Chờ khi nhai nuốt thì theo sự "gặp gỡ ngẫu nhiên" với răng, những hương vị này mới lần lượt bùng nổ.
"Không tệ, ngon lắm." Người vừa nhồm nhoàm nhai vừa khen là Thương Kiến Diệu.
Nếu không phải tay đang bận cầm thìa, có lẽ hắn đã vỗ tay lốp bốp rồi.
"Đúng thế, đúng thế..." Long Duyệt Hồng đáp lại với vẻ rất cảm động.
Sau khi trải qua sự giày vò chỉ ăn mấy món đơn điệu cả một quãng đường dài, bữa ăn như thế này đủ để an ủi tâm linh anh ta.
Tưởng Bạch Miên cười cười, hơi nghiêng đầu liếc nhìn Bạch Thần.
Thấy vị thành viên đeo khăn quàng cổ màu xám này đang ăn từng miếng to, khuôn mặt toát lên vẻ thỏa mãn nhàn nhạt, Tưởng Bạch Miên thầm cười trong lòng:
"Xem ra không cần ăn hộ cô ấy rồi..."
Những lời khen của bốn người tổ điều tra thế giới cũ với món "Thập Cẩm" này làm cho Flynn có chút vui vẻ, cảm thấy đúng là bạn bè mà.
Chờ khi ăn tối xong, Tưởng Bạch Miên nhìn quanh một lượt, thấy trong nhà xe không còn người nào, bèn hỏi:
"Trưởng đoàn, gần đây có ai tìm các ông lưu ý hành tung và vị trí của một số người nào không?"
Flynn đang rửa bát ngẩng đầu nhìn sang, khẽ cười một tiếng:
"Ví dụ như trông giống các vị?"
Tưởng Bạch Miên hoàn toàn không có vẻ mất tự nhiên khi bị chọc thủng điều đang che giấu, cô cười mỉm đáp lại:
"Đúng vậy. Người như chúng tôi đều tin bạn bè sẽ không bán đứng chúng tôi."
"Bạn bè có thể sẽ làm, chỉ quyết ở việc có thêm tiền hay không." Flynn nghiêm mặt nói: "Nhưng anh em thì không."
Lúc nói, ông ta giơ tay phải lên.
Mà Thương Kiến Diệu hoàn toàn không chê việc tay ông ta ướt sũng, một tiếng bộp, hoàn thành việc vỗ tay với ông ta.
Sau khi xong "nghi thức", Flynn mới nói với Tưởng Bạch Miên:
"Tạm thời không có chuyện tương tự, nhưng đúng là có tìm người, chẳng qua đặc điểm hoàn toàn không giống các vị.
Các vị cũng biết rồi đó, người Vô Căn chúng tôi vào nam ra bắc, rất nhiều thành viên đều tiện thể kiêm thêm thợ săn di tích. Nếu bọn họ muốn tìm ai, chắc chắn sẽ phát động toàn bộ thương đoàn trợ giúp, không có khả năng tôi không biết."
"Thế thì tốt." Tưởng Bạch Miên nở nụ cười.
Cô lại hỏi:
"Trưởng đoàn, vậy gần đây ông có gặp phải tổ chức tôn giáo nào có vẻ kỳ lạ không?"
Flynn hồi tưởng một chút rồi gật đầu:
"Có."
Tưởng Bạch Miên và Bạch Thần liếc nhau, sau đó hỏi tiếp:
"Là giáo phái nào? Có tên là gì?"
"Tên là 'Con Mắt Thần Thánh', tín nhưỡng Chấp Tuế Song Nhật cai quản tháng Bảy." Flynn không hề che giấu: "Hiện giờ bọn họ vẫn còn đang truyền giáo trong trại đấy."
Chấp Tuế của tháng Bảy... Song Nhật... Tưởng Bạch Miên cảm thấy hoài nghi:
"Trưởng đoàn, ông để mặc cho bọn họ truyền giáo?"
Flynn nghiêm túc nói:
"Tôi đây chắc chắn không phải là không làm gì cả. Tôi còn hỗ trợ triệu tập nhân viên, cung cấp sân bãi, chuẩn bị đồ ăn..."
