Chương 238: Quyết định 1

Trường Dạ Dư Hỏa

Mực Thích Lặn Nước 09-10-2023 13:00:20

Kèm theo giọng nữ kia, các tín đồ Con Mắt Thần Thánh ở đây đều giơ hai tay lên, đặt ngón cái phía dưới xương lông mày. Cùng lúc đó, các ngón tay còn lại của bọn họ đều xòe ra, ấn lên trên trán. "Một hai ba bốn..." Trong giọng nữ, bọn họ nghiêm trang xoa nắn theo nhịp điệu. "..." Long Duyệt Hồng nhìn mà há hốc miệng, vẻ mặt dần trở nên kỳ quặc. Nếu anh ta nhớ không nhầm thì đây là bài tập "vật lý trị liệu mắt" mà ngày nào cũng làm trong trường tiểu học của Sinh Vật Bàn Cổ. Cùng lắm chỉ khác biệt về chi tiết của động tác và độ dài của tên nó mà thôi. Cuối cùng Long Duyệt Hồng mới phản ứng lại, nhìn sang Tưởng Bạch Miên và Thương Kiến Diệu. Tưởng Bạch Miên mím môi thật chặt, cơ trên má và phần đuôi ngực sau đầu có chút rung rung. Thương Kiến Diệu thì đã nhắm mắt lại từ khi nào không rõ, cũng làm theo với vẻ mặt vô cùng trang nghiêm. Long Duyệt Hồng đang định hạ nhỏ giọng trao đổi với bọn họ, Tưởng Bạch Miên đột nhiên nghiêng đầu nhìn anh ta. Vị tổ trưởng của tổ điều tra thế giới cũ lập tức giơ tay phải lên làm động tác kéo khóa miệng. Long Duyệt Hồng hiểu ra, bèn giữ im lặng. Bạch Thần nhìn bọn họ với vẻ hơi mờ mịt, không rõ tại sao bọn họ lại có phản ứng như thế. "Tiết thứ hai, ấn bóp huyệt Tình minh... Tiết thứ ba, ấn bóp huyệt Tứ bạch... Tiết thứ tư, miết hốc mắt..." Trong bầu không khí nghiêm túc và trang trọng, thánh lễ của Con Mắt Thần Thánh dần tới kết thúc. Flynn đứng ở cửa xe làm mẫu mở mắt ra, dùng giọng nói như đang hát nói: "Đôi mắt là chí thánh. Trân trọng đôi mắt chính là trân trọng tính mạng của các người!" Đám tín đồ lại giơ hai ngón trỏ đặt dưới hốc mắt, cất cao giọng đáp lại: "Mong đôi mắt của ta luôn sáng rõ!" Flynn cũng làm động tác tương tự, nhưng không nói như thế, mà ca ngợi Chấp Tuế Song Nhật: "Thần là trời và trăng!" Sau khi làm xong bước này, ông ta lớn tiếng tuyên bố: "Tiếp theo, tiếp nhận tiệc thánh." Dứt lời, ông ta nhảy xuống khỏi cửa xe, nhường đường. Mấy tín đồ đi vào, từ khu vực bếp bê ra những khay nhựa màu cam. Trên khay có bày những chiếc đĩa, trong mỗi chiếc đĩa đều có mấy miếng cà rốt hấp chín. Flynn nhìn đám người Thương Kiến Diệu, giải thích với ngữ khí như đang giảng đạo: "Đây là Chấp Tuế ban ơn. Nó có thể làm đôi mắt các vị sáng hơn." "Mong đôi mắt anh luôn sáng rõ." Thương Kiến Diệu chân thành đáp lại một câu, nhưng không làm động tác gì. Flynn thì khá hào phóng, phát tiệc thánh cho các vị khách, còn xếp thêm cả đũa với thìa. Long Duyệt Hồng nói cảm ơn, giơ tay nhận lấy, bắt đầu từ tốn ăn. Tuy cà rốt này không có gia vị, ăn khá nhạt, nhưng với Long Duyệt Hồng đã chán ghét thanh năng lượng, lương khô và đồ hộp quân dụng mà nói thì cũng coi như là ngon. Sau tiệc thánh, thánh lễ chính thức kết thúc, Flynn đi tới trước mặt đám người Thương Kiến Diệu, cười nói: "Với những người thường xuyên lái xe đường trường như chúng tôi mà nói, đôi mắt thực sự rất quan trọng. