Chương 014: Bi kịch hài kịch, sinh tử mà thôi. (2)
Đối Dịch
Thường Thư Hân19-06-2023 09:08:41
Trình Quải vẫy tay một cái người kia tới ngay, nam tử trên ba mươi, rất khách khí với hai người, mang thuốc lá ra mời. Soái Lãng không nhiều lời dúi vào tay hắn vài tờ, người kia không nhiều lờn phất tay, đi.
Đi vào trong bệnh viện, người kia chỉ vẫy tay với trông cửa là qua, nhanh hơn mở khóa điện tử, vào đại sảnh cũng chỉ cần vẫy tay là bảo an không ngăn. Bọn họ cứ như vậy đưa hai người tới tầng thượng khu phòng bệnh, phòng đây một nửa là khép kín, cửa kính ghi ba chữ "Phòng Thái bình" ( nhà xác).
" Tôi ở đây đợi, mọi người vào đi ... Anh Khang sao lại dẫn anh em tới đây, xúi quẩy bỏ mẹ." Trình Quải không chịu đi nữa:
Soái Lãng cũng chẳng muốn tới đây, rủa thầm trong lòng, chẳng biết vì sao mình lại làm thế, lão già ấy sống hay chết liên quan mẹ gì tới mình đâu, chẳng phải lờ đi là xong à? Nhưng trong lòng cứ có cái gì đó thôi thúc y phải làm rõ chuyện này.
Lúc nãy y mua quà vào tìm trưởng thôn Kỳ Khất Đang, cùng trưởng thôn đánh ván cờ vây, danh nghĩa tìm thầy âm dưỡng, tán gẫu một hồi, hỏi ra không ít chuyện. Đúng là ở trong thôn có một thầy âm dương, nhưng họ Ngô, quanh năm không ở nhà, tuổi không khớp với Cố Thanh Trì. Khi miêu tả tướng mạo Cố Thanh Trì thì trưởng thôn biết, nói là thân thích gì đó của thầy âm dương, người trong thôn ít qua lại nên không biết gì nhiều.
Nam tử kia cười gọi Soái Lãng đi theo, chẳng hỏi tên y, gõ cửa hồi lâu không ai đáp, gọi một cú điện thoại, chẳng mấy chốc có tiếng bước chân trong hành lang nội bộ truyền ra.
Người tới rồi, mặc áo blues, mở cửa cho anh Khang và Soái Lãng vào, hai người kia thì thầm giao lưu với nhau, viên bác sĩ gật đầu quay sang hỏi Soái Lãng:" Tên?
" Cố Thanh Trì ... Ông già 60, 70 tuổi." Soái Lãng trả lời nhanh gọn:
" Cố Thanh Trì à, để tra ghi chép, nhưng xác chắc chắn được đưa đi rồi, giờ trong phòng chỉ có xác hai người tai nạn giao thông, còn trẻ ... Anh tra người chết làm gì, bao lâu như thế rồi ..." Giọng hắn nhỏ mà rờn rợn, có vẻ ảnh hưởng bởi hoàn cảnh:
Anh Khang đáp thay:" Không sao, không liên quan tới sự cố chữa trị, chuyện nhà của mấy anh em họ, phân chia tài sản với chi phí chữa trị an táng thôi, người anh em này vừa ở vùng ngoài về,"
" À, vậy tới đi." Bác sĩ mở cửa văn phòng, chẳng truy cứu lý do, lật xem sổ ghi chép, có lẽ là gần đây chết không nhiều, nên tra cũng nhanh:" Là Ngô Thanh Trì, không phải Cố Thanh Trì ... À, nhớ rồi, ngày 16, vào hai tiếng thì người thân tới, trực tiếp đem hỏa táng."
" Ồ ... Vậy thông thường người chết để ở đây bao lâu?" Soái Lãng hỏi vấn đề quái dị:
Viên bác sĩ ánh mắt hồ nghi, song vẫn trả lời:" Bao lâu cũng có, chỉ cần là chết bình thường, thanh toán chi phí xong là đưa đi được rồi, có điều không được tự y vận chuyển, thống nhất dùng xe tang lễ, sợ có người đem về thổ táng."
" Đưa đi từ khi nào?" Anh Khang nhận được cái đánh mắt của Soái Lãng, hắn rất biết điều hỏi hộ:
Viên bác sĩ xem ra có cơ sở tín nhiệm chắc chắn với hắn, nên đáp:" 10 giờ tối."
" Anh còn nhớ người tới có ai không?" Soái Lãng hỏi:
" Bốn nam, đều dùng khẩu âm bản địa."
" Trong đó có một người mặt dài, rất dài, môi hơi sứt, rất xấu không? Người này ai nhìn thấy là khó quên."
