe có lý.
"Pháp quyết chí cao thật sự ai cũng có thể học à?"
"Đúng. Là vì nó không giới hạn tu vi, nhưng cánh cửa của nó còn cao hơn cả tầng chín. Nếu có khả năng lĩnh ngộ cao thì Trúc Cơ kỳ cũng học được, còn ngộ tính thấp thì lên đến Độ Kiếp kỳ xem cũng chẳng hiểu nổi."
Nàng gật đầu.
Huyền Ảnh lại nói tiếp: "Ngươi cũng không cần quá nhụt chí. Thiên phú đến Độ Kiếp kỳ vốn đã là tuyệt hảo, nhưng ngay cả đại năng cấp đó cũng có chín trên mười phần là đọc không hiểu pháp quyết chí cao. Không sao, nếu ngươi không học được, ta sẽ tìm cái khác phù hợp hơn."
Diệp Linh Lang bật cười.
Không xét tu vi, chỉ xét khả năng đọc hiểu? Ngon luôn, đây chính là chuyên môn của nàng!
Bằng trí thông minh này, nàng chưa từng sợ thứ gì cả. Một lần không hiểu thì hai lần, hai lần không được thì năm, sáu, bảy, tám lần! Vẫn không hiểu? Được, nàng sẽ dùng đủ loại phương pháp phân tích, kiểu gì cũng có ngày đọc hiểu được!
"Đi thôi, lầu sáu tìm không thấy thì lên lầu bảy. Lầu bảy không có, lại đến lầu tám."
Dứt lời, nàng lập tức chạy lên. Nhưng vừa đặt chân đến lầu tám, nàng liền nhíu mày...
Cách bày trí y hệt lầu bảy. Có gì đó sai sai...
Nàng đảo mắt, rồi bất chợt thấy Huyền Ảnh chẳng biết từ lúc nào cũng đã đứng ở lầu tám.
Khoan.
Nàng vội chạy đến giá sách, nhìn bảng số ký hiệu. Tầng năm, giá sách số tám...
Quả nhiên!
Nàng chưa hề bước được lên tầng sáu! Từ nãy đến giờ, nàng vẫn chỉ đang loanh quanh ở tầng năm!
Thì ra Đại sư huynh nói "tầng năm không thể đi lên" chính là như thế này!
Huyền Ảnh nhún vai: "Tầng năm trở lên, ngươi không thể vào được đâu."
Nàng nghiêng đầu nhìn nó: "Ngươi biết cách nào để đi lên được không?"
"Không. Ta chưa thử bao giờ. Nhưng ta thấy trên bậc thang có cấm chế, mà hình như cấm chế này mới được bổ sung. Lạ thật, có chuyện gì khiến họ phải phong bế nơi này nhỉ? Đáng tiếc, Đại Trọng Sinh Thuật cũng bị khóa ở trong đó rồi."
Diệp Linh Lang tò mò, lại bước lên cầu thang lần nữa. Vừa rồi nàng không để ý có gì lạ, nhưng lần này, nàng vận chuyển linh lực, cố gắng rót vào cầu thang.
Ầm!
Một luồng hào quang bạc lóe lên, trên bậc thang xuất hiện vô số phù văn phức tạp, tạo thành một pháp trận to lớn.
Cấm chế thật sự tồn tại!
Chỉ tiếc, tu vi của nàng quá thấp, nhìn không ra chi tiết gì nhiều. Nếu có thể thấy rõ ràng hơn thì tốt biết mấy...
Lúc này, nàng bỗng nghĩ đến điều gì đó. Đột nhiên, nàng nghiêng đầu, ánh mắt quét về phía Huyền Ảnh vẫn đang lơ lửng giữa không trung. Rồi nàng nhoẻn miệng nở một nụ cười vô cùng khả ái.