Q3- Chương 007: Cởi chuông buộc chuông, còn ai ngoài anh. (1)
Đối Dịch
Thường Thư Hân19-06-2023 09:08:33
Thời gian lặng lẽ trôi đi, thấm thoắt ngoài kia người ta đã thảo luận tới đề tài Giáng Sinh cùng năm mới rồi, đường xá tấp nập hơn, đó đây đã thấy hình ảnh cây thông Noel, ông già râu trắng múa may trước các cửa hiệu, không khí ngày lễ đang lan tỏa, nhưng cũng có nơi bầu không khí này chẳng tới được.
Trạm biến thế Thập Nhất Loan ...
Một trận tuyết mùa đông dồn dập vừa mới dừng, bốn xung quanh cảnh sắc trắng phau một màu, ngay cả đường dây điện chằng chịt cũng biến thành màu trắng. Tuyết ngừng nắng lên, mặt trời lấp lánh, trạm biến áp lặng lẽ đứng đó, chỉ thi thoảng nghe thấy tiếng lích ra lích rích của mấy con chim đi kiếm ăn, mùa đông cũng là mùa nhàn nhất, suốt cả buổi sáng gần như trống không, chẳng thấy bóng người.
Thật ra là có, chẳng qua là trời lạnh quá không ra mà thôi, Soái Lãng ở phòng số 4 là một trong số đó, suốt cả tuần này y không chỉ làm việc toàn bộ lịch trình, đã thế lại còn làm thay mấy ca cho đồng nghiệp, coi như trả nợ ân tình cho mấy anh em.
Buổi sáng mở mắt ra, biết dù tuyết có ngừng rồi cũng chẳng có chỗ mà đi, nằm lì trên giường hơn một tiếng mới lười nhác dậy rửa ráy, bật quạt sưởi ngồi ở chỗ đón được ánh mặt trời xem tờ báo cũ. Ở nơi này phương tiện giải trì không nhiều, trừ đánh mạt chược, uống rượu ra thì chỉ có cùng nhau tụ tập bốc phét.
Nơi này chỉ có một điểm tốt duy nhất là không giống thành phố nơi lúc nào cũng cảm thấy áp lực sinh tồn, tuy lương không cao, nhưng ở khu vực này thuộc về tầng lớp có tiền rồi, chẳng những có tiền lại còn chẳng có chỗ tiêu.
Báo cũ, lại xem vài lần rồi, không phải là nơi này hẻo lánh tới tờ báo chẳng có mà đọc, vì tờ báo này hơi đặc biệt. Cảnh thấy được từ tuần trước cũng thấy trên tờ báo này, hai ngày sau mới đăng tin, tiêu đề là : Tổng giám đốc Hoa Ngân nhảy lầu tự sát thân vong, lôi ra tranh chấp nợ nần mấy trăm triệu.
Nguyên nhân cái chết của Thượng Ngân Hà được xác định là tự sát, chỉ có điều là sau khi tự sát bại lộ ra những chuyện làm người ta phải líu lưỡi.
Theo như báo chí đã lược bớt tiết lộ, Thượng Ngân Hà dính líu tới huy động vốn trái phép, đòi nợ bằng bạo lực, giam giữ người trái phép, tổ chức xã hội đen cùng nhiều tội danh khác. Số bảo an, quản lý trung tầng công ty dính líu bị giam giữ hình sự tới hơn 70 người, khoản tiền cho vay đã giải ngân tới 1. 1 tỷ đồng.
Bản thân kẻ cho vay này thực ra cũng là con nợ, hắn dùng lãi suất cao để thu hút tiền từ dân gian, sau đó dùng lãi suất cao hơn nữa để cho vay. Nguồn tiền đa dạng có công ty, có đơn vị sự nghiệp quốc gia, thậm chí có cả bộ phận ngân hàng cũng liên quan vào. Mối nguy trong chuyện này người có kiến thức nhìn ra ngay, một khi chuỗi tài chính đứt đoản, sẽ gây rúng động cả chuỗi lợi ích.