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu tôi nhận 'Con Mắt Thần Thánh'. Các vị xem, hiện tại tôi không có chút hoa mắt nào." "Đúng thật." Tưởng Bạch Miên cực kỳ hiểu lý do vì sao đám người Vô Căn này càng muốn tín ngưỡng 'Con Mắt Thần Thánh'. Đây là do hoàn cảnh sống và phong tục tập quán của bọn họ dẫn đến. Thương Kiến Diệu mở miệng hỏi: "Anh không có kính mắt sao?" "Có." Flynn cảm thấy đây là người anh em tốt quan tâm mình, bèn mỉm cười giải thích: "Trong không ít thế lực vẫn còn bảo tồn được thiết bị và công nghệ mài kính mắt, nhưng có thể khiến mắt cậu trở nên rõ ràng như thế giới cũ là rất rất ít. Vả lại kính mắt chung quy cũng chỉ là vật bên ngoài, lúc chúng tôi đi qua khu vực hoang dã như thế này, có lẽ vài ngày hoặc chục ngày không gặp được một điểm tụ như nào của nhân loại, mà dù cho có gặp được thì cũng chưa chắc có thể lắp đúng kính mắt cho mình. Trong quá trình như vậy, nếu kính mắt rơi vỡ, như vậy chẳng khác nào mù? Còn lái xe thế nào nữa? Cho dù có chuẩn bị sẵn kính dự phòng từ trước, cũng không thể đề phòng được việc thị lực của mình cứ giảm dần, đến lúc đó đều vô dụng." Sau khi trình bày hiện thực, nói xong đạo lý, Flynn cười tủm tỉm nói: "Thế nào? Có cảm giác như thế nào với 'Con Mắt Thần Thánh' của bọn tôi? Có muốn gia nhập không?" Nếu để họ hàng bạn bè ở Sinh Vật Bàn Cổ biết mình gia nhập một giáo phái như vậy, chắc chắn mình sẽ bị cười cả đời mất... Tưởng Bạch Miên lặng lẽ nói thầm, không trực tiếp trả lời mà đưa mắt nhìn sang Thương Kiến Diệu. Thương Kiến Diệu nói rất chân thành: "Tôi cảm thấy chúng tôi không có duyên phận với 'Con Mắt Thần Thánh'." "Tiếc quá..." Flynn nói với vẻ mặt tiếc nuối. Ông ta chỉ hướng chỗ xe Jeep của tổ điều tra thế giới cũ, nói: "Các vị qua đó chờ tôi, tôi đi thay bộ quần áo rồi sẽ sang đó, bàn bạc phương án sơn xem thế nào." "Được." Tưởng Bạch Miên lập tức đồng ý. Trên đường quay về chỗ đỗ xe Jeep, Long Duyệt Hồng quay đầu nhìn thoáng qua, như có suy nghĩ nói với Thương Kiến Diệu: "Nguyên nhân cậu từ chối bọn họ là vì cậu cảm thấy tiệc thánh của bọn họ không ngon lắm?" "Đây khả năng là không có duyên phận." Thương Kiến Diệu thản nhiên trả lời. "Ha ha, tôi biết ngay mà." Long Duyệt Hồng có chút vui mừng. Anh ta cũng thấy chỉ cà rốt không thì thật quá đơn giản, hẳn là không thu hút được Thương Kiến Diệu. Bạch Thần cũng coi như đã dung nhập vào trong tổ, thấy bầu không khí phù hợp, bèn hỏi điều mình không hiểu: "Tại sao các anh lại có phản ứng lớn như vậy với thánh lễ của 'Con Mắt Thần Thánh'?"