Thấy đám người Tưởng Bạch Miên dần dần có chút mờ mịt, vị trưởng đoàn thương đoàn này nở nụ cười:
"Bởi vì tôi là chủ tế của giáo phái này mà! Là người gần với Chấp Tuế nhất trong thương đoàn!"
Tưởng Bạch Miên sửng sốt, sau đó lập tức cười nói:
"Tôi còn tưởng ông làm ăn cả bên lĩnh vực này."
"Đúng đúng đúng." Thương Kiến Diệu tỏ vẻ đó cũng là suy nghĩ của mình.
Bạch Thần thì cảm thấy nghi ngờ, bèn hỏi:
"Tôi nghe nói các ông không tín ngưỡng vị Chấp Tuế nào mà?"
"Làm gì có?" Flynn phản bác: "Chúng tôi tin hết các vị Chấp Tuế!"
Ông ta cười cười, giải thích thêm:
"Là một thương đoàn cần vào nam ra bắc, giao tiếp trao đổi với tất cả các loại thế lực lớn nhỏ, chắc chắn phải là nhập gia tùy tục, không thể quá cực đoan, làm thế thì không kết bạn được, cho nên chỉ cần có người truyền giáo, chúng tôi nhiều ít gì thì sẽ tín một chút.
Nếu không phải 'Con Mắt Thần Thánh' không cho tôi kiêm nhiệm, hiện giờ có lẽ tôi đã đeo danh hiệu của mười mấy giáo phái rồi, gì mà 'Người canh mộng' của Phất Hiểu Thần Tinh, giám mục của Vinh Diệu Thiên Bình, 'Lục thức giả' của Thủy Tinh Ý Thức Giáo... Chỉ cần đối tượng làm ăn có tín ngưỡng, tôi có thể là anh em đồng giáo của người đó."
Long Duyệt Hồng nghe xong mà trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được lại có người như thế:
Làm vậy không phải là quá tùy tiện sao?
Lúc này Thương Kiến Diệu nói với vẻ mặt khát khao:
"Tiệc thánh nhà nào ngon nhất?"
"Tôi cảm thấy phải là của Vinh Diệu Thiên Bình, cánh gà chiên của bọn họ là tuyệt vời nhất, nhưng điều này phải xem khẩu bị từng người thế nào." Flynn với chòm râu hoa râm bên miệng bắt đầu trao đổi cảm nhận tâm đắc với Thương Kiến Diệu.
Thấy cảnh đó, Tưởng Bạch Miên hoài nghi sâu sắc rằng dù Thương Kiến Diệu không cần năng lực người thức tỉnh thì hẳn cũng có thể trở thành bạn tốt với Flynn.
Sau khi thảo luận vài câu về tiệc thánh, Flynn lại nói:
"Trong nhiều giáo phái như vậy, giáo lý của 'Con Mắt Thần Thánh' phù hợp với chúng tôi nhất, cũng là khiến tôi cảm động nhất, cho nên tôi mới miễn cưỡng gia nhập giáo phái này, ài, từ đó không còn tự do nữa."
Ông ta ừ một tiếng rồi nói tiếp:
"Trưa mai chúng tôi có một lễ thánh, nếu các vị cảm thấy hứng thú thì có thể tới đứng xem, ngay tại chỗ này."
Thấy Thương Kiến Diệu rất nôn nóng, Tưởng Bạch Miên có chút do dự, Flynn cười nói:
"Chúng tôi không ép người khác phải tin, mọi chuyện đều để tự nguyện hết. Ít nhất hai phần ba người trong trại này không tín ngưỡng 'Song Nhật' đâu.
Đương nhiên, nếu các vị muốn giả vờ tin tôi, tôi cũng không sao cả."
"Được." Tưởng Bạch Miên đồng ý.
Sau khi hàn huyên thêm một lúc nữa, bọn họ chào tạm biệt, chuẩn bị quay về xe Jeep.
Lúc đi tới cửa xe, Tưởng Bạch Miên bỗng quay người lại, tò mò hỏi một câu:
"Trưởng đoàn, tôi còn chưa hỏi thương đoàn của các ông tên là gì."
Ngoài cửa sổ, ánh sáng đủ mọi màu sắc chuyển động lấp lóe, Flynn im lặng một lúc rồi nói:
"Tang Tử."*
*Tang tử: Quê cha đất tổ (nơi đó có cây dâu, cây thị của ông cha trồng)