Chấn động lần này lại tới từ bên ngoài, theo báo chí nói công ty Hoa Ngân bị lừa 150 triệu, sau đó đầu tư thị trường chứng khoán gặp bất lợi, 200 triệu không thể thu hồi đã tạo thành mồi lửa gây ra chấn động lớn. Bên cho vay tiền muốn thu lại tiền, nhưng bên vay tiền trong thời gian ngắn lại khó trả lại khoản vay, mà chưa tới hạn trả tiền. Thêm vào cảnh sát muốn điều tra tới cùng tội danh của Thượng Ngân Hà, cuối cùng khiến ông chủ lớn tiếng tăm hiển hách một thời nhảy khỏi tầng 14 công ty, kết thúc tất cả.
Tin đồn sau đó càng vô biên, có người đồn có một ngân hàng từ cao tầng tới nhân viên đều dính líu, không ít người đem tiền riêng, thậm chí tiền ngân hàng cho Thượng Ngân Hà cho vay. Vì chữ tín của Thượng Ngân Hà trong nghề rất cao, chưa từng có khoản vay nào chưa thu hồi lại được.
Rồi lại có tin đồn, cơ cấu từ thiện gọi là hội chữ thập gì đó đem tiền từ thiện quyên góp được cho Thượng Ngân Hà dùng cho vay, tuy tổ chức liên quan ra sức phủ nhận, nhưng người tin thật nhiều hơn người tin không.
Soái Lãng gọi điện về nhà cũng nghe cha kể chuyện này, nếu chỉ là lừa khoản vay kia còn đỡ, chết người nhất là cổ phiếu 600*23 khiến không ít người tới giờ vẫn còn kẹt cứng ở đó, trong đó có doanh nghiệp vay tiền Thượng Ngân Hà kinh doanh, cuối cùng ném vào thị trường chứng khoán mong kiếm chác trả nợ, kết quả chỉ còn tiếng thở dài.
Lật qua trang sau, tìm kiếm tin tức chứng khoán, con ngựa ô một thời giờ chỉ còn 14. 3 đồng, xu thế vẫn còn giảm.
Giống như hai ngày trước xem tờ báo này, lần này xem xong Soái Lãng cũng chỉ thở dài, nửa ngày trời ngơ ngẩn không nói lên cảm giác là gì. Nếu xét từ góc độ của một vụ lừa đảo, Soái Lãng khâm phục, có lẽ tới khi chết Thượng Ngân Hà cũng không hiểu vì sao Đoan Mộc Giới Bình chơi mình, rất nhiều ông chủ lớn bị kẹt tiền ở thị trường chứng khoán, vợ hoặc nhân tình bị người ta kéo lên giường cũng không hiểu vì sao mình rơi vào cảnh cùng quẫn này, đầu phấp phới nón xanh mà không hay.
" Lợi hại, quá ngầu, thực ra vẫn có hơi tham, nếu như không lừa tiền ngân hàng, không vay tiền Thượng Ngân Hà, lấy tiền từ thị trường chứng khoán là hợp pháp, chẳng ai làm gì nổi ... Rốt cuộc hắn kém lão già lắm, nếu lão già làm việc này đã bình an rút lui rồi ... Làm một việc lại muốn đạt được quá nhiều mục đích, thực sự là ngông cuồng quá mức rồi, coi tất cả chỉ là con rối trong tay minh, chắc không bao giờ ngờ được người cung cấp manh mối quý giá nhất dẫn tới tìm ra hắn là Thai Bác Văn, mà nói ra Thai Bác Văn cũng cho hắn cái nón xanh to tướng nữa, cuộc đời éo le thật ..."
Soái Lãng tự lẩm bẩm một mình rồi vứt tờ báo đi, cân nhắc được mất, nghiền ngẫm một hồi kết luận, thủ pháp này không phục chế được, ít nhất phải ném vào hàng chục triệu để bố cục, mình không làm nổi, huống hồ lại cần quân cờ cực phẩm như Thai Bác Văn, chuyên ra tay từ nữ nhân.
" Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, nên sống thật thà một chút vẫn hơn, dù sao thì mình đang nhàn nhã ở bên ngoài, còn mấy kẻ lợi hại đó lại đang ca bài giọt nước mắt sau song sắt, ha ha ha ..."
Soái Lãng tiếp tục tự cười tự nói, tự vui một mình như thằng ngốc, nhìn cảnh tuyết trắng bao la ngoài cửa sổ, tìm được an ủi tâm lý, cho dù mình cũng chẳng phải là người tuân thủ pháp luật gì, nhưng đối với một số giới hạn, không ngu lấy thân thử luật pháp.
Cuối cùng Soái Lãng đánh giá sự việc này là: Quá rồi, quá lửa rồi.