" A, đúng, đúng, có người như thế thật ... Lại còn có một người cao lớn hùng tráng lắm."
" Cám ơn anh ... Anh Khang, chúng ta đi thôi."
Soái Lãng hỏi đủ rồi, nghe là biết người tới hôm đó, xấu đau xấu đớn là Hoàng Hiểu, cao lớn là Khấu Trọng, không chừng còn có Phùng Sơn Hùng. Với gia sản của lão già thì bỏ tiền ra bày trò khó gì, như giờ y chỉ bỏ vài trăm là vào được đây.
Chỉ vài câu đơn giản thế thôi, ngay cả anh Khang cũng thấy kiếm mấy trăm dễ quá, ra ngoài càng thêm khách khí, còn tiếp thị:" ... Thực ra chúng tôi chẳng kiếm được là bao, phần to phải đưa bác sĩ, Tiểu Trình gọi điện, tôi còn tưởng có vụ làm ăn lớn cơ ... Nhưng mà không hề gì, quen thêm người bạn là thêm một cơ hội, sau này có việc cứ tìm tôi, tôi còn lo cả ma chay, bao từ A tới Z."
" Anh Khang, anh chào bán quan tài, sợ tôi chết không đủ nhanh à?" Trình Quải tống thẳng một câu làm anh Khang xin lỗi luôn mồm:
Soái Lãng ném chìa khóa cho Trình Quải đi lấy xe, kéo anh Khang hỏi:" Anh Khang, còn vụ làm ăn nữa, anh làm không?"
Anh Khang biết mà, người này chi tiêu hào phóng, thế nào chả có việc cần tới:" Cứ nói, cứ nói:"
" Tra theo cái tên vừa rồi, Ngô Thanh Trì, tìm cho tôi hồ sơ bệnh án, bản photo cũng được, bao tiền?" Soái Lãng rất trực tiếp:
Anh Khang giơ ngón trỏ:" Một nghìn."
" Tôi trả anh 2000."
Soái Lãng rút ví ra luôn, giờ y chẳng thiếu vài đồng lẻ này, đếm 20 tời 100 đưa hắn:" Không chỉ bệnh án, mà còn ở phòng nào, ở bao ngày, y tá là ai, có nhìn thấy đặc trưng gì trên cơ thể ông ta không, anh làm được chứ?"
" Được, cho tôi hai ngày, tôi đảm bảo sẽ làm gọn gàng." Anh Khang gật đầu ngay:
Soái Lãng mỉm cười, người này giống mình trước kia, khi thiếu tiền thì chẳng có nguyên tắc nào hết, chẳng cần hỏi nguyên nhân, đưa tiền là làm.
Trình Quải đã lái xe tới, bấm còi gọi, Soái Lãng trước khi lên xe lại sinh ra một ý nghĩ:" Anh Khang, nếu muốn mua giấy chứng nhận tử vong thì bao nhiêu tiền?"
" Ái dà, cái này không dễ làm đâu, công an họ tra kỹ lắm đấy, không khớp một cái là bệnh viện rắc rối." Anh Khang hơi giật mình:
" Không dễ hay là không thể?" Soái Lãng truy hỏi:
" Không dễ, nhưng làm được, có điều nhiều tiền lắm, chia ra các loại ... Ví như tuổi cao dễ hơn còn trẻ, có hồ sơ bệnh án thì dễ hơn khỏe mạnh, lo lót các bên cũng phải dăm ba ngày, làm phải khéo, để lại chút nghi ngờ nào thì gặp rắc rối là mình, chỉ cần là chết người thì là chuyện không đơn giản ... Song nếu anh muốn làm giấy khai sinh, hồ sơ bệnh án dễ lắm ... À phải, anh là người kinh doanh nhỉ, muốn làm cái chứng nhận tàn tật không? Được miễn thuế đấy ..." Anh Khang bắt đầu phát tác thói quen nghề nghiệp, mời mọc nhiệt tình:
" Không không, tôi hỏi vui thôi, chuyện này làm xong chúng ta nói sau." Soái Lãng lên xe không dây với thằng cha này nữa:
" Anh yên tâm, chữ tín của tôi tốt lắm, làm việc này không phải lần đầu." Anh Khang vỗ ngực đảm bảo, vẫy tay tiễn khách, lại lấy tiền ra đếm lần nữa, sau đó hớn hở chạy vào bệnh viện:
Trên xe, Soái Lãng vẫn trầm ngâm, hiện giờ vẫn chưa biết cái bi kịch này có thực sự xảy ra hay không, nếu không thì sẽ có chuyện rất lớn đang mở